Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 83 - Chương 83: Một Quả Trứng

Chương 83: Một Quả Trứng Chương 83: Một Quả TrứngChương 83: Một Quả Trứng

Nhưng mà sự im lặng của Thẩm Thủ Nghĩa cũng khiến trong lòng họ dâng lên một chút mong đợi, trước kia lúc nói phân gia, Thẩm Thủ Nghĩa sẽ mở miệng giáo dục bọn họ mấy câu, mà lần này, ông ấy lại không nói gì, xem ra cách làm lần này của nhà chính đã khiến cho Thẩm Thủ Nghĩa cảm thấy cực kỳ thất vọng và đau khổ.

Ánh mắt của Thẩm Bích Thấm hơi lóe, những gì nên nói nàng đều đã nói hết rồi, tin tưởng Thẩm Thủ Nghĩa đã nhìn thấy rõ bộ mặt thật của người trong nhà chính, chỉ là vẫn cố chấp không chịu hết hy vọng thôi, nếu người của nhà chính vẫn cứ tiếp tục làm như vậy, sự bùng nổ của Thẩm Thủ Nghĩa chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Ngày hôm sau, Thẩm Bích Thấm đang vừa ngồi trong sân đan găng tay vừa trông lò thuốc. Thẩm Kỳ Viễn bị thương, Thẩm Bích Thấm ở nhà chăm sóc hẳn, bởi vì cánh tay của hắn là do Thẩm lão thái đánh gãy, cho nên cho dù bà ta có không vui như thế nào thì cũng không dám nói gì.

Nhờ được cứu chữa kịp thời, hơn nữa điều trị tốt, tình trạng của Thẩm Kỳ Viễn đã ổn định, cũng không bị sốt, điều này cũng khiến cho Thẩm Bích Thấm có thể thở phào nhẹ nhõm.

Phân gia, làm như thế nào mới có thể phân gia bây giờ? Mặc dù nàng rất muốn phân gia, nhưng mà nàng không muốn dùng dùng thủ đoạn với người trong nhà, bởi vì cho dù phân ra, cũng sẽ làm tổn thương đến người nhà, haiz, thật là quá mâu thuẫn...

"Thấm Nhi muội muội." Thẩm Bích Thấm đang ngẩn ngơ suy nghĩ, thì một giọng nói nhỏ bé yếu ớt đột nhiên truyền đến. "Ơi?"

Nghe được giọng nói này, Thẩm Bích 'Thấm khó hiểu ngẩng đầu, nhưng mà nhìn xung quanh lại không thấy gì, Thẩm Bích Thấm cau mày, chẳng lẽ là do nàng bị ảo giác?

"Thấm Nhi muội muội."

Ngay khi Thẩm Bích Thấm vừa đi không để ý, tiếp tục đan găng tay thì giọng nói kia lại vang lên, lần này Thẩm Bích Thấm cuối cùng cũng nhìn thấy một cô gái gầy gò đang đứng ở trước cổng ngó đầu vẫy tay với mình.

Cô gái kia trông rất gây và mảnh khảnh, khuôn mặt hơi nhọn, hai mắt đờ đẫn, lông mày lá liễu nhướng cao, cả người toát ra một sự u buồn nhàn nhạt, trên người mọc một chiếc áo khoác màu xanh lam có viền trắng cổ chéo, bên dưới mặc một chiếc váy bông màu vàng cam.

"Đại đường tỷ?" Nhìn thấy nàng ấy, Thẩm Bích Thấm vội vàng đặt đồ đạc trong tay xuống, chạy đến.

Cô gái này là con gái lớn của Thẩm Thủ Nhân, tên là Thẩm Bích Ngọc, năm nay 18 tuổi.

"Thấm Nhi muội muội, quả trứng này là do gà mái đẻ bên ngoài chuồng, bà nội không phát hiện ra, bị tỷ giấu đi rồi, tỷ đã được nghe qua về chuyện của tam đường đệ rồi, quả trứng này muội cầm lấy nấu cho tam đường đệ ăn đi."

Thẩm Bích Ngọc nhét quả trứng gà cho Thẩm Bích Thấm, nói một câu rồi vội vàng chạy đi.

Nhìn bóng dáng hoảng loạn của Thẩm Bích Ngọc, Thẩm Bích Thấm lộ ra nụ cười đã hiểu, vị đại đường tỷ có vẻ khá tốt, nàng nhớ kỹ tấm lòng của tỷ ấy.

Thẩm Bích Ngọc có thể coi như một tồn tại khác người trong đại phòng, khác hoàn toàn với tính cách làm loạn ích kỷ của Thẩm Lý thị, trái lại còn cực kỳ tốt bụng, mềm yếu, năm 16 tuổi, đối tượng đính hôn của tỷ ấy bởi vì không chịu được khoản sính lễ cao ngất mà Thẩm Lý thị đã yêu cầu lúc sắp thành thân, cho nên đã đưa ra từ hôn, chuyện này mọi người trong thôn đều biết, kết quả là khiến cho Thẩm Bích Ngọc đã 18 tuổi cũng không ai đến cầu hôn.

Người trong nhà chính không những không hiểu ra, trái lại còn trách ngược tỷ ấy bị người từ hôn khiến nhà họ Thẩm bị mất mặt, rất chán ghét tỷ ấy.

Thẩm Bích Thấm thực sự cảm thông với những chuyện xảy ra với Thẩm Bích Ngọc, tỷ ấy cũng thật thảm khi có một gia đình như vậy.

Sau khi sắc xong thuốc cho Thẩm Kỳ Viễn uống, Thẩm Bích Thấm liền đập trứng gà vào bát mang đi hấp cách thủy, chuẩn bị nấu món canh trứng.

"Lộc cộc..." "Hư
Bình Luận (0)
Comment