" Ngưng Nguyên Đan thất phẩm nhiều như vậy.... ta không cần nhiều vậy a. Tính ra thì chỉ cần hai đến ba mai là có thể bước vào Ngưng Nguyên Cảnh đỉnh phong. " Lâm Phàm trầm ngâm." Còn lại thì đem một phần để vào bảo khố, mỗi tháng phát cho mỗi tên đệ tử một viên. Có đan dược như thế này thì tu luyện vẫn tốt hơn là hấp thu nguyên thạch."
" Đúng vậy ! " Lý Trường Thọ gật gù tán đồng : " Thất phẩm Ngưng Nguyên Đan nếu đặt trong mấy tông môn nhất lưu kia cũng đều là vật hy hữu. Chỉ có thân truyền đệ tử hoặc cũng có thể là truyền thừa đệ tử mới có tư cách phục dụng, phổ thông đệ tử thì đừng mong nhìn thấy chứ đừng nói là sử dụng."
Một tháng một mai đan dược đối với bảy tên tiểu tử kia đúng là cực kỳ hữu dụng. Có thể giúp bọn họ nhanh chóng bước vào Ngưng Nguyên Cảnh.
" Nếu như vậy thì vấn đề tiêu hao nguyên thạch đã có thể giải quyết." Lý Trường Thọ gật gù nhưng chợt : " Nhưng mà còn trận pháp thì... "
" Còn dư lại cũng không ít. Đem đi bán được không ? " Lâm Phàm lên tiếng đánh tan lo lắng trong lòng Lý Trường Thọ. " Thất phẩm Ngưng Nguyên Đan đưa ra thị trường nhất định không sợ không ai mua. Giá cả tuyệt đối không thấp, đổi một chút nguyên thạch có lẽ không thành vấn đề chứ hả ?"
" Đương nhiên là không thành vấn đề. Nhưng mà vật hi hữu như vầy... có thể ngộ mà không thể cầu. Nếu đem bán thì sau này mua lại sao được chứ ? " Lý Trường Thọ tiếc nuối nói.
" Tại sao phải mua lại ? Chúng ta có thể luyện mà. " Lâm Phàm cười lớn.
Tiêu Linh Nhi có thể luyện, hắn cũng có thể luyện. Nếu không phải e ngại quá mức kinh thế hãi tục, ta liền bắt các ngươi đi khắp nơi tìm nguyên liệu để ta luyện đan, các ngươi có tin không hả ? Thiệt là dzô nghĩa mà !
Nghĩ là vậy nhưng Lâm Phàm cũng biết thế giới này là thật, không phải như trò chơi có thể chết rồi phục sinh làm lại từ đầu, cũng không có cái gọi là thời gian tân thủ chữ trắng, không ai đồ sát được. Nếu để lọt tin tức ra ngoài, ngay lập tức ngày hôm sau Tiêu Linh Nhi sẽ bị người bắt đi, nhốt lại cưỡng ép luyện đan. Còn Lãm Nguyệt Tông thì đương nhiên là sẽ trở thành lịch sử.
Thấy Lý Trường Thọ có chút chần chừ, Lâm Phàm lắc đầu than nhẹ :
" Tam trưởng lão, ta hiểu được lo lắng của ngươi. Nhưng ngươi có biết tiếc nuối lớn nhất của đời người là gì không ? "
" Là cái gì ? "
" Là người quá mức cẩn thận. Bo bo giữ tiền, ăn không dám ăn, mặc không dám mặc, chăm chăm tích súc tài sản, bao nhiêu cũng thấy ít. Đến cuối cùng bao nhiêu tích trữ cũng đều lọt vào tay cừu nhân, giúp cừu nhân mạnh hơn. Nói dễ hiểu hơn là cừu gia của ngươi ép ngươi chết khô, sau đó dùng tiền của ngươi, ngủ với đạo lữ của ngươi trên chính cái giường của ngươi, xong còn đánh đập nhi tử của ngươi. Nói ngắn gọn là tiền của ngươi người khác hưởng, nữ nhân của ngươi người khác xài, nhi tử của ngươi người khác sai. "
Lý Trường Thọ nghe đến đây, hai tai nóng lên, có chút kích động.
" Nhưng thật ra ngươi vẫn có thể tránh được bi kịch này. Chỉ cần ngươi lấy tiền ra mà sử dụng, trang bị cho bản thân mình thật đầy đủ thì cừu nhân của ngươi muốn hại ngươi cũng rất khó. " Lâm Phàm từ tốn nói tiếp.
Lý Trường Thọ sững sờ, một tia sát khí như có như không hiện ra trong mắt hắn.
" Ta hiểu rồi ! Vậy thì cứ làm như tông chủ nói đi. "
Con mẹ nó chứ , lấy tiền của ta, ngủ với nữ nhân của ta ngay trên giường của ta ? Có thể nhẫn nhịn chứ tuyệt đối không thể nhẫn nhục !
" Phải rồi, đống Ngưng Nguyên Đan này ngươi lấy năm mươi mai, còn bán như thế nào, ai đem đi bán thì ngươi cứ thương nghị với bốn vị trưởng lão kia là được. Nhớ kỹ phải che giấu tung tích thật tốt, tuyệt không để lộ bất cứ thứ gì. Nếu không e là Lãm Nguyệt Tông sẽ gặp tai họa ngập đầu. "
" Tông chủ yên tâm. Ta nhất định làm thỏa đáng chuyện này. "
Lý Trường Thọ có thể tồn tại ở Lãm Nguyệt Tông suy tàn như thế này, còn có thể tu luyện đến Động Thiên Cảnh tầng thứ tư tuyệt đối là một kẻ lọc lõi chứ không ngốc.
.........
Lý Trường Thọ rời đi, Lâm Phàm tập trung tu luyện, cắn thuốc ! Ba viên một lúc !
Nếu còn là Khai Huyền Cảnh thì Lâm Phàm nhất định sẽ cẩn thận bởi dược lực quá mạnh sẽ có tác dụng ngược. Nhưng hiện tại hắn là Ngưng Nguyên Cảnh bát trọng, nuốt Ngưng Nguyên Đan vô tư.
Oanh !
Dược lực kinh người lập tức bộc phát. Lâm Phàm vội nhắm mắt điều tức, ngưng thần tu luyện.
.....
Sáu tên linh vật đang luyện công thì Mộ Dung Sơn Trà ở đâu chạy tới hưng phấn nói :
" Ta mới gặp được tam trưởng lão. Lão nhân gia nói tông môn bảo khố có Ngưng Nguyên Đan, chúng ta mỗi người đều có thể nhận một mai vào mỗi tháng. Ta đã lấy rồi, các ngươi nhanh đi đi. Có Ngưng Nguyên Đan tương trợ, ta rất mong chờ ngày bước vào Ngưng Nguyên Cảnh. "
" Có chuyện này sao ? Ta đi liền. " Khâu Vĩnh Cần mừng rỡ chạy đi..
Diệp Trường Nghĩa, Phương Khôn, Bùi Tú Cầm, Tả Thanh Thanh.... đám người lục tục co giò chạy theo. Duy nhất Chuẩn Thục Nghi vẫn đang chằm chằm nhìn đan dược : " Thất.... thất phẩm ? "
" Cái gì thất phẩm ? " Mộ Dung Sơn Trà sững sờ hỏi.
" A... không có gì. Sư huynh đi tu luyện đi hả. Ta cũng đi lấy đan dược." Chuẩn Thục Nghi bỏ đi.
Không bao lâu sau, bảy cái linh vật đều cắn thuốc , ngồi một đống luyện công.
Lãm Nguyệt Tông lúc này, trừ năm tên trưởng lão thì tất cả đều đang cắn thuốc. Kể cả Tiêu Linh Nhi cũng không ngoại lệ.
Thuốc luyện ra chẳng phải để cắn sao ?
...........
Trăng sáng treo cao,
Lâm Phàm mở mắt, tinh quang lóe lên.
" Ngưng Nguyên Cảnh đỉnh phong . " Hắn khẽ thì thào. " Cách Huyền Nguyên Cảnh không xa. "
Ngưng Nguyên Cảnh là dẫn thiên địa linh khí nhập thể, rèn luyện nhục thân đồng thời tập trung linh khí hội tụ đan điền. Huyền Nguyên Cảnh thì lại ngưng tụ nguyên khí du tẩu toàn thân, cường hóa huyền môn rồi chứa đựng trong từng huyền môn.
Tất cả mọi thứ hiện giờ của Lâm Phàm đều là nhờ công pháp của Tiêu Linh Nhi tương trợ. Nếu chỉ dựa vào Thôn Nguyệt Linh Quyết của Lâm Phàm thì chắc chắn là sẽ không tu luyện nhanh như vậy.
" Ta bồi dưỡng đệ tử, lực lượng của họ sẽ trả lại cho ta.Ta quả nhiên không lầm. Chỉ tiếc là không có ban thưởng nhiệm vụ a. " Lâm Phàm có chút hoài niệm.
Hắn thấy kiểu gì cũng giống như là đang ở trong game, nhưng mà lại không có tân thủ kỳ , lại không có thưởng nhiệm vụ này nọ.
Phá trò chơi... à không, phá thế giới ! Hứ !
........
Lãm Nguyệt Tông trải qua một đêm đầy kinh hỉ. Tiếng kinh hô mừng rỡ vang lên liên tiếp.
Đột phá ! Đột phá ! Lại đột phá !
Không chỉ Lâm Phàm đột phá mà bảy cái linh vật kia dù thiên thú rất tệ nhưng cũng lần lượt bước vào Ngưng Nguyên Cảnh. Dù sao thì bảy người này cũng đã tu luyện không biết bao lâu rồi, cũng đã Khai Huyền bát trọng, cửu trọng, lúc này nhờ vào Ngưng Nguyên Đan nên lập tức đột phá cũng không có gì kỳ quái.
Ngày hôm sau,
Bảy cái linh vật tiếu dung đầy mặt, tâm tình cực tốt.
Hôm nay trấn thủ sơn môn chính là Phương Khôn cùng Tả Thanh Thanh.
Nét rạng rỡ đầy trên mặt hai người, họ hoàn toàn không biết nguy hiểm đang từ từ tiến tới gần.....