[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 477 - Chương 477: Hoàng Thượng Chưa Vội Thái Giám Đã Gấp (3)

Chương 477: Hoàng Thượng Chưa Vội Thái Giám Đã Gấp (3) Chương 477: Hoàng Thượng Chưa Vội Thái Giám Đã Gấp (3)Chương 477: Hoàng Thượng Chưa Vội Thái Giám Đã Gấp (3)

Dư thị vừa mở miệng định kể lại chuyện Ngô gia, nhưng lại không biết phải bắt đầu từ đâu, nên đành không nói nữa.

Diệp Gia lắc đầu: "Cũng không tính là chuyện gì lớn, có thể tự xử lý được. Có điều sao chàng lại trở về vào giờ này? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?"

Bên đó Chu Cảnh Sâm bận rất nhiêu chuyện Diệp Gia đều đã thấy, tất cả mọi chuyện bên đó đều trông cậy vào hắn. Nếu không phải xảy ra chuyện gì lớn chắc chắn hắn sẽ không trở vê. Tuy Bắc Lý Trấn cách trấn Đông Hương không xa lắm, nhưng thuộc hạ được phái tới trấn cũng cân một ngày.

"Bên Luân Đài có người tới, hai ngày nữa ta phải ra ngoài một chuyến."

"Bên Luân Đài? Luân Đài bên đó có thể xảy ra chuyện gì?" Dư thị biết tính Chu Cảnh Sâm, nếu không phải chuyện quan trọng thì sẽ không vội: "Chuyện của Bắc Lý Trấn đã làm xong chưa? Ở nhà phải chờ bao lâu?"

"Chưa, vẫn còn thiếu một chút nữa, khoảng nửa tháng sau mới xong. Sau đêm nay phải xuất phát."

Ánh mắt Chu Cảnh Sâm dừng trên mặt Diệp Gia, như dòng nước chảy lặng lẽ nhìn nàng.

Diệp Gia im lặng nhìn về hướng khác, thấy hắn vẫn đang chăm chú nhìn liền mở miệng nói: "Có lẽ mấy hôm nữa ta cũng phải tới Luân Đài một chuyến. Chuyện là vây, ta và nương quyết định mở thêm một cửa hàng bán xà phòng thơm và cao hoa lê. Vị trí ở trấn Đông Hương quá nhỏ, mở cửa hàng cũng không bán được nhiều, nên định mở thêm một cửa hàng nữa ở Luân Đài. Tướng công thấy sao?"

"Đương nhiên là được, Luân Đài rất phồn hoa hưng thịnh.” Chu Cảnh Sâm hơi nghi ngờ: “Nhưng sao tự dưng nàng lại có ý định này?"

Diệp Gia còn chưa nói gì Dư thị đã thở dài, kể lại chuyện xích mích giữa Ngô gia trong thời gian qua.

Kỳ thật chuyện này đã qua, cũng không đến mức cắn mãi không buông. Nhưng dù sao cũng ở chung một thị trấn, cũng không biết Ngô gia sẽ làm đến mức nào. Bọn họ đối phó như vậy với Ngô gia không biết sẽ để lại hậu quả gì. Dư thị đã cẩn thận nghe ngóng, nhà giàu đương thời nào cũng đều vậy. Chưa từng độc tấu, lúc nào cũng có quan hệ với quan lại triều đình.

"Ngô gia sao?" Ngô gia này ở trấn Đông Hương rất bình lặng, đa số không xuất đầu lộ diện. Nhưng Chu Cảnh Sâm biết rõ Ngô gia giàu sang, hắn đã sớm điều tra rõ từng chuyện một trong trấn Đông Hương: "Gần đây có người đang điều tra thân thế của chúng ta, không biết có liên quan đến chuyện này không."

Chu Cảnh Sâm vừa nói xong, Dư thị và Diệp Gia đều nhìn nhau, mặt lập tức biến sắc.

"Quan trọng không? Tra được gì nhiều?" Tội danh Cảnh vương mưu phản chính là lưỡi dao kề ngay cổ Chu gia, nếu có người lợi dụng chuyện này làm chuyện xấu, ví dụ như chỉ trích Chu Cảnh Sâm đóng quân ở Tây Bắc đợi cơ hội trả thù, mưu đồ làm phản, đây chính là đại sự.

"Không sao." Chu Cảnh Sâm bình tĩnh đáp: "Con tự biết cân nhắc, người đừng lo."

Dư thị còn định nói thêm nhưng thấy ánh mắt nhi tử cứ dán lại trên người Diệp Gia, biết phu thê đã lâu không gặp nên có nhiều điều muốn nói. Lập tức nén sự lo lắng xuống bụng: "Thôi, phu thê hai con nói chuyện đi, nương ra xem cơm nước đã làm xong chưa.

Bà đi ra còn tiện tay đóng cửa lại.

Diệp Gia nhíu mày. Nghĩ rốt cuộc là người nào đang điều tra Chu Cảnh Sâm. Nếu là Ngô gia thì Ngô gia đang muốn làm. Thấy Chu Cảnh Sâm ngồi đối diện đặt ly trà xuống, nàng sững sờ ngẩng đầu.

Mi mắt Chu Cảnh Sâm nâng lên, khóe mắt hơi cong nhìn nàng cười: "Gia nương, cây trâm hôm nay ta cài có đẹp không?”

Sự lo lắng trong lòng Diệp Gia bỗng chốc bị nghẹn lại.

Diệp Gia:

Đương nhiên là đẹp, nếu không trước đó cũng không được nàng nhìn trúng rồi mua lại. Diệp Gia không nói gì nhìn hắn một lúc lâu, Chu Cảnh Sâm bị nàng nhìn tới mức bật cười. Hắn đưa tay xoa đầu Diệp Gia, vừa đứng dậy đã muốn đi ra ngoài.

Hắn tranh thủ trở vê nhà một ngày không phải chỉ để gặp Dư thị và Diệp Gia, vẫn là vì chuyện bên trụ sở.
Bình Luận (0)
Comment