[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 279 - Chương 279: Làm Người Đi Chu Cảnh Sâm (1)

Chương 279: Làm Người Đi Chu Cảnh Sâm (1) Chương 279: Làm Người Đi Chu Cảnh Sâm (1)Chương 279: Làm Người Đi Chu Cảnh Sâm (1)

"Ăn xong thì tự mình dọn sạch chén dĩa đi." Diệp Gia lại lấy hộp đựng tiền ra, sau đó ngồi xuống đối diện Chu Cảnh Sâm và bắt đầu đếm. Vừa đếm vừa ghi sổ, tính toán lợi nhuận sau khi đã trừ đi phí hao tổn: "Rửa mặt sạch sẽ rồi bước qua đây, ta xoa chút thuốc cho chàng."

Chu Cảnh Sâm rung động, ngoan ngoãn cầm chén đĩa đi rửa sạch. Chỉ có một cái chảo với một cái dĩa, tất cả đều đã được rửa sạch qua nước ấm. Sau đó hắn đun một ít nước sôi, rồi lại ở sau bếp lau chùi sạch sẽ mới mang theo hơi nước trên người về phòng.

Lúc hắn quay lại, Diệp Gia vẫn còn đang tính toán sổ sách, tốc độ tính toán của nàng rất nhanh.

Trong khoảng thời gian này, bọn họ thế mà đã thật sự kiếm được không ít tiền. Phần lớn là đến từ việc bán xà phòng thơm, chỉ khoảng ba tháng, bọn họ đã gom góp được một ngàn một trăm lượng. Cộng với số tiền từ việc bán thức ăn nhanh và bữa sáng, tổng cộng là một ngàn một trăm năm mươi sáu lượng, ba tiền và sáu mươi lăm văn tiền. Hiện tại vẫn còn một lô xà phòng thơm chuẩn bị đưa ra ngoài, nếu cộng thêm số tiên hàng nhận được sau nửa tháng, có lẽ bọn họ sẽ tiết kiệm được khoảng một ngàn bốn trăm lượng.

Số tiền này đủ để mua xe ngựa, thậm chí bọn họ có thể đổi xe ngựa nếu muốn. Diệp Gia đang suy nghĩ về việc có nên mua thêm một chiếc xe ngựa trong nhà không, và nếu công việc lần này của A Cửu làm tốt, nàng sẽ xem xét việc ký một khế thư hợp tác lâu dài với A Cửu.

Suy cho cùng, trên thế giới này chỉ có một số ít thương nhân không tuân thủ hợp đồng, hầu hết các thương nhân đều hiểu rõ sự chính trực mới là nền tảng.

Đang suy nghĩ vấn đề này trong lòng, nàng bất chợt nhìn lên đã thấy thằng nhãi Chu Cảnh Sâm đang đứng với mái tóc đen ướt sũng, sau khi ăn một dĩa cơm to, cuối cùng trên mặt cũng đã có chút huyết sắc. Hắn cụp mắt xuống, hàng lông mi tạo thành một vệt bóng xanh đen dưới mi mắt, người thì lắng lặng ngồi trước mặt nàng. Diệp Gia chớp mắt, nàng khóa hộp tiền lại rồi cất lại lên vách ngăn trên nóc nhà. Nàng vừa cất tiền vừa quay đầu nhìn hắn, nhưng cái người ngồi cạnh bàn rất tự giác, hắn thậm chí còn không thèm liếc sang bên này.

Diệp Gia nhảy từ trên ghế xuống, vỗ vỗ tay ý bảo hắn đến nằm sap xuống lên giường: "Chàng ngồi cao quá, nằm xuống thì ta mới dễ làm được."

Chu Cảnh Sâm cũng không kháng cự, ngoan ngoãn bước đến cạnh giường ngồi xuống. Hắn hạ mắt nhìn Diệp Gia đang kéo đai lưng của mình ra, cởi luôn áo trên của mình xuống. Bộ dáng hai hàng lông mi khe khẽ run của hắn rất giống như một phụ nam nhà lành đang bị người đùa giốn nhưng lại nhu nhược không dám phản kháng. Diệp Gia giật giật khóe miệng, muốn vứt cái cảm giác quái dị này ra, đổ thuốc mỡ vào lòng bàn tay xoa cho nóng lên rồi bắt đầu xoa thuốc cho hắn.

Bàn tay nàng vừa chạm vào người hắn một cái, cơ thể hắn lập tức khẽ run.

Diệp Gia: "..." Làm gì đấy! Nàng không thể chạm hắn một cái à? Vất thương của Chu Cảnh Sâm thật ra cũng không nặng lắm. Nghe năm mươi gậy từ quân đội thì có vẻ dọa người, nhưng người đánh hắn lại quen biết với hắn nên đã dùng một kỹ thuật khéo léo. Sở dĩ nhìn đáng sợ vậy đơn giản là gì làn da của hắn quá trắng. Nhưng dù vết thương có nghiêm trọng thật hay không thì Gia Nương đều sẵn lòng đau lòng thay hắn, nàng cũng sẽ không cố tình phá vỡ: "Gia Nương nàng nhẹ chút, có hơi đau..."... Hóa ra là đau đến co rúm lại.

Diệp Gia yên lặng hạ nhẹ lực lại một chút, vừa xoa bóp vừa hỏi hắn có đau không.

Chu Cảnh Sâm hàm hồ đáp lại, chất giọng nhẹ nhàng vô cùng dễ nghe. Chỉ có một vết thương trên lưng, nhưng Diệp Gia phải xoa hết hai phút mới xong.

Thuốc mỡ khi bôi lên người cảm giác khá nhớp nháp, nên cũng không mặc đồ bình thường được, nhưng nếu để hắn cứ vậy mà lắc lư trước mắt thì cũng thật là chói mù mắt.

ebookshop.vn ebook truyện dịch giá re
Bình Luận (0)
Comment