Lão Bà Ta Là Thánh Nữ (Dịch Full)

Chương 23 - Chương 349

Chương 349

Thấy Giang Tả đang suy tư, Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

- Sao vậy? Tức giận à? ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không phải, anh chỉ đang nghĩ, Thánh Địa không còn người sao? Tại sao đi ra ngoài hoạt động, không phải là Thánh nữ, thì chính là Thánh nữ dự khuyết? Ngộ nhỡ xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ? Các em tính cả Thánh nữ và Thánh nữ dự khuyết mới có tổng cộng sáu người mà? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ sững sờ, sau đó nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏

- Anh nói như vậy cũng đúng, nhưng căn cứ quy củ, chỉ cần là địa phương trong văn hiến ghi lại có liên quan với Thánh Địa, thì phải có Thánh nữ dự khuyết, hoặc là Thánh nữ đi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cau mày, đây là cái quy củ thối gì? ͏ ͏ ͏

Được rồi, bây giờ Giang Tả cảm giác mình không thể không đi, dù sao hắn cũng là Thánh nữ dự khuyết. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc duy nhất vẫn là Vịnh Tê, kiếp trước không có cơ hội, kiếp này lại phải buông bỏ. ͏ ͏ ͏

Nếu không phải lựa chọn giữa Vịnh Tê và Tô Kỳ thì tốt rồi. ͏ ͏ ͏

- Được rồi, đừng có đoán mò, chuẩn bị ăn cơm đi. Ăn rồi ngủ, tỉnh ngủ đi làm. Đúng rồi, nhắc lại cho anh một câu, tối nay anh xong rồi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đẩy Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Vì vậy phải âm thầm theo dõi, đi cùng ngoài sáng, sẽ luôn bị nhiễu loạn tâm thần. ͏ ͏ ͏

Sáng sớm ngày thứ hai Giang Tả đã đứng lên. ͏ ͏ ͏

Toàn thân cao thấp không có một chút nào không khoái, tinh thần phấn chấn. ͏ ͏ ͏

Cái gì mỏi eo đau lưng, thân thể bị hút sạch, tất cả đều không tồn tại. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tô Kỳ mở to mắt nhìn Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏

- Không nghĩ tới, mấy ngày nay anh làm bữa sáng. Tối hôm qua là số anh may đó. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật gật đầu nói: ͏ ͏ ͏

- Anh có một cái vấn đề nhỏ, người tu luyện đến ngày cũng giống như người bình thường sao? Có đau hay không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không, thế nhưng đây là đặc quyền của em, mấy ngày này anh phải làm hết việc nhà, à, em có thể nấu cơm. ͏ ͏ ͏

Mặt Giang Tả xạm lại: ͏ ͏ ͏

- Nói như vậy, tám năm trước anh cũng để ý, anh nhớ lúc đó vừa mới bắt đầu, còn giúp em chuẩn bị rất nhiều đồ. ͏ ͏ ͏

- Khi đó em không biết, em cũng bị dọa cho giật mình. Lại nói có thể khiến cho anh quan tâm, tại sao không để cho anh chăm sóc luôn. Nhìn anh bận bịu tứ phía chăm em, em rất vui vẻ, thế nào, anh không vui sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngồi ở trên giường nhìn Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

- Không có, anh nhớ khi đó anh cũng rất vui vẻ. Được rồi, anh đi làm, hôm nay em tự mình chú ý một chút. ͏ ͏ ͏

Nói xong Giang Tả liền định rửa mặt đi làm. ͏ ͏ ͏

Về phần đi làm cái gì, đi rồi hãy nói, dù sao gần đây cũng cần kiếm ít tiền. ͏ ͏ ͏

Trong nhà còn có vợ phải nuôi. ͏ ͏ ͏

Một lần nữa đi tới tập đoàn Thiên Hoà, Giang Tả phát hiện mình mới nửa tháng không tới, đã có cảm giác qua thật lâu. ͏ ͏ ͏

Ở cùng với Tô Kỳ một chỗ, luôn để cho hắn quên đi chuyện cần làm. ͏ ͏ ͏

Giang Tả trực tiếp đi vào thị trường nhị bộ, hắn muốn nhìn xem có nhiệm vụ ủy thác gì không. ͏ ͏ ͏

Hiện tại người ở thị trường nhị bộ không quá nhiều, bởi vì phần lớn người vẫn còn ở Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Lúc trước người tham gia Huyết Yêu đại chiến, cơ bản đều có thư mời, việc câu cá ở Thánh Địa uy danh lan xa, những người này không có lý do không đi. ͏ ͏ ͏

Đi coi như là tham gia nửa tháng học bổ túc, rất bình thường, chuyện này đều vì sau này dễ làm ủy thác kiếm tiền hơn. ͏ ͏ ͏

Lúc Giang Tả mở ra giao diện ủy thác, phát hiện phía trên rất ít ủy thác, hắn mới Nhất giai, quả thật không có ủy thác gì để nhận. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng có một cái ủy thác khiến cho Giang Tả rất kinh ngạc, là bắt linh thú. ͏ ͏ ͏

Người treo giải thưởng là Ngự Linh Tông: Bắt sống linh thú Vịnh Tê (Ngũ giai đỉnh phong). ͏ ͏ ͏

Hoặc là cung cấp tin tức cụ thể cùng với vị trí của linh thú Vịnh Tê. ͏ ͏ ͏

Cái này coi như là hai cái ủy thác, mà phần thưởng cũng chia ra hai cấp bậc. ͏ ͏ ͏

Một là, bắt sống linh thú phần thưởng một viên Cửu phẩm Linh thạch. ͏ ͏ ͏

Hai là, cung cấp tin tức linh thú, nhìn tình huống cho ra phần thưởng, một viên Ngũ phẩm đến một viên Thất phẩm. ͏ ͏ ͏

- Nói như vậy Tây Môn Xuy Hỏa dự định tự mình nhổ răng trong miệng hùm, vì ăn thật sự làm liều. Khó trách cứ cách mấy ngày lại bị bắt treo lên đánh. ͏ ͏ ͏

Hiện tại Giang Tả không ăn được Vịnh Tê, tự nhiên cũng hy vọng Ngự Linh Tông bắt được. ͏ ͏ ͏

Chỉ cần Ngự Linh Tông có thể bắt sống, hắn sẽ có cơ hội ăn. ͏ ͏ ͏

Thỏa thuận để cho bọn họ tháo một chân xuống. ͏ ͏ ͏

Nếu thực sự không bỏ được, Giang Tả có thể tự mình động thủ, dù sao để cho bọn họ cam tâm tình nguyện là được. ͏ ͏ ͏

Cái ủy thác này đã đủ toàn bộ trình tự, nhưng ghi rõ linh thú là Ngũ giai đỉnh phong, xem ra Ngự Linh Tông không có để ý đối với đẳng cấp. ͏ ͏ ͏

Suy nghĩ một chút cũng đúng, nếu Tây Môn Linh Lung có chút tiền đồ, cô ấy cũng không cần sợ hãi kẻ địch Nhị giai. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc được nuông chiều từ bé. ͏ ͏ ͏

Còn Tây Môn Xuy Hỏa là một cái tài liệu giảng dạy tổng hợp, trước mắt hắn là Nhị giai đỉnh phong, không bắt được Ngũ giai linh thú cũng không sao. ͏ ͏ ͏

Nhưng phía sau hắn lại ăn linh thú, đơn giản là sỉ nhục Ngự Linh Tông. ͏ ͏ ͏

Chương 350

Sau đó Giang Tả nhìn địa điểm Vịnh Tê một chút, phát hiện vậy mà cũng ở trong Ma Tu địa giới. ͏ ͏ ͏

Sau khi phát hiện chuyện này, Giang Tả liền liên lạc Tây Môn Xuy Hỏa. ͏ ͏ ͏

Ở thời đại của Giang Tả, hắn chỉ biết đây là địa danh, chứ không biết Ma Tu địa giới thiết lập như thế nào. ͏ ͏ ͏

Thời điểm hắn muốn biết, tu sĩ đã bị hắn giết gần hết, Ma Tu địa giới lập tức xuất hiện biến hóa. ͏ ͏ ͏

Cho nên lúc Tây Môn Xuy Hỏa nói cho Giang Tả biết địa điểm, hắn chỉ biết là xa, chứ không biết nó thuộc về Ma Tu địa giới. ͏ ͏ ͏

Tây Môn Xuy Hỏa nhận được điện thoại của Giang Tả thì vô cùng vui mừng: ͏ ͏ ͏

- Đạo hữu, nghĩ thông rồi sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Cậu biết chuyện gần đây Ma Tu địa giới xuất hiện một cái động phủ không? ͏ ͏ ͏

Tây Môn Xuy Hỏa lập tức nói: ͏ ͏ ͏

- Biết, Vịnh Tê cũng xuất hiện ở gần đó, căn cứ tông môn chúng tôi suy đoán, rất có khả năng Vịnh Tê chính là từ nơi đó chạy đến. Bọn họ đã chuẩn bị động thủ bắt, chúng ta chỉ có thể tới trước một bước tìm Vịnh Tê, nếu không sẽ không có hy vọng ăn món dân dã. Khẳng định mùi vị giữa nuôi dưỡng với hoang dã, không giống nhau. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cảm thấy cậu ta nói có chút đạo lý. ͏ ͏ ͏

Sau đó nói: ͏ ͏ ͏

- Tôi không xác định khi nào đi, nhưng nhất định sẽ đến. ͏ ͏ ͏

- Không thành vấn đề, chỉ cần đạo hữu đi là được, đến thì liên lạc với tôi. Tôi đi trước dò đường. ͏ ͏ ͏

Sau khi quyết định, Giang Tả liền cúp điện thoại. ͏ ͏ ͏

Bây giờ tâm tình Giang Tả không tệ, hai chuyện gộp thành một, vừa có ăn lại có thể bảo vệ Tô Kỳ, nhất cử lưỡng tiện. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng ở đây không có nhiệm vụ gì kiếm tiền, làm cho Giang Tả có chút khó khăn, hiện tại hắn muốn kiếm tiền mua căn phòng kia. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ thích, tự nhiên hắn cũng phải nghĩ biện pháp. ͏ ͏ ͏

Do dự một chút, Giang Tả quyết định đi khảo hạch tu vi, hắn đột phá Nhị giai, có lẽ sẽ có nhiều nhiệm vụ uỷ thác hơn. ͏ ͏ ͏

Nghĩ tới đây, Giang Tả liền đứng dậy đi đến bộ phận khảo hạch. ͏ ͏ ͏

Chỉ là mới vừa đi ra khỏi bộ phận thị trường, thì có người trẻ tuổi xuất hiện bên cạnh hắn. ͏ ͏ ͏

Người kia hỏi: ͏ ͏ ͏

- Đạo hữu có biết bộ phận khảo hạch ở đâu không? Có thể dẫn tôi đi được không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả liếc người này một cái, tiếp theo đi về phía trước. ͏ ͏ ͏

Người kia: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Quả nhiên không thể nghe tỷ tỷ, nói cái gì mà đi ra khỏi nhà phải khiêm tốn, nói công ty có rất nhiều người tài giỏi. ͏ ͏ ͏

Hiện tại cậu ta khiêm tốn, người khác liền huyênh hoang. ͏ ͏ ͏

Chỉ hỏi đường mà thôi, chảnh cái gì mà chảnh. ͏ ͏ ͏

Nội tâm người trẻ tuổi kia muốn phát điên. ͏ ͏ ͏

Hận không được đè Giang Tả xuống đất đánh cho trận. ͏ ͏ ͏

Chờ đi, có ngày ngươi chảnh không đứng lên được. ͏ ͏ ͏

Đùa, cậu ta là ai, tuổi còn trẻ đã có tu vi Nhị giai, một đám tán tu tiểu gia tộc ở bộ phận thị trường, ai có thiên tư như cậu ta? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không thể nào biết người này đang nghĩ gì. ͏ ͏ ͏

Thậm chí hắn cũng không muốn nhớ người này, chỉ một cái nhìn, hắn đã cảm thấy thấy ngứa mắt,nên rời đi. ͏ ͏ ͏

Đi tới bộ phận khảo hạch, Giang Tả liền đưa thẻ nhân viên ra: ͏ ͏ ͏

- Khảo hạch 2.1. ͏ ͏ ͏

Nhân viên ở sảnh nhìn thẻ nhân viên của Giang Tả, sau đó nhìn về phía Giang Tả: ͏ ͏ ͏

- Phá Hiểu sao? ͏ ͏ ͏

- Có vấn đề ư? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Không có, không có. ͏ ͏ ͏

Nhân viên ở sảnh lập tức cúi đầu. ͏ ͏ ͏

Quả thật không có vấn đề gì, chẳng qua vừa rồi hỏi theo bản năng mà thôi. ͏ ͏ ͏

Cô đã sớm nghe thấy cái tên Phá Hiểu này, 1.1 hành hạ 1.5, sau đó còn ngược luôn cả Nhị giai, có thể không nhớ sao. ͏ ͏ ͏

Cô còn nhớ lần đầu tiên Phá Hiểu tới khảo hạch, là tới khảo hạch 1.1. ͏ ͏ ͏

Khi đó cô còn đang suy nghĩ, 1.1 vẫn còn do dự trả lời. ͏ ͏ ͏

Sau khi nghe được truyền thuyết về Phá Hiểu, cô đã nghĩ thông suốt, ngay cả 1.5 cũng không phải đối thủ của hắn, khó trách mình lưỡng lự phân vân. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa lúc này mới bao lâu, không tới một tháng đã 2.1 ? ͏ ͏ ͏

Kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng công việc vẫn phải làm, sau khi làm xong thủ tục, cô trả thẻ nhân viên lại cho Giang Tả: ͏ ͏ ͏

- Đạo hữu, phòng số sáu đằng sau. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhận lấy thẻ nhân viên rời đi, chỉ là vừa mới đi được hai bước, cô gái kia lại cuống quít kêu lên: ͏ ͏ ͏

- Chờ một chút. ͏ ͏ ͏

Giang Tả xoay người nhìn về phía sảnh, không có lộ ra bất kỳ biểu lộ gì, chờ đợi câu nói tiếp theo của đối phương. ͏ ͏ ͏

Cô gái kia khẩn trương nói: ͏ ͏ ͏

- Có thể, có thể chụp chung bức ảnh với đạo hay không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả xoay người rời đi, không nhìn đối phương. ͏ ͏ ͏

Nhìn Giang Tả rời đi, cô gái cúi đầu thở dài: Thiếu chút nữa thì có thể khoe khoang đến mấy năm, nếu đối phương còn trở nên mạnh mẽ, không chừng có thể khoe khoang cả đời. ͏ ͏ ͏

Sau đó khôi phục lại tinh thần ngồi xuống, bởi vì lại có người trẻ tuổi tới. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cũng không có để chuyện vừa rồi ở trong lòng, ở trong ý nghĩ của hắn, loại sự tình này, vốn không tồn tại. ͏ ͏ ͏

Đi tới cửa số sáu, Giang Tả phát hiện nơi này so với cửa thứ năm tinh xảo hơn một chút, trên cửa cũng xuất hiện nhiều vết tích trận pháp. ͏ ͏ ͏

Xem ra bắt đầu từ cửa số sáu, chính là nơi khảo hạch Nhị giai. ͏ ͏ ͏

Có lẽ năm vị trí đầu là nơi khảo hạch Nhất giai. ͏ ͏ ͏

Nhưng ngẫm lại một chút lại không đúng, 1.1 ở cửa số ba, vậy cửa số hai và số ba để làm gì? ͏ ͏ ͏

Chương 351

Giang Tả không suy nghĩ quá nhiều về chuyện này, đi vào cửa số sáu. ͏ ͏ ͏

Không gian bên trong so với phòng số ba lớn hơn nhiều, hơn nữa chung quanh đều có vết tích trận pháp. ͏ ͏ ͏

Bắt đầu từ Nhị giai chính là pháp thuật làm chủ, cho nên không có trận pháp rất dễ dàng làm nổ tường. ͏ ͏ ͏

Trong căn phòng có rất ít người, trừ Giang Tả ra cũng chỉ có hai người, một giám khảo, một tiên tử? ͏ ͏ ͏

Nhị giai, mặc dù đang đi làm, nhưng gọi là tiên tử cũng không quá đáng, kiếp trước Giang Tả không có thói quen này. ͏ ͏ ͏

Nữ tu sĩ duy nhất đồng thời xuất hiện cùng với hắn, chỉ có Cửu Tịch, chẳng qua là hắn sẽ gọi đối phương là Cửu Tịch tiên tử sao? ͏ ͏ ͏

Làm sao có thể. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vừa tiến đến, giám khảo đã nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Đợi thêm một giờ, nếu như không có người thứ ba chúng ta liền bắt đầu. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nói gì, tự giác ngồi ở một bên chờ đợi. ͏ ͏ ͏

Vị giám khảo kia hơi có chút kinh ngạc, rất nhiều tu sĩ khảo hạch nghe thấy lời ông ta nói, đều hỏi tại sao, hoặc là lộ ra vẻ nghi ngờ và ánh mắt tò mò. ͏ ͏ ͏

Nhưng người này không hỏi thì thôi, ngay cả một tia hiếu kỳ cũng không có. ͏ ͏ ͏

Có điều giám khảo cũng chỉ có chút kinh ngạc mà thôi, sau đó liền không quan tâm. ͏ ͏ ͏

Ông ta còn dự định nhắm mắt dưỡng thần một chút, mới sáng sớm, rất khó gộp đủ ba người. ͏ ͏ ͏

Lúc này cô gái nhìn về phía Giang Tả, cô cảm giác người này rất quen, không, nói thẳng thì cô đã gặp qua đối phương rồi. ͏ ͏ ͏

Bởi vì ấn tượng tương đối sâu, chính là hỏi người vấn đề không biết nói xin hỏi, trả lời vấn đề còn không biết nói cám ơn. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng sẽ bỏ lại Linh thạch. ͏ ͏ ͏

Đúng là người kỳ quái. ͏ ͏ ͏

Nhưng cô cũng không mở miệng chào hỏi, dù sao bọn họ cũng không coi là quen biết, nhiều lắm chỉ coi như gặp qua. ͏ ͏ ͏

Còn Giang Tả thì đang quan sát gian phòng này, trong phòng có ba cái cột đá, trên trụ đá chạm trổ không ít hoa văn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn cột đá suy đoán. Linh thạch kiểm nghiệm? Bọn họ phải kiểm tra linh khí sao? ͏ ͏ ͏

Thế nhưng bất kể khảo sát thế nào, đối với Giang Tả mà nói cũng không khác gì cả, đối với hắn mà nói, loại kiểm tra này không có gì hay cả. ͏ ͏ ͏

Nếu như không phải vì ủy thác, hắn thậm chí không tới đây. ͏ ͏ ͏

Lúc này người thứ ba đi vào. ͏ ͏ ͏

Tất cả đều nhìn sang, là một người người đàn ông còn trẻ tuổi. ͏ ͏ ͏

Đúng, là người ngứa mắt vừa mới thấy. ͏ ͏ ͏

Người kia vừa đi vào nhìn thấy Giang Tả, khóe miệng đã nhếch lên, thế nhưng trong lòng hắn ta lại có chút đắc ý. ͏ ͏ ͏

Đây là thời điểm nêu cao tên tuổi, hắn ta sẽ khiến cho người này biết thái độ vừa rồi của hắn là sai lầm bực nào. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng hắn ta không phải người ngu, không đến một khắc cuối cùng, hắn ta sẽ không biểu hiện ra. ͏ ͏ ͏

Chuyện này không khiến hắn ta coi thường Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Tự nhiên Giang Tả không có cảm giác gì, hắn cảm thấy không cần lãng phí thời gian nữa mà thôi. ͏ ͏ ͏

Lúc này giám khảo đứng lên, nói: ͏ ͏ ͏

- Được rồi, người đã đến đông đủ, ba người đứng vào trung tâm đi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả với hai người khác không nói gì nhiều, trực tiếp tới trung tâm. ͏ ͏ ͏

- Mỗi người chọn một cây cột đá. ͏ ͏ ͏

Giám khảo lại nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đi tới cây cột ở giữa, không cần đánh với giám khảo, khiến cho Giang Tả cảm thấy khá đáng tiếc, tu vi người này 2.5, nếu như có thể đánh một trận thì tốt. ͏ ͏ ͏

Dùng người này để kiểm tra, với năng lực của hắn có thể vô địch bên trong Nhị giai hay không. ͏ ͏ ͏

Lúc này ba người đều đứng ở trước cột đá, tiên tử kia đứng ở cây cột đá thứ nhất, Giang Tả thứ hai, đạo hữu không vừa mắt thứ ba. ͏ ͏ ͏

- Báo tên đi. ͏ ͏ ͏

Tiên tử có chút căng thẳng nói: ͏ ͏ ͏

- Không Vũ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả bình thản nói: ͏ ͏ ͏

- Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏

Vốn đến lượt người thứ ba mở miệng, nhưng mà Không Vũ lại kinh ngạc la lên: ͏ ͏ ͏

- Phá Hiểu ư? ͏ ͏ ͏

Người thứ ba gắng gượng đem chữ đến cổ họng nuốt trở về. ͏ ͏ ͏

Ngay cả giám khảo cũng kinh ngạc, cái tên Phá Hiểu này rất vang dội đối với bọn họ. ͏ ͏ ͏

Người bên cạnh vừa nhắc tới Phá Hiểu, liền có tiếng thở dài, hiện tại ông ta đối mặt 1.1 cũng không dám buông lỏng. ͏ ͏ ͏

Giám khảo nghĩ nếu như người này thật sự là Phá Hiểu, vậy không phải nên hủy bỏ ý định chút nữa giao thủ sao? ͏ ͏ ͏

Tự nhiên vẻ mặt của Không Vũ và giám khảo rơi vào trong mắt người thứ ba, cậu ta có chút kinh ngạc nhìn Phá Hiểu, chẳng thể nghĩ tới đối phương lại nổi danh như vậy. ͏ ͏ ͏

Nhưng hắn ta không lo lắng, thiên tư của hắn ta cũng không thấp. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa hắn ta khác với người khác, từ nhỏ đã có kỳ ngộ, đồng giai gần như vô địch. ͏ ͏ ͏

Sở dĩ hắn ta nghe chị mình khiêm tốn, chính là vì muốn bỗng nhiên nổi tiếng. ͏ ͏ ͏

Lúc này giám khảo lấy lại tinh thần, hỏi người thứ ba: ͏ ͏ ͏

- Tên. ͏ ͏ ͏

Người thứ ba mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

- Minh Hạo. ͏ ͏ ͏

Sau khi ba người báo tên xong, giám khảo nói: ͏ ͏ ͏

- Thấy cột đá không? Mọi người dùng toàn lực phá hư nó. ͏ ͏ ͏

Lúc này Không Vũ hỏi: ͏ ͏ ͏

- Có phải nhìn màu sắc hay không, đến màu cam coi như đạt tiêu chuẩn? Có thể vào giai đoạn khảo hạch thứ hai? ͏ ͏ ͏

Lúc cô tới đã tìm hiểu qua, cho nên biết một số quy tắc. ͏ ͏ ͏

------------

Chương 352

Giám khảo giải thích: ͏ ͏ ͏

- Đúng, Linh thạch, có thể hấp thu linh khí của mọi người chuyển hóa thành màu sắc. Màu sắc phân chia ra đỏ cảm vàng lục lam tràm tím, Nhị giai là màu cam, màu cam càng đậm nói rõ linh khí càng tinh khiết. Có hai lần cơ hội. Ai tới trước? ͏ ͏ ͏

Ông ta cố ý không nói tới giai đoạn thứ hai, vì ông ta muốn quan sát một chút, nếu như Phá Hiểu thực sự nguy hiểm, thì bỏ qua giai đoạn thứ hai. ͏ ͏ ͏

Nếu như chỉ có bề ngoài, vậy lại tiến hành giai đoạn thứ hai. ͏ ͏ ͏

Ông ta cũng không muốn giống như người ở phòng bên, bóng ma trong lòng lớn đến mức cầu xin không được. ͏ ͏ ͏

Giang Tả phát hiện nơi này không phải dùng thứ tự khảo sát, vừa mới muốn kết thúc sớm một chút, Không Vũ ở một bên đã nói: ͏ ͏ ͏

- Ta tới trước. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả cũng mở miệng: ͏ ͏ ͏

- Có thể đồng thời tiến hành không? ͏ ͏ ͏

Giám khảo lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Từng người tới. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nói gì, chỉ nhìn Linh thạch, hắn rất muốn đấm một cái. ͏ ͏ ͏

Lúc này Không Vũ đã bắt đầu thi pháp, cô dùng linh khí Nhị giai, đánh ra một kích mạnh nhất của bản thân. ͏ ͏ ͏

Pháp thuật vừa ra, quanh thân Không Vũ xuất hiện mưa phùn kéo dài, nước mưa biến thành kiếm gào thét mà qua, đánh lên cột đá. ͏ ͏ ͏

Uy thế không tệ, thế nhưng chỉ có vẻ bề ngoài, quá yếu. Giang Tả thầm đánh giá trong lòng. ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, cột đá bị công kích, chỉ từ màu đỏ hướng lên màu cam mấy cái, sau đó biến mất. ͏ ͏ ͏

Thất bại. ͏ ͏ ͏

Vẻ mặt Không Vũ tràn đầy lo lắng, cộng thêm còn có chút mất mát. ͏ ͏ ͏

Nơi này không phải Nhị giai đến là có thể qua, mà có yêu cầu nhất định. ͏ ͏ ͏

Chuyện này cô đã sớm biết. ͏ ͏ ͏

Không Vũ chẳng qua là nhân viên hậu cần, công pháp tu luyện cũng hơi yếu, muốn cô giống như những người phía trên, đánh ra công kích vừa mạnh vừa có lực, gần như là không có khả năng. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng quy định chính là như vậy, cô cũng hết cách, luôn có chuyện không công bằng. ͏ ͏ ͏

Nếu thất bại nữa thì cũng chỉ có thể chờ lên 2.2 lại đến, Nhị giai có trợ cấp Linh thạch, cô thật sự không muốn bỏ qua. ͏ ͏ ͏

- Lê Hoa Vũ Lạc, đây là công kích thiên về mềm mại, biến Lê Hoa Vũ Lạc thành Lê Hoa Bạo Vũ là được. ͏ ͏ ͏

Là thanh âm của Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Không Vũ kinh ngạc nhìn về phía Giang Tả, cô không quá rõ ràng: ͏ ͏ ͏

- Không biết đạo hữu nói như vậy là có ý gì, công pháp tôi tu luyện, không có kỹ năng Lê Hoa Bạo Vũ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn cột đá không quay đầu: ͏ ͏ ͏

- Dựa theo phương thức vận hành Lê Hoa Vũ Lạc tăng tốc lên gấp ba lần, ở thời điểm vận hành lần thứ hai trực tiếp thả ra. Đây chính là Lê Hoa Bạo Vũ. ͏ ͏ ͏

Không Vũ hoài nghi nhìn về phía Giang Tả, cô chưa từng nghe nói qua. ͏ ͏ ͏

Sau đó Không Vũ lại nhìn về phía giám khảo, hy vọng giám khảo cho ra câu trả lời chắc chắn. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà giám khảo cũng lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Tôi chưa từng nghe qua, thử hay không thử do cô quyết định, công ty không chịu trách nhiệm. ͏ ͏ ͏

Sau khi Không Vũ đấu tranh, bắt đầu vận hành Lê Hoa Vũ Lạc. ͏ ͏ ͏

Tiếp theo cô tăng thêm tốc độ, bởi vì không biết tốc độ lớn gấp ba lần là khái niệm gì, nên cô chỉ có thể thử. ͏ ͏ ͏

Khi tốc độ của cô vận hành đến trình độ nhất định, cô cảm giác mưa bụi chung quanh bắt đầu biến hóa mạnh mẽ, hơn nữa theo vận hành, những hạt mưa bụi này điên cuồng chuyển động quanh thân cô, giống như bão táp hàng lâm. ͏ ͏ ͏

Bạo vũ có uy thế kinh người, Không Vũ cũng cảm giác mình tiêu hao rất lớn. ͏ ͏ ͏

Cô giữ vững đến thời điểm Giang Tả nói, sau đó thả tay ra. ͏ ͏ ͏

Giờ khắc này những bão táp đó hóa thành từng đạo kiếm quang, lấy uy thế cuồng phong gào thét hướng về phía cột đá, mang theo khí tức cường đại, mang theo lực lượng phá hủy. ͏ ͏ ͏

Đông đông đông. ͏ ͏ ͏

m thanh va chạm to lớn kinh động đến tất cả mọi người. ͏ ͏ ͏

Mà màu sắc trên trụ đá cũng trực tiếp bắt đầu từ màu cam, hơn nữa càng ngày càng đậm. ͏ ͏ ͏

Không Vũ sửng sốt, cô không thể tin nhìn các thứ này, linh khí của cô tiêu hao sạch, nhưng cô không thèm để ý. ͏ ͏ ͏

Cô kinh ngạc nhìn cột đá, không thể tin được cái này là do cô đánh ra. ͏ ͏ ͏

Hoá ra công pháp của cô lại mạnh như vậy? ͏ ͏ ͏

Đừng nói là cô, ngay cả vị giám khảo kia cũng khiếp sợ không thôi, công kích này làm ông ta sợ hãi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vẫn không có quay đầu, hắn còn đang nhìn cột đá. ͏ ͏ ͏

Sau đó Không Vũ hỏi Giang Tả: ͏ ͏ ͏

- Đạo hữu, đây là chuyện gì xảy ra? Là một phần thất lạc của công pháp này sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Lúc trước nhìn qua môn công pháp này một lần, vừa rồi căn cứ theo tu vi của cô tùy tiện đổi, tên cũng là tùy tiện lấy. ͏ ͏ ͏

Không Vũ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không, cô không tin, điều này sao có thể. ͏ ͏ ͏

Nhưng thân thể không có bất kỳ khó chịu nào lại là thật, thậm chí linh khí cũng tiêu hao vừa vặn. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả lại nói: ͏ ͏ ͏

- Lê Hoa Bạo Vũ căn cứ thời gian tích lực, cô vận chuyển càng lâu uy lực càng lớn, vừa rồi là cực hạn của cô. ͏ ͏ ͏

Hai mắt Không Vũ co rụt lại, làm sao hắn ta biết? ͏ ͏ ͏

Cô vẫn chưa tin, nhưng tình trạng cơ thể thật sự như lời hắn ta nói. ͏ ͏ ͏

- Chẳng lẽ lại là thật? ͏ ͏ ͏

Không Vũ để tay lên ngực tự hỏi. ͏ ͏ ͏

Nhưng một người thuận miệng là có thể thay đổi công pháp sao? ͏ ͏ ͏

Đương nhiên Giang Tả không quan tâm cô có tin hay không, hắn nhìn giám khảo nói: ͏ ͏ ͏

- Bây giờ đến lượt tôi chưa? ͏ ͏ ͏

Giám khảo giật mình tỉnh lại nói: ͏ ͏ ͏

- Có thể, có thể. ͏ ͏ ͏

Chương 353

Giang Tả nhìn cột đá, suy nghĩ một chút rồi nói với giám khảo: ͏ ͏ ͏

- Toàn lực thật sao? ͏ ͏ ͏

Giám khảo gật đầu. ͏ ͏ ͏

Ông ta thật sự muốn nhìn xem Giang Tả mạnh như thế nào, hoặc có lẽ là Giang Tả mạnh hay yếu, để còn quyết định có giai đoạn thứ hai hay không. ͏ ͏ ͏

Nếu cũng giống như Không Vũ, vậy thì phải tiến hành giai đoạn khảo hạch thứ hai. ͏ ͏ ͏

Sau khi Giang Tả lấy được câu trả lời liền thò một ngón tay ra, điểm lên cột đá. ͏ ͏ ͏

Tiếp theo một luồng linh khí tràn vào. ͏ ͏ ͏

Cột đá không có phản ứng quá lớn. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều sững sờ, bọn họ hoàn toàn không biết Giang Tả đang làm cái gì, nhưng Giang Tả đã đụng vào cột đá, ý nghĩa đây cũng là một lần công kích. ͏ ͏ ͏

Mà cột đá không phản ứng, ý nghĩa hắn thất bại. ͏ ͏ ͏

Thời điểm giám khảo muốn mở miệng, rốt cuộc cột đá cũng xuất hiện phản ứng. ͏ ͏ ͏

Chẳng qua là khi giám khảo thấy phản ứng của cột đá, lập tức sửng sốt. ͏ ͏ ͏

Bây giờ cột đá bên cạnh Giang Tả, xuất hiện cũng không phải là ánh sáng đỏ, mà là ánh sáng bảy màu, ánh sáng bảy màu không ngừng biến đổi bên trong cột đá, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh, sau đó trực tiếp hóa thành lưu quang, làm cho không ai bắt được. ͏ ͏ ͏

Lúc ánh sáng bảy màu nhanh đến cực hạn, cột đá bắt đầu vỡ vụn từng tầng, cuối cùng chỉ còn lại một đống đá vụn. ͏ ͏ ͏

Giám khảo sững sờ, Không Vũ cũng sững sờ, Minh Hạo ở một bên càng kinh sợ. ͏ ͏ ͏

Cái tình huống gì vậy? ͏ ͏ ͏

Vượt qua hiểu biết của bọn họ. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả nhìn về phía giám khảo: ͏ ͏ ͏

- Như vậy được không? ͏ ͏ ͏

Giám khảo nhìn về phía Giang Tả, lắp bắp nói: ͏ ͏ ͏

- Cậu...cậu...cậu là Thất...Thất. ͏ ͏ ͏

Ông ta muốn nói Thất giai, nhưng Giang Tả lại lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Đừng để ý cái này, tu vi thực tế của tôi đúng là 2.1. Chẳng qua Linh thạch kiểm nghiệm với tôi mà nói, cũng không phải là không thể phá hỏng, toàn lực mà nói, cũng chỉ có thể làm đến bước này. Như vậy tôi có thể thông qua không? Hay là tiến vào giai đoạn kế tiếp? ͏ ͏ ͏

- Không, không có giai đoạn kế tiếp, cậu...cậu thông qua. ͏ ͏ ͏

Đột nhiên ông ta đã hiểu tâm tình của giám khảo phòng bên. ͏ ͏ ͏

Ông ta tuyệt đối không phải đối thủ của người này. ͏ ͏ ͏

Sau khi lấy được tin tức này, Giang Tả liền rời đi, khảo hạch đã hoàn thành, hắn cũng không cần phải ở lại. ͏ ͏ ͏

Không Vũ kinh ngạc nhìn Giang Tả, người này chính là Phá Hiểu sao? ͏ ͏ ͏

Đột nhiên cô cảm thấy tin đồn không có thổi phồng chút nào, thậm chí đã làm yếu hắn. ͏ ͏ ͏

Mà Minh Hạo cũng cúi đầu, hắn ta thật sự cúi đầu. ͏ ͏ ͏

Đột nhiên hắn ta cảm thấy chị mình nói không sai, đi ra khỏi nhà, phải khiêm tốn. ͏ ͏ ͏

Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. ͏ ͏ ͏

Hắn ta không là gì. ͏ ͏ ͏

Những người này có ý tưởng gì Giang Tả cũng không để bụng, hiện tại hắn muốn đi kiểm tra nhiệm vụ. ͏ ͏ ͏

Thời điểm về đến nơi, quả nhiên Giang Tả thấy rất nhiều nhiệm vụ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả liếc một cái, thấy nhiệm vụ trả bằng tiền mặt. ͏ ͏ ͏

Phần thưởng: Hai triệu tiền mặt. ͏ ͏ ͏

Cái nhiệm vụ này đưa ra phần thưởng trước, rồi sau đó mới là nội dung: Ác mộng quấn thân, không cách nào chìm vào giấc ngủ, một khi chìm vào giấc ngủ ác mộng sẽ kéo tới, trong ác mộng mà bị thương, trên thực tế cũng sẽ bị thương. ͏ ͏ ͏

Tuổi: 16 ͏ ͏ ͏

Giới tính: Nữ ͏ ͏ ͏

Hình: Là một thiếu nữ mặc váy công chúa ngồi ở trên xích đu. ͏ ͏ ͏

- Thật là ít. ͏ ͏ ͏

Đây là cảm giác đầu tiên khi Giang Tả thấy phần thưởng này. ͏ ͏ ͏

Phần thưởng Nhị giai mới hai triệu, một chút thưởng thêm cũng không có. ͏ ͏ ͏

Phần thưởng này quá ít, không nhiều hơn so với Nhất giai bao nhiêu. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng trong cấp thấp, có lẽ tiền mặt là phần thưởng chủ yếu. ͏ ͏ ͏

Sau Tam giai, chắc là không có người nào vì tiền mặt mà nhận nhiệm vụ. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng Giang Tả vẫn nhận nhiệm vụ, cái nhiệm vụ này khá thú vị, hơn nữa hắn cần tiền, quan trọng nhất là, gần. ͏ ͏ ͏

Người ra nhiệm vụ này, đang ở trong quán gần đây. ͏ ͏ ͏

Không có nhiệm vụ nào để nhận, Giang Tả dự định rời đi. ͏ ͏ ͏

Thời điểm đi ra ngoài vừa vặn thấy Minh Hạo đi tới, Minh Hạo thấy Giang Tả thì trực tiếp tránh ra. ͏ ͏ ͏

Sau khi hiểu rõ, rốt cuộc hắn ta cũng biết người này kinh khủng như nào. ͏ ͏ ͏

Sau khi Giang Tả rời đi, hắn ta nhìn lại thị trường nhị bộ, liền không có hào tình tráng chí như lúc trước, đột nhiên hắn ta phát hiện, rất có thể nơi này ẩn giấu vô số Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏

Khiêm tốn mới là vương đạo. ͏ ͏ ͏

Mà Tô Kỳ ở nhà giằng co thật lâu, rốt cuộc cũng đi ra khỏi cửa đến nhà sư tỷ. ͏ ͏ ͏

Bởi vì buổi trưa Giang Tả không về, cho nên buổi tối anh ấy về làm cơm cũng được, cả ngày đều là thời gian hoạt động tự do. ͏ ͏ ͏

Ừ, thật buồn chán. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh Tô Kỳ đi tới biệt thự của Tĩnh Nguyệt, nơi này vẫn còn trận pháp. ͏ ͏ ͏

Vừa tới nơi này cô lại nhớ cái rương của cô, đây là biện pháp an toàn chuẩn bị cho Giang Tả, đáng tiếc không còn. ͏ ͏ ͏

Cô suy nghĩ một chút, hay là để cho sư phụ làm thêm cho một cái. ͏ ͏ ͏

Gần đây sư phụ cô vui vẻ, vấn đề không lớn. ͏ ͏ ͏

Chẳng qua khi đi vào, Tĩnh Nguyệt và Thanh Liên đều sầu mi khổ sở. ͏ ͏ ͏

Thấy Tô Kỳ tới cũng chỉ liếc một cái. ͏ ͏ ͏

Chương 354

Tô Kỳ kinh ngạc: ͏ ͏ ͏

- Mọi người sao thế? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt thở dài: ͏ ͏ ͏

- Mất rồi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hiếu kỳ: ͏ ͏ ͏

- Mất rồi, cái gì mất rồi? ͏ ͏ ͏

- Thánh nữ sư tỷ nói, Huyết Yêu chạy mất. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên ở bên cạnh nói. ͏ ͏ ͏

- Huyết Yêu chạy? Con Huyết Yêu lần trước bắt trở lại có thân phận đặc thù? Lại có Huyết Yêu tới gây chuyện sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ có chút lo lắng. ͏ ͏ ͏

Phải biết vấn đề Huyết Yêu gây chuyện, thật sự rất lớn, lần trước sư phụ với sư tỷ cô cũng suýt chút nữa thì không trở về được. ͏ ͏ ͏

Nếu như trở lại, ai biết có gây ra chuyện hay không. ͏ ͏ ͏

Dường như Tĩnh Nguyệt biết Tô Kỳ đang suy nghĩ gì, mở miệng an ủi: ͏ ͏ ͏

- Yên tâm đi, chỉ là đơn thuần chạy trốn, coi như bọn nó lại đánh tới cũng không sao, sư phụ đã xưa đâu bằng nay. Chỉ cần sư phụ ra tay một cái, toàn bộ Huyết Yêu nhất tộc cộng lại, cũng không nhất định thương tổn được sư phụ. ͏ ͏ ͏

Bọn họ biết, sư bá bọn họ là Thất giai Nhập đạo, hơn nữa nhìn dáng vẻ muốn độ kiếp của ông ấy, rất nhanh có thể đột phá Bát giai. ͏ ͏ ͏

Đừng nói Bát giai, thân phận Thất giai Nhập đạo, đã có thể càn quét bao nhiêu người. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng rất nhiều nơi đều có chút nội tình, vẫn nên khiêm tốn. ͏ ͏ ͏

Dù sao không cần sợ Huyết Yêu là được. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không hiểu: ͏ ͏ ͏

- Nếu không có gì đáng ngại, hai người sầu mi khổ tâm làm gì? ͏ ͏ ͏

Vừa nói Tô Kỳ vừa ngồi bên cạnh hai người. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt chỉ lắc đầu thở dài, vẫn là Thanh Liên ở một bên giải thích: ͏ ͏ ͏

- Sư thúc nói, chỉ cần bắt con Huyết Yêu này trở về, sẽ cho một phần thưởng lớn, giống như nói con Huyết Yêu này thực sự đặc biệt. ͏ ͏ ͏

- Tại sao em không biết chuyện này, Huyết Yêu là em bắt mà. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt dựa vào ghế sa lon, nhìn trần nhà nói: ͏ ͏ ͏

- Tối hôm qua sư phụ ra thông báo, đêm hôm khuya khoắt, chẳng lẽ em sẽ nghe điện thoại của chị? Thế nhưng chị cảm thấy rất kỳ quái, chị đã xem qua địa phương nhốt Huyết Yêu, giống như biến mất vào hư không. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cũng không để ý, thật sự buổi tối không phải báo cho cô, cô không muốn buổi tối bị quấy rầy. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hiếu kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏

- Rốt cuộc chỗ đặc thù của con Huyết Yêu kia là cái gì? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhìn Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Nghe nói là năng lực triệu hoán mộng yểm. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lắc đầu, cô chưa từng nghe nói qua cái này. ͏ ͏ ͏

- Tối hôm qua chị cũng mới biết, nó có thể câu thông ác mộng, mà Mộng lại là một lĩnh vực kỳ lạ của tinh thần. Nghe nói có người đang nằm mơ chết đi, chớ nói chi là trong mộng có tồn tại kỳ quái lại có ý thức, tồn tại như vậy, hơi không cẩn thận, đều có thể giết em hoặc chơi đùa em. Nếu lúc trước các em không thể đuổi kịp bắt nó, như vậy phần lớn người trong số các em, đều phải chết ở nơi đó. Chị hoài nghi nó mượn cái năng lực này thoát đi, nhưng cụ thể làm như thế nào, thì chị cũng không biết. ͏ ͏ ͏

Giang Tả rời khỏi tập đoàn Thiên Hoà, đi đến khách sạn của người bệnh đó, hắn không có gọi điện thoại, mà trực tiếp đi lên phòng. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả liền gõ cửa một cái. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh cửa mở ra, là một người người đàn ông vẻ mặt tiều tụy. ͏ ͏ ͏

- Ngài là? ͏ ͏ ͏

Người người đàn ông kia mạnh mẽ sốc lại tinh thần hỏi. ͏ ͏ ͏

- Người nhận nhiệm vụ ở tập đoàn Thiên Hoà. ͏ ͏ ͏

Giang Tả trả lời. ͏ ͏ ͏

Lúc này tinh thần người đàn ông kia rung động một cái, ông ta lập tức cung kính nói: ͏ ͏ ͏

- Là đại sư tập đoàn Thiên Hoà sao? Mời ngài. ͏ ͏ ͏

Vừa nói vừa nhường đường cho Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cũng không khách khí, đi thẳng vào. ͏ ͏ ͏

Nơi này là phòng trong của khách sạn, trong phòng khách không có người nào. ͏ ͏ ͏

Sau đó người đàn ông kia dẫn đường cho Giang Tả: ͏ ͏ ͏

- Đại sư, bên này, người mắc bệnh là con gái của tôi. ͏ ͏ ͏

Có người tập đoàn Thiên Hoà đến, khiến người đàn ông rất vui vẻ, nhưng ông ta không biết tập đoàn Thiên Hoà cụ thể là cái gì. ͏ ͏ ͏

Có điều một người bạn nói cho ông ta biết, người tập đoàn Thiên Hoà vừa tới, không có một người nào là bình thường, cần phải cẩn thận đối đãi, đối với lần này ông ta cũng có một chút suy đoán. ͏ ͏ ͏

Mà nhiệm vụ cũng là bạn tốt của ông ta hỗ trợ phát ra, bọn họ còn đặc biệt từ xa chuyển tới nơi này ở tạm, bởi vì khoảng cách gần, người tới sẽ nhiều hơn. ͏ ͏ ͏

Nhưng ông ta chờ mấy ngày, cũng không có người tới, mấy người tới đều lắc đầu rời đi. ͏ ͏ ͏

Chuyện này làm cho ông ta có chút tuyệt vọng, nhưng vẫn mong chờ. ͏ ͏ ͏

Bạn tốt của ông ta cũng nói, vì phần thưởng không quá hấp dẫn người, nhưng đây cũng là chuyện không có biện pháp, ông ta trừ tiền mặt ra thì không còn thứ gì. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa có thể lấy ra cũng chỉ những thứ này. ͏ ͏ ͏

Giang Tả dưới sự hướng dẫn người đàn ông kia đi vào trong phòng, ͏ ͏ ͏

Trong phòng có ba người, thế nhưng Giang Tả không thèm để ý những người này, trực tiếp dời ánh mắt lên thiếu nữ trên giường. ͏ ͏ ͏

Cô gái này so với hình, đã sớm không còn khí tức thanh xuân. ͏ ͏ ͏

Cô vô thần mở cặp mắt, trên người mang theo rất nhiều vết thương. ͏ ͏ ͏

Cô nắm tay người phụ nữ bên cạnh nói: ͏ ͏ ͏

- Mẹ, mẹ để cho con chết đi, con không chịu được, con thật sự rất mệt. ͏ ͏ ͏

Chương 355

Sau đó những người kia cũng thấy Giang Tả đến, nhưng còn không chờ bọn họ nói cái gì, Giang Tả đã trực tiếp nói với cô gái kia: ͏ ͏ ͏

- Nhắm mắt, ngủ một giấc. ͏ ͏ ͏

Cô gái vô thần kia nhìn Giang Tả, sau đó ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, tiếp theo liều mạng lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không được. ͏ ͏ ͏

Giang Tả mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

- Tôi bảo vệ cho cô bình an vô sự, tôi không muốn lãng phí thời gian. Ngủ đi. ͏ ͏ ͏

Thời điểm nghe thấy Giang Tả nói ngủ, bất kể trong mắt cô gái kia có biết bao sợ hãi, cũng nhắm mắt lại. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều kinh hãi nhìn Giang Tả, người phụ nữ bên cạnh cô gái định nói cái gì, nhưng bị chồng của bà ta ngăn lại. ͏ ͏ ͏

Bởi vì ông ta cảm giác, người này hoàn toàn khác với những người trước, không có nói nhảm, không có nghi ngờ cái gì. ͏ ͏ ͏

Làm việc nhanh chóng dứt khoát, không nói lời dư thừa. ͏ ͏ ͏

Bình thường người có thực lực, không cần nói nhảm, càng không cần dùng ngôn ngữ dư thừa để làm nổi bật bọn họ. ͏ ͏ ͏

Buôn bán nhiều năm, mặc dù cảm thấy người này không thích hợp làm ăn, nhưng người này không phải là người buôn bán lòng vòng. ͏ ͏ ͏

Đột nhiên ông ta nhớ lại bạn tốt của mình hỏi qua một câu: Ông có tin trên đời này có dị nhân phi thiên độn địa không? ͏ ͏ ͏

Vì vậy sau này ông ta cũng biết, rất có thể tập đoàn Thiên Hoà chính là cái tổ chức này. ͏ ͏ ͏

Mặc dù người mấy lần trước không có kết quả gì, nhưng tinh khí thần mỗi người đều không giống người bình thường. ͏ ͏ ͏

Ông ta vẫn có thể nhìn ra điểm này. ͏ ͏ ͏

Chẳng qua là khi người đàn ông này còn không kịp suy nghĩ nhiều, Giang Tả đã động. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đi tới bên cạnh người phụ nữ, nhìn cô gái kia, không khỏi nói: ͏ ͏ ͏

- Cổ Mộng quốc độ đã bị mở ra, mặc dù chỉ là một cái khe hở, nhưng đủ để cho bọn họ làm rất nhiều chuyện. ͏ ͏ ͏

Cổ Mộng quốc độ, rất nhiều người không biết về vật này, nhưng Giang Tả đã từng gặp qua, những người đó vô pháp vô thiên, tự cho rằng mình trốn trong giấc mộng là chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, đứng ở thế bất bại. ͏ ͏ ͏

Sau khi Cổ Mộng quốc độ mở rộng ra, những người kia lại muốn xâm chiếm thế giới mộng của hắn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả thấy dũng khí của bọn họ cũng cảm thấy khâm phục, cho nên để cảm ơn những người này, Giang Tả đã diệt toàn bộ Cổ Mộng quốc độ, không chừa một mống. ͏ ͏ ͏

Ngày hôm đó, vô số người cảm nhận được sợ hãi đến từ Cổ Mộng quốc độ, Cổ Mộng quốc độ cũng ở trong sự sợ hãi đó hoàn toàn bị xóa bỏ. ͏ ͏ ͏

Ở thời đại Giang Tả, bất kể đối phương là ai, bất kể đối phương muốn chọc ai, ngàn vạn lần đừng chọc tới hắn. ͏ ͏ ͏

Trừ Cửu Tịch, không có ai khiêu khích hắn. ͏ ͏ ͏

Mà kẽ hở Cổ Mộng quốc độ mở ra, tám chín phần là vì tìm cánh cửa quốc độ. ͏ ͏ ͏

Chỉ có tìm được cánh cửa Cổ Mộng quốc độ, bọn họ mới có thể đi ra toàn bộ, khi đó cả thế giới sẽ bị bao phủ ở trong ác mộng của bọn họ. ͏ ͏ ͏

Nhưng những người từ trong kẽ hở đi ra, bình thường đều là người suy yếu, bọn họ cần phải chiếm đoạt mộng để làm lớn mạnh chính mình. ͏ ͏ ͏

Tốt nhất là ác mộng. ͏ ͏ ͏

Bọn họ tương tự như Mộng Yểm, mà người duy nhất không sợ bọn họ là tu sĩ chuyên tu Mộng Yểm. ͏ ͏ ͏

Coi như là người tu luyện, ở gặp phải Mộng Nhân đồng giai cũng phải quỳ. ͏ ͏ ͏

Mà Mộng Nhân thì không cách nào xâm phạm tu sĩ chuyên tu Mộng Yểm. ͏ ͏ ͏

Trên người cô gái này, chỉ có một Mộng Nhân suy yếu mà thôi, hơn nữa suy yếu tới mức không còn hình dạng, vì vậy mới khiến cho một người bình thường tỉnh lại. ͏ ͏ ͏

Kẽ hở Cổ Mộng mở ra, nói rõ không chỉ một Mộng Nhân xuất hiện, bọn họ sẽ sống nhờ ở trong giấc mộng của tu sĩ. ͏ ͏ ͏

Từ đó khống chế tu sĩ, nếu cự tuyệt bọn họ mà nói, chỉ có thể bị mộng cắn nuốt, rồi sau đó tinh thần hủy diệt. ͏ ͏ ͏

Người không biết, thì không cách nào đối kháng Mộng Nhân. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, cái gọi là người không biết, không bao gồm Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Coi như hiện tại hắn chỉ là tu sĩ Nhị giai, thì hành hạ Mộng Nhân cũng giống như hành hạ chó vậy. ͏ ͏ ͏

Bất kỳ Mộng Nhân nào bên trong thế giới mộng cảnh cũng không phải là đối thủ của hắn. ͏ ͏ ͏

Đối với hắn mà nói hắn, giấc mộng kiếp trước của hắn là một cái thế giới vô biên vô hạn, mạnh mẽ không ai sánh bằng. ͏ ͏ ͏

Tất cả chỉ là một giấc mơ mà thôi. ͏ ͏ ͏

Sau khi cô gái kia rơi vào trong giấc mộng, sắc mặt bắt đầu trở nên xấu, sau đó giãy giụa. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đi tới bên người cô, tiếp theo điểm một cái lên trán đối phương, rất nhanh Giang Tả đã thông qua pháp môn đặc thù, đi vào trong giấc mộng. ͏ ͏ ͏

Vừa tới nơi, hắn đã thấy cô gái kia bị trói trên không trung, sau đó bị một đoàn khói đen cắn nuốt. ͏ ͏ ͏

Thỉnh thoảng còn quất lên trên người cô. ͏ ͏ ͏

Những cái này là năng lực đặc thù của Mộng Yểm, có thể ảnh hưởng thân thể chủ nhân giấc mộng. ͏ ͏ ͏

Đây cũng là thiên phú của Mộng Nhân. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đến, tự nhiên kinh động đến tên Mộng Nhân kia. ͏ ͏ ͏

Chương 356

Tên này nhìn về phía Giang Tả, không khỏi hỏi: ͏ ͏ ͏

- Tu sĩ chuyên tu Mộng Yểm? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không để ý tên này, mà quan sát bốn phía một chút, quả nhiên ở trong giấc mộng của cô gái thấy một cái khe hở, đáng tiếc cái khe hở này đã gần khép lại. ͏ ͏ ͏

- Cổ Mộng quốc độ phí tinh thần sức lực lớn như vậy, lại đưa một tên phế vật như ngươi ra sao? Ngay cả người bình thường cũng không giết chết được. ͏ ͏ ͏

Lời nói của Giang Tả khiến cho tên Mộng Nhân kia kinh sợ: ͏ ͏ ͏

- Ngươi, ngươi là ai? Tại sao biết Cổ Mộng quốc độ? ͏ ͏ ͏

Cổ Mộng quốc độ gần như đã bị lãng quên, cho nên bọn họ mới nghĩ biện pháp đi ra ngoài, sau đó âm thầm tìm ra cánh cửa, chỉ cần chiếm đoạt hoặc là dẫn dắt người tới cửa lớn, là Cổ Mộng quốc độ có thể làm chúa tể thế giới một lần nữa. ͏ ͏ ͏

Nhưng tên Mộng Nhân này không thể nào nghĩ tới, vừa mới đi ra không bao lâu, lại xuất hiện một người biết Cổ Mộng quốc độ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không trả lời vấn đề của Mộng Nhân, mà hỏi: ͏ ͏ ͏

- Chúng ngươi có mấy người đi ra? Chắc không phải một mình ngươi chứ ? ͏ ͏ ͏

Tên Mộng Nhân kia không nói hai lời mà trực tiếp chạy trốn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đã đi vào, đã lên tiếng hỏi, làm sao có thể để cho đối phương chạy trốn chứ. ͏ ͏ ͏

Mộng Nhân muốn chạy, rất nhanh Giang Tả đã xuất hiện ở bên cạnh tên kia, sau đó điểm xuống một cái, Tiên Thiên Nhị Khí bị Giang Tả trực tiếp dùng. ͏ ͏ ͏

Thoáng cái liền thành công phong ấn tên Mộng Nhân này. ͏ ͏ ͏

Tiên Thiên khí của Giang Tả, phong ấn người đồng giai hoàn toàn không có vấn đề, vượt cấp mới có thể bị tránh thoát, mà cái tên Mộng Nhân yếu đến mức không thể yếu hơn nữa này tự nhiên không có cách nào tránh thoát. ͏ ͏ ͏

Có thể nói Giang Tả ở trong giấc mộng có năng lực rất lớn, nhưng mộng cảnh này quá yếu, yếu đến mức hắn tùy tiện vận dụng chút thủ đoạn cũng có thể đánh tan nơi này. ͏ ͏ ͏

Một khi nơi này tan vỡ, đồng nghĩa với tinh thần chủ nhân mộng cảnh cũng tan vỡ, Giang Tả vẫn nhớ nhiệm vụ của mình, đương nhiên sẽ không để nơi này tan vỡ. ͏ ͏ ͏

Cho nên chỉ có thể vận dụng lực lượng của chính mình giam cầm tên Mộng Nhân này lại, cũng phòng ngừa tên này vận dụng lực lượng mộng. ͏ ͏ ͏

Tên Mộng Nhân này ngay cả hình thái cơ bản cũng không có, chẳng qua chỉ là một đoàn khói đen. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn tên này, mặt không chút thay đổi hỏi: ͏ ͏ ͏

- Nói đi. ͏ ͏ ͏

Mộng Nhân kinh hoàng nhìn Giang Tả, không nghĩ tới đối phương lại có thể tùy tâm sở dục ở trong giấc mộng như thế. ͏ ͏ ͏

Không được, hắn phải chạy trốn, phải mang tin tức này truyền về. ͏ ͏ ͏

Người này không phải là tu sĩ luyện mộng yểm, tuyệt đối không phải. ͏ ͏ ͏

Coi như tu sĩ chuyên tu Mộng Yểm có thể giết bọn hắn, nhưng thủ đoạn không phải như vậy, tự dưng giam cầm hắn, đây không phải là thủ đoạn của tu sĩ chuyên tu Mộng Yểm. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn người này nói: ͏ ͏ ͏

- Không cần nghĩ đến việc chạy trốn, ngươi có đồng bọn không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không thích có vấn đề về sau, muốn giải quyết, tự nhiên phải trừ cỏ tận gốc. ͏ ͏ ͏

Tên Mộng Nhân kia nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Nếu ngươi biết Cổ Mộng quốc độ, thì nên biết năng lực của chúng ta, cửa lớn vừa mở ra, cả thế giới đều phải thần phục ở dưới chân chúng ta. ͏ ͏ ͏

Mộng cảnh không chỗ nào không có mặt, chỗ nào có suy nghĩ thì chỗ đó có mộng cảnh, ngươi không cách nào đối kháng chúng ta đâu. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nói thêm gì nữa, hắn có thể thử dùng biện pháp của mình để biết câu trả lời. ͏ ͏ ͏

Nếu như không lấy được câu trả lời, hỗ trợ đóng lại cánh cửa mộng cảnh cũng được. ͏ ͏ ͏

Nhưng ngay tại thời điểm Giang Tả muốn động thủ, một vệt ánh sáng màu máu phá vỡ mộng cảnh đánh về phía hắn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đứng im không nhúc nhích, mặc cho tia sáng kia hướng về phía hắn. ͏ ͏ ͏

Thời điểm ánh sáng sắp đụng phải hắn, liền rẽ một cái, vệt sáng kia đụng phải Mộng Nhân sau lưng Giang Tả, tiếp theo mang Mộng Nhân thoát khỏi mộng cảnh. ͏ ͏ ͏

Toàn bộ quá trình Giang Tả không có nhúc nhích, mặc cho bọn họ rời đi. Chờ mộng cảnh đóng lại, Giang Tả mới lẩm bẩm: ͏ ͏ ͏

- Huyết yêu sao? ͏ ͏ ͏

Đúng, vừa rồi hắn cảm nhận được khí tức Huyết Yêu. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng nguyên nhân hắn không có xuất thủ, là bởi vì hắn không có biện pháp vượt qua mộng cảnh, mặc dù hắn ở trong giấc mộng này có thể vô địch, nhưng bởi vì tu vi chế ngự, mà hắn không cách nào vượt qua mộng cảnh đuổi giết. ͏ ͏ ͏

Cho nên trực tiếp thả Mộng Nhân này rời đi. ͏ ͏ ͏

Để chút nữa tìm tới tên kia. ͏ ͏ ͏

Nơi này đã không có Mộng Nhân, Giang Tả liền xoay người nhìn về phía kẽ hở đó. ͏ ͏ ͏

Quả thật kẽ hở đang khép lại, nhưng vì lý do an toàn, Giang Tả vẫn cho nó thêm vài cái phong ấn, sau đó vì cô gái này xây lên tường thành mộng cảnh, ngăn cách tất cả đồ vật có hại ở bên ngoài. ͏ ͏ ͏

Chỉ có điều vì sao kẽ hở Cổ Mộng quốc độ lại xuất hiện ở trong giấc mộng của cô gái này, thì Giang Tả không biết, có thể là cô gái này thích hợp, cũng có thể là ngẫu nhiên xuất hiện. ͏ ͏ ͏

Sau khi làm xong tất cả, Giang Tả liền trực tiếp rời đi. ͏ ͏ ͏

Ở lại chỗ này cũng không có bất cứ ý nghĩa gì. ͏ ͏ ͏

Chương 357

Trong phòng, rất nhiều người đều nhìn Giang Tả và cô gái kia, ban đầu bọn họ còn rất lo lắng, nhưng thời điểm nhìn thấy tay Giang Tả đụng vào thiếu nữ. ͏ ͏ ͏

Thiếu nữ vốn giẫy giụa muốn tỉnh lại, đột nhiên an ổn hơn rất nhiều, mặc dù vẻ mặt không quá buông lỏng, nhưng ít ra cũng không giãy giụa nữa. ͏ ͏ ͏

Bọn họ trố mắt nhìn nhau, mặc dù không biết xảy ra cái gì, nhưng hình như người này thật sự có biện pháp. ͏ ͏ ͏

Theo thời gian trôi qua, bọn họ thấy thiếu nữ không có giãy giụa, hơn nữa vẻ mặt cũng đang từ từ buông lỏng ra. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều lộ ra nét vui mừng, thiếu nữ đã thức rất lâu, rốt cuộc yên tĩnh ngủ đi. ͏ ͏ ͏

Mà lúc này Giang Tả cũng tỉnh, hắn thu tay về, xoay người nhìn người phụ nữ gần đó nói: ͏ ͏ ͏

- Không sao rồi. ͏ ͏ ͏

Nói xong Giang Tả liền rời đi, không để ý vợ chồng họ đang cảm tạ ở một bên. ͏ ͏ ͏

Đối với Giang Tả mà nói, chuyện này cũng không quan trọng, bây giờ hắn cần phải đi tìm hai tên Mộng Nhân kia. ͏ ͏ ͏

Hắn dám thả cho chạy, tự nhiên có thể bắt trở lại. ͏ ͏ ͏

Đối với Mộng Nhân, hắn không thích. ͏ ͏ ͏

Năm đó bọn họ xông vào mộng cảnh của hắn, khiến cho hắn vô cùng tức giận. ͏ ͏ ͏

Không thưởng cho họ phần thưởng diệt tộc, cho bọn họ chết đi trong sợ hãi, thì không đủ để hạ lửa giận của hắn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả rời đi, khiến cho mấy người trong phòng không phản ứng kịp, bọn họ còn không có thời gian để lấy lòng đối phương. ͏ ͏ ͏

Bọn họ phát hiện, người này không muốn tiếp xúc với bọn họ. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng bọn họ cũng rất vui mừng, rốt cuộc cũng tốt. ͏ ͏ ͏

Lúc này mẹ thiếu nữ lo lắng nói: ͏ ͏ ͏

- Có phải hắn ta gạt chúng ta hay không? Con gái vẫn chưa tỉnh lại mà? ͏ ͏ ͏

Người đàn ông sửng sốt một chút: ͏ ͏ ͏

- Chớ nói bậy bạ, để tôi gọi điện thoại cho bạn tôi. ͏ ͏ ͏

Thiếu nữ này ngủ ba ngày, khiến cho người nhà lo lắng không thôi, nhưng ba ngày sau cô tỉnh lại, gần như quên tất cả mọi chuyện khoảng thời gian này. ͏ ͏ ͏

Thầy thuốc nói là cô gái lựa chọn mất trí nhớ. ͏ ͏ ͏

Ác mộng khiến cho cô gái quá sợ hãi, vì tự bảo vệ mình, nên cô lựa chọn quên hết. ͏ ͏ ͏

Thầy thuốc kia không có nói sai, đúng là thiếu nữ tự lựa chọn quên hết. ͏ ͏ ͏

Ngoại trừ lúc vừa mới bắt đầu, Giang Tả cũng chưa có liếc mắt nhìn qua cô gái, tự nhiên sẽ không động tay động chân cái gì. ͏ ͏ ͏

Nhưng loại kết quả này, đối với cả nhà bọn họ mà nói, là không thể tốt hơn. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng chuyện này đều là nói sau, bây giờ Giang Tả đang cầm tiền xu, ngồi xe taxi bắt đầu tìm kiếm ở trong thành phố. ͏ ͏ ͏

Hắn nhìn thời gian một chút, phát hiện sắp đến trưa, chỉ còn lại buổi chiều, hắn phải nhanh hơn một chút, chậm trễ thì Tô Kỳ sẽ gọi điện thoại. ͏ ͏ ͏

Mà tiền cũng đã vào tài khoản, hắn có thể cân nhắc đi mua nhà. ͏ ͏ ͏

- Anh bạn, bây giờ đi đường nào? Đi thẳng sao? ͏ ͏ ͏

Đột nhiên bác tài hỏi. ͏ ͏ ͏

- Quẹo trái. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cầm tiền xu trả lời. ͏ ͏ ͏

- Anh bạn nhỏ, đi trong thành phố thì tôi không có ý kiến gì, nhưng đừng đi chỗ nào vắng vẻ, hơn nữa không thể đi chỗ không được đi. ͏ ͏ ͏

Tài xế nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không lên tiếng, hắn nhìn bên ngoài, nói như thế nào đây, sắp đến rồi. ͏ ͏ ͏

Sau đó không bao lâu, Giang Tả liền dừng xe lại. ͏ ͏ ͏

Không phải là đến, mà là đi tới khu biệt thự, nơi này là địa bàn của mấy người Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏

Đi tiếp nữa không chừng sẽ đụng phải người quen. ͏ ͏ ͏

Đột nhiên Giang Tả cảm thấy con Huyết Yêu này rất biết tìm chỗ để trốn, vậy mà lại trốn ở chỗ này, chuyện này làm cho hắn rất bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏

Sau khi trả tiền xuống xe, Giang Tả liền lấy điện thoại di động ra gọi cho Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

- Ồ, ông xã? Anh về nhà ăn cơm không thấy em à? ͏ ͏ ͏

Đối diện truyền tới giọng nói hơi bối rối của Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Bình thường Giang Tả đi làm đều không trở về nhà ăn cơm, chuyện này không liên quan đến việc cãi nhau. ͏ ͏ ͏

- Không phải, anh chỉ muốn hỏi một chút lúc về cần mua thức ăn gì. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy giọng Tô Kỳ, tâm lý Giang Tả liền lạnh một nửa. ͏ ͏ ͏

Hắn muốn hỏi xem Tô Kỳ có ở nhà không. ͏ ͏ ͏

Xem ra hiện tại không ở. ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, Tô Kỳ mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

- Mua cái gì anh thích ăn là được, ừ, nếu không, lúc anh mua nói với em, em theo anh đi mua một lần. Bây giờ em đang ở chỗ sư tỷ, xảy ra chút chuyện, thế nhưng không có gì đáng ngại, em chỉ tới tham gia trò vui mà thôi. ͏ ͏ ͏

Bây giờ tâm Giang Tả hoàn toàn lạnh, Tô Kỳ cũng ở gần đây. ͏ ͏ ͏

Sau khi cúp điện thoại, Giang Tả đầy bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏

Hiện tại làm việc cần phải cẩn thận. ͏ ͏ ͏

Hắn cũng không muốn đụng phải Tô Kỳ ở chỗ này, coi như thấy hắn mang mặt nạ cũng không được. ͏ ͏ ͏

Lúc trước ở trong không gian Thiên kiếp, hắn có Kiếm Thập Tam hỗ trợ che giấu, nhưng như vậy cũng không thể hoàn toàn tránh thoát ảnh hưởng. ͏ ͏ ͏

Chớ nói chi là bây giờ. ͏ ͏ ͏

Chương 358

Sau đó Giang Tả cầm tiền xu bắt đầu tìm vị trí Huyết Yêu. ͏ ͏ ͏

Con này không phải Huyết Yêu bình thường, chắc là dung hợp máu Mộng Nhân. ͏ ͏ ͏

Có thể hoàn toàn dung hợp Mộng Nhân, vô cùng hiếm thấy, cũng đồng dạng vô cùng nguy hiểm, hơi không cẩn thận sẽ bỏ mạng, hơn nữa còn là hai người đồng thời bỏ mạng. ͏ ͏ ͏

Theo như tỷ lệ mà nói, trong một vạn không có một người có thể dung hợp Mộng Nhân, mà trong số những người có thể dung hợp, người thành công cũng là trong một vạn không có một. ͏ ͏ ͏

Nói xa một chút, chính là bên trong một trăm triệu sinh linh, cũng không có một người có thể thành công dung hợp Mộng Nhân. ͏ ͏ ͏

Mà chỗ tốt dung hợp chính là có thể tự do qua lại giữa thực tế và mộng cảnh. ͏ ͏ ͏

Tu vi càng cao hạn chế càng ít, Mặc Ngôn chuyên tu Mộng Yểm, coi như một ngày nào đó ác mộng đại thành cũng không cách nào làm được loại trình độ đó. ͏ ͏ ͏

Tùy ý qua lại giữa mộng và thực tế, bọn họ chỉ cần là mộng cảnh làm cầu nối là có thể xuất hiện ở bất kỳ một xó xỉnh nào của thế giới, thật sự là biến thái không thể thể biến thái hơn. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng kiếp trước Giang Tả cũng có thể làm được như thế, hắn có biện pháp của bản thân. ͏ ͏ ͏

Nếu không làm sao có thể giết Mộng Nhân đến mức lên trời không đường, xuống đất không cửa chứ. ͏ ͏ ͏

Có điều bây giờ Huyết Yêu, vẫn chưa thể làm được đến bước tùy ý qua lại giữa mộng cảnh và thực tế, nếu không nó đã sớm chạy, còn ở lại chỗ này làm gì. ͏ ͏ ͏

Mà Huyết Yêu ở lại chỗ này, cũng không yên lòng, muốn xâm lấn mộng cảnh người nào đó. ͏ ͏ ͏

Giang Tả căn cứ tiền xu, rất nhanh đã đi tới trước một biệt thự, may mắn là nơi này cách biệt thự Tĩnh Nguyệt khá xa, sẽ không đụng phải Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Cái biệt thự này được cũng trong phạm vi Thánh Địa, có lẽ là nơi ở của các đệ tử khác của Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Trận pháp nơi này rất phổ thông, bị Giang Tả không thèm nhìn. ͏ ͏ ͏

Thời điểm Giang Tả đi vào, hắn thấy bên trong có hai đệ tử Thánh Địa đang ngồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đi vào một lúc, bọn họ mới phản ứng được. ͏ ͏ ͏

- Anh, anh là ai? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn bọn họ nói: ͏ ͏ ͏

- Bị Mộng Yểm dẫn dắt tâm trí? Tố chất tâm lý đệ tử Thánh Địa lại thấp như vậy sao? ͏ ͏ ͏

Mặc dù cấp bậc Huyết Yêu Mộng Nhân hơi cao một chút, nhưng thân là tu sĩ vậy mà chống cự cơ bản cũng không làm được, ý thức bản thân cũng không thanh tỉnh, thật là kém. ͏ ͏ ͏

Lấy cấp bậc hiện tại của Mộng Nhân, chỉ cần tỉnh lại, hầu như là không sao. ͏ ͏ ͏

Thật ra, trong số những người Giang Tả quen biết, tu vi kém thì kém một chút, nhưng tố chất tâm lý đều rất tốt, coi như là mấy người Cảm Tri bộ, cũng không dễ dàng bị đánh ngã. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng theo mộng cảnh bị cắn nuốt, ai cũng khó thoát khỏi cảnh bị bắt làm tù binh. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không quá để ý hai người kia, dù sao cũng chỉ là tu sĩ Nhất giai. ͏ ͏ ͏

Bất kể là ai, thì Nhị giai cũng không cho rằng Nhất giai có uy hiếp gì, chớ nói chi là Tứ giai Ngũ giai nhìn Nhất giai, cơ bản là không thèm đếm xỉa đến. ͏ ͏ ͏

Để cho một người Ngũ giai nghiêm túc đối phó Nhất giai, nhất định là làm người khác khó chịu. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đi tới bên cạnh hai người kia, không dùng khí lực gì đã đánh ngất bọn họ, bởi vì ý thức không tỉnh táo, nên hành động của bọn họ thường chậm nửa nhịp. ͏ ͏ ͏

Tất cả không hoảng hốt ngã xuống. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn một nữ đệ tử trong đó, sau đó đưa tay điểm lên trán cô ấy, lần này không phải là tiến vào mộng cảnh, mà bắt đầu khắc hạ phù văn phong ấn. ͏ ͏ ͏

Mộng Nhân bên trong cấp bậc không cao, không có khả năng chạy thoát khỏi phong ấn của hắn. ͏ ͏ ͏

Trừ phi bọn họ ẩn giấu thực lực. ͏ ͏ ͏

Nếu không thì chờ hắn đi vào ngược sát đi. ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, phong ấn vừa ra, trên người nữ đệ tử kia bắt đầu hiện ra hồng quang, tiếp theo là một đạo thân ảnh xuất hiện. ͏ ͏ ͏

Chẳng qua là bóng người này vừa mới xuất hiện, đã bị Giang Tả lấy Hàn Nguyệt ra chém tới. ͏ ͏ ͏

Sau đó thân ảnh này hoàn toàn xuất hiện, đúng là một con Huyết Yêu, nhưng mà nó vừa xuất hiện, đã bị Hàn Nguyệt chém tới. ͏ ͏ ͏

Oanh một tiếng, Huyết Yêu bị trọng thương bay ra. ͏ ͏ ͏

- Huyết Yêu Tam giai sao? Bởi vì dung hợp Mộng Nhân bị thương nặng nên quay về Nhị giai? ͏ ͏ ͏

Thời điểm thấy Huyết Yêu, Giang Tả đã nhìn ra tu vi đối phương. ͏ ͏ ͏

- Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai? ͏ ͏ ͏

Huyết Yêu chật vật đứng dậy, nó đang tìm cơ hội chạy trốn. ͏ ͏ ͏

Thời điểm nó thấy Giang Tả, tự nhiên biết đối phương là người trong giấc mộng kia, chẳng qua là nó chẳng thể nghĩ tới, người này lại đuổi theo, hơn nữa còn nhanh như vậy. ͏ ͏ ͏

Phải biết rằng chuyển đổi mộng cảnh, thì thực tế cũng không có vết tích, không có người nào có thể thông qua thực tế truy tìm đến Mộng Nhân. ͏ ͏ ͏

Nhưng hết lần này tới lần khác người này lại làm được. ͏ ͏ ͏

Nếu không phải bọn nó suy yếu, hơn nữa thiếu thời gian, bọn nó đã sớm dời khỏi mộng cảnh chạy trốn. ͏ ͏ ͏

Chương 359

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Ta không có thời gian nói nhảm, dung hợp một người, cộng thêm một người lúc trước, chắc hai người là hết nhỉ. ͏ ͏ ͏

Nói xong Giang Tả liền động, động tĩnh nơi này rất dễ kinh động đến đám người Tô Kỳ, hắn phải đánh nhanh thắng nhanh. ͏ ͏ ͏

Huyết Yêu thấy Giang Tả đánh tới, tự nhiên muốn chạy trốn. ͏ ͏ ͏

Nhưng bây giờ làm sao nó có thể chạy trốn, hiện tại nó đã không có biện pháp trực tiếp tiến vào mộng cảnh, hạn chế quá mức nghiêm trọng. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, Huyết Yêu đã bị buộc giao thủ với Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Mà rất nhanh, đám người Tô Kỳ ở trong biệt thự của Tĩnh Nguyệt, đã nhận thấy năng lượng dao động dị thường. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

- Địch tấn công sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lắc đầu, cô lập tức đứng dậy: ͏ ͏ ͏

- Trước đi qua nhìn một chút, hình như có khí tức Huyết Yêu. ͏ ͏ ͏

Lần này Tô Kỳ và Thanh Liên cũng sững sờ, Huyết Yêu? Dù thế nào cũng sẽ không phải là con vừa mới trốn không bao lâu kia chứ ? ͏ ͏ ͏

Không ai dám khẳng định chuyện này, nhưng cuối cùng bọn họ cũng đi qua nhìn một chút. ͏ ͏ ͏

- Quả nhiên, nếu như mang thai, liền không tiện làm những chuyện này. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ở trên đường thở dài, gần đây cô đang suy nghĩ có nên sinh con hay không. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên ở một bên cười nói: ͏ ͏ ͏

- Sư Tỷ, đừng nói có tiện hay không, lúc nghênh địch, Giang đại ca sẽ để cho một phụ nữ có thai đi ra chạy loạn sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt ở đi phía trước nói: ͏ ͏ ͏

- Đến lúc đó lại gây chuyện đòi ly dị. ͏ ͏ ͏

- Vậy hai người nói phải làm sao bây giờ? Cũng không thể không sinh chứ ? Em xin nghỉ một hai năm, sinh đứa bé lại nói. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

- Không khó, bây giờ tiểu Giang biết em là người tu luyện, hơn nữa không có bất kỳ phản ứng không tốt nào. Vấn đề như vậy đơn giản hơn rất nhiều, đến lúc đó đi Thánh Địa tiến tu một hai năm là được. Để tiểu Giang ở cùng em, thuận tiện sinh con. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ sững sờ, hình như có thể làm như vậy, Thánh nữ hoặc là Thánh nữ dự khuyết đều phải (tiến tu) học bổ túc, mỗi người đều phải học tập theo tiêu chuẩn Thánh nữ. ͏ ͏ ͏

Tu vi, kiến thức, vẻ đẹp, đều có tiêu chuẩn. ͏ ͏ ͏

Chỉ có Thánh nữ đời này, đơn giản là sỉ nhục. ͏ ͏ ͏

Đời trước có kém thì cũng kém một chút, dù sao cũng ra dáng hơn so với đời này, đời này ngày ngày xuất đầu lộ diện phát trực tiếp, thu hút fan, không có chút phong thái Thánh nữ. ͏ ͏ ͏

Những lão bất tử trong Thánh Địa ai ai cũng hận rèn sắt không thành thép. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng chuyện này không quan trọng, quan trọng là, Tô Kỳ phát hiện mình có thể sinh con. ͏ ͏ ͏

Chuyện động phủ vừa xong, cô định nói với Giang Tả, đến Thánh Địa ở một hai năm, sinh đứa bé ra. ͏ ͏ ͏

Như vậy bọn họ là một nhà ba người. ͏ ͏ ͏

Còn không chờ Tô Kỳ nghĩ xong, các cô đã tới địa điểm có năng lượng dị thường. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lập tức dừng lại nói: ͏ ͏ ͏

- Trận pháp không bị phá hư, nhưng bên trong có vết tích đánh nhau. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên nói: ͏ ͏ ͏

- Khả năng bọn họ bị thương, em vào xem một chút. ͏ ͏ ͏

Nói xong Thanh Liên liền cẩn thận từng li từng tí đi vào trong phòng, Tô Kỳ và Tĩnh Nguyệt cũng cẩn thận đến gần. ͏ ͏ ͏

Trong phòng, một ít đồ gia dụng đã sớm bị vỡ ra. ͏ ͏ ͏

Hai vị đệ tử Thánh Địa nằm trên đất không biết sống chết, mà để cho người ta kinh ngạc là, trong đại sảnh có một con Huyết Yêu ngã gục đang kêu gào. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên vừa tiến đến đã nhanh chóng đi về phía đệ tử Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Kiểm tra xong, mới nhẹ nhàng thở phào, rồi nói với hai người Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏

- Không việc gì, chẳng qua là ngất đi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt tức giận nói: ͏ ͏ ͏

- Không cần đi kiểm tra cũng có thể nhìn ra mà? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên cười cười không phản bác, cô muốn kiểm tra, không kiểm tra thì không an lòng. ͏ ͏ ͏

Sau khi sắp xếp đệ tử Thánh Địa ở một bên, bọn họ mới vây quanh Huyết Yêu kiểm tra xung quanh. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Sư Tỷ, nơi này còn ai không? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không, cảm giác đối phương vừa mới rời đi, hai em đề phòng, chị tới xem tình huống con Huyết Yêu này một chút. ͏ ͏ ͏

Trên người con Huyết Yêu này không có quá nhiều vết thương, trừ bên hông có một vết đao rõ ràng ra, còn lại bị thương trên đầu. ͏ ͏ ͏

Não bộ Huyết Yêu bị một đao mở ra, vết thương vô cùng bằng phẳng, không có não tương chảy ra, Huyết Yêu không giống người bình thường. ͏ ͏ ͏

Nếu không hiện tại hẳn là đã chết. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhìn Huyết Yêu nói: ͏ ͏ ͏

- Tiểu oán phụ, có cảm giác được gì không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cau mày: ͏ ͏ ͏

- Hàn khí? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Có phải rất quen thuộc hay không? ͏ ͏ ͏

- Ừm. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngồi xổm xuống quan sát: ͏ ͏ ͏

- Hàn khí phá hư cửa vào Tiên Linh động phủ, hai cái này là một người sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt cười nói: ͏ ͏ ͏

- Không chắc, nhưng không loại bỏ khả năng. Có điều con Huyết Yêu này đã bị phế, tinh thần cũng tan vỡ, đầu óc cũng bị đào ra, nếu như không trốn mà nói khả năng còn sống được. Đáng tiếc cuối cùng chết thảm. ͏ ͏ ͏

Chương 360

Đúng, đây chính là Huyết Yêu mấy người Tô Kỳ bắt về, chính là con Huyết Yêu đặc thù kia. ͏ ͏ ͏

Bây giờ nó vẫn có thể kêu gào, nhưng trên thực tế đã chết. ͏ ͏ ͏

- Vậy còn muốn mang về không? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên hỏi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt cười nói: ͏ ͏ ͏

- Dĩ nhiên, có phần thưởng ai không muốn, dù sao cũng không nói chết hay sống. ͏ ͏ ͏

- Sư tỷ, lừa sư phụ như vậy sẽ bị đánh chết đó. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt xem thường, Tô Kỳ có tư cách nói cô ư, bọn họ kẻ tám lạng người nửa cân. ͏ ͏ ͏

Lúc này Thanh Liên hỏi: ͏ ͏ ͏

- Vậy người này đang giúp chúng ta sao? ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt quay đầu nhìn về phía hai vị đệ tử đang hôn mê kia nói: ͏ ͏ ͏

- Chờ bọn họ tỉnh lại hỏi một chút chẳng phải là sẽ biết sao? Chị cảm thấy khả năng thuận tiện thì đúng hơn, dù sao chuyện Huyết Yêu cũng không có người nào biết. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ gật đầu, ngay cả cô cũng vừa mới biết, huống chi là người khác. ͏ ͏ ͏

Chỉ có điều không biết người thần bí này là địch hay bạn. ͏ ͏ ͏

Trên đường đi về, Giang Tả cầm một viên tinh thạch màu đỏ nhạt hướng về phía mặt trời. ͏ ͏ ͏

- Phẩm chất tạm được, không nghĩ tới Mộng Nhân dung hợp còn có thứ tốt bực này. ͏ ͏ ͏

Bây giờ Giang Tả đã thu hồi mặt nạ, đi trên đường cảm thấy kỳ lạ. ͏ ͏ ͏

Lúc trước hắn chưa từng giết Mộng Nhân dung hợp, cũng không biết chuyện này. ͏ ͏ ͏

Nếu không thời điểm trước đây thấy Huyết Yêu, khẳng định rất vui vẻ. ͏ ͏ ͏

Vật này gọi là Mộng Tinh Thạch, thông qua chuyển đổi ác mộng, có thể trở thành tinh thạch không gian, là không gian trữ vật to lớn. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa nó có thể hoà vào trong thân thể, hoàn toàn không cần lo lắng mất. ͏ ͏ ͏

Là một trong những loại không gian trữ vật tốt nhất. ͏ ͏ ͏

Về phần hai tên Mộng Nhân kia, tự nhiên là bị hắn xử lý. ͏ ͏ ͏

- Thế nhưng phải tìm một người chuyên tu Mộng Yểm đến chuyển đổi. ͏ ͏ ͏

Chuyện này không dễ dàng, trong số những người Giang Tả quen biết, chỉ có Mặc Ngôn là chuyên tu mộng yểm, nhưng cô ấy quá yếu, để cho cô ấy huyển đổi, trời mới biết phải đợi bao lâu. ͏ ͏ ͏

Nhưng nếu cho cô ấy chuyển đổi, cô ấy có thể ở trong Mộng Tinh Thạch, lĩnh ngộ không gian Mộng Yểm. ͏ ͏ ͏

Đây cũng là một chỗ tốt khác của Mộng Tinh Thạch. ͏ ͏ ͏

Không gian Mộng Yểm rất giống với năng lực của Mộng Nhân, ác mộng lấy tọa độ không gian của người khác làm cây cầu đổi vị trí, còn Mộng Nhân thì lấy mộng cảnh làm cầu nối. ͏ ͏ ͏

Hai bên giống nhau, nhưng chênh lệch rất lớn. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng bọn họ cũng có thể xông vào mộng cảnh của người khác, ít người cùng giai có thể ngăn cản. ͏ ͏ ͏

Ngay cả Giang Tả lúc trước cũng bị Mộng Nhân xông vào, mặc dù khi đó hắn bị suy yếu, nhưng vẫn nói rõ năng lực xông vào mộng cảnh của Mộng Nhân, mạnh mẽ hơn bình thường. ͏ ͏ ͏

Giang Tả thu hồi Mộng Tinh Thạch, sau đó lên nhóm nhắn tin: ͏ ͏ ͏

“Mọi người có biết Ma Tu nào chuyên tu Mộng Yểm không?” ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên Tử gửi một icon mặt đen hỏi chấm: ͏ ͏ ͏

“Đại lão, chẳng lẽ tôi không phải sao?” ͏ ͏ ͏

Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏

“Quá yếu.” ͏ ͏ ͏

Ma Tu Mặc Ngôn (chuyên tu Mộng Yểm): ͏ ͏ ͏

“Phá Hiểu đại lão, có chuyện gì anh cứ việc nói, Ma Tu Mặc Ngôn tôi, ở phương diện ác mộng, có thiên phú dị bẩm, nhất định có thể làm được bất cứ chuyện gì. Đúng rồi, trong chúng ta không có ai quen biết Ma Tu chuyên tu Mộng Yểm.” ͏ ͏ ͏

Có cũng sẽ không nói, Ma Tu Mặc Ngôn biết Phá Hiểu tìm người này nhất định là có việc. ͏ ͏ ͏

Giúp Phá Hiểu làm việc, thông thường đều có chỗ tốt, ngay cả không có chỗ tốt cũng có thể bán một cái nhân tình, lăn lộn càng sâu. ͏ ͏ ͏

Lần sau có chuyện, cũng có thể nhờ Phá Hiểu hỗ trợ. ͏ ͏ ͏

Ví dụ như động phủ viễn cổ sắp mở ra. ͏ ͏ ͏

Đi theo Phá Hiểu đại lão, tuyệt đối là vạn sự đại cát, mọi người trong nhóm cũng cho là như vậy. ͏ ͏ ͏

Cho nên, dù thế nào thì Mặc Ngôn cũng phải kéo được đại lão trước rồi nói, nếu quả thực không được thì lấy mối quan hệ của cô, tìm một người lợi hại chuyên tu Mộng Yểm còn không được sao? ͏ ͏ ͏

Danh tiếng Ma Tu Mặc Ngôn cô rất vang dội. ͏ ͏ ͏

Giang Tả do dự một chút, cuối cùng bấm chữ trả lời: ͏ ͏ ͏

“Tôi có Mộng Tinh Thạch, cần người chuyên tu Mộng Yểm, ở bên trong khai thông chuyển đổi. Nếu như không có gì ngoài ý muốn mà nói, tu sĩ chuyển đổi ác mộng, có thể thành công lĩnh ngộ không gian Mộng Yểm.” ͏ ͏ ͏

Giang Tả vừa trả lời, Mặc Ngôn liền sửng sốt. ͏ ͏ ͏

Sau đó dùng tốc độ nhanh nhất gõ bàn phím. ͏ ͏ ͏

Ma Tu Mặc Ngôn (siêu cấp chuyên tu Mộng Yểm): ͏ ͏ ͏

"Phá Hiểu đại lão, để tôi đi, tôi có thể, tôi vô cùng cường đại, tôi có thể bùng nổ 800% năng lực." ͏ ͏ ͏

Không gian Mộng Yểm, cái này không phải là có tu vi cao là có thể lĩnh ngộ. ͏ ͏ ͏

Sư phụ cô nói với cô, không gian Mộng Yểm cần kỳ ngộ, cần tạo hóa, có thể gặp không thể cầu. ͏ ͏ ͏

Bây giờ tạo hóa đang ở trước mắt, nói cái gì thì cô cũng phải tranh thủ một chút, nếu không phải sợ bị cự tuyệt, cô đều muốn nói, cô với đại lão cũng có giao tình tìm mộ chôn quần áo và di vật. ͏ ͏ ͏

May mà không nói ra miệng, nếu không thật sự muốn chết. ͏ ͏ ͏

Chương 361

- Đại lão, tôi có tiền, tôi còn có Linh thạch, giá cả tùy tiện nói. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn quyết định, bất kể làm nũng hay là khoe tài, thế nào cũng phải khiến cho sư phụ cô bỏ tiền. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cầm Mộng Tinh Thạch, hắn đang do dự, trên thực tế để cho Ma Tu Mặc Ngôn làm cũng không sao. ͏ ͏ ͏

Vấn đề ở chỗ, sẽ tốn thời gian bao lâu, theo như hình dạng tinh thạch đến xem, cũng không tốn thời gian quá dài, trừ phi Mặc Ngôn thật sự quá yếu. ͏ ͏ ͏

Ngẫm lại một chút, mấy ngày nay hắn phải đi tìm Vịnh Tê, quả thật có một đoạn thời gian rảnh. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Giang Tả trả lời: ͏ ͏ ͏

“Không thành vấn đề, đến tập đoàn Thiên Hoà tìm tôi là được. Thế nhưng hai ngày nữa có thể tôi phải đi Ma Tu địa giới, nếu muộn là cô không có cơ hội.” ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên Tử: ͏ ͏ ͏

"Không thành vấn đề, tôi sẽ bỏ ra số tiền lớn bay về." ͏ ͏ ͏

Nhắn tin xong, Mặc Ngôn vẫn còn ở Thánh Địa ôm Lục Nguyệt Tuyết, vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏

- Tôi muốn có không gian Mộng Yểm, tôi phải có không gian Mộng Yểm, ha ha, chờ tôi học được, mọi người sẽ không đánh được tôi. ͏ ͏ ͏

Lúc đầu Lục Nguyệt Tuyết hơi vui mừng vì Mặc Ngôn, nhưng lời nói phía sau, khiến cho Lục Nguyệt Tuyết có loại cảm giác muốn đập chết cô. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa Mặc Ngôn quá khinh thường Phá Thiên Thương với Xích Kiếm. ͏ ͏ ͏

Lúc này Lục Nguyệt Tuyết không để ý Mặc Ngôn, mà lên nhóm nhắn tin hỏi Giang Tả: ͏ ͏ ͏

"Phá Hiểu đạo hữu, vừa rồi anh nói phải đi Ma Tu địa giới? Là sao?" ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn cũng kịp phản ứng: ͏ ͏ ͏

"Phá Hiểu đại lão, có phải anh muốn đi động phủ viễn cổ hay không? Cho bọn tôi theo với, chúng tôi uống canh cũng được." ͏ ͏ ͏

Uống canh? ͏ ͏ ͏

Giang Tả thầm nghĩ trong đầu, đây không phải là nằm mơ sao? ͏ ͏ ͏

Mặc dù Vịnh Tê là loại thịt ăn ngon nhất, nhưng nếu cầm đi hầm canh mà nói, hắn cũng không có ý định phân chia. ͏ ͏ ͏

Chẳng qua là không chờ Giang Tả trả lời, Lục Nguyệt Tuyết đã trả lời Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏

"Không phải là cô muốn Mộng Tinh Thạch sao? Phá Hiểu đạo hữu thừa dịp này không chuẩn bị cho cô, cô lại chạy đi làm loạn, có phải không muốn hay không?" ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn sững sờ, hình như chuyện là như thế, cô lập tức tỏ rõ lập trường: ͏ ͏ ͏

"Phá Hiểu đại lão, tôi quyết định không đi, tôi giúp anh chuyển đổi Mộng Tinh Thạch, tuyệt đối thức đêm hoàn thành." ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

"Mấy người cũng biết cái động phủ viễn cổ đó sao?" ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết gửi một sticker chống cằm: ͏ ͏ ͏

"Thật ra thì chỉ có Mặc Ngôn Tiên Tử biết, chúng tôi cũng không nhận được tin tức gì. Sư phụ cô ấy muốn cho cô ấy đi dạo một chút, nghe nói nơi đó là địa phương tu sĩ viễn cổ bế quan, rất có thể có một ít truyền thừa." ͏ ͏ ͏

Giang Tả không quá để ý cái động phủ này, đối với truyền thừa gì đó càng không có cảm giác. ͏ ͏ ͏

Thứ hắn để ý là, có thể Vịnh Tê từ bên trong đi ra, như vậy có khả năng bên trong còn nuôi dưỡng một nhóm Vịnh Tê hay không. ͏ ͏ ͏

Nếu như có, có nên bắt một con về nuôi ăn không? ͏ ͏ ͏

Cái ý nghĩ này vừa ra, Giang Tả liền bỏ đi, Vịnh Tê tương đối lớn, không nuôi trong nhà được. ͏ ͏ ͏

Để cho người khác nuôi, còn không bằng trực tiếp để cho Ngự Linh Tông bắt, đến lúc đó muốn ăn, có thể đi qua bên kia mua. ͏ ͏ ͏

Quả thực không được thì hắn có thể mua của Tây Môn Xuy Hỏa. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng đó đều là chuyện sau này, bây giờ phải xác nhận đó là Vịnh Tê, sau đó tới trước một bước. ͏ ͏ ͏

Tiếp theo bám theo Tô Kỳ, đảm bảo cô bình an về nhà. ͏ ͏ ͏

Đây là chương trình Giang Tả tính riêng riêng cho mình. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

"Mấy người có dự định đi không?" ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết gửi một cái icon lắc đầu: ͏ ͏ ͏

"Xích Huyết Đồng Tử, Đao Khách Biên Hải, Y Y Tiên Tử đều đang bế quan, nên không có khả năng đi. Mặc Ngôn Tiên Tử cũng không đi, đám người Tiểu Mặc Tiên Tử cũng không đi, bọn họ phải đi làm. Sắp đổi mùa tồi, tôi phải làm ruộng." ͏ ͏ ͏

Một người cũng không có sao? ͏ ͏ ͏

Lần này bọn họ lại tự giác đợi như vậy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả hơi có chút kinh ngạc. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng không có những con ghẻ ký sinh này cũng tốt, chỉ có điều không thú vị mà thôi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả không chú ý đến nhóm nữa, về phần lúc nào Mặc Ngôn trở lại hắn cũng không để ý, chỉ cần trước khi Tô Kỳ lên đường trở lại là được. ͏ ͏ ͏

Như vậy hiện tại còn một buổi chiều, hắn nên làm gì đây? ͏ ͏ ͏

Suy nghĩ một chút, vẫn là đi ăn chân chó đi, vừa hay Tô Kỳ ở chỗ sư tỷ, không cần lo lắng sẽ đi nhà hàng Duyên, tuyệt không thể tả. ͏ ͏ ͏

Nhắc tới cũng hơn nửa tháng rồi, không biết có đồ tươi mới hay không. ͏ ͏ ͏

Hai anh em chó nhà Tây Môn đều bị hắn lấy một cái chân rồi, trong thời gian ngắn không thể ăn được. ͏ ͏ ͏

Thật ra thì chân trước cũng được, thế nhưng tiếp tục tháo một chân Đa Linh Khuyển sẽ không thích hợp. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cũng không phải là ma quỷ gì, không đến nỗi ăn Đa Linh Khuyển đến mức tàn phế, bởi vì sức khôi phục càng ngày càng chậm, cái mất nhiều hơn cái được. ͏ ͏ ͏

Huống chi thịt Vịnh Tê đã ở gần trước mặt, không cần phải đi suy nghĩ thịt Đa Linh Khuyển. ͏ ͏ ͏

Chương 362

Rất nhanh Giang Tả đã đến nhà hàng, hôm nay hắn tới ăn cơm trưa, chẳng qua là lúc hỏi nhân viên phục vụ, phát hiện Chung Dịch Dương không có ở đây. ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

- Cậu ta đi đâu rồi? ͏ ͏ ͏

Nhân viên phục vụ lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Phá Hiểu tiên sinh, chuyện của ông chủ, nhân viên như chúng tôi không thể nào biết được. ͏ ͏ ͏

Nơi này chỉ có Chung Dịch Dương biết thịt Đa Linh Khuyển, không còn cách nào khác hắn chỉ có thể gọi điện thoại cho Chung Dịch Dương. ͏ ͏ ͏

Không bao lâu Chung Dịch Dương đã nghe điện thoại: ͏ ͏ ͏

- Phá Hiểu đạo hữu? ͏ ͏ ͏

- Cậu không ở đây à? ͏ ͏ ͏

Giang Tả trực tiếp hỏi. ͏ ͏ ͏

- Ừ, mấy ngày nay đi ra ngoài, dự định đi Thiên Vân Sơn Mạch, nghe nói có thịt Vịnh Tê, nếu như nó còn sống, hoặc mang được một ít thịt trở lại, nhất định sẽ gọi đạo hữu. ͏ ͏ ͏

Chung Dịch Dương nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không hiểu hỏi: ͏ ͏ ͏

- Tại sao cậu liều mạng như vậy? ͏ ͏ ͏

Chung Dịch Dương yên lặng một lúc, sau đó cảm khái nói: ͏ ͏ ͏

- Có lúc, có loại tự do gọi là thân bất do kỷ, có loại mời gọi như đao treo trên cổ, có loại hào ngôn chí khí, gọi là nội tâm. ͏ ͏ ͏

Nghe được lời nói của Chung Dịch Dương, Giang Tả sửng sốt, sau đó mới phát hiện, người này bị người khác lợi dụng điểm yếu uy hiếp. ͏ ͏ ͏

- Là ai mời cậu? ͏ ͏ ͏

- Tây Môn Xuy Hỏa đáng đâm ngàn đao. Tự mình muốn chết nhưng nhất định phải kéo tôi chịu tội thay. ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nghĩ tới Tây Môn Xuy Hỏa sẽ mời Chung Dịch Dương, xem ra hắn ta muốn ăn ngon, thấy tài nấu ăn của Chung Dịch Dương không tệ, liền bị kéo đi. ͏ ͏ ͏

Muốn ăn, dĩ nhiên phải ăn tươi. ͏ ͏ ͏

Tây Môn Xuy Hỏa ở nhà chính mình làm mình ăn, Giang Tả còn tưởng rằng tài nấu ăn của hắn ta không tệ, xem ra kém hơn nhiều so với Chung Dịch Dương. ͏ ͏ ͏

Nếu không cũng không đến nỗi đao kề trên cổ. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Tôi cũng coi như được Tây Môn Xuy Hỏa mời, thế nhưng tôi chậm hơn hai người mấy ngày. ͏ ͏ ͏

Chung Dịch Dương vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏

- Thật sao? ͏ ͏ ͏

Chuyện khác hắn ta không biết, thế nhưng hắn ta biết Phá Hiểu là một người lợi hại, bởi vì thường xuyên nghe những người đó nhắc tới, chính là người đó lấy danh tiếng Liễu tỷ, tới đánh kẻ tham ăn. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng hắn ta cũng nghe qua, Mặc Ngôn, Xích Huyết Đồng Tử, Liễu Y Y, tất cả mọi người đều tâm phục khẩu phục đối với Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Theo như Mặc Ngôn và Xích Huyết Đồng Tử gần đây nói, đi theo Phá Hiểu đạo hữu tu vi có chút cảm giác ngồi máy bay. ͏ ͏ ͏

Hai ngày trước Xích Huyết Đồng Tử mới từ chỗ hắn ta lấy kem que, quả thật tu vi đã tăng rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Liễu Y Y cũng nói với hắn ta muốn bế quan một đoạn thời gian, cũng là có liên quan với Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏

Tóm lại có Phá Hiểu ở đây, tỷ lệ hắn ta sống tiếp gần như tăng vọt hơn phân nửa. ͏ ͏ ͏

Mặc dù Tây Môn Xuy Hỏa bảo đảm với hắn ta không có việc gì, nhưng Chung Dịch Dương tin tên kia mới lạ. ͏ ͏ ͏

Gần đây hắn ta điều tra Tây Môn Xuy Hỏa, không thể không nói đây là một tên quái dị, nhưng hắn ta vì ăn, hoàn toàn không sợ chết, toàn bộ linh thú cấp thấp của Ngự Linh Tông bị hắn ăn cho sợ. ͏ ͏ ͏

Đây là chỗ đáng sợ nhất của người kia, nhỡ ngày nào đó hắn ta ưa thích ăn thịt người thì làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không để cho Chung Dịch Dương suy nghĩ nhiều, mà hỏi: ͏ ͏ ͏

- Tây Môn Xuy Hỏa còn mời người nào? ͏ ͏ ͏

Chung Dịch Dương lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Cụ thể là ai tôi không biết, nhưng nghe nói cùng đi còn có bốn vị, cộng thêm đạo hữu, chắc là năm người đi, tôi đóng vai đầu bếp, không cần làm bất cứ chuyện gì. ͏ ͏ ͏

Ừ, Giang Tả có thể lý giải chuyện này, lúc trước hắn bắt đầu bếp, mấy vạn năm cũng không để cho bọn họ làm việc gì, thỉnh thoảng còn chỉ điểm tu vi cho bọn họ, để cho bọn họ sống lâu thêm một chút. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả lại hỏi: ͏ ͏ ͏

- Nghe nói động phủ viễn cổ cũng ở Thiên Vân Sơn Mạch, cậu biết thời gian cái kia mở ra không? ͏ ͏ ͏

- Có nghe nói qua, hẳn là hai ba ngày, hơn nữa lại bắt đầu kết nối internet, tôi không hiểu những người đó đang suy nghĩ cái gì. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nghe nói như vậy, liền có chút cau mày. ͏ ͏ ͏

Mắc nối Internet, chuyện này liền nói rõ bên trong rất lớn, một cái động phủ dùng để bế quan, có cần phải lớn như vậy không? ͏ ͏ ͏

Nếu như tương tự với Tiên Linh động phủ, như vậy bên ngoài cũng còn khá, bên trong sẽ nguy hiểm hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Xem ra hắn vẫn phải thời khắc chú ý tình huống bên Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Biết một người chưa từng đi vào, xem ra trước khi đi, phải tìm một hai người nằm vùng. ͏ ͏ ͏

Sau khi cúp điện thoại, Giang Tả liền suy nghĩ nên tìm người nào thích hợp. ͏ ͏ ͏

Trên thực tế, hắn không cần đi theo bên cạnh Tô Kỳ, chỉ cần biết tình huống bên trong là được. ͏ ͏ ͏

Để cho hắn trong quá trình bắt Vịnh Tê, bảo đảm Tô Kỳ không việc gì là tốt. ͏ ͏ ͏

Chương 363

Tô Kỳ đi công tác lâu như vậy, cũng không thấy cô xảy ra chuyện gì, điều này nói rõ cô cũng không phải là bình hoa, vẫn có chút thực lực. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng không ngăn được có chút bận tâm. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cho rằng Tô Kỳ sẽ gặp nguy hiểm, đây là chuyện không thể đoán chắc được. ͏ ͏ ͏

Dù sao hắn cũng bị Vạn Diệp Tiên Linh hù doạ, hắn không muốn để cho Tô Kỳ trở thành Cửu Tịch, coi như bọn họ là một người cũng không được. ͏ ͏ ͏

Suy nghĩ trong chốc lát, Giang Tả liền @Mặc Ngôn Tiên Tử trên nhóm: ͏ ͏ ͏

“Có phương thức liên lạc với Hắc Bào Ma Tu không?” ͏ ͏ ͏

Người thứ nhất thấy tin tức, dĩ nhiên là Lục Nguyệt Tuyết, lúc này Mặc Ngôn còn đang nằm mơ, có không gian Mộng Yểm phải trả thù Đan Tuyết Ma Nữ thế nào. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết lắc lắc Mặc Ngôn, sau đó đưa tin tức cho cô xem. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn nhìn thấy tin tức, lập tức sững sờ, sau đó khẩn trương nhìn Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏

- Có phải Phá Hiểu đại lão đổi ý rồi hay không? ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết không để ý tới Mặc Ngôn, dù sao cô cũng đã thông báo, cũng mặc kệ Mặc Ngôn có phải trả đồ hay không. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn cẩn thận từng li từng tí hỏi: ͏ ͏ ͏

“Đại lão tìm Hắc Bào Ma Tu làm gì?” ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn màn hình, cảm giác giải thích thật là phiền phức, cho nên trực tiếp trả lời: ͏ ͏ ͏

"Không muốn giải thích." ͏ ͏ ͏

Chân mày Mặc Ngôn nhíu lại, mặc dù rất cố gắng tập thành thói quen, nhưng vẫn cảm giác Phá Hiểu đặc biệt chảnh. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Mặc Ngôn vẫn đưa ra phương thức liên lạc, Ma Tu Mặc Ngôn cũng có danh tiếng "Hiển hách" ở trong Ma Tu giới, có phương thức liên lạc với phần lớn Ma tu. ͏ ͏ ͏

Những người trong nhóm cô còn đều quen thuộc, chớ nói chi là ở trong Ma Tu giới. ͏ ͏ ͏

Sau khi cho phương thức liên lạc, Mặc Ngôn liền hướng về phía Lục Nguyệt Tuyết nói: ͏ ͏ ͏

- Chúng ta bay về đi, tôi bỏ tiền, cô ngự kiếm. Cô cũng biết Hắc Bào Ma Tu đáng ghét, ngộ nhỡ anh ấy cướp không gian Mộng Yểm của tôi đi làm sao bây giờ? Sư phụ nói cơ hội như vậy chỉ có thể gặp không thể cầu. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết cúi đầu nhìn điện thoại di động, không nhìn Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏

Vẻ mặt Mặc Ngôn biến đổi, sau đó uy hiếp nói: ͏ ͏ ͏

- Nếu cô không liên lạc cho tôi, tôi sẽ nói cho người khác biết, cô thân là nữ thần lạnh lùng, tối hôm qua dùng cái mông xinh đẹp đi... ͏ ͏ ͏

Ầm! ! ! ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn còn chưa nói hết, cả người đã bị đánh bay ra ngoài, còn lại chỉ có tiếng kêu thảm thiết của Mặc Ngôn, cùng với Lục Nguyệt Tuyết nắm Phá Thiên Thương, thần sắc lạnh giá. ͏ ͏ ͏

Dường như trong mắt cô còn có một chút tức giận. ͏ ͏ ͏

Đám người Tiêu Tiểu Mặc ở một bên lắc đầu, Xích Huyết Đồng Tử không ở chỗ này, bọn họ không biết Mặc Ngôn sẽ cầu cứu ai. ͏ ͏ ͏

Mà Sơ Tình cũng nắm Lôi Ngân Chùy xông ra, cô cũng rất thích đánh người. ͏ ͏ ͏

Mọi người: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Như này sẽ xảy ra án mạng mất, phải biết Sơ Tình cũng là tu sĩ Nhị giai, tu vi không thấp hơn so với Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gọi chút thức ăn, sau đó an vị ở trong phòng ăn gọi điện thoại cho Hắc Bào Ma Tu. ͏ ͏ ͏

Bên kia vừa nhận điện thoại đã dùng âm thanh ôn hòa nói: ͏ ͏ ͏

- Vị đạo hữu kia, có việc gì sao? ͏ ͏ ͏

Thái độ làm ăn cũng được, sau đó Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Tôi là Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏

Dường như phía đối diện sửng sốt, sau đó Hắc Bào Ma Tu lúng túng cười một cái, nói tiếp: ͏ ͏ ͏

- Hoá ra là Phá Hiểu đạo hữu, đạo hữu có chuyện gì sao? ͏ ͏ ͏

Thật ra thì Hắc Bào không muốn nhận được cú điện thoại này, nếu cho hắn ta biết ai tiết lộ số của hắn ta, nhất định hắn ta phải giết đối phương, cho ai không cho, cứ phải cho Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏

Không biết gần đây hắn ta rất kinh sợ Phá Hiểu sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không có để ý quá nhiều, trực tiếp hỏi: ͏ ͏ ͏

- Động phủ Thiên Vân Sơn Mạch mở ra, anh có đi không? ͏ ͏ ͏

Hắc Bào Ma Tu không giấu giếm: ͏ ͏ ͏

- Có, hai ngày sau định đi vào, dù sao nơi này cũng không có hạn chế quá lớn, ngu sao mà không đi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả hiếu kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Nơi đó cũng có hạn chế? ͏ ͏ ͏

- Có, thế nhưng nhằm vào Ngũ giai trở lên, Ngũ giai đỉnh phong cũng có chút hạn chế. ͏ ͏ ͏

Hắc Bào Ma Tu trả lời. ͏ ͏ ͏

Lục giai trở xuống, như vậy Vịnh Tê có thể từ bên trong đi ra. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả lại nói: ͏ ͏ ͏

- Anh nhận ủy thác làm việc đúng không? Chỗ này tôi có một đơn ủy thác, có nhận hay không? ͏ ͏ ͏

Trong lòng Hắc Bào Ma Tu cự tuyệt, nhưng chỉ có thể miễn cưỡng cười vui: ͏ ͏ ͏

- Phá Hiểu đạo hữu cứ mở miệng, có thể giúp một tay chắc chắn tôi sẽ không cự tuyệt. ͏ ͏ ͏

- Người Thánh Địa cũng sẽ đi động phủ, đến lúc đó anh giúp tôi chú ý bọn họ một chút, không cần quá nhiều, chỉ cần nói cho tôi biết tình huống dị thường của bọn họ là được. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

Hắc Bào Ma Tu không do dự, nói thẳng: ͏ ͏ ͏

- Vấn đề này không lớn, dù sao cửa vào cũng chỉ có một cái, bên trong cũng không có lớn như vậy, hơn nữa Ma Tu phát hiện động phủ cường đại, cũng mở mang động phủ ra ngoài, khả năng mọi người đều sẽ đồng hành. ͏ ͏ ͏

Thật ra thì Hắc Bào Ma Tu vẫn rất vui mừng, chẳng qua là chuyện đơn giản như vậy, nếu khó hơn, vậy thì khổ rồi. ͏ ͏ ͏

Chương 364

Chủ yếu là lực trùng kích của chuyện này quá đáng sợ, đến nay cũng khó quên. ͏ ͏ ͏

Ngẫm lại một chút đã cảm thấy phát run. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vẫn rất hài lòng đối với Hắc Bào Ma Tu: ͏ ͏ ͏

- Giá cả như nào? ͏ ͏ ͏

- Một viên Ngũ phẩm Linh thạch. ͏ ͏ ͏

Vừa mới nói xong hắn ta liền hối hận, thật ra thì hắn ta muốn nói miễn phí. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà bệnh nghề nghiệp quá đáng sợ. ͏ ͏ ͏

Thời điểm hắn ta dự định sửa lại lời nói, Giang Tả đã đồng ý: ͏ ͏ ͏

- Không thành vấn đề, chờ lúc tới tôi sẽ đưa cho anh. ͏ ͏ ͏

Được rồi, đã như vậy, tự nhiên Hắc Bào Ma Tu sẽ không nói gì nhiều. ͏ ͏ ͏

Về phần tại sao phải chú ý hành động của Thánh Địa, hắn ta cũng không hỏi, hắn ta vẫn có một chút đạo đức nghề nghiệp. ͏ ͏ ͏

Chỉ có chút bệnh vặt mà thôi, nhưng cái bệnh vặt này suýt chút nữa thì lấy mạng của hắn ta, thế nhưng không dễ đổi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả liền cúp điện thoại, hiện tại hắn có thể an tâm. ͏ ͏ ͏

Chỉ cần xuất hiện dị thường, hắn sẽ lập tức buông tha Vịnh Tê đi tìm Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Vì ăn chút đồ ăn ngon, hắn cũng không dễ thở. ͏ ͏ ͏

Nhớ lại năm đó, được rồi, không nghĩ nữa, suy nghĩ một chút là đầu toàn Cửu Tịch, bây giờ nhớ lại Cửu Tịch, trong chán ghét luôn có một loại cảm giác thuận mắt, thật là khó chịu. ͏ ͏ ͏

Hắn vẫn không biết nên bù đắp như thế nào cho Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Giết cô nhiều năm như vậy, nhiều lần như vậy, đến cùng cô ấy phải chịu bao nhiêu khổ sở. ͏ ͏ ͏

Giang Tả thở dài, suy nghĩ một chút hay là ăn cơm trước đã, buổi chiều còn phải đi kiếm tiền nữa. ͏ ͏ ͏

Ở bên trong Ma Tu địa giới, Thiên Vân Sơn Mạch. ͏ ͏ ͏

Một con linh thú uy vũ tương tự Tê Ngưu nhưng lớn hơn Tê Ngưu rất nhiều, đang vui vẻ chạy nhảy. ͏ ͏ ͏

Nó tự do, rốt cuộc cũng tự do, nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng chịu đựng nổi. ͏ ͏ ͏

Tần gia gia súc đáng chết, vậy mà lại nuôi dưỡng nó, đời này nó ghét nhất chính là người họ Tần, thấy con nào hắn liền bắt con đó. ͏ ͏ ͏

Chờ nó khôi phục thực lực, nó muốn quyển dưỡng vô số người họ Tần, sau đó lấy bọn họ làm thức ăn, để báo thù cho vô số năm khổ cực của nó. ͏ ͏ ͏

Đúng rồi, còn có người kia nữa, hắn họ gì nhỉ? ͏ ͏ ͏

Được rồi, không biết hắn họ gì, thế nhưng người này lại, lại cắt thịt của nó, nướng chân nó, không thể tha thứ. ͏ ͏ ͏

Nếu không phải gần đây"Đồ vật" bao phủ động phủ đột nhiên biến mất, nó khẳng định không cách nào đạt được tự do. ͏ ͏ ͏

Nhưng không quan trọng, nó đã tự do, sau khi khôi phục thực lực nó dự định gieo giống trước, sau đó tìm tên họ Tần tính sổ. ͏ ͏ ͏

À, tìm họ Tần là được, không nên tìm cái tên ba miệng kia. ͏ ͏ ͏

Linh thú này suy nghĩ vô cùng phóng khoáng, nó đã nghĩ xong kế hoạch tương lai cho mình, nó tin tưởng tương lai của nó vô cùng tốt đẹp. ͏ ͏ ͏

Ma Tu địa giới ͏ ͏ ͏

Trên ngọn núi, có một người đàn ông trung niên kinh ngạc nói chuyện điện thoại di động: ͏ ͏ ͏

- Cái gì, con nói cái gì? Con lặp lại lần nữa. ͏ ͏ ͏

- Sư phụ, thật sự, con gặp được tạo hóa, con muốn lĩnh ngộ không gian Mộng Yểm, bây giờ con đã sẵn sàng, chỉ thiếu Linh thạch. Sư phụ cho con một viên Bát phẩm Linh thạch đi, con khẳng định sau khi lĩnh ngộ xong không gian Mộng Yểm sẽ trở về gặp người. ͏ ͏ ͏

Điện thoại vàn lên tiếng cầu khẩn. ͏ ͏ ͏

- Con gạt quỷ hả? Chuyện lừa gạt này đã sớm không còn, con đi học cái mới đi, nếu nói con trọng thương không có tiền chữa trị, không chừng ta còn cho con một viên Ngũ phẩm Linh thạch. ͏ ͏ ͏

Người đàn ông thờ ơ nói. ͏ ͏ ͏

- Sư phụ, con có phải con gái ruột của người hay không? Người mà như vậy sẽ mất đi con, tạo hóa có thể gặp không thể cầu. ͏ ͏ ͏

Người đàn ông kia đứng dậy: ͏ ͏ ͏

- Ai... sao có thể là con gái ruột của ta chứ? Nếu con là con ruột của ta, ta ngay cả mặt mũi sống cũng không có. ͏ ͏ ͏

- Không phải ruột thịt thì cũng là con riêng, con đã sớm biết tất cả, người không lừa được con đâu. ͏ ͏ ͏

Hiện tại người đàn ông này có một loại kích động bóp chết đối phương, thế nhưng đồ đệ của ông không có ở đây, nếu không thế nào cũng phải bóp chết hoặc là giẫm nát. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng người đàn ông này đổi đề tài: ͏ ͏ ͏

- Chừng nào thì con trở lại? Động phủ sắp mở ra rồi. ͏ ͏ ͏

- Con không về, con muốn lĩnh ngộ không gian Mộng Yểm, mấy cái động phủ đó đều vô dụng. Người mau cho con Linh thạch đi. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng người đàn ông này thở dài nói: ͏ ͏ ͏

- Lấy Vô Ảnh chủy thủ của con đặt cọc, ta sẽ cho con. ͏ ͏ ͏

Phía bên kia cuống cuồng nói: ͏ ͏ ͏

- Không được, không có nhiều thời gian như vậy, bỏ qua thì đồng nghĩa với không còn. ͏ ͏ ͏

Chương 365

- Vậy con đi mượn đi, không phải con quen biết rất nhiều Đạo Tu sao? Không phải cùng nhau về nhà sao? Tìm bọn họ mượn đi, nếu thật sự lĩnh ngộ được không gian Mộng Yểm, trở lại đừng nói là Bát phẩm Linh thạch, mà ngay cả Cửu phẩm Linh thạch ta cũng có thể cho con. ͏ ͏ ͏

Đối diện sững sờ, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

- Sư phụ, người lặp lại lần nữa. ͏ ͏ ͏

Người đàn ông này không hiểu, nhưng vẫn nói lại một lần. ͏ ͏ ͏

- Được rồi, sư phụ, chuẩn bị tốt Cửu phẩm Linh thạch đi. ͏ ͏ ͏

Sau đó phía đối diện cúp điện thoại. ͏ ͏ ͏

Người đàn ông này cũng không để ý, để cho con bé bị giày vò đi đi, tin tưởng nó nữa, người làm sư phụ như ông ta còn muốn mặt mũi hay không? ͏ ͏ ͏

Đồ đệ không biết xấu hổ, nhưng sư phụ vẫn phải có chút mặt mũi. ͏ ͏ ͏

Lúc này một lão giả đi tới nói: ͏ ͏ ͏

- Nha đầu Mặc Ngôn kia, biết rõ thân thế của mình? ͏ ͏ ͏

- Nó biết cái đếch gì, nếu nó biết suy nghĩ, nó đã có thể trở thành "người nổi tiếng" trong giới Ma Tu rồi. ͏ ͏ ͏

- Thế nhưng ông thật sự muốn chết thì sao? Đến lúc đó tôi còn phải chôn ông, vô cùng phiền phức. ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Giang Tả đang ăn cơm, đột nhiên thấy có hai người đi tới. ͏ ͏ ͏

Hai người kia khiến Giang Tả chú ý, chủ yếu là bởi vì có người Giang Tả đã gặp qua. ͏ ͏ ͏

Người vừa tới không phải là ai khác, mà chính là người quản lý Thị Trường Nhị Bộ, Khương Nhiên. ͏ ͏ ͏

Bên cạnh hắn có một vị thiếu niên cầm la bàn, nhìn hơi lãnh đạm. ͏ ͏ ͏

Hai người kia vừa tiến đến, đã trực tiếp hướng về phía Giang Tả. ͏ ͏ ͏

- Phá Hiểu đạo hữu, đã lâu không gặp. ͏ ͏ ͏

Khương Nhiên hỏi thăm. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn đối phương, nói: ͏ ͏ ͏

- Có chuyện sao? ͏ ͏ ͏

- Muốn nói một cái nhiệm vụ uỷ thác với Phá Hiểu đạo hữu. ͏ ͏ ͏

Khương Nhiên cũng không vòng vo: ͏ ͏ ͏

- Năng lực của đạo hữu đã vượt xa dự liệu của chúng tôi, cho nên có thể để cho đạo hữu thử một chút nhiệm vụ ủy thác của chúng tôi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không ngẩng đầu lên nói: ͏ ͏ ͏

- Không có hứng thú. ͏ ͏ ͏

Khương Nhiên cau mày, nhưng không chờ Khương Nhiên nói thêm cái gì, thiếu niên phía sau hắn đã tiến lên nói: ͏ ͏ ͏

- Đạo hữu, căn cứ tại hạ tính toán, một khi hoàn thành nhiệm vụ ủy thác này, tu vi đạo hữu có thể tiến thêm một bước. ͏ ͏ ͏

Tiến thêm một bước? ͏ ͏ ͏

2.2 sao? ͏ ͏ ͏

Thật là buồn cười. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả không ăn cơm nữa, mà nhìn thiếu niên la bàn kia nói: ͏ ͏ ͏

- Cậu nói cậu biết coi bói? ͏ ͏ ͏

Thiếu niên cầm la bàn mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

- Tại hạ La Ngọc, truyền nhân Thiên Cơ Nhất Mạch, hiểu biết một, hai. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lấy ra tiền xu, hướng về phía hắn ta nói: ͏ ͏ ͏

- Vậy cậu bói xem, tôi ném tiền xu xuống là mặt hình hay là mặt số? ͏ ͏ ͏

La Ngọc ngây người, một bên Khương Nhiên cũng ngây người, sau đó hắn nhìn về phía La Ngọc. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng La Ngọc nói: ͏ ͏ ͏

- Đạo hữu, bói cũng không phải bói cái này chứ ? ͏ ͏ ͏

- Đại đạo chí giản, cái đơn giản như vậy cũng không nhìn thấu, thì có tư cách gì đi bói thiên địa chứ? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

La Ngọc không phục nói: ͏ ͏ ͏

- Chúng tôi tới đây tìm đạo hữu, chẳng lẽ đạo hữu không cho rằng do tôi tính ra sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Mặt trái mặt phải của đồng tiền xu cũng không tính ra, thì không có khả năng tính ra tôi. Chẳng qua là hai người ngẫu nhiên nhìn thấy tôi mà thôi. ͏ ͏ ͏

La Ngọc cau mày, bởi vì Giang Tả nói đúng. ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn ta mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

- Vậy đạo hữu có thể tính ra mặt trái mặt phải của tiền xu sao? ͏ ͏ ͏

Lúc này La Ngọc cũng lấy ra một đồng tiền xu. ͏ ͏ ͏

Trời mới biết tại sao trên người hắn ta cũng mang tiền xu. ͏ ͏ ͏

Giang Tả hứng thú nhìn hắn ta, cuối cùng gật đầu một cái. ͏ ͏ ͏

- Vậy Phá Hiểu đạo hữu đoán xem tiền xu của tôi hạ xuống là mặt hình hay là mặt số? ͏ ͏ ͏

La Ngọc nghiêm túc hỏi. ͏ ͏ ͏

Hắn ta không phục, hắn ta rất tin tưởng vào Thiên Cơ Diệu Pháp của mình, một người cùng lứa tuổi, không, lớn hơn hắn ta mấy tuổi có tư cách gì coi rẻ hắn ta. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cầm tiền xu ném một cái, hiện ra mặt hình, sau đó tiếp tục mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

- Tung đi, là hình. ͏ ͏ ͏

La Ngọc gieo lại tiền xu, cuối cùng là mặt hình. ͏ ͏ ͏

La Ngọc sững sờ, nhưng đây là sắc suất, một lần không thể nói lên cái gì: ͏ ͏ ͏

- Tôi không tin mỗi lần anh đều đoán đúng. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả chơi đùa với La Ngọc vài chục lần, chơi đùa đến lúc hắn ta hoài nghi nhân sinh. ͏ ͏ ͏

Chủ yếu là lần cuối cùng, tiền xu của Giang Tả đứng yên. ͏ ͏ ͏

La Ngọc vốn tưởng rằng mình tất thắng cũng khiếp sợ phát hiện, tiền xu hắn ta ném ra cũng đứng yên. ͏ ͏ ͏

Chuyện này căn bản không có khả năng, đây không phải là vấn đề tỷ lệ. ͏ ͏ ͏

La Ngọc bị đả kích to lớn trùng kích, hắn ta lui về phía sau mấy bước, không dám tin nói: ͏ ͏ ͏

- Chuyện này sao có thể. Không thể nào, nhất định là chỗ nào đó có vấn đề. ͏ ͏ ͏

Nhưng trên thực tế, không có bất cứ vấn đề gì, toàn bộ quá trình không có bất kỳ lực lượng bên ngoài nào tham gia. ͏ ͏ ͏

Nhưng như vậy hắn ta mới càng khó tin. ͏ ͏ ͏

Chẳng lẽ từ đầu tới cuối hắn ta đều sai sao? ͏ ͏ ͏

Chương 366

Giang Tả cầm tiền xu lên, đi đến bên cạnh La Ngọc nói: ͏ ͏ ͏

- Thiên phú tạm được, đáng tiếc hiện còn quá trẻ, nếu cứ tiếp tục phát triển, thành tựu sau này cũng không tồi. ͏ ͏ ͏

Nói xong Giang Tả liền rời đi. ͏ ͏ ͏

Hắn không có hứng thú gì đối với hai người kia. ͏ ͏ ͏

Mà lúc này Khương Nhiên nhìn về phía Phá Hiểu, trong mắt có một chút kiêng kỵ, người này so với hắn ta nghĩ càng không đơn giản. ͏ ͏ ͏

Hắn ta có thể tùy tiện hủy diệt một thiên tài. ͏ ͏ ͏

Nói xong hắn ta nhìn La Ngọc, nếu như La Ngọc không thể từ trong loại trạng thái này thoát ra, tương lai của hắn ta liền xong. ͏ ͏ ͏

Mà hắn ta cũng không định tùy tiện tiếp xúc với Phá Hiểu nữa, cảm giác nguy cơ mãnh liệt bao phủ hắn ta. ͏ ͏ ͏

Lúc này La Ngọc run rẩy cầm tiền xu lên, tự lẩm bẩm: ͏ ͏ ͏

- Chuyện này tính như thế nào? Nguyên lý ở đâu? Căn cứ vào cái gì? ͏ ͏ ͏

Khương Nhiên thở dài, xong, bị đùa hỏng rồi. ͏ ͏ ͏

Khương Nhiên vốn định lên tiếng nhắc nhở, nhưng hắn ta phát hiện La Ngọc đã bắt đầu tung tiền xu. ͏ ͏ ͏

Nhìn vẻ mặt hắn ta, đã đắm chìm vào trong đó, không cách nào tự kềm chế. ͏ ͏ ͏

Khương Nhiên cảm thấy, cần phải nói chuyện này cho trưởng bối trong tông môn La Ngọc. ͏ ͏ ͏

Nếu không rất có thể hắn ta sẽ gặp nạn. ͏ ͏ ͏

Mà đương nhiên Giang Tả sẽ không để ý những việc này, về phần dùng tiền xu tính toán tiền xu, hắn chỉ có thể nói tên La Ngọc tự tìm đường chết. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng có một việc hắn nói không sai, ngay cả mặt trái mặt phải tiền xu cũng không tính ra, thì có tư cách gì đi tính chuyện trong trời đất này. ͏ ͏ ͏

Nhìn như có 50% tỷ lệ thành công, nhưng cũng có 50% tỷ số thất bại. ͏ ͏ ͏

Cộng thêm biến số khó mà bắt được. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà theo như giả thiết của Thiên Cơ Nhất Mạch, chỉ cần biết phương hướng tiền xu rơi, cũng đã tính là bước tới ngưỡng cửa của Đạo. ͏ ͏ ͏

Giang Tả quay về tập đoàn Thiên Hòa, mà mấy người Mặc Ngôn ở Thánh Địa cũng đã ngồi "Xe tốc hành" hướng về tập đoàn Thiên Hòa. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn cảm thấy cô đang làm một chuyện kiếm lợi nhiều nhất đời này. ͏ ͏ ͏

Đối với Mặc Ngôn mà nói, hoặc có thể là đối với toàn bộ nhóm mà nói, trừ Phá Hiểu đại lão ai có thể cùng so sánh vụ làm ăn một viên Cửu phẩm với cô? ͏ ͏ ͏

Hơn nữa còn có Không gian Mộng Yểm có thể gặp không thể cầu, chi phí chỉ là mấy viên Thất phẩm trở về mà thôi, không có gì lớn. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc duy nhất là, lại bị Lục Nguyệt Tuyết gài bẫy một nửa. ͏ ͏ ͏

Thực là một thiếu nữ vị thành niên ác độc. ͏ ͏ ͏

Tiền giới thiệu bốn viên Bát phẩm, sao cô ta không đi cướp đi. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc, vì không muốn gây ra chuyện rắc rối gì, nên cô chỉ có thể nhịn đau thỏa hiệp. ͏ ͏ ͏

Đột nhiên Mặc Ngôn phát hiện, Lục Nguyệt Tuyết làm trung gian chuyện này lại kiếm được rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Há mồm chờ sung rụng, còn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn. ͏ ͏ ͏

Ma Tu Mặc Ngôn cảm giác Lục Nguyệt Tuyết không đi làm Ma Tu thật quá đáng tiếc, không chừng đi còn có thể kiếm được vị trí Ma Tu Thánh nữ. ͏ ͏ ͏

Nhan sắc của cô ấy có thể so với Đan Tuyết Ma Nữ, Tĩnh Nguyệt Thánh nữ. ͏ ͏ ͏

Bất kể người khác đẹp thế nào, Mặc Ngôn vẫn ưa thích vẻ đẹp thuần khiết thẳng thắn của chính mình. ͏ ͏ ͏

- Mất bao lâu chúng ta mới đến? ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn hỏi một vị tiền bối ngự kiếm. ͏ ͏ ͏

Vị tiền bối này có tu vi Lục giai, tốc độ rất nhanh. ͏ ͏ ͏

Nhanh hơn Miên Vân nhiều. ͏ ͏ ͏

- Một giờ nữa, ta sẽ tăng thêm tốc độ. ͏ ͏ ͏

Sau đó hiu một cái, phi kiếm xẹt qua. ͏ ͏ ͏

Mất một viên Bát phẩm làm giá cả, cộng thêm đạo hữu mở miệng, người ta mới đồng ý. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng đạo hữu cô ấy quen biết, trừ sư môn Liễu Y Y ra, còn có sư môn Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn gọi điện thoại cho Tử Phong, Tử Phong liên lạc sư phụ hắn ta, sư phụ hắn ta lại liên lạc bên này, tóm lại không có các loại nguyên nhân, muốn Lục giai làm tài xế là vô cùng khó khăn. ͏ ͏ ͏

Linh thạch cũng không phải vạn năng. ͏ ͏ ͏

Bây giờ Giang Tả đã ngồi ở Thị Trường Nhị Bộ, hắn nhìn nhiệm vụ ủy thác, không có một cái nào thích hợp với hắn, không phải là thời gian không đúng, thì chính là vị trí không đúng, bây giờ hắn muốn hoàn thành trước khi tan việc, bởi vì Tô Kỳ có thể trực tiếp tới công ty. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không biết làm gì chỉ có thể ngẩn người, thế nhưng hơi kéo con chuột xuống, hắn phát hiện trang cá nhân có bình luận năm sao. ͏ ͏ ͏

Đánh giá: ★★★★★ ͏ ͏ ͏

Nhắn lại: Nhiệm vụ hoàn thành vô cùng hoàn mỹ, một chút tỳ vết cũng không có. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn lời nhắn lại và đánh giá, cảm giác hơi giả. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa trong một đống bình luận tự nhiên xuất hiện cái đánh giá năm sao, không bình thường. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng hắn cũng không quá để ý, chỉ nhìn mà thôi. ͏ ͏ ͏

Mà lúc này, Giang Tả phát hiện điện thoại di động có người @ hắn. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên Tử gửi một icon vui vẻ: ͏ ͏ ͏

"@Phá Hiểu, đại lão, chúng tôi đến rồi, ngay ở phía dưới tập đoàn Thiên Hòa, có cần chúng tôi đi lên hay không. " ͏ ͏ ͏

- Hả? ͏ ͏ ͏

Chương 367

Giang Tả kinh ngạc, vừa rồi cô ta vẫn còn ở Thánh Địa cơ mà? ͏ ͏ ͏

Lúc này mới qua một giờ đã tới rồi sao? ͏ ͏ ͏

Loại sự tình này không phải là việc gì thần kỳ, Giang Tả chỉ hơi kinh ngạc về hiệu suất của bọn họ mà thôi, có lẽ là nhờ ai đó trợ giúp. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả đi xuống tập đoàn Thiên Hoà, thuận tiện ở chỗ lấy đồ chuyển phát nhanh lúc trước. ͏ ͏ ͏

Thời điểm Giang Tả đi xuống, thấy tất cả mọi người đều ở đây, xem ra là đồng thời trở về. ͏ ͏ ͏

Trần Ức vẫn còn co quắp trên mặt đất, có lẽ là sợ độ cao. ͏ ͏ ͏

Giang Tả liếc mắt nhìn, cũng có thể đoán ra, những người này ngồi phi kiếm trở về. ͏ ͏ ͏

Không thể là dịch chuyển không gian, hoặc truyền tống trận. ͏ ͏ ͏

Mà pháp bảo phi hành, cũng không đến mức tê liệt ngã xuống đất. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vừa ra, Mặc Ngôn đã chạy tới nói: ͏ ͏ ͏

- Đại lão, vật kia đâu? ͏ ͏ ͏

Giang Tả cầm một viên Tinh Thạch không lớn màu đỏ nhạt giao cho Mặc Ngôn, sau đó lại lấy ra một tờ giấy: ͏ ͏ ͏

- Đây là phương pháp, nhớ cẩn thận một chút. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn nhận lấy đồ vật, sau đó nhìn hướng dẫn rất nghiêm túc. ͏ ͏ ͏

Tiếp theo cô mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

- Không khó, tôi có thể làm được, chỉ cảm thấy mất thời gian mà thôi, nhưng thời gian của tôi rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Tôi lại không có thời gian. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn gật đầu, nói chắc như đinh đóng cột: ͏ ͏ ͏

- Tôi sẽ dùng 800% tinh lực, để hoàn thành chuyện này. ͏ ͏ ͏

Sau đó Mặc Ngôn hỏi: ͏ ͏ ͏

- Vậy làm xong là có thể lĩnh ngộ Không gian Mộng Yểm à? ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Nhìn quá trình, nếu toàn bộ quá trình không bị lỗi mà nói, nhất định có thể lĩnh ngộ. ͏ ͏ ͏

Bây giờ ánh mắt Mặc Ngôn nhìn Mộng Tinh Thạch như nhìn chí bảo. ͏ ͏ ͏

Không gian Mộng Yểm, Cửu phẩm Linh thạch, kiếm lớn rồi. ͏ ͏ ͏

Sau khi giao đồ vật cho Mặc Ngôn, Giang Tả cũng không có ý định đi lên, nhưng hắn vừa mới xoay người đi chưa được mấy bước, đã quay đầu nói với Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi, nếu thất bại cô cũng sẽ bị cắn trả mà chết. ͏ ͏ ͏

Nụ cười của Mặc Ngôn đột nhiên cứng lại, lấy mạng ra chơi đùa sao? ͏ ͏ ͏

Nhất định phải lấy mạng chơi đùa, đối với Ma Tu mà nói, mở ra Không gian Mộng Yểm chính là một hồi kỳ ngộ, một hồi đại tạo hóa, mà kỳ ngộ thì lúc nào cũng đi kèm nguy cơ, trong nguy hiểm cầu phú quý không phải là không có đạo lý. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng Giang Tả cũng không lo lắng Mặc Ngôn không dám, không phải vì Giang Tả tin cô ta, mà là cô ta không làm cũng sẽ tìm người làm. ͏ ͏ ͏

Dù sao Giang Tả cũng chỉ quan tâm kết quả, thất bại hay thành công. ͏ ͏ ͏

Giang Tả rời đi, Mặc Ngôn là nhìn Mộng Tinh Thạch nuốt nước miếng. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết đi tới mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏

- Sợ à? ͏ ͏ ͏

Trời đất chứng giám, Lục Nguyệt Tuyết thực sự định tới an ủi Mặc Ngôn, thuận tiện động viên tinh thần một chút, nếu không cô mở miệng làm gì. ͏ ͏ ͏

Mặc dù giọng nói của cô rất êm tai, nhưng cô không thích nói chuyện. ͏ ͏ ͏

Vậy mà câu trả lời của Mặc Ngôn, khiến cho cô cảm thấy có nên đâm cho cô ta một thương hay không. ͏ ͏ ͏

- Không phải, tôi đang nghĩ, tôi có nên giả vờ thê thảm hay không, có lẽ như vậy sư phụ sẽ cho tôi thêm một viên Cửu phẩm Linh thạch? Cơ hội tốt như vậy mà bỏ qua, không biết lúc nào mới có. ͏ ͏ ͏

Tâm Mặc Ngôn thực sự lớn. ͏ ͏ ͏

Cô ta có thể sống đến bây giờ thật sự là kỳ tích. ͏ ͏ ͏

Rõ ràng mỗi lần đều bị đánh gần chết, nhưng luôn cảm giác ương ngạnh như Sơ Thanh. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa năng lực kháng áp mạnh đến bó tay. ͏ ͏ ͏

Muốn làm loại chuyện nguy hiểm này, tự nhiên Mặc Ngôn phải từ biệt đám người Lục Nguyệt Tuyết, cô muốn đi tìm Tử Phong, sau đó chuẩn bị chỗ tốt cho mình. ͏ ͏ ͏

Về phần Mặc Ngôn tốn mấy ngày mới hoàn thành, thì Giang Tả không đoán được, nhưng ba đến năm ngày là không thể nào. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng Mặc Ngôn làm xong nhất định sẽ thông báo cho hắn trước tiên. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn thời gian một chút, sắp đến giờ tan sở rồi, hắn cũng không có ý định gì, trực tiếp gọi điện thoại cho Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

- Tan làm rồi sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhận được điện thoại lập tức hỏi. ͏ ͏ ͏

Mặc dù còn chút thời gian, nhưng tan làm sớm cũng được. ͏ ͏ ͏

- Ừ, em vẫn còn ở nhà sư tỷ à? ͏ ͏ ͏

- Là chị Tĩnh Tĩnh, gọi chị mà. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nghe được giọng Tĩnh Nguyệt ở bên kia. ͏ ͏ ͏

Cho nên ai mới là người nghe lén người khác nói chuyện chứ? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói với Tĩnh Nguyệt đôi câu, sau đó nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏

- Không cần để ý đến sư tỷ, bây giờ em sẽ đi tìm anh, sau đó...à, hình như bây giờ vẫn còn sớm. Nếu không chúng ta ăn cơm tối ở nhà sư tỷ được không? ͏ ͏ ͏

- Ừ, vậy mọi người muốn ăn gì, anh sẽ mua qua. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

Tự nhiên hắn không có ý kiến gì đối với quyết định của Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Ăn một bữa cơm mà thôi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏

- Chúng ta cùng đi mua, anh qua đây đi, ở đây có một cái siêu thị, cái gì cũng có, đủ cho chúng ta đi dạo. ͏ ͏ ͏

Giang Tả do dự nói: ͏ ͏ ͏

- Gặp cửa hàng bán thịt chó, cũng ăn thịt chó sao? ͏ ͏ ͏

Bình Luận (0)
Comment