Chương 793: Nữ Nhân Họ Vương (1)
Chương 793: Nữ Nhân Họ Vương (1)Chương 793: Nữ Nhân Họ Vương (1)
Nàng lấy bản vẽ và mẫu vũ khí mình mang tới chuyển hết đến Công Bộ. Tuy bây giờ lấy mìn đất ra hơi vượt quá thời đại, nhưng vì ổn định thế cục, nhanh chóng diệt trừ bè phái của Chu Diệp, nếu dùng được thì đương nhiên là phải dùng.
Diệp Gia tranh thủ giao mìn cho tâm phúc của Chu Cảnh Sâm, chuẩn bị thử nghiệm ở giáo trường.
"Nếu thứ này được sử dụng trong chiến tranh, nó thật sự có uy lực lớn như vậy sao?" Chu Cảnh Sâm biết Diệp Gia bảo vệ Tây Bắc, đánh đuổi Ô Hoàn. Hắn có nghe qua thứ đồ tên mìn đất này nhưng không quá tin tưởng.
Diệp Gia cảm thấy uy lực khá bình thường, nhưng cũng không đến mức không có tác dụng: "Đốt lửa thử xem."
Lời vừa dứt, phía trước có người châm lửa.
Một tiếng nổ lớn bất ngờ vang lên giữa giáo trường. Một kích đụn lên hai mươi tầng cát bụi, đến cả gò đất chất đống ở xa cũng bị chia năm xẻ bảy. Nếu đây là máu thịt con người thì chỉ còn nước nổ thành thịt vụn. Ngay sau đó, cả giáo trường đều đổ dồn vào Diệp Gia. Trong số đó có nhiều tướng lĩnh từng nghe qua thanh danh của Diệp Gia nhưng chưa bao giờ gặp mặt vị nữ chủ tử này. Đương nhiên còn có sự góp mặt của đám nguyên trọng thần ở Yên Kinh luôn coi thường vị hoàng hậu không biết xấu hổ xuất thân từ nông thôn này.
"Đây mới là phiên bản đầu tiên." Diệp Gia cười, bất giác khiến người ta rét run: "Nếu ta thay đổi cách điều chế, hiệu quả chắc chắn sẽ tốt hơn."
Giáo trường lặng ngắt như tờ.
Sau này hoàng hậu sẽ là một nhân vật lợi hại, đây là ấn tượng khi cả triều vãn võ lần đầu tiên gặp Diệp Gia.
Ban đầu tính toán âm thầm xoi mói Diệp Gia từ thân phận, bây giờ cũng phải cân nhắc một chút. Không để ý người khác nghĩ gì, Diệp Gia hoàn toàn không đặt những người này trong lòng. Khoảng thời gian nàng ở trong cung này, ngoài thượng thư lục cung báo cáo những việc vặt trong cung cho nàng và một số quyết sách cần nàng đưa ra thì phần lớn tinh lực của nàng đã đặt ở vũ khí và thu xếp việc làm ăn trong tay.
Tuy nói đây là thời đại người chủ có tư tưởng trọng nông ức thương*, lấy nông nghiệp là chính, nhưng Diệp Gia vẫn cảm thấy thương nghiệp là chìa khóa để phục hồi nền kinh tế. Nàng tin tưởng kiên định rằng nên móng kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng, không có tiền, chắc chắn con người sẽ bị ràng buộc.
*Coi trọng nông nghiệp, xem thường thương nghiệp
Muốn đứng ở vị trí bất khả chiến bại, không dám nói phải nắm giữ mạch máu kinh tế Đại Yên, nhưng nhất định phải có đầy đủ điều kiện kinh tế thì mới có khả năng. Nhưng mà, không thể phủ nhận một việc, thời gian tới cái thân phận hoàng hậu này là một lợi thế vô cùng tốt. So với trước đây thì lực kêu gọi của hoàng hậu mạnh hơn nhiều, giờ đây ngay cả người làm trong tay Diệp Gia cũng thành thật hơn, vả lại mới có thể chiêu mộ những người có tài năng kinh doanh chân chính. Bên phía Diệp Gia bận rộn tới nỗi hận không thể phân thân, trong khoảng thời gian này lễ bộ cuối cùng cũng chuẩn bị xong những chuyện cần chuẩn bị.
Quả nhiên như Diệp Gia dự đoán, Chu Cảnh Sâm không muốn đăng cơ. Hắn cũng không quá chấp nhất với chuyện giữ cho bằng được Đại Yên này, cho nên việc đăng cơ giao cho Chu Thuật Bạch.
Diệp Gia: "... Chàng quăng gánh nặng cho đứa trẻ mới một tuổi rưỡi, chàng cảm thấy có lý sao?"
Chu Cảnh Sâm khó lắm mới sắp xếp được thời gian rảnh từ triều chính nặng nề, đêm khuya leo lên giường Diệp Gia.
Kết quả mới nêu lên chuyện đảm nhiệm hay không đảm nhiệm chức vụ đã bị Diệp Gia đạp một cái sau lưng, hắn bất đắc dĩ ôm lưng đứng lên. Một đôi chân dài bắt chéo, lộ ra mắt cá chân gầy gò, đôi chân thon dài phản chiếu dưới ánh nến trắng nõn. Hắn vô tội nhìn cô vợ nhỏ lạnh tâm lạnh phế này của hắn, chớp chớp mắt: "Sao không có lý? Cho nó làm hoàng đế, còn cha ruột nó thì sống mệt sống khổ."
Nói lời này, Chu Cảnh Sâm không nhịn được có hơi u oán.