[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 792 - Chuong 792: Ta Khong Phai Kieu Nguoi Nhu Nguoi Nghi (6)

Chuong 792: Ta Khong Phai Kieu Nguoi Nhu Nguoi Nghi (6) Chuong 792: Ta Khong Phai Kieu Nguoi Nhu Nguoi Nghi (6)Chuong 792: Ta Khong Phai Kieu Nguoi Nhu Nguoi Nghi (6)

Diệp Gia nhìn bà ấy một cái, thấy sắc mặt bà như vậy cũng đoán được đôi phần. Không ngoài việc Chu Cảnh Sâm đăng cơ xong mở rộng hậu cung, chút chuyện này nàng không mấy lo lắng, Chu Cảnh Sâm kia hình như không có tính toán đó. Về phần triều thần tiến gián, nói thật, Chu Cảnh Sâm còn không yếu đến mức bị đám triêu thần kia uy hiếp: "Nương đừng lo lắng việc này, không bằng ngẫm xem tiến cung rồi, việc làm ăn của chúng ta nên tiếp tục thế nào.'

"Hả?" Dư thị sửng sốt, há hốc mồm: "Vẫn kinh doanh tiếp ư?"

"Nhà chúng ta nhiều sản nghiệp như vậy, bỏ ra rất nhiều công sức mới gây dựng được chừng đó, không giữ lại cho mình chẳng lẽ tặng cho người ta?" Nàng đi Huệ Châu một chuyến, lại tịch thu không ít tài sản. Bây giờ trong tay có nhiều đồ như vậy, không lợi dụng cho tốt thì quá lãng phí.

"Đúng vậy, nhưng trong hậu cung cũng có rất nhiều việc cần quản lý. Không đến mức trăm công ngàn việc như tiền đình nhưng cũng chẳng rảnh rang được ngày nào."

"Đừng nghĩ nhiều, chỉ cần hậu cung thưa người thì chuyện sẽ ít thôi." Trước kia hậu cung sở dĩ khó quản lý là vì hậu cung giai lệ ba ngàn người, mỗi cung lại phải nuôi sống ngàn vạn nô tỳ. Người nhiều thì việc nhiều, Chu Cảnh Sâm không gia tăng sĩ số, nàng tính ra lại bớt việc.

"... Cũng đúng." Diệp Gia vừa nói như vậy, Dư thị mới sực tỉnh.

Dư thị không có suy nghĩ nhiều vợ nhiều thiếp là nhiều con nhiều phúc. Buồn cười, ngày xưa bà ấy thành hôn với Cảnh Vương, Cảnh Vương không tuân theo lễ pháp tổ tông mà đi khai chỉ tán diệp khắp nơi. Cảnh vương phủ to như vậy, trừ một thứ tử và một thứ nữ được sinh ra nhờ sự can thiệp của Thục phi nương nương, những đứa trẻ còn lại đều do bà ấy sinh. Tới lượt Chu Cảnh Sâm, bà ấy đương nhiên càng không muốn người ngoài đến phá hoại tình cảm giữa nhi tử và con dâu.

"Chuyện này không vội, có khi tình hình lại thay đổi nghiêng trời lệch đất đấy."

Diệp Gia không hề hoảng hốt, trong nguyên tác Chu Cảnh Sâm vất vả lao lực đánh hạ Đại Yến, cuối cùng chỉ làm nhiếp chính vương. Thật ra Diệp Gia nghi ngờ Chu Cảnh Sâm căn bản không có dự định xưng đế, nếu không sẽ không chậm chạp gần một năm còn chưa đăng cơ.

"Đúng rồi, Ngũ muội đâu?" Hôm qua Diệp Gia bị Chu Cảnh Sâm kéo thẳng đến tẩm cung của hắn. Diệp Ngũ muội ở phía sau xe ngựa được người thu xếp.

Dư thị đang suy tư sẽ có thêm chuyện gì "nghiêng trời lệch đất" nữa, ngẩng đầu chợt thấy Diệp Ngũ muội dẫn một đội người từ hành lang gấp khúc bên kia đi tới.

"À, ở đằng kia." Nói xong thì hất hất đầu.

Diệp Gia vừa quay đầu đã thấy nàng, tiểu cô nương một thân cung trang màu xanh lơ, xinh đẹp như đóa hoa sơn trà. Cung điện của Dư thị có phòng bếp nhỏ. Diệp Ngũ muội không tiện ở cùng Diệp Gia, nhưng lại không dám ở một mình. Thế là nàng ấy được dọn tới ở cùng Dư thị. Nàng ấy vô cùng lạc quan, rất nhanh đã vượt qua cú sốc ở Huệ Châu, hôm nay lại tập trung vào mày mò món ăn mới. Thấy Diệp Gia tới, mắt nàng sáng lên: "Tỷ, muội lại nghiên cứu làm ra vài món ăn mới, nếm thử nhé?"

Đúng lúc Diệp Gia cũng chưa ăn no, bèn theo vào phòng bếp.

Cảm giác không được tự nhiên khi lần đầu đến một nơi xa lạ cũng tan biến ngay vì có người cùng mình ngồi nghiên cứu ẩm thực. Diệp Gia nếm thử vài miếng thịt nướng do Diệp Ngũ Muội làm, nhướng mày: "Khá ngon đấy, thay đổi khẩu vị."

"Mở quán ăn được không?" Diệp Ngũ Muội hơi lo: "Muội vốn định mở quán ăn, nhưng không thành công."

Dư thị nếm thử cũng liên tục gật đầu: "Đúng vậy, tay nghề lại tinh tiến."...

Diệp Ngũ muội được Diệp Gia và Dư thị liên tục khen ngợi, hùng tâm bị thế đạo gian nan dập tắt lại bùng cháy.

Ngày tháng ở trong cung Diệp Gia cũng không nhàn rỗi. Ngoại trừ dành thời gian dùng cơm với Dư thị Tiểu Thuật Bạch, phần lớn thời gian nàng đều trút hết vào Công Bộ.
Bình Luận (0)
Comment