Chương 644: Cùng Xem Pháo Hoa
Chương 644: Cùng Xem Pháo Hoa Chương 644: Cùng Xem Pháo Hoa
Thẩm Bích Thấm không chút do dự gật đầu, sau đó đem cằm dựa vào đầu vai Mộ Dung Húc, dán bên mặt hẳn hỏi: "Nhưng mà chúng ta trở về để xem pháo hoa, thì huynh nhảy lên nóc nhà làm gì?"
Vẫn may mà bây giờ trên đường phố không có người, nếu không nhất định sẽ nhận được sự chú ý của mọi người. ...
"Không quay về."
Giọng nói Mộ Dung Húc hoà hoãn nói: "Chúng ta đi đến nóc nhà Quý Tiên lâu, nơi đó mới là chỗ ngắm cảnh tốt nhất."
"Nóc nhà sao?”
Thẩm Bích Thấm hơi hơi sửng sốt, sau đó hai mắt sáng lên: "Cái này được đó, không bằng chúng ta lại mua thêm một con gà nướng với một vò rượu, vừa ngắm pháo hoa vừa uống rượu gặm đùi gà, nghĩ đến đã thấy thật tuyệt rồi."
Cái gì mà gà rán với bia là hợp nhất chứ, Thẩm Bích Thấm nghĩ rượu trắng ăn cùng gà nướng mới là tuyệt phối, đây chính là phương pháp ăn từ xưa rồi, tuyệt đối là mỹ vị.
"Được, nghe theo muội." Nghe vậy, thần sắc Mộ Dung Húc vừa động, trong mắt toát ra ý người sủng nịnh sau đó liền gật đầu đồng ý.
Thẩm Bích Thấm không biết nội lực của Mộ Dung Húc thâm sâu đến đâu, chỉ biết hắn cõng nàng đi mua thịt rượu xong lại đi lên nóc nhà mà mặt vẫn như cũ không đỏ tim cũng không đập nhanh, ngay cả mồ hôi cũng không rơi một giọt.
"0a, nương người xem kia pháo hoa đó, thật xinh đẹp!"
"Đúng vậy, pháo hoa năm nay dường như còn đẹp hơn pháo hoa năm trước. "Lão gia, đâu là pháo hoa nhà chúng †a thế, đã châm chưa vậy?"
Vừa đi đến nóc nhà Quý Tiên lâu, Thẩm Bích Thấm liền nghe được từng trận nghị luận của mọi người ngồi dưới.
Chờ đến nóc nhà của Quý Tiên lâu, Thẩm Bích Thấm mới hiểu tại sao Mộ Dung Húc lại nói chỗ này là nơi để ngắm cảnh tốt nhất.
Nam Minh đốt loại pháo hoa không bay được lên trời cao, bởi thế để tạo ra hiệu ứng xuất sắc, lúc châm ngòi tất nhiên sẽ là đa dạng chồng chất đủ các loại, cho nên muốn quan sát pháo hoa không phải càng gần càng tốt, mà là ngược lại càng xa thì mới có thể nhìn thấy khung cảm chấn động nhân tâm.
Nóc nhà Quý Tiên lâu vừa đúng lại là chỗ có góc độ nhìn ngắm sân văn miếu hoàn mỹ nhất, cũng có thể thu hết cảnh trí vào đáy mắt mà không bị trở ngại.
"Cho muội xuống dưới đi." Thẩm Bích Thấm nói với Mộ Dung Húc.
"Được."
Thấy Mộ Dung Húc hơi gật đầu, Thẩm Bích Thấm chuẩn bị dùng một chân trèo lên trên nóc nhà, không nghĩ đến sau đó Mộ Dung Húc lại đột nhiên buông một bàn tay ra, rồi dùng một cánh tay kéo nàng lại, khiến Thẩm Bích Thấm sợ hãi hô một tiếng, cả người rơi vào trong lồng ngực của hắn.
"Mộ Dung Húc!" Thẩm Bích Thấm có chút oán trách trừng mắt nhìn hắn, có biết đây là nóc nhà hay không, đúng là vô cùng dọa người.
"Chân muội không thể chạm xuống đất được."
Mộ Dung Húc chỉ nhàn nhạt nói, sau đó liền ôm nhẹ nàng đặt lên trên nóc nhà, bày rượu và gà nướng ra, khi đưa cho nàng một chiếc đùi thì mới nói tiếp,'Không tin tưởng ta như vậy sao?”
"Đây không phải vấn đề tín nhiệm hay không, cho dù là ai thì gặp phải hành động như vậy thì chắc chắn sẽ bị dọa sợ."
Thẩm Bích Thấm không chút khách khí nhận lấy đùi gà, gặm một miếng, nói tiếp,'Hơn nữa đây chính là nóc nhà đó, nếu mà là tiểu cô nương, thì có khi còn bị dọa đến phát khóc."
"Ừm”
Nghe được lời này của Thẩm Bích Thấm, thì dường như nàng không hề coi mình là tiểu cô nương, Mộ Dung Húc không khỏi hơi mỉm cười, tâm trạng thật không †ồi, liền giơ vò rượu lên uống một ngụm.
"Ai, huynh chỉ mua một vò rượu, vậy ta uống bằng cái gì?" Thẩm Bích Thấm nói.
"Muội còn nhỏ, không thích hợp để uống rượu." Mộ Dung Húc nói rồi cũng liền xé một cái cánh gà đưa lên miệng ăn.
"Ai nói muội còn nhỏ."
Nói xong, trong lòng Thẩm Bích Thấm còn lẩm bẩm nói,'Nếu tính tuổi thật của ta thì hẳn là không không ít hơn huynh đâu."
"Xem pháo hoa đi.' Thấy Thẩm Bích Thấm nhìn chằm chằm vào mình, Mộ Dung Húc cũng không màng hơn thua chỉ về phía pháo hoa nói.
"Hừ, muội muốn uống rượu."