[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 500 - Chuong 500: Chang Cung Khong Phai Kieu Nguoi Cung Nhac (1)

Chuong 500: Chang Cung Khong Phai Kieu Nguoi Cung Nhac (1) Chuong 500: Chang Cung Khong Phai Kieu Nguoi Cung Nhac (1)Chuong 500: Chang Cung Khong Phai Kieu Nguoi Cung Nhac (1)

Diệp Gia bi đeo bám cũng có chút khó chịu, nhưng chỗ nàng đang có chuyện quan trọng cần xử lý nên căn bản không có thời gian rảnh rỗi mà đi dây dưa với vị tiểu thư xinh đẹp này. Đi cùng người môi giới thăm quan liên tiếp ba gian cửa hàng, cuối cùng cũng quyết định chọn một gian của hàng có vị trí nằm giữa phố Tây. Diện tích phù hợp, vị trí cũng khá tốt, chỉ là giá cả vẫn hơi cao: "Trước hết cứ ngừng cửa hàng này lại hai ngày, ta ve cân nhắc thêm chút, hai ngày sau chắc chắn sẽ cho ngươi một câu trả lời."

Thông thường, người ta xem cửa hàng ít nhất cũng phải mất khoảng ba, bốn ngày, sau khi thăm quan một lượt còn phải so sánh đắn đo, phần lớn là không thể đưa ra quyết định nhanh chóng như vậy được: "Phu nhân cứ trở ve cân nhắc thêm hai ngày, khi nào cân nhắc kỹ càng rồi, muốn đặt thuê, thì cứ đến chỗ môi giới tìm tiểu nhân."

Diệp Gia gật đầu, tạm biệt người môi giới ngay trước cửa hàng. Đang lúc chuẩn bị trở về, thì người tỳ nữ cản đường lúc nay lại đứng ngăn trước mặt Diệp Gia.

Lúc này không chỉ có tỳ nữ, vì sợ Diệp Gia không đến, đến người đánh xe cũng xuống xe đang đứng ngăn trước mặt Diệp Gia. Diệp Gia còn chưa kịp động đậy, đã có hai người đang đứng chắn phía trước nàng. Hai người Triển Lâm và Tư Nam đứng phía trước, khắp người toát lên khí tức không dễ chọc, dọa cho tỳ nữ kia trợn mắt sợ. Người đánh xe ngựa mặc dù biết một ít võ công nhưng rõ ràng là đã bị khí thế của Tư nam và Triển Lâm áp chế, lặng lẽ lùi lại một bước.

Cố Minh Hy vẫn luôn ngồi im trên xe không chịu xuống cuối cùng cũng không thể ngồi yên được, sau một lúc lâu, có một tỳ nữ khác vịn vào cánh tay, đỡ nàng ta bước xuống xe.

Cố Minh Hy mặc một thân váy thẳng màu hồng nhạt, đeo mạng che mặt, chỉ lộ một đôi mắt ra bên ngoài. Mái tóc đen được búi lên theo kiểu đọa mã kế*, giữa đôi lông mày còn vẽ điểm thêm một đóa hoa sen ba cánh. Nàng ta vịn tay tỳ nữ, bước chân nhẹ nhàng chậm rãi tiến vê phía Diệp Gia, bàn vè vóc dáng, thì cao hơn một chút so với Diệp Gia. Chỉ qua một đôi mắt vẫn có thể thấp thoáng thấy được vẻ xinh đẹp được che giấu dưới tấm mạng che mặt.

*Kiểu búi tóc của phụ nữ cổ đại, búi tóc lệch sang một bên, xuôi xuống dưới.

"Ta là Cố gia Minh Hy,' Sau khi dừng bước, thiếu nữ kia mới chậm rãi mở miệng, tốc độ nói chuyện không nhanh không chậm, đặc trưng của các quý nữ thế gia: "Ta tin là Doãn An ca ca đã từng đề cập qua với ngươi về ta, ta chính là vị hôn thê thanh mai trúc mã* của Doãn An ca ca.

*Bạn thân từ thời thơ ấu.

Diệp Gia: "..." Thật sự là bị nàng đoán trùng rồi.

Hai người liên đứng đó mặt đối mặt với nhau, cũng may là cửa hàng nhà này đã đóng cửa. Nếu không đứng chắn ở cửa như vậy còn làm hỏng việc kinh doanh của nhà người ta.

Càng đến giữa trưa, mặt trời ngày càng chói chang. Ánh nắng của ngày hè như thiêu đốt mặt đất, một luồng hơi nóng dâng lên. Cố Minh Hy nói xong một hơi liên dừng lại, yên lặng chờ đợi Diệp Gia mở miệng. Nhưng nàng ta đứng đợi nửa ngày, Diệp Gia vẫn chỉ im lặng đứng nhìn nàng ta, không hề có một chút ý định lên tiếng đáp trả lại câu nói của nàng ta. Lông mày Cố Minh Hy nhăn lại, sắc mặt không còn bình tĩnh, thong dong nữa.

Tỳ nữ đứng bên cạnh Cố Minh Hy thấy chủ tử nhà mình không vui, lập tức lên tiếng trách mắng: "... Người phụ nữ nông thôn nhà ngươi, sao lại có thể vô lễ đến vậy? Không nghe thấy cô nương nhà ta đang nói chuyện với ngươi hay sao?”

Diệp Gia nhướng mày lên. Còn chưa kịp nói gì thì Hỷ Lai đã cười lạnh một tiếng: 'Lời này của ngươi đúng thật là mắc cười, cô nương nhà ngươi là ai? Dựa vào đâu cô nương nhà ngươi hỏi thì phu nhân nhà ta phải trả lời? Hành xử như vậy mà còn có mặt mũi đi nói người khác cư xử vô lễ sao? Ta thấy chính các ngươi mới là người không biết phép tắc, quy củ!"
Bình Luận (0)
Comment