Chương 780: Chơi Trò Chơi
Chương 780: Chơi Trò ChơiChương 780: Chơi Trò Chơi
Thẩm Thủ Nghĩa cũng đồng ý nói: "Nghe nói kinh thành phồn hoa ghê gớm lắm, đúng là muốn đi đến đó một chuyến."
"Ông ngoại, ông Phùng, mọi người cảm thấy thế nào? Hai người có muốn đi cùng không ạ?" Thẩm Bích Thấm nhìn về phía hai ông cụ nói.
"Chuyện này..."
Lâm Bác Văn là một tú tài, đi xa lắm cũng chỉ đến tỉnh thành, còn với kinh thành kia, trong lòng ông ấy vẫn ngóng trông đến đó.
"Đi! Ta đã rời kinh thành lâu rồi, cũng là lúc nên quay về xem thử." Phùng lão đã mở miệng nói trước.
"Ông Phùng đã đồng ý rồi, vậy ông ngoại cũng đừng từ chối! Quyết định như vậy nhé, sang năm chúng ta tìm thời gian thích hợp rồi cùng đến kinh thành." Thẩm Bích Thấm quyết định rất dứt khoát.
Bàn xong chuyện muốn đi kinh thành, mọi người đều chờ mong, cộng thêm hai tin tức tốt nên không khí trên bàn cơm cũng náo nhiệt, sinh động hơn rất nhiều.
Giữa tháng hai là một nửa, đây còn là một nửa của chín mươi ngày.
Tiết xuân phân mười lăm tháng hai năm kỷ hợi.
Ở Nam Minh, xuân phân là ngày lễ lớn rất quan trọng, hoàng đế sẽ cử hành xuân tế tại Triêu Nhật đàn, cầu nguyện một năm mới mưa thuận gió hòa, ngũ cốc được mùa.
Bách tính đền theo tập tục này mà tổ chứ lễ hội, có chơi diều, có tế tổ mà dân chúng phủ Chương Châu đều cúng bái thần thánh cầu phúc, thân họ cúng bái là thần bảo vệ cho Chương Châu, thánh vương Trần Viễn Quang. Ngoài ra họ cũng có tổ chức trò chơi gọi là xuân phân dựng trứng.
Xuân phân dựng trứng là trò chơi dựng cho quả trứng đứng thẳng được lưu truyền trong dân gian vào ngày xuân phân hàng năm. Kiếp trước phong tục này đã truyền ra đến ngoại quốc và trở thành trò chơi trên thế giới.
Bốn ngàn năm trước người dân Trung Hoa đã bắt đầu chơi trò này để mừng xuân về, có một câu nói đã lưu truyền đến nay: Xuân phân đến, trứng cũng xinh đẹp.
Trên thực tế yếu tố làm cho quả trứng đứng thẳng chính là lực hút của trái đất nhưng vào ngày xuân phân lực hút của trái đất cũng không có ý nghĩa gì trong việc dựng quả trứng đứng lên.
Nguyên nhân chân chính khiến quả trứng có thể đứng là do chính nó, dù quả trứng có mặt cong, bề mặt nó lại gô ghề, vị trí mà nó và mặt bàn tiếp xúc với nhau không phải là một điểm, cộng thêm lòng đỏ trứng gà thường chìm xuống nên sẽ làm trọng tâm của quả trứng chìm xuống, chỉ cần tìm được ba điểm hơi nhô ra là có thể dựng đứng quả trứng lên một cách vững vàng.
Chẳng qua người sống ở thời đại này còn chưa biết đến đạo lý này, họ chỉ xem nó như một phép lạ, người người đều chơi trò này không biết mệt mỏi, họ xem đó là một trò tiêu khiển vui vẻ trong những ngày tháng đơn điệu này.
Là người ở trong thôn nên Thẩm gia cũng không ngoại lệ, hôm nay mọi người không đến cửa hàng, tất cả đều đi bái thần, cầu phúc, vừa về đến nhà đã nhìn thấy một đám gấu con xách trứng gà đến trước cửa nhà khiêu chiến.
Tuy trong mắt Thẩm Bích Thấm trò chơi này rất ngây thơ nhưng nàng chưa bao giờ chơi, thế là nàng đã đi theo Thẩm Kỳ Viễn gia nhập tham chiên với đám gấu con.
Chỉ là ba huynh muội Thẩm Bích Thấm có IQ thế nào, làm sao bọn nhóc con này có thể bì được nên chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, trứng gà trong giỏ của chúng đều đã bị thua sạch.
Mãi đến khi ra khỏi cửa Thẩm gia, mấy nhóc con vẫn mờ mịt, chưa hiểu gì, mãi cho đến khi tỉnh táo lại thì hối hận đến xanh ruột, gương mặt khóc không ra nước mắt, chúng đều âm thầm quyết định sau này cho dù thế nào cũng không tìm đến mấy kẻ yêu nghiệt này chơi cùng nữa!
Hai năm qua nhờ có miến dong bán ra nên tình hình kinh tế của mọi người trong thôn đã khá lên không ít, vì vậy họ hoàn toàn có thể chịu nổi tổn thất chỉ mấy quả trứng gà thế này, cũng chỉ có đám gấu con vẫn tiếc nuối đến đau thịt.
"Nương, người nhìn này, chúng con thẳng rất nhiều trứng gà." Hai huynh muội Thẩm Kỳ Viễn và Thẩm Bích Thấm xách một giỏ trứng, tràn đây kích động chạy vào bếp lập tức tranh công với Thẩm Lâm thị.