[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 655 - Chương 655: Dự Trữ Dược Liệu Và Thuốc Giảm Đau (4)

Chương 655: Dự Trữ Dược Liệu Và Thuốc Giảm Đau (4) Chương 655: Dự Trữ Dược Liệu Và Thuốc Giảm Đau (4)Chương 655: Dự Trữ Dược Liệu Và Thuốc Giảm Đau (4)

Người của nàng cũng là phải thường xuyên ra vào quan nội và quan ngoại. Nếu nàng không thể quản lý tốt người bên dưới, rồi có người mượn tay nàng ra vào Bắc Đình, đến lúc đó mới là làm trò cười cho người trong nghề.

Đúng là bởi vì lo lắng chuyện này, nên đoạn thời gian này Diệp Gia mới không dám mù quáng tăng thêm nhân thủ, khuếch trương việc làm ăn.

Đứng ở vị trí nhất định, việc cần phải suy nghĩ đương nhiên cũng phức tạp hơn nhiều. Ngô gia muốn đưa gia sản bạc triệu cho Chu gia, quả thật không có đầu nhập vào triều đình tới danh chính ngôn thuận. Tô Lặc Đồ là Đô Hộ do triều đình cử đến, ngô gia là nhà mẹ đẻ của thiếp thất Tô Lặc Đồ, như thế thì lập trường của bọn họ càng gần với triều đình hơn. Chu gia có tâm muốn chiếm Bắc Đình Đô hộ phủ, đứng ở lập trường bọn họ xem ra chính là đại nghịch bất đạo.

Nhưng Ngô Ân không con đường đó mà ngược lại mang cả nhà tìm đến tìm Chu gia, không thể không nói, đây là một quyết định chính xác.

Trên thực tế, người của Chu gia đã sớm quan sát bọn hắn. Mặc kệ bọn họ có thành công gia nhập vào triều đình hay không, một khi biểu hiện ra khuynh hướng này, đám người dưới tay Chu Cảnh Sâm sẽ diệt cỏ tận gốc.

Diệp Gia cau mày, hiện giờ phiên nhất không phải là nên như thế nào xử trí ngô gia thích đáng. Mà là phải làm như thế nào dưới tình huống ở Chu Cảnh Sâm không ở đây, tích trữ được lương thực hơn nữa còn phải bảo vệ cả nhà an toàn.

Về phần Ngô gia phải xử trí như thế nào, sau khi Diệp Gia quay về phòng đã viết một phong thư gửi đi.

Thư được gửi đi, ít nhất phải mất một ngày một đêm mới đến tay Chu Cảnh Sâm. Nếu như ở giữa xảy ra tình huống gì, đoán chừng còn phải lâu hơn. Nếu như Ngô gia không đợi được hồi âm mà nảy sinh ý nghĩ khác, đến lúc đó có thể phải gặp phiền toái. Hơn nữa, tuy Ngô gia là thương nhân, nhưng quả thật là gia lớn nghiệp lớn. Có tiền rất dễ làm việc, tóm lại là khiến người phải lo lắng. Thư được gửi đi, Diệp Gia vẫn cố ý đi đến nơi đóng quân tìm Ba Trát Đồ nói về việc này.

Diệp Gia đi đến nơi đóng quân, nói đại khái về gút mắt giữa hai nhà Chu Ngô. Nói rằng Ngô gia có thể liên hệ với triều đình, bảo hắn ta cần phải giám sát kỹ ngô gia. Ngoại trừ chuyện này, còn phải kêu hắn ta dặn dò bên dưới, đối với sự ra vào của hàng hóa Chu gia đích không nên có ưu đãi khác biệt.

"Vì sao Chủ tử nói như thế?" Hiện giờ Ba Trát Đồ đã sửa miệng, không gọi Diệp Gia là phu nhân, mà là chủ tử.

Diệp Gia không thể hoàn toàn quản lý hết người dưới tay mình, đương nhiên không có biện pháp cam đoan tất cả mọi người đều thành thật: "Thủ hạ của ta đều là người từ nơi khác đến, nên không hiểu rõ hết nguồn gốc của bọn họ. Bọn họ làm việc thế nào ta cũng không biết. Nếu như dùng tên của ta làm ra chuyện mờ ám gì thì đúng là không tốt."

Nàng vừa nói như vậy, Ba Trát Đồ đã hiểu: "Chủ tử yên tâm, thuộc hạ đã hiểu được."

Tuy Ba Trát Đồ là người thô tục, nhưng trong thô tục lại có sự tỉ mỉ. Hắn ta vẫn luôn được Chu Cảnh Sâm phái trấn giữ ở Đông Hương trấn, cũng bởi vì Chu Cảnh Sâm tin tưởng hắn ta. Mấy ngày nay lục đục giữa Ngô gia và Chu gia hắn ta biết ít nhiều. Những người Ngô gia kia làm việc ngang ngược không nói đạo lý, trong lòng hắn ta biết rõ ràng. Lập tức tỏ vẻ sẽ giám sát Ngô gia nghiêm mật, cam đoan sẽ vây chết bọn họ ở Đông Hương trấn.

Chờ việc này được nói rõ ràng, Diệp Gia mới bắt tay vào làm những việc khác.

Lúc trước nàng nói sẽ nuôi gia súc cũng không phải là chỉ nói miệng, Diệp Gia thật sự muốn làm chuyện này.

Trên thực tế, ở Bắc Đình Đô hộ phủ có được một mảnh thảo nguyên lớn, thích hợp nuôi thả gia súc. Thu hoạch đồng ruộng chỉ chiếm một phần nhỏ, ngành chân chính phát triển mạnh nhất ở tây bắc là chăn nuôi.
Bình Luận (0)
Comment