Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 69 - Chương 69: Đừng Khinh Thiếu Niên Nghèo

Chương 69: Đừng Khinh Thiếu Niên Nghèo Chương 69: Đừng Khinh Thiếu Niên NghèoChương 69: Đừng Khinh Thiếu Niên Nghèo

"Phụt... Ha ha ha.." Nghe thấy lời Thẩm Bích Thấm nói, tất cả những người qua đời nghe thấy đều bật cười.

"Ngươi! Nha đầu thúi đáng chết này, dám măng lão nương, cũng không nhìn xem các ngươi là cái bộ dạng nghèo khiết như thế nào, vậy mà cũng dám đi vào nhà thêu."

Nghe thấy tiếng cười nhạo của người qua đường thì phụ nhân tức giận đến mức mặt đỏ bừng, vươn ngón tay mập mạp của mình ra chỉ về phía Thẩm Bích Thấm, mắng 1o.

"Lão bản nương đã nghe qua chưa, đừng khinh ông già râu tóc bạc phơ, chớ khinh thiếu niên nghèo! Hiện giờ chúng ta nghèo nhưng cũng không có nghĩa là về sau cũng nghèo, biết đâu hôm nay bà đã bỏ lỡ một cơ hội tốt thì sao? Bà chắc chắn sẽ hối hận!

Thẩm Bích Thấm cũng không muốn cùng phụ nhân vô tri như vậy nhiều lời vô nghĩa thêm, nói xong liền kéo Thẩm Kỳ Viễn đến "nhà thêu Cát Tường" ở phía đối diện.

"Đừng khinh ông già râu tóc bạc phơ, chớ khinh thiếu niên nghèo, thúc phụ, tiểu cô nương này thật thú vị."

Ở trên tầng hai tửu lâu cách vạch bên cạnh, một thiếu niên mặc ngọc bảo nhìn theo bóng dáng hai người nhà Thẩm Bích Thấm nói, trên mặt còn lộ ra vài phần tán thưởng. .

Đối diện thiếu niên là một nam tử trung niên da trắng, dâu để ngắn ba tấc tiêu chuẩn, đầu đội khăn lụa xanh viền vàng, áo gấm cổ thẳng, bên ngoài trang trí bằng màu vàng đậm, cổ tay có một loạt cúc văn màu vàng, mỗi một cử động đều mang theo một cảm giác nghiêm nghị. Nam tử trung niên buông chén trà sứ trong tay xuống gật đầu nói: "Một nữ tử nông thôn mà có thể nói ra lời hoa mỹ như vậy, đúng là khó có được."

"Thúc phụ, tiểu cô nương kia dường như là muốn đi vào tú trang của người." Thiếu niên ưu nhã uống một ngụm trà rồi nhìn nam tử trung niên nói.

"Là tú trang của đường ca ngươi, ta là viên chức, không thể có sản nghiệp tư nhân."

Nam tử trung niên sửa lại lời thiếu niên nói rồi tiếp tục nói tiếp,Nếu ngươi có hứng thú thì đợi chút nữa sẽ mang ngươi vào trong tiệm hỏi thăm tình hình sau."

"Đại đường ca là nhi tử của ngươi, nếu không có thúc phụ người ở tri phủ thì sao đường ca có thể thuận bưồm xuôi gió ở Chương Châu như vậy? Người và đại đường ca thì có khác nhau chỗ nào? Các người làm quan, chính là dối trá.' Thiếu niên nghe xong thì bất mãn không thèm để ý đáp lại.

"Ngươi nha, ai... Quan trường là như thế, không được nói cái này như vậy, lần này ngươi đến nơi này của ta, đại ca có biết chuyện không?" Nam tử trung niên cảm thán một tiếng hỏi.

"Lần này là phụ thân đặc biệt để con đến đây." Thiếu niên vừa nói vừa lấy một phong thư từ trong ngực ra đưa cho nam tử trung niên, rồi sau đó ánh mắt nhìn về sau cửa sổ.

Thẩm Bích Thấm kéo tay Thẩm Kỳ Viễn đi đến/nhà thêu Cát Tường", vừa đến cửa thì một phụ nhân tươi cười lên tiếng.

"Cô nương muốn mua gì?"

Trước mắt là một phụ nhân khoảng chừng 30 tuổi, khuôn mặt hiền lành dịu dàng, trên người mặc một bộ lụa màu lam, trang điểm trang nhã hào phóng, nhìn thấy người cũng vô cùng thoải mái. "Lão bản nương, chúng ta không phải tới để đồ vật, là tới bán đồ vật." Thẩm Bích Thấm cũng tươi cười lễ phép đáp lại.
Bình Luận (0)
Comment