Chương 561: Mưa Gió Đang Kéo Tới (3)
Chương 561: Mưa Gió Đang Kéo Tới (3)Chương 561: Mưa Gió Đang Kéo Tới (3)
Ngoải ra, trước đó đã sai người thu hoạch ớt trước và trông thêm một nhóm mới muộn hơn. Bông vải ở bên thung lũng cũng đã chuẩn bị được thu hoạch, hạt của cây cải dầu được đem đi giã ra và phơi khô, cũng là lúc ép lấy dầu... Với một danh sách như vậy, thì có rất nhiêu việc cần xử lí.
Trong lòng Diệp Gia thở dài một hơi: "Thôi vậy, từ từ rôi sẽ đến, cứ thong thả từng chút một."
Nhắc đến xà phòng thơm, lần trước nàng đến Luân Đài đã tìm hiểu sơ qua về nó.
Trên thực tế, còn có một thương nhân khác bán xà phòng thơm ở Luân Đài. Dù sao bên đó cũng có một xưởng sản xuất sà phòng thơm có tiếng. tuy nhiên, chất lượng xà phòng thơm của nhà đó có vẻ kém hơn, những mặt hàng có độ phổ biến kha khá ở thị trường Luân Dài đều xuất xứ từ Trung Nguyên . xà phòng thơm của Chu gia không dám tự nhận là có tay nghề thành thục hơn so với khu vực Trung Nguyên, nhưng chất lượng tuyệt đối tốt hơn nhiều so với các phân xưởng ở Luân Đài.
Hơn nữa, hiện giờ phân xưởng của Chu gia đã có những điều chỉnh đối với hàng hóa của mình. Chế tạo ra rất nhiều loại xà phòng thơm có hiệu quả và công dụng khác nhau. Nếu như phân theo đẳng cấp mà bán ra, thì có thể tiếp cận với tất cả các tầng lớp người tiêu dùng khác nhau. Mở một cửa hàng để kinh doanh, cũng không phải là việc gì quá khó khăn.
Xà phòng thơm cần phải bán như thế nào, Diệp Gia chỉ cần đưa cho Viên Xuân Sinh một cấu trúc cơ bản. Diệp Gia cũng không hề đưa ra thêm chỉ thị cụ thể nào về cách thức vận hành sau này. Từ nay vê sau, sản nghiệp ngày càng mở rộng, nàng cũng không thể giám sát gắt gao tất cả mọi chuyện được, cũng nên ủy quyền một số quyên hạn của mình vào thời điểm thích hợp. Ngoài ra, Diệp Gia còn đang có ý định xem xét năng lực của Viên Xuân Sinh một chút. Nếu không thì nàng thuê hắn ta về để làm gì?
Mặt khác, cũng không biết rõ được khi nào Trình gia sẽ đi Tây Vực, còn cần suy tính kỹ càng. Dựa theo thời gian mà tính toán, hẳn là trong vòng một, hai tháng nữa.
"Mẫu thân, trong kho của chúng ta còn khoảng bao nhiêu xà phòng thơm dự trữ nữa? Gần đây, người của Trình gia có đến nhà chúng ta không?" lần này của hàng có thể mang theo một nhóm đi, hàng tháng cung cấp đúng hạn, còn phải để trống chỗ, để còn gửi số lượng hàng hóa đến Tây Vực. Nghĩ theo cách này, thì nhất định phải tìm được một phòng thu chi khôn khéo, thông minh. Nếu không thì khi việc kinh doanh càng ngày càng lớn, chỉ dựa vào một mình Diệp Gia tính toán sổ sách thì sẽ mệt chết mất.
"Hơn ba vạn lượng đi." Dư thị đối với việc tính toán sổ sách thì không nhạy bén lắm, trí nhớ cũng không chính xác, dừng một chút rồi nói: Không nghe thấy ai thông báo là có người Trình gia đến."
Diệp Gia sững sờ, thâm nghĩ chắc là không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đâu. Lần trước hợp tác với Trình gia khá thuận lợi, nghe A Cửu nói là hàng hóa của Chu gia bán chạy hơn rất nhiều so với hàng của phân xưởng kia ở Luân Đài. Dựa theo lời mà Trương quản gia thuật lại trong dịp tết nguyên đán, thì còn tùy thuộc vào nhà nào buôn bán tốt hơn tì sẽ nghiêng về nhà đó, nếu vậy thì Trình gia nên nghiêng về phía Chu gia hơn mới đúng. Trình gia không có chút động tĩnh gì thì cũng hơi khó hiểu, đột nhiên bên tai truyền đến tiếng nhắc nhở nhàn nhạt: "sao không phái người đi môt chuyến qua viện tử bên đó hỏi thăm một chút, có thể Trình gia đến bên đó tìm người, nhưng không tìm thấy ai thì sao."
Quay đầu lại nhìn, thì trông thấy Chu Cảnh Sâm đang chậm rãi đi từ ngoài cửa vào. Hắn đổi đổi sang một thân áo choàng trắng hình trăng lưỡi liềm, không đeo thêm thắt lưng. Bộ quần áo rộng thùng thình càng khiến dáng người của hắn thêm phóng khoáng, khí chất ngời ngời.