[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 245 - Chương 245: Tức Muốn Chết (2)

Chương 245: Tức Muốn Chết (2) Chương 245: Tức Muốn Chết (2)Chương 245: Tức Muốn Chết (2)

Hắn ta lập tức ra lệnh, nhất định phải cho Tây Doanh một bài học: "Nếu hắn đã bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa. Vì muốn leo lên cao mà Ngưu Bất Quần không từ thủ đoạn, còn lâu ông đây mới sợ hắn ta Thẩm Hải vô cùng tức giận, hắn ta tiếc rằng đã không vạch trân những việc làm của Tây Doanh. Rõ ràng tên Ngưu Bất Quần này là chó chứ không phải người, hắn ta đùa giỡn Thẩm Hải như một kẻ ngốc!

"Hắn ta dám to gan hắt nước bẩn lên đầu ông, vậy đừng trách ông đây không nương tay!"

Thẩm Hải cũng lập tức định trả thù.

Thực ra, hôm ấy Chu Cảnh Sâm lục soát túi nỉ, quả thật hắn tìm thấy rất nhiều thứ. Ngoài thư từ qua lại của Thẩm Hải và Tô Cam, còn có một cuốn sổ. Mấy năm nay Tô Cam ghi chép tất cả của cải cướp được vào trong một quyển sổ, trong sổ còn có tên của những người nhận hối lộ trong vài năm gần đây.

Trong đó có cả Ngưu Bất Quần.

Thật ra thì nghĩ kỹ cũng có thể hiểu được chuyện này, Tây Doanh chiếm ưu thế về địa lý hơn Bắc Doanh. Nơi này nằm giữa lối vào Bắc Lý trấn và Đông Hương trấn, cách Trương Gia Kiều chưa đến mười dặm. Đêm đến Trương Gia Kiều bị tàn sát, thế nhưng Tây Doanh chẳng có hành động gì. Nếu chuyện này lộ ra ngoài, không thể dùng bất cứ lý do nào để bao biện cho sự thờ ơ và tắc trách Tây Doanh.

Nếu không phải Tây Doanh và Bắc Doanh bắt tay bưng bít vụ án tàn sát ở hai thôn, có lẽ chuyện này đã vô cùng dữ dội. Ngưu Bất Quần là quan quản lý Tây Doanh, hắn ta sẽ phải đứng mũi chịu sào gánh hết trách nhiệm. Nếu Thẩm Hải muốn trả thù Ngưu Bất Quần thì rất đơn giản, hắn ta chỉ cần bới chuyện này ra là được.

Quả nhiên, sau khi vụ án hơn ba trăm người tại Trương Gia Kiều và thôn Ô Gia bị giết hại bị phanh phui, Lâm Chi Lan lập tức rời khỏi Ngưu Phủ ngay trong đêm.

Chưa đến ba ngày sau, cấp trên đã sai người đến điều tra việc này.

Ba trăm mạng người không phải vụ án nhỏ, chuyện lớn như vậy không ai có thể gánh nổi trách nhiệm. Dù đúng là Lâm Chi Lan rất háo sắc, tuy nhiên kể cả hai tiểu mỹ nhân Ngưu Bất Quần tặng hắn ta dù đẹp nhưng vẫn kém cái mũ cánh chuồn trên đầu. Dĩ nhiên hắn ta phải nhanh chóng phủi sạch quan hệ.

Thẩm Hải vừa làm vậy, dĩ nhiên khiến bên phía Ngưu Bất Quần nổ tung.

Hai người này kẻ tám lạng người nửa cân, một tên bất nhân thì đương nhiên kẻ còn lại cũng bất nghĩa. Thẩm Hải đã dám chọc vào tổ ong vò vẽ, vậy hắn ta cũng sẽ vạch trần đến cùng. Ngưu Bất Quần lập tức giao nộp chứng cứ Thẩm Hải cấu kết với đám cướp lên trên, đồng thời công bố người thực sự cấu kết với đám cướp là Thẩm Hải, còn Thẩm Hải đang vu oan giá họa cho mình. Lúc này Thẩm Hải cảm thấy rất may mắn vì mấy người Chu Cảnh Sâm va Liễu Nguyên đã diệt sạch đám cướp. Không có nhân chứng, dù cho có nói gì đi chăng nữa đều không có chứng cứ. Hơn nữa trong Bắc Doanh vẫn còn gián điệp của đám cướp, chỉ cần hắn ta nhất quyết nói mình căm thù đám cướp đến tận xương tuỷ, sau khi nghỉ ngơi dưỡng sức nhiều năm mới đủ sức hốt hết cả đám cướp. Còn Ngưu Bất Quần mới thật sự là người vu oan giá họa.

Ngưu Bất Quần có chứng cứ, Thẩm Hải cũng có, có điều chứng cứ của Thẩm Hải chắc chắn hơn, thêm nữa hắn ta còn có công lao diệt trừ đám cướp nên càng có thể đứng vững gót chân. Chỗ Thẩm Hải ngoài thư từ qua lại ra, còn có cả một quyển sổ ghi chép rõ ràng.

Hai bên Tây Bắc Doanh đang đấu nhau túi bụi, động tĩnh rất lớn khiến người ở Đông Hương trấn cảm thấy cực kỳ lo lắng.

Giằng co tròn nửa tháng, cuối cùng khi kẻ cầm đầu Ngưu Bất Quần và một nhóm người ở Tây Doanh bị cách chức điều tra, chuyện này mới chấm dứt. Bây giờ Tây Doanh loạn cào cào, phía Bắc Doanh mới miễn cưỡng tránh thoát một kiếp.
Bình Luận (0)
Comment