Lão Bà Ta Là Thánh Nữ (Dịch Full)

Chương 68 - Chương 1113

Chương 1113

Khi thấy Phá Hiểu đi khỏi, đám người Lục Nguyệt Tuyết mới lấy lại tinh thần, bọn họ không hề hỏi lại xem Thất Sắc hỏa diễm này có phải thật hay không. ͏ ͏ ͏

Thứ xuất ra từ tay Phá Hiểu, tất nhiên đều là tinh phẩm. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn lập tức ra tay cướp đoạt: ͏ ͏ ͏

- Đưa cho tôi. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Mặc Ngôn đâu phải đối thủ của Lục Nguyệt Tuyết, trong nháy mắt cô đã bị đánh bại. ͏ ͏ ͏

Càng ngày sức chiến đấu của Mặc Ngôn càng kém Lục Nguyệt Tuyết nhiều hơn. ͏ ͏ ͏

Trong nhóm, xét về sức chiến đấu của Nhị giai, với Phá Thiên thương, Lục Nguyệt Tuyết có thể xếp thứ hai. ͏ ͏ ͏

Người đứng đầu tất nhiên là Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏

Những người khác không có pháp bảo lợi hại như vậy, Mặc Ngôn cũng có một cái, nhưng mà không đủ nhìn. ͏ ͏ ͏

Chứ chưa nói đến chuyện vốn dĩ Mặc Ngôn không phải thuộc loại chiến đấu. ͏ ͏ ͏

Cho nên thật ra Lục Nguyệt Tuyết rất lợi hại. ͏ ͏ ͏

Ba người bọn họ chính là nhóm đầu tiên đi tầm bảo với Phá Hiểu đó, chỉ có Mặc Ngôn là kém cỏi nhất. ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết che chở cẩn thận Thất Sắc hỏa diễm, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏

Bây giờ cô muốn quay về để tẩy màu cho mình luôn. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả đã ngồi vào chỗ mình rồi, đối với hắn mà nói chuyện vừa rồi không đáng gì. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ hắn cũng không vội vàng xem có ủy thác nào hay không. ͏ ͏ ͏

Chuyện quan trọng là, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với ấn ký, hắn còn chưa biết. ͏ ͏ ͏

Phải biết rằng vốn không có cách nào thông qua ấn ký để liên lạc với người khác. ͏ ͏ ͏

Tối hôm qua đột nhiên Tĩnh Nguyệt tỷ liên lạc với hắn, chứng minh ấn ký đã thăng cấp, lại còn xuất hiện biến hóa tương đối lớn nữa. ͏ ͏ ͏

Nếu như có thể liên lạc với người khác bất cứ lúc nào, vậy có phải khiến người khác rất khó chịu hay không? ͏ ͏ ͏

Có phải hắn lên cho hết những người kia vào danh sách đen hay không? ͏ ͏ ͏

Hiện giờ mới chỉ gửi được tin nhắn, nếu ngày nào đó có thể định vị, vậy có phải hắn nên tháo bỏ ấn ký không? ͏ ͏ ͏

Nếu cần thiết, Giang Tả sẽ làm như vậy. ͏ ͏ ͏

Nếu bị Tô Kỳ bắt được cũng không hay. ͏ ͏ ͏

Một chức Thánh nữ dự khuyết thôi mà, đối với hắn mà nói chỉ là một trò đùa vui. ͏ ͏ ͏

Thuận tiện xem vài video thôi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả không nghĩ nhiều nữa, hắn bắt đầu quan sát biến hóa của ấn ký. ͏ ͏ ͏

Hắn cũng nhìn thấy chữ số trên từng chiếc lá. ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn hạt hiện ra mình có thể gửi tin nhắn cho người khác. ͏ ͏ ͏

Trừ Thánh nữ Tĩnh Nguyệt đã bị hắn cho vào danh sách đen. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả thử gửi tin nhắn cho Cửu Tịch, nhưng mà vừa soạn được ba chữ, hắn đã phát hiện ra, không soạn được nữa rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả sửng sốt, cuối cùng hắn nghĩ đến con số trên lá cây của hắn. ͏ ͏ ͏

- Con số này có ý nghĩa là số lượng từ? ͏ ͏ ͏

Giang Tả có chút khó tin. ͏ ͏ ͏

Ba chữ, nói chuyện phiếm kiểu gì. ͏ ͏ ͏

Vậy tin nhắn quái dị hôm qua mà Tĩnh Nguyệt tỷ gửi cho hắn, chắc là do bị hạn chế. ͏ ͏ ͏

Cho nên đám Tô Kỳ chỉ có thể nhắn một chữ, vậy biết nói chuyện thế nào? ͏ ͏ ͏

Chức năng này có chút vô bổ, có điều cũng chưa chắc đã không có tác dụng gì với các cô, chỉ cần xây dựng ám hiệu hoàn chỉnh, vẫn có thể nói chuyện phiếm bình thường. ͏ ͏ ͏

Còn chuyện có thể liên tục gửi từng chữ hay không, chắc chắn là không được. ͏ ͏ ͏

Giang Tả có thể hiểu được những thứ này đều dùng Tiên Linh khí để chống đỡ. ͏ ͏ ͏

Cho nên khi dùng, cũng bị tiêu hao Tiên Linh khí giống như những việc khác, cho nên cần thời gian khôi phục, cho dù là hấp thu Tiên Linh khí mới, cũng cần có thời gian. ͏ ͏ ͏

Nếu như dung lượng lá cây lớn hơn, vậy thì sau này số từ sẽ càng nhiều. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà nền móng ban đầu là cố định. ͏ ͏ ͏

Số lượng từ của hắn chắc chắn là nhiều hơn so với người khác. ͏ ͏ ͏

Sau khi tìm hiểu rõ điều này, Giang Tả không để ý đến chức năng nói chuyện phiếm này nữa. ͏ ͏ ͏

Thực tế, thứ Giang Tả vẫn luôn để ý là chức năng Triệu Hoán của ấn ký, chủ yếu là hắn muốn biết không gian bên trong chức năng Triệu Hoán là nơi như thế nào. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ trong đó đã có ba con hung thú, tương đối mà nói đã rất lợi hại. ͏ ͏ ͏

Sau khi tìm hiểu xong, Giang Tả không để ý lắm. ͏ ͏ ͏

Không ảnh hưởng đến hắn là được rồi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả bắt đầu xem xét ủy thác, xem có ủy thác nào vừa đơn giản lại vừa nhẹ nhàng hay không. ͏ ͏ ͏

Tốt nhất là ở trong Giang Thành, để hắn có thể giải quyết nhanh chóng. ͏ ͏ ͏

Dù sao sao giữa trưa hắn cũng phải về nhà. ͏ ͏ ͏

Lật xem một lát, Giang Tả phát hiện, thế mà lại có ủy thác của Cố Kiếm Sinh, Giang Tả xem kỹ lại vẫn là tìm hồ ly. ͏ ͏ ͏

Lần này hắn ta nói rằng nó chạy khá xa, hy vọng có người giúp đỡ tìm kiếm. ͏ ͏ ͏

Khá xa ý là phải chạy ra khỏi Giang Thành? ͏ ͏ ͏

Đối với chuyện này Giang Tả không hứng thú chút nào. ͏ ͏ ͏

Có điều thế mà phần thưởng lại có thêm một viên Tứ phẩm Linh thạch, tiền mặt cũng nhiều hơn trăm vạn. ͏ ͏ ͏

Điều này chứng tỏ, lần này nghiêm trọng hơn so với trước kia. ͏ ͏ ͏

Vậy thì, Giang Tả càng không có hứng thú. ͏ ͏ ͏

Lần trước nó chạy vào trong bí cảnh, khiến hắn tốn nhiều thời gian như vậy rồi. ͏ ͏ ͏

May mà còn tiện đường, nhưng lần này lại không hề tiện đường, tất nhiên là hắn sẽ không nhận. ͏ ͏ ͏

Có điều Giang Tả vẫn xem hết toàn bộ thông tin về ủy thác . ͏ ͏ ͏

Khi nhìn đến khen thưởng cuối cùng Giang Tả kinh ngạc ồ lên một tiếng. ͏ ͏ ͏

- Linh Hồ bí cảnh? ͏ ͏ ͏

Dòng khen thưởng cuối cùng có viết, tìm được Tứ Vĩ Hồ, có khả năng nhất định sẽ tìm được Linh Hồ bí cảnh. ͏ ͏ ͏

Linh Hồ bí cảnh là nơi cư trú của Hồ tộc. ͏ ͏ ͏

Linh Hồ là một trong số ít Linh Thú có khả năng biến biến thành người. ͏ ͏ ͏

Không cần phải nói nói, bọn chúng đều là trai xinh gái đẹp, gái đẹp chiếm đa số. ͏ ͏ ͏

Linh Hồ biến thành người, là linh thú mà rất nhiều tu sĩ nam tha thiết mơ ước. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1114

Có điều không phải mỗi một con Linh Hồ đều có năng lực biến hóa, nhất là Linh Hồ không thuộc về Linh Hồ bí cảnh. ͏ ͏ ͏

Nhưng không phải Giang Tả quan tâm đến điều này, thứ hắn để ý chính là Linh Hồ bí cảnh. ͏ ͏ ͏

Nếu như hắn không nhớ lầm. ͏ ͏ ͏

Huyết Yêu Huyết Liệt Ngân và Huyết Yêu Huyết Đồ Điệp, đang trốn ở trong Linh Hồ bí cảnh. ͏ ͏ ͏

Trong tương lai hai người kia sẽ gây ra rất nhiều chuyện. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa Huyết Yêu còn có thù oán với Thánh Địa, đây là nguy hiểm tiềm ẩn. ͏ ͏ ͏

Nếu rảnh rỗi, hắn đi giải quyết cũng được. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ thực lực của bọn họ, rất có thể vẫn chưa khôi phục Ngũ giai, xử lý vô cùng đơn giản. ͏ ͏ ͏

Chỉ cần triệu hoán hình chiếu hung thú ra ngoài, có thể giải quyết nhẹ nhàng. ͏ ͏ ͏

Cho nên, đối với Giang Tả mà nói, ủy thác này hắn có thể thử nhận. ͏ ͏ ͏

Có thời gian thì xử lý, không có thời gian thì cứ để đó trước, sau này lại đi hỏi thăm. ͏ ͏ ͏

Có điều bây giờ hắn cần phải hỏi rõ một chuyện trước, làm sao Cố Kiếm Sinh chắc chắn, hồ ly của hắn ta có liên quan với Linh Hồ bí cảnh? ͏ ͏ ͏

Linh Hồ là Linh Hồ, Linh Hồ bí cảnh là Linh Hồ bí cảnh. ͏ ͏ ͏

Linh Hồ bí cảnh có Linh Hồ, nhưng mà Linh Hồ lại chưa chắc đã thuộc về Linh Hồ bí cảnh. ͏ ͏ ͏

Sau khi tiếp nhận ủy thác, Giang Tả gọi điện thoại cho Cố Kiếm Sinh. ͏ ͏ ͏

Vừa nghe máy, Cố Kiếm Sinh đã kinh ngạc hỏi: ͏ ͏ ͏

- Cậu đã tìm được rồi à? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không hiểu nổi, hắn hỏi: ͏ ͏ ͏

- Hỏi anh một chuyện. ͏ ͏ ͏

Cố Kiếm Sinh nói: ͏ ͏ ͏

- Phá Hiểu đạo hữu không có tin tức về Tiểu Lê? ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

- Không có, có điều tôi muốn biết, vì sao anh biết tìm được Tam Vĩ Hồ là có cơ hội tìm được Linh Hồ bí cảnh? ͏ ͏ ͏

Cố Kiếm Sinh sửng sốt, hắn không ngờ Phá Hiểu lại quan tâm đến điều này. ͏ ͏ ͏

Có điều đối với Cố Kiếm Sinh, đây chỉ là chuyện nhỏ, cũng không có gì đáng để giấu giếm cả, hắn ta nói thẳng: ͏ ͏ ͏

- Do An Khê tiền bối nói, nguyên nhân cụ thể, tôi cũng không biết. ͏ ͏ ͏

- Cô ta nói đây cũng chỉ là suy đoán. ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

- Dựa vào đâu để đoán? ͏ ͏ ͏

Cố Kiếm Sinh nói: ͏ ͏ ͏

- Chuyện này phải hỏi An Khê tiền bối, cậu có thể tự mình đến đây hỏi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cũng biết An Khê này, chắc hẳn là Thủy Linh kia của nhà hắn. ͏ ͏ ͏

Có điều Thủy linh này là người của thế giới khác, thế mà lại không ra tay với Cố Kiếm Sinh, đúng là kỳ quái. ͏ ͏ ͏

Đối với cô ta, Giang Tả cũng không biết nhiều lắm, nếu không phải vì thất tình lục dục thạch, có lẽ Giang Tả còn không nhớ cô ta. ͏ ͏ ͏

Kiếp trước cô ta bị Cửu Tịch đạp chết ngay tại trận. ͏ ͏ ͏

Gần như vừa ngoi lên đã bị đạp chết, bây giờ nghĩ lại, tính tình của Cửu Tịch cũng rất nóng nảy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Bây giờ tôi sẽ qua đó. ͏ ͏ ͏

Đối với chuyện Giang Tả đến đây, tất nhiên Cố Kiếm Sinh không ngăn cản. ͏ ͏ ͏

Người khác tìm Tiểu Lê chắc chắn không nhanh bằng Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà trong lòng hắn lại xoắn xuýt, lần nào mời Phá Hiểu ra tay, kết quả bình thường đều không ổn lắm. ͏ ͏ ͏

Lần nào hắn cũng không nhịn được muốn giết chết Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏

Đúng là rất mâu thuẫn. ͏ ͏ ͏

Còn Giang Tả, sau khi cúp điện thoại, tất nhiên hắn không cần tiếp tục ở lại Thị trường nhị bộ nữa rồi, hắn phải dùng thời gian một buổi sáng, để biết được đại khái. ͏ ͏ ͏

Còn việc cuối cùng có đi tìm hay không, để sau rồi nói. ͏ ͏ ͏

Có rảnh thì đi, không rảnh thì thôi. ͏ ͏ ͏

Lúc xuống lầu, Giang Tả lại trông thấy Tây Môn Lung Linh. ͏ ͏ ͏

Hình như cô ta đang nhận bưu phẩm. ͏ ͏ ͏

So với lần đầu Giang Tả nhìn thấy, đều là thùng đựng hàng lớn như nhau. ͏ ͏ ͏

Khi thùng đựng hàng mở ra, Giang Tả liếc một cái, đã trông thấy con Đa Linh khuyển kia. ͏ ͏ ͏

Chân nó vẫn chưa mọc ra. ͏ ͏ ͏

Trông thấy Giang Tả, Đa Linh khuyển giật mình một cái, rồi trốn sau lưng Tây Môn Lung Linh. ͏ ͏ ͏

Tây Môn Lung Linh tò mò quay lại nhìn, phát hiện ra lại là Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏

Á~ ͏ ͏ ͏

Tây Môn Lung Linh há mồm hét lên một tiếng, giống như đang đe dọa Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cạn lời, người này có bệnh à. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả đi khỏi đó luôn, mặc dù hắn thích ăn thịt Đa Linh khuyển, nhưng mà bây giờ hắn vẫn còn. ͏ ͏ ͏

Có điều hắn lại phát hiện ra một chuyện, từ khi không cãi nhau với Tô Kỳ, căn bản hắn không đến nhà hàng Duyên diệu bất khả ngôn. ͏ ͏ ͏

Ngược lại số lần đến cửa hàng bán đậu phụ lại nhiều hơn, xem ra có cơ hội, phải chuyển phần lớn thịt qua đó mới được. ͏ ͏ ͏

Ở bên đó có chỗ ăn chỗ ở, Tô Kỳ lại thường xuyên ở bên đó, tát nhiên hắn cũng thường xuyên ở bên đó, hơn nữa ăn uống gì ở bên đó cũng không phải băn khoăn gì. ͏ ͏ ͏

Mất một chút thời gian, Giang Tả đã đi đến nhà Cố Kiếm Sinh, chỉ là khi đến, hắn phát hiện ra bên trong có tiếng động, hình như là tiếng đánh nhau rất nhỏ. ͏ ͏ ͏

Có điều Giang Tả không cảm nhận được sát khí. ͏ ͏ ͏

Cho nên hắn gõ cửa. ͏ ͏ ͏

Sau đó bên trong yên tĩnh lại. ͏ ͏ ͏

Không lâu sau cửa được mở ra. ͏ ͏ ͏

Người mở cửa tất nhiên là Cố Kiếm Sinh, tuy rằng nhìn qua có vẻ như Cố Kiếm Sinh không sao cả, nhưng mà Giang Tả có thể cảm nhận được, Cố Kiếm Sinh đã yếu đi rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cũng không để ý chuyện này lắm, hắn trực tiếp bước vào trong. ͏ ͏ ͏

An Khê đang ở trong nhà. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Mời đọc: Lão Nạp Phải Hoàn Tục (Dịch FULL) main lưu manh, truyện hài hước ~ ͏ ͏ ͏

Liên hệ: bit.ly/LHHACD hoặc m.me/HACDYY để được giảm 30% khi mua full nhé~ ͏ ͏ ͏

Chương 1115

Lúc này An Khê ngồi ngay ngắn ở một bên, tuy rằng nhìn qua có vẻ bình thường, nhưng mà trong lòng cô ta đang vô cùng lo lắng. ͏ ͏ ͏

Lúc Cố Kiếm Sinh nói với cô, Phá Hiểu sắp đến đây để hỏi cô vài chuyện, thiếu chút nữa cô ta đã giết Cố Kiếm Sinh ngay tại chỗ. ͏ ͏ ͏

Cái gã Phá Hiểu này cực kỳ quỷ dị, hơn nữa lại vô cùng nguy hiểm, thân phận cũng đặc biệt, tất nhiên nếu không phải gặp mặt chắc chắn là cô không muốn gặp. ͏ ͏ ͏

Trước kia bản thân ngu ngốc, gặp cũng không sao, nhưng mà bây giờ cô ta không dám trêu vào Phá Hiểu chút nào. ͏ ͏ ͏

Bản thân cô ta là người ngoài, nếu bị phát hiện, không biết sẽ như thế nào. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn về phía An Khê, đột nhiên hắn nghĩ đến chuyện Kiếm Thập Tam nói với hắn, Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

- Ở đây, có tổ chức của người đến từ thế giới khác, cô có biết bọn họ không? ͏ ͏ ͏

Nghe thấy câu hỏi này, đồng tử trong mắt An Khê co lại. ͏ ͏ ͏

Đúng là sợ cái gì thì cái đó sẽ đến. ͏ ͏ ͏

An Khê: ͏ ͏ ͏

- Tôi, tôi không biết đạo hữu đang nói gì. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Cô xuất hiện ở Thất Tình hải, tu vi bị ảnh hưởng, nếu như tôi đoán không sai, cô cũng là người bị phong ấn đến bây giờ, vậy thì với thực lực của cô, đám người kia không thể nào không liên lạc với cô. ͏ ͏ ͏

- Bọn họ đang ở đâu? ͏ ͏ ͏

An Khê có thực lực thất, Bát giai, có điều cô ta rất khó giết, đối mặt với những người khác, hầu như cô ta đều không sợ. ͏ ͏ ͏

Đừng nói giết, ngay cả phong ấn cô ta cũng rất khó. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Giang Tả lại khác, người có Chiến Linh bia trong tay, không không thể không để ý, chỉ cần không cẩn thận, rất có thể sẽ bị giết. ͏ ͏ ͏

Cho dù nhìn qua đối phương chỉ có thực lực Tam giai. ͏ ͏ ͏

Rất nhiều người đều có Thiên Bia, hầu như mỗi một thế giới đều có một cái. ͏ ͏ ͏

Khi nhìn thấy Thiên Bia khác, mỗi một người đều lo lắng vì đối phương có Thiên Bia sẽ bộc phát ra chiến lực mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏

Nhưng Chiến Linh bia lại khác. ͏ ͏ ͏

Đối với tất cả mọi người mà nói, Chiến Linh bia chỉ có một tác dụng. ͏ ͏ ͏

Đố là phân biệt ra người mạnh nhất trên đời này. ͏ ͏ ͏

Về chuyện giết địch Chiến Linh bia cũng không hề yếu, điểm yếu duy nhất của nó chỉ có một. ͏ ͏ ͏

Nó là thiên bia dành riêng cho Tần Võ Vương. ͏ ͏ ͏

Thấy Chiến Linh bia như trông thấy Tần Võ Vương. ͏ ͏ ͏

Người có tên, cây có bóng, người không còn, nhưng uy danh còn mãi. ͏ ͏ ͏

Cho nên bọ họ sợ hãi, bọn họ không muốn tin, bọn họ hoảng hốt. ͏ ͏ ͏

An Khê chính là như vậy. ͏ ͏ ͏

- Tôi, tôi không trả lời lại tin nhắn của bọn họ, ͏ ͏ ͏

An Khê nói. ͏ ͏ ͏

Có thể nói cô và đối phương là kẻ địch của nhau, những lời này đổi lại là người khác, có lẽ đều không tin. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, cô ta không nói dối. ͏ ͏ ͏

Sau chuyện lần trước cô ta đã bị dọa vỡ mật, công thêm việc trông thấy Chiến Linh bia, cô ta đã không dám có bất kỳ hành động nào khác. ͏ ͏ ͏

Cô ta chỉ có thể đợi ở đây, sau này có kế hoạch mới hay không, cô ta hoàn toàn không nghĩ đến. ͏ ͏ ͏

- Không biết sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nghĩ nhiều, thực tế hắn chỉ muốn hỏi một chút xem những người kia ở đâu, chỉ hỏi một chút thôi. ͏ ͏ ͏

Hắn không có bất kỳ kế hoạch cụ thể nào. ͏ ͏ ͏

Trừ khi hắn nhận được tin tức ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả nói tiếp: ͏ ͏ ͏

- Vậy làm sao cô biết tìm được Tam Vĩ Hồ thì có thể tìm được Linh Hồ bí cảnh? ͏ ͏ ͏

An Khê sửng sốt, đề tài thay đổi có chút nhanh. ͏ ͏ ͏

Đến mức cô ta không thể tin nổi, không chất vấn cô ta sao? ͏ ͏ ͏

Sau đó cô ta lập tức trả lời: ͏ ͏ ͏

- Trước đó hồ ly có chút khác thường, tôi phát hiện ra nó có thiên phú đặc thù, thiên phú tìm kiếm Bí cảnh. ͏ ͏ ͏

Trong nháy mắt trông thấy hình ảnh của bí cảnh, sau đó nó sẽ tìm được vị trí. ͏ ͏ ͏

Khi đó đúng lúc tôi trông thấy cảnh ấy, sau khi tìm hiểu tài liệu, tôi phát hiện ra chỗ đó là Linh Hồ bí cảnh. ͏ ͏ ͏

Cho nên, lần này nó trốn nhà đi xa như vậy, rất có thể đã chạy đến bí cảnh. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu. ͏ ͏ ͏

Nói như vậy chuyện Tam Vĩ Hồ chạy đến Tiên Linh động phủ, không phải là chuyện ngẫu nhiên. ͏ ͏ ͏

Loại thiên phú này Giang Tả đã từng gặp, nhưng mà chưa từng gặp phải con Linh Hồ nào có thiên phú này. ͏ ͏ ͏

Xem ra con hồ ly kia được nuôi dưỡng vô cùng tốt, rốt cuộc Cố Kiếm Sinh đã cho nó bao nhiêu thứ tốt đây. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn ra được, nó chỉ là một con Linh Hồ bình thường thôi, trời sinh không có đầy đủ thiên phú. ͏ ͏ ͏

Chứ đừng nói đến thiên phú tiềm ẩn. ͏ ͏ ͏

Lần trước chính hắn thử cảm nhận cũng thấy có chút khiếm khuyết. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả định đi về, hắn ra ngoài cũng lâu lắm rồi. ͏ ͏ ͏

- Đợi một lát. ͏ ͏ ͏

Cố Kiếm Sinh đột nhiên gọi hắn lại: ͏ ͏ ͏

- Phá Hiểu đạo hữu định đi tìm Tiểu Lê sao? Đến lúc đó có thể... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Không thể. ͏ ͏ ͏

Không đợi Cố Kiếm Sinh nói xong, Giang Tả đã từ chối thẳng thừng. ͏ ͏ ͏

Cố Kiếm Sinh choáng váng. ͏ ͏ ͏

Có điều hắn cũng quen với thái độ này của Phá Hiểu rồi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏

- Tôi không có ý định đi tìm nó, hiện giờ tôi không rảnh, có thể một khoảng thời gian dài nữa cũng không rảnh. ͏ ͏ ͏

Cố Kiếm Sinh nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Đạo hữu, có một câu tôi không biết có nên nói hay không. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn về phía Cố Kiếm Sinh, ý tứ rất rõ ràng, chính là bảo Cố Kiếm Sinh nói. ͏ ͏ ͏

Cố Kiếm Sinh nói: ͏ ͏ ͏

- Nếu thật sự chính là Linh Hồ bí cảnh, vậy thì rất có thể đạo hữu sẽ vào trong đó. ͏ ͏ ͏

- Theo tôi được biết, chỉ cần bí cảnh nào mới xuất hiện, hầu như đạo hữu đều tham dự, mà Linh Hồ bí cảnh này cũng là một bí cảnh mới xuất hiện. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1116

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Chẳng lẽ anh không biết, Linh Hồ bí cảnh là bí cảnh di động sao? Cùng lắm chỉ coi như nó đi ngang qua chỗ này mà thôi. ͏ ͏ ͏

Cố Kiếm Sinh không còn lời nào để nói nữa, đối phương biết quá nhiều rồi, bản thân hắn thì quá kém. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả rời khỏi chỗ này, Linh Hồ bí cảnh này cũng chỉ có Linh Hồ là đặc biệt một chút, bản thân bí cảnh cũng không có gì khiến người ta phải chú ý. ͏ ͏ ͏

Cho nên có lẽ Linh Hồ bí cảnh không có liên quan gì với Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Dù sao bình thường chắc hẳn nó ở trong trạng thái mở. ͏ ͏ ͏

Sau khi Giang Tả đi khỏi, An Khê lại ra tay với Cố Kiếm Sinh lần nữa. ͏ ͏ ͏

Cô ta chỉ nhẹ nhàng vung tay lên, Cố Kiếm Sinh đã bị dòng nước khống chế. ͏ ͏ ͏

Cố Kiếm Sinh bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏

- Tiền bối, không phải không có chuyện gì sao? ͏ ͏ ͏

Đúng là không có chuyện gì, nhưng trước đó cô lo lắng thật, cô ta đường đường là cường giả thế giới khác, không sĩ diện sao? ͏ ͏ ͏

Đối với Phá Hiểu, tất nhiên nếu có thể ít chạm mặt thì cô ta sẽ cố gắng không chạm mặt, có thể bình thường thì bình thường, nhưng mà đối với người khác lại không như vậy. ͏ ͏ ͏

Cô ta không thể đánh mất uy nghiêm của bản thân. ͏ ͏ ͏

- Lần sau không hỏi ý kiến của tôi trước, tôi sẽ nhổ sạch lông con Tam Vĩ Hồ kia. ͏ ͏ ͏

Lời nói lạnh như băng truyền ra từ trên người An Khê. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ Cố Kiếm Sinh đã nói không ra lời, nếu không hắn rất muốn nói, là Tứ Vĩ, Tiểu Lê đã là Tứ Vĩ rồi. ͏ ͏ ͏

Vì sao đám người này lại không nhớ được. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi ra khỏi nhà Cố Kiếm Sinh, ban đầu Giang Tả muốn chậm rãi đi dạo về nhà, nhưng mà, hình như vẫn còn rất sớm. ͏ ͏ ͏

Hiếm khi được rảnh rỗi ở bên ngoài, không cần phải lãng phí thời gian. ͏ ͏ ͏

Nghĩ đến đó, Giang Tả lại đến Tập đoàn Thiên Hòa, lần này hắn đến bộ phận Cảm Tri tìm đám Trần Ức. ͏ ͏ ͏

Chỉ là khi vừa bước vào, hắn đã nghe thấy Tiêu Tiểu Mặc kêu lên: "Dương Mộc thêm máu cho tôi, Lưu Vũ ngăn cản công kích thay tôi, Trần Ức Buff cho tôi, Sơ Thanh cô có biết chơi không thế? ͏ ͏ ͏

- Không biết thì cứ đứng trước tôi, cứ xông lên là được rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn thoáng qua, phát hiện ra đám người này đang chơi trò chơi. ͏ ͏ ͏

Một người chiến đấu cần bốn người phụ trợ, cách đánh này rất khác biệt. ͏ ͏ ͏

Mỗi người đều rất chăm chú, hắn cảm thấy năng lực của đám người này đã tăng lên không ít. ͏ ͏ ͏

Mấy tháng rồi không gặp, tu vi của những người này đúng là tăng chậm thật, có lẽ bây giờ trong cả nhóm cũng chỉ còn mấy người bọn họ là Nhất giai thôi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đi đến bên cạnh Trần Ức hỏi: ͏ ͏ ͏

- Chơi vui không? ͏ ͏ ͏

- Cũng bình thường, chỉ là từ đầu đến giờ toàn bắt chúng tôi làm phụ trợ, nếu không thì cũng rất thú... Thú vị đó. ͏ ͏ ͏

Lúc này Trần Ức mới lấy lại tinh thần. ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy Giang Tả, hắn lập tức hỏi: ͏ ͏ ͏

- Phá Hiểu đại lão, sao anh lại đến đây? Chúng tôi đang luyện công, huấn luyện ý thức. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả mới nhìn trang bị trên người Trần Ức, ừm, sáu đôi giày: ͏ ͏ ͏

- Trang bị rất khác biệt. ͏ ͏ ͏

Trần Ức lúng túng nói: ͏ ͏ ͏

- Chủ yếu là vì huấn luyện, hơn nữa tiện thể giảm bớt sức ép cho Sơ Thanh. ͏ ͏ ͏

Lúc này cả đám đều đã đứng dậy, mỉm cười gật đầu. ͏ ͏ ͏

Giống như đều đồng ý với lời Trần Ức nói. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên chắc chắn Trần Ức không nói, chỉ vì Tiêu Tiểu Mặc không cho hắn ta chơi tấn công, vì trả thù xã hội hắn mới bán giày thế này. ͏ ͏ ͏

Điều đáng được ăn mừng chính là, may mà mới chỉ mua vài đôi giày. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không để ý đến bọn họ, rõ ràng đám người này đều có điều kiện, vậy mà vẫn lắc lư ở Nhất giai, cũng không biết có phải bọn họ có ý tưởng giống với Sơ Thanh không. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, đã theo Phá Hiểu lâu như thế, dù là đồ bỏ đi, lên cấp hai cũng không thành vấn đề, cố gắng một tháng chắc sẽ lên được. ͏ ͏ ͏

Chứ chưa nói đến chuyện, bọn họ còn được Thánh Địa tặng không ít quà cảm ơn. ͏ ͏ ͏

Không biết tại sao những người này, lại không có chí hướng gì. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Làm cho tôi một cái bản đồ Giang Thành, và bản đồ thế giới. ͏ ͏ ͏

- Không phải bản đồ thế giới thông thường. ͏ ͏ ͏

Bản đồ của giới tu luyện, chuyện này đám người Tiêu Tiểu Mặc đều hiểu. ͏ ͏ ͏

Sau khi tắt máy tính đặc biệt đi, bọn Tiêu Tiểu Mặc lập tức chuẩn bị cho Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Vừa rồi bị đại lão bắt quả tang lúc mê muội mất cả ý chí, bây giờ phải thể hiện tích cực một chút. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh bản đồ Giang Thành Giang Tả cần đã được chiếu ra, Giang Tả cầm tiền xu nhìn bản đồ, cuối cùng lại lắc đầu. ͏ ͏ ͏

- Thu lại đi, đổi sang bản đồ thế giới. ͏ ͏ ͏

Bản đồ thế giới rất lớn, bị thu nhỏ lại bằng một cái bàn, có nghĩa là tỉ lệ vô cùng lớn. ͏ ͏ ͏

Cho nên muốn tìm một thứ gì đó, có thể rất khó. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Giang Tả cũng chỉ định thử xem, thử xem có thể tìm được Tam Vĩ Hồ ở thế giới bên ngoài không. ͏ ͏ ͏

Như vậy có thể xác định được, nó đã vào trong bí cảnh chưa. ͏ ͏ ͏

Còn chuyện có phải Linh Hồ bí cảnh hay không, chuyện này không vội. ͏ ͏ ͏

Sau này có thể thông qua Tam Vĩ Hồ tìm được nó. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả ném tiền xu ra ngoài, tiền xu từ trên cao rơi xuống, có điều Giang Tả lại cau mày. ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1117

Khi tiền xu sắp rơi xuống, Giang Tả lại giơ tay ra bắt lấy. ͏ ͏ ͏

Biết nói thế nào nhỉ, có vẻ như, Tam Vĩ Hồ lại bị mắc kẹt ở bên trong rồi. ͏ ͏ ͏

Cho nên lần này nó lại rơi vào khe hở? ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, thiên phú của nó bị khiếm khuyết. ͏ ͏ ͏

Có điều có lẽ không có nguy hiểm gì, hơn nữa chắc hẳn bí cảnh có tồn tại. ͏ ͏ ͏

Như vậy là đủ rồi. ͏ ͏ ͏

Sau khi thu tiền xu lại, Giang Tả nhìn Tiêu Tiểu Mặc sau đó nói: ͏ ͏ ͏

- Đánh kém quá. ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiểu Mặc: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiểu Mặc không phục, có bản lĩnh đến solo. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên là cô không dám nói ra, cô không phải Mặc Ngôn, không đúng, cho dù là Mặc Ngôn cũng không dám nói ra. ͏ ͏ ͏

Cùng lắm Mặc Ngôn chỉ dám kêu gào sau lưng, lúc bị bắt tại trận lại kinh sợ. ͏ ͏ ͏

Dù sao nếu solo với người thật, sẽ chết đó. ͏ ͏ ͏

Không ai chịu nổi nỗi đau này. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả rời khỏi đó, mỗi người đều nhìn theo bóng lưng Giang Tả, trông thấy bóng dáng ấy biến mất, Trần Ức còn cố ý ra cửa nhìn xuống. ͏ ͏ ͏

Sau khi phát hiện ra Giang Tả đã đi thật, hắn ta mới thở phào nhẹ nhõm: ͏ ͏ ͏

- Làm tôi sợ muốn chết. ͏ ͏ ͏

Sơ Thanh nói: ͏ ͏ ͏

- Em vẫn nên quay về đi học thì hơn, em cảm thấy vừa rồi Phá Hiểu tiền bối liếc em một cái. ͏ ͏ ͏

Lưu Vũ nói: ͏ ͏ ͏

- Tôi thì cảm thấy, Phá Hiểu đại lão nhìn chúng ta như đang nhìn một đống rác. ͏ ͏ ͏

Dương Mộc nói: ͏ ͏ ͏

- Đã bảo nên tu luyện đàng hoàng đi rồi, các cô không đánh bài thì chơi game, tôi bị các cô hại chết rồi. ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiểu Mặc nhún vai nói: ͏ ͏ ͏

- Hay là chúng ta đánh nốt ván cuối cùng, thắng được rồi thì tập trung lên 2.1? ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều trợn trắng mắt với Tiêu Tiểu Mặc. ͏ ͏ ͏

Trần Ức nói: ͏ ͏ ͏

- Thắng, chúng ta từng dẫn đầu lần nào chưa? Cô thử xem lại nhật ký xem, chúng ta đã từng thắng chưa? ͏ ͏ ͏

- Chơi với máy cũng không thắng được. ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiểu Mặc nói: ͏ ͏ ͏

- Lỗi của tôi à? Do tốc độ thêm máu của mọi người không đủ để bù đắp vết thương do đối phương gây ra, nếu không chúng ta đã thắng từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏

Mọi người: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói rất có lý. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, nhà Cố Kiếm Sinh đã nghênh đón một vị khách. ͏ ͏ ͏

Người khách này vừa xuất hiện, trong nháy mắt đã dọa An Khê. ͏ ͏ ͏

Hắn xuất hiện cực kỳ quỷ dị. ͏ ͏ ͏

Với tu vi của An Khê, thế mà không dò xét được chút nào. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà nhìn qua đối phương cũng chỉ là tu sĩ bình thường. ͏ ͏ ͏

Điều này ngược lại càng khiến An Khê lo lắng hơn. ͏ ͏ ͏

An Khê nhìn người kia, người kia cũng đang nhìn An Khê. ͏ ͏ ͏

Cố Kiếm Sinh cũng kinh ngạc, người này đột nhiên xuất hiện từ hư không, thế mà trốn tránh được cảm giác của hai người bọn họ. ͏ ͏ ͏

Không nguy hiểm mới là lạ. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này người kia mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

- Bần đạo đi khắp phố lớn ngõ nhỏ, hôm nay cuối cùng cũng tìm được một người có duyên ở chỗ này. ͏ ͏ ͏

- Tiểu hữu, hôm nay bần đạo có duyên với cô, bằng lòng tặng cô một quẻ bói, cô có muốn hay không? ͏ ͏ ͏

An Khê lập tức nói: ͏ ͏ ͏

- Không cần. ͏ ͏ ͏

Đạo sĩ cười nói: ͏ ͏ ͏

- Một quẻ này của bần đạo có thể hóa giải khúc mắc, có thể bảo vệ bình yên, có thể kết thân với Nhân tộc, cô có muốn hay không? ͏ ͏ ͏

Vốn dĩ trên người An Khê bắt đầu tỏa ra uy thế, cô đã nói không cần rồi, thế mà người này vẫn còn nói tiếp. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà khi đạo sĩ ki nói đến có thể kết thân với Nhân tộc, An Khê lập tức sững sờ. ͏ ͏ ͏

Cô ta nhìn đạo sĩ có chút xoắn xuýt. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ đúng là cô ta muốn kết thân với Nhân tộc. ͏ ͏ ͏

Ít nhất cô ta cũng không muốn đối địch với Nhân tộc, hoặc là nên nói, cô ta không muốn bị cuốn vào trong cơn bão tố này. ͏ ͏ ͏

Cô ta sợ chết, bây giờ cô ta chỉ muốn sống yên bình thôi. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, không có cách nào cả, cô ta sợ, sợ cường giả chí cao của Nhân tộc lại tìm thấy cô ta, sau đó trấn áp cô ta, thậm chí đánh chết cô ta. ͏ ͏ ͏

Cơn ác mộng này, cô ta không có cách nào thoát khỏi được. ͏ ͏ ͏

Cố Kiếm Sinh nói: ͏ ͏ ͏

- Đa tạ sự hào hiệp của tiền bối. ͏ ͏ ͏

Đạo sĩ gật đầu, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

- Một quẻ của bần đạo nghìn năm khó gặp, muôn đời không xuất hiện, không thể tìm thấy trên đời này. ͏ ͏ ͏

- Vốn dĩ ngàn vàng khó mua, vạn kim khó cầu, hôm nay chỉ cần một viên Tam phẩm Linh thạch mà thôi. ͏ ͏ ͏

Cố Kiếm Sinh có chút bất đắc dĩ, sau đó hắn ta đưa cho người kia một viên Tam phẩm. ͏ ͏ ͏

Mặc dù hắn biết rất có thể người này đang lừa tiền, nhưng mà Tam phẩm Linh thạch thôi, mất cũng không tiếc. ͏ ͏ ͏

Sau đó đạo sĩ lấy một cái túi gấm ra nói: ͏ ͏ ͏

- Cầm lấy nó, theo ký hiệu của nó, đi thẳng về mục tiêu phía trước. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1118

Lúc này Giang Tả đang trên đường về nhà, hắn đã xác định được vị trí đại khái của bí cảnh rồi, lúc nào rảnh rỗi, hắn sẽ đi xem thử. ͏ ͏ ͏

Không cách Giang thành quá xa. ͏ ͏ ͏

Có điều cũng không gần lắm. ͏ ͏ ͏

Một lúc sau, Giang Tả đã về đến nhà. ͏ ͏ ͏

Vừa mở cửa hắn phát hiện ra Tô Kỳ đang dọn dẹp phòng, Đoạn Kiều cũng bị cô gọi đến giúp đỡ. ͏ ͏ ͏

Dù sao Đoạn Kiều có năng lực truyền tống, chỗ nào vướng có thể bảo Đoạn Kiều làm. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Đoạn Kiều nhỏ như vậy, việc thế này thật sự cần nó làm sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

- Em làm gì mà đột nhiên lại dọn phòng thế? Vẫn chưa đến tết mà. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lập tức nói: ͏ ͏ ͏

- Nhanh lên, đến đây làm giúp em. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy thế, Giang Tả chỉ có thể cởi giày ra làm giúp. ͏ ͏ ͏

Có điều hắn vẫn tò mò hỏi một câu: ͏ ͏ ͏

- Hôm nay uống nhầm thuốc à? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lau cửa nói: ͏ ͏ ͏

- Hôm nay không uống thuốc. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu tỏ vẻ đã hiểu: ͏ ͏ ͏

- Vậy có cần đi uống một chút không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ dừng tay lại, sau đó nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Ý của em là, em không làm sao cả, không cần uống thuốc. ͏ ͏ ͏

- Nhanh làm giúp em đi, dọn dẹp xong rồi ăn cơm, sau đó đi mua tivi và bàn ghế. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ồ một tiếng, chỉ có thể giúp cô. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ nói tiếp: ͏ ͏ ͏

- Sau này đây sẽ là nhà chúng ta, đương nhiên phải lau dọn lại một chút. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Cách nhìn của đàn bà. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ trợn mắt nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Em chính là đàn bà đấy, còn là của nhà anh. ͏ ͏ ͏

- Có điều gọi là đàn bà nghe có vẻ già, hơn nữa lại không hay, anh có thể gọi em là cô vợ nhỏ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Không muốn gọi là thiếu nữ à? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Ai muốn làm thiếu nữ, thiếu nữ đã bị anh cưới về nhà rồi, bây giờ đã là vợ người khác, đương nhiên phải là cô vợ nhỏ. ͏ ͏ ͏

- Anh phải nhớ chịu trách nhiệm là được rồi. ͏ ͏ ͏

- Ừ, cũng may trước kia anh không lừa em, đúng là có chịu trách nhiệm. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không còn lời nào để nói nữa, đó là chuyện từ rất lâu rồi. ͏ ͏ ͏

Khi đó Giang Tả cảm thấy mình đã đạt đến đỉnh cao nhân sinh. ͏ ͏ ͏

Nghĩ cúng đúng, hồi trẻ hắn đỉnh như vậy. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ lại yếu thế. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏

- Em vẫn nhớ rõ dáng vẻ trước kia của anh, khi đó hở ra là lại nói lời âu yếm, hơn nữa còn bị người khác bắt gặp. ͏ ͏ ͏

- A, còn nhớ lần đó, anh với em mỗi người một chiếc xe đạp, vừa mới hôn nhau, thì một cô gái đột nhiên chạy qua. ͏ ͏ ͏

- Hại cô ấy phải xin lỗi... Bây giờ nghĩ lại anh có thấy mình ngốc hay không? ͏ ͏ ͏

Mặt Giang Tả đen xì: ͏ ͏ ͏

- Em còn mặt mũi để nói anh? Khi đó là ai muốn hôn? ͏ ͏ ͏

Khi đó hắn cảm thấy không xấu hổ lắm, bây giờ nghĩ lại... Hoàn toàn không muốn nghĩ lại. ͏ ͏ ͏

Cũng may khi đó trời tối rồi. ͏ ͏ ͏

Mọi người có thể tưởng tượng ra cái cảnh hai người đạp xe song song hôn nhau không? ͏ ͏ ͏

Lại còn bị người khác gặp phải, đợi người kia đi hỏi, vẫn còn tiếp tục. ͏ ͏ ͏

Đúng là không đành lòng nghĩ lại. ͏ ͏ ͏

Không biết khi đó bọn họ nghĩ thế nào nữa, chỉ số thông minh, cảm giác ngại ngùng gì đó, hoàn toàn không online. ͏ ͏ ͏

Có lẽ đó chính là tình yêu cuồng nhiệt. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không phục: ͏ ͏ ͏

- Rõ ràng là do anh muốn đưa em về, sau đó anh muốn hôn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Nghĩ lại xem, em không biết xấu hổ à, là tự em đưa mặt đến gần, hay là anh cúi mặt sang chỗ em? ͏ ͏ ͏

Lúc này Đoạn Kiều đã truyền tống ra ngoài rồi, có một số chuyện, có thể không nghe thì ngàn vạn lần đừng nên nghe, nếu không bị giết người diệt khẩu lúc nào cũng không biết nữa. ͏ ͏ ͏

Còn chuyện trách nó không làm việc, chắc là không đến mức ấy. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tô Kỳ không lau cửa nữa, cô nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏

- Rõ ràng là khi đó anh ngại mở miệng, em chỉ giúp anh, em đâu nói mình muốn hôn. ͏ ͏ ͏

Mặt Giang Tả không thay đổi nói: ͏ ͏ ͏

- Trai đơn gái chiếc, quần áo đã cởi hết, sau đó em nói với anh, em chỉ nóng thôi, em có tin không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không nói lời nào, chỉ vén áo lên một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏

- Đến đây nào, nói cho em biết, hiện giờ em bảo em chỉ nóng thôi, anh có tin không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói tiếp: ͏ ͏ ͏

- Anh nói xem bây giờ em có ý gì? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏

- Nóng thì nghỉ ngơi một chút đi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

- Cho nên khi đó là anh hôn em hay là em hôn anh? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Anh hôn em. ͏ ͏ ͏

Lúc này Tô Kỳ mới thả áo xuống, sau đó cô nói: ͏ ͏ ͏

- Quét dọn nhanh lên, đừng lãng phí thời gian như vậy. ͏ ͏ ͏

Em không lắm chuyện như thế, sẽ không lãng phí thời gian. ͏ ͏ ͏

Trong lòng Giang Tả oán thầm. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1119

Tô Kỳ tiếp tục chùi cửa, vừa lau vừa nói: ͏ ͏ ͏

- Có phải anh đang nghĩ, tất cả đều là lỗi của em hay không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả còn lâu mới ngu ngốc thừa nhận chuyện này, hắn lảng sang chuyện khác: ͏ ͏ ͏

- Hôm nay lau dọn sạch rồi, đến tết có phải lau nữa không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Lau chứ, sao có thể không lau dọn được. ͏ ͏ ͏

- Có điều bây giờ cũng tháng mười một rồi, chẳng mấy ngày nữa đã đến tết. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nghĩ một chút, có lẽ còn khoảng hai tháng nữa. ͏ ͏ ͏

Cũng không biết khi đó, bọn họ có ở nhà đón năm mới hay không. ͏ ͏ ͏

Dù sao đám người của Thánh Địa đều sống lâu như vậy, người tu luyện làm gì có thời gian đón năm mới. ͏ ͏ ͏

Bế quan một lần không chừng cũng mất mấy trăm năm rồi. ͏ ͏ ͏

Tự dưng đón tết làm gì? ͏ ͏ ͏

Bọn họ chỉ biết, có việc thì sai người khác ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Có điều vợ chồng bọn họ là người bình thường, sống cuộc sống bình thường, tất nhiên là muốn đón tết. ͏ ͏ ͏

Sau đó hai người không thảo luận đề tài này nữa, vẫn nên dọn phòng sạch sẽ trước đã. ͏ ͏ ͏

Có điều nửa sau, Tô Kỳ để Giang Tả tự dọn một mình, cô phải đi nấu cơm cho Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Tất nhiên Giang Tả không ý kiến gì. ͏ ͏ ͏

Dù sao trước đây khi hắn ở nhà một mình, hắn cũng thường xuyên dọn dẹp nhà cửa. ͏ ͏ ͏

Hồng Thự cũng từng làm loạn rất nhiều lần rồi. ͏ ͏ ͏

Nói đến Hồng Thự mới nhớ, Giang Tả không biết Hồng Thự bây giờ thế nào rồi. ͏ ͏ ͏

Lúc lau dọn đến ban công, Giang Tả thấy Hồng Thự vẫn đang đứng như cũ, hơn nữa đã khóc rồi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ làm vậy với Hồng Thự coi như tốt tính rồi, nó phá hoại như vậy mà vẫn không nướng, xem ra sau này không có cơ hội nướng rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Hồng Thự không nhịn được thầm nghĩ. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà nói theo cách khác, Tô Kỳ cũng rất tàn nhẫn. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đợi sau khi Giang Tả lau dọn xong, Tô Kỳ cũng nấu chín cơm rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ngồi trên ghế, chờ Tô Kỳ bê cơm ra. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này Tô Kỳ cúi đầu qua vai Giang Tả, cô nhìn hắn hỏi: ͏ ͏ ͏

- Có mệt không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nghiêng đầu nhìn Tô Kỳ, nói: ͏ ͏ ͏

- Có chút. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hôn Giang Tả một cái: ͏ ͏ ͏

- Giả vờ, rõ ràng phần lớn là do em dọn, kêu mệt cũng nên là vợ anh kêu mới đúng. ͏ ͏ ͏

Nói xong Tô Kỳ ngồi xuống bên cạnh Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Nhanh đi xới cơm cho em. ͏ ͏ ͏

Giang Tả bất đắc dĩ, có điều hắn vẫn đứng dậy xới cơm cho Tô Kỳ, đây không phải việc khó khăn gì. ͏ ͏ ͏

- Sắp tới có phải ra ngoài không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ gật đầu, rồi lại lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Phải, chỉ là không biết khi nào. ͏ ͏ ͏

Có phải rất vui hay không? ͏ ͏ ͏

Cuối cùng lại không có ai quản anh nữa rồi? ͏ ͏ ͏

Giang Tả đặt bát cơm trước mặt Tô Kỳ, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

- Tại sao em không nói, anh sẽ tức giận nhỉ? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Anh đã biết rồi, còn giận nữa sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Ai biết được. ͏ ͏ ͏

Thực tế thì Giang Tả cũng không để bụng lắm, hắn chỉ lo lắng cho sự an toàn của Tô Kỳ mà thôi. ͏ ͏ ͏

Có điều hắn nói như vậy, chủ yếu là muốn Tô Kỳ đưa hắn theo, lần này đến Tiên Sơn, hắn bắt buộc phải đi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏

- Hôn em một cái, lần sau có chuyện đơn giản em sẽ đưa anh theo, có điều nếu khó khăn anh cũng đừng nghĩ đến. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Tô Kỳ, sau đó không để ý đến cô nữa. ͏ ͏ ͏

Việc đơn giản không cần hắn nói Tô Kỳ cũng đưa hắn theo, Tiên Sơn nhìn qua không đơn giản, hôn cũng không đi được. ͏ ͏ ͏

Vậy thà ngồi ăn cơm còn hơn. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng là muốn đánh cho anh một trận. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam đứng trên quả trứng rồng bảy màu. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏

- Ta biết ngươi đã có một chút ý thức, cũng biết ngươi sinh ra đã bất phàm. ͏ ͏ ͏

- Bây giờ ý thức của ngươi đã tỉnh táo, thân thể cũng đang được đắp nặn. ͏ ͏ ͏

- Cho nên ngươi có hai lựa chọn. ͏ ͏ ͏

- Một là nhận Huyền Vũ trong hồ làm chủ, hai là... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam còn chưa nói hết lời, quả trứng Trường Sinh Long đột nhiên tỏa ra ánh sáng mờ ảo. ͏ ͏ ͏

Ngay lập tức một đạo ấn ký xuất hiện trên người Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏

Ấn ký thành hình rất nhanh, sau đó lập tức biến mất, ánh sáng cũng tiêu tán theo. ͏ ͏ ͏

Tất cả chuyện này xảy ra chỉ trong chớp mắt. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam cũng không thể hiểu nổi. ͏ ͏ ͏

Hắn có chút kinh ngạc: ͏ ͏ ͏

- Do mình diễn đạt sai, hay là do ý thức của nó vẫn trong trạng thái mơ hồ? ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, vừa rồi thế mà Trường Sinh Long lại trực tiếp nhận hắn làm chủ. ͏ ͏ ͏

Điều này ngoài dự đoán của Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng chuyện này cũng không phải chuyện xấu, nhưng mà hắn không cần sủng vật. ͏ ͏ ͏

Càng không cần sủng vật như Trường Sinh Long. ͏ ͏ ͏

Hắn có đạo của mình, thứ hắn dùng chính là kiếm, không có liên quan đến rồng chút nào. ͏ ͏ ͏

Cho nên, chuyện kiểu này hắn không cần. ͏ ͏ ͏

Có lẽ Giang Tả cũng nghĩ như vậy. ͏ ͏ ͏

Nếu không thì vì sao trong tay hắn có nhiều sủng vật như vậy, nhưng lại không một con nào chính thức nhận chủ. ͏ ͏ ͏

Bởi vì hắn hoàn toàn không cần. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam yên lặng một lát, sau đó cũng không để ý nhiều nữa. ͏ ͏ ͏

Tạm thời cứ để vậy đã, sau này lại chuyển sang người Huyền Vũ. ͏ ͏ ͏

Nếu như có thể, thậm chí có thể trực tiếp xóa bỏ. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1120

Nguyệt Tịch đứng xem bên cạnh lập tức hỏi: ͏ ͏ ͏

- Sư huynh, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏

- Trứng, trứng Trường Sinh Long, nhận, nhận huynh làm chủ. ͏ ͏ ͏

Lúc này Huyền Vũ cũng ló đầu lên, nó hỏi: ͏ ͏ ͏

- Con rồng kia có phải rất hung dữ không? Nó có đánh ta không? ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch cười nói: ͏ ͏ ͏

- Không phải tiểu tỷ tỷ rất lợi hại sao? Vì sao còn sợ nó đánh? ͏ ͏ ͏

Huyền Vũ ngẩng đầu lên nói: ͏ ͏ ͏

- Đương nhiên ta lợi hại, ta là đại tiền bối đó, ta sẽ bảo vệ tốt lão Thất. ͏ ͏ ͏

Sau đó Huyền Vũ cúi đầu, lo lắng nói: ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà ta nghe nói rồng vô cùng giỏi, hơn nữa tiếng gầm của nó rất hung dữ, con lần trước cũng thế. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch sờ lên lưng Huyền Vũ nói: ͏ ͏ ͏

- Không đâu, tiểu tỷ tỷ là Huyền Vũ nhất tộc chân chính, thân phận địa vị không hề kém Long tộc. ͏ ͏ ͏

- Thậm chí chỉ có hơn chứ không kém. ͏ ͏ ͏

Huyền Vũ nói: ͏ ͏ ͏

- Thật sao? Ta lợi hại như vậy thật à? Cho nên sau này lão thất cứ để ta bảo vệ là được rồi, ta là tỷ tỷ. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏

- Tiểu tỷ tỷ còn nhỏ, không cần đâu. ͏ ͏ ͏

Huyền Vũ lập tức phản bác: ͏ ͏ ͏

- Nói lung tung, ta đã trưởng thành từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch không tranh cãi với Huyền Vũ nữa, mà nói với Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏

- Chuyện đó có lớn không? Trường Sinh Long nhận sư huynh làm chủ, không có tác dụng phụ chứ? ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không, không có vấn đề gì, qua, qua một khoảng thời gian nữa, huynh sẽ, sẽ xử lý lần nữa. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, hiện giờ hắn không có thời gian xử lý, vốn dĩ hắn đã chuẩn bị không ít thứ, để ép Trường Sinh Long nhận Tiểu Huyền Vũ làm chủ. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn này. ͏ ͏ ͏

Cũng may không hỏng chuyện. ͏ ͏ ͏

Chỉ cần để con Trường Sinh Long này giống con Kình Ngư kia là được rồi. ͏ ͏ ͏

Thực tế trong mắt Kiếm Thập Tam, chênh lệch giữa Trường sinh long và Tiểu Kình Ngư không lớn lắm. ͏ ͏ ͏

Ai bảo hắn đủ mạnh mẽ chứ. ͏ ͏ ͏

Cho dù Trường Sinh Long sinh ra đã đạt đến Cửu giai, hắn cũng không lo lắng, bởi vì đến lúc đó, hắn cũng đạt đến Cửu giai rồi. ͏ ͏ ͏

Một khi hắn đạt đến Cửu giai, rất ít người đủ tư cách làm đối thủ của hắn. ͏ ͏ ͏

Có điều khả năng Trường Sinh Long vừa sinh ra đã đạt đến Cửu giai không lớn, bởi vì cần rất nhiều thời gian. ͏ ͏ ͏

Cho dù Tiểu Huyền Vũ có kém, cũng không thể nào hơn mười năm hơn trăm năm mới bước vào cánh cửa kia. ͏ ͏ ͏

Cho nên hắn không lo lắng gì. ͏ ͏ ͏

Sau đó Kiếm Thập Tam tạm biệt Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏

Ở bên Nguyệt Tịch quá lâu, hắn lại không biết nên làm thế nào. ͏ ͏ ͏

Cho nên bình thường hắn đều đi rất nhanh. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, đấy chỉ là vẻ bề ngoài thôi, thực tế hắn vẫn âm thầm nhìn cô, chỉ khi có việc mới đi thật. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch đã quen với chuyện này rồi, từ vài trăm năm trước, hoặc là phải nói từ nhỏ đến lớn đều như vậy. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam trốn trong bóng tối, âm thầm nhìn Nguyệt Tịch ngồi trên lưng Huyền Vũ nghịch nước. ͏ ͏ ͏

Đột nhiên Nguyệt Tịch nhớ đến thiếu nữ trong cấm địa. ͏ ͏ ͏

Thiếu nữ trong cấm địa ở bên Tiên Linh Phủ chủ mười vạn năm, vẫn chưa trở thành đạo lữ. ͏ ͏ ͏

Với tình trạng hiện giờ giữa bà và sư huynh, có khả năng sẽ dẫm vào vết xe đổ của thiếu nữ trong cấm địa và Tiên Linh Phủ chủ không? ͏ ͏ ͏

- Chắc có lẽ không đâu, dù sao vẫn có quân sư. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch nói nhỏ. ͏ ͏ ͏

Nhất là người quân sư kia còn có kinh nghiệm. ͏ ͏ ͏

Bà cũng không biết hai người kia giao lưu với nhau thế nào. ͏ ͏ ͏

- Lão Thất, ngươi đang nói gì thế? ͏ ͏ ͏

Huyền Vũ đột nhiên cất tiếng hỏi. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Đang nghĩ đến một việc, có điều hình như gần đây ta mới nhận được một tin, nói rằng cha mẹ sắp về rồi. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy tin tức này, Huyền Vũ vô cùng uể oải. ͏ ͏ ͏

- Vậy có phải bọn họ lại sắp mắng ta rồi hay không? Không vui có khi còn đánh ta. ͏ ͏ ͏

Trong lòng Huyền Vũ vẫn còn sợ hãi. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏

- Không đâu, tiểu tỷ tỷ đáng yêu như thế này cơ mà. ͏ ͏ ͏

Huyền Vũ nói: ͏ ͏ ͏

- Nói lung tung, về đến nhà chắc chắn bọn họ sẽ lại dạy ta vài thứ lung tung gì đó, ta không nhớ được, không nhớ được sẽ bị bọn họ mắng, mắng vẫn không nhớ, bọn họ sẽ ra tay. ͏ ͏ ͏

Không nhớ được cũng đâu phải lỗi của ta. ͏ ͏ ͏

Là do bọn họ dạy quá thâm ảo. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch cười nói: ͏ ͏ ͏

- Tiểu tỷ tỷ, ngươi có nhớ trước đó ta đã nói gì không? ͏ ͏ ͏

Huyền Vũ sửng sốt một lát, rồi nói: ͏ ͏ ͏

- Gia trưởng sắp về rồi? ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch cười không nói lời nào. ͏ ͏ ͏

Chuyện đơn giản như vậy cũng không nhớ được, tiểu tỷ nhà bà đúng là đáng yêu. ͏ ͏ ͏

Lúc này Ngân Giáp đang đứng ở một chỗ trong Thánh Địa thở dài: ͏ ͏ ͏

- Thế mà Huyền Vũ lại quay về, có vẻ đã xảy ra chuyện rồi, cũng không biết rốt cuộc có ý nghĩa thế nào. ͏ ͏ ͏

- Vì sao lại không có tin tức cụ thể? Bởi vì ngươi cũng không biết sao? ͏ ͏ ͏

- Khó khăn lắm mới xuất hiện cường giả tuyệt thế, hắn cần thời gian để trưởng thành, tuyệt đối không thể để xảy ra vấn đề vào lúc này. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1121

- Lại đến chỗ của bạn học anh, anh nói xem cô ấy có cảm ơn chúng ta không? Trên đường đến cửa hàng đồ điện gia dụng. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

- Tại sao phải cảm ơn? ͏ ͏ ͏

- Mua ủng hộ cô ấy. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏

- Cửa hàng ấy cũng không phải nhà cô ta mở. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ làm mặt quỷ với Giang Tả, đồ cứng nhắc. ͏ ͏ ͏

Mặt Giang Tả không chút biểu cảm nào, hắn đâu làm sai gì. ͏ ͏ ͏

Không lâu sau Giang Tả đã bị Tô Kỳ kéo đến chỗ Dương Tú Yên. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh Tô Kỳ đã nhìn thấy cô ấy. ͏ ͏ ͏

Tất nhiên Dương Tú Yên cũng đã nhìn thấy Tô Kỳ và Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Ban đầu cô còn kinh ngạc, sao hai người này lại đến đây, ͏ ͏ ͏

Đối với Giang Tả, Dương Tú Yên có thể sẽ vô thức quên mất, ͏ ͏ ͏

Cô còn nhớ được, hoàn toàn bởi vì điểm đặc biệt khi còn bé, ͏ ͏ ͏

Còn Tô Kỳ, cô thật sự không quên được, đối với cô mà nói, Tô Kỳ vô cùng xinh đẹp. ͏ ͏ ͏

Rất dễ khiến người ta nhớ kỹ. ͏ ͏ ͏

Nhất là kết hợp với chiếc dây buộc tóc bảy màu kia, rõ ràng chỉ là dây buộc tóc bình thường, lại khiến người ta cảm thấy rất đặc biệt, thu hút sự chú ý. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà tất cả cũng chỉ làm nền cho Tô Kỳ mà thôi. ͏ ͏ ͏

Trông thấy Tô Kỳ và Giang Tả, Dương Tú Yên lập tức nghênh đón. ͏ ͏ ͏

Sau đó cô cười nói: ͏ ͏ ͏

- Lại gặp mặt rồi, đến mua đồ à? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Ừ, mua tivi, có loại nào chống va đập không? ͏ ͏ ͏

Hả... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đối với câu hỏi của Tô Kỳ, Dương Tú Yên rất lúng túng, lượng tin tức trong lời này có vẻ hơi bị lớn. ͏ ͏ ͏

Nhà bọn họ có khuynh hướng bạo lực sao? ͏ ͏ ͏

Là do ai đập? ͏ ͏ ͏

Dương Tú Yên không nhịn được nhìn về phía Giang Tả, có lẽ là phái nam. ͏ ͏ ͏

Có vài người đàn ông, không có năng lực gì cả, nhưng khả năng đập đồ trong nhà lại không yếu. ͏ ͏ ͏

Trông thấy ánh mắt của Dương Tú Yên, Tô Kỳ lập tức giải thích: ͏ ͏ ͏

- Không phải như cô nghĩ đâu, do nhà tôi nuôi thú cưng. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng Tô Kỳ không thích người khác coi trọng chồng mình, nhưng mà cô cũng không thích chồng mình bị hiểu lầm như vậy. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa Giang Tả sẽ không sử dụng bạo lực với cô. ͏ ͏ ͏

Hắn cũng không nỡ. ͏ ͏ ͏

Có điều, cô thì nỡ đánh. ͏ ͏ ͏

Dương Tú Yên vô cùng lúng túng, nhìn dáng vẻ của hai người, đúng là không giống vợ chồng cãi nhau. ͏ ͏ ͏

Nói ra thì, cô cũng trưởng thành rồi, không biết tương lai sẽ gả cho hạng người nào. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà cô vẫn rất chuyên nghiệp, không nghĩ nhiều mà trực tiếp dẫn Tô Kỳ đi xung quanh xem thử. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không đi theo, hắn đang tương đối tò mò về người đạo sĩ đang ngồi uống nước cách đó không xa. ͏ ͏ ͏

À, không phải đạo sĩ thần kỳ kia, là đạo sĩ bình thường. ͏ ͏ ͏

Lần trước hắn đã gặp, ở nhà họ Trần và ở quán bán đồ cổ kia. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhớ đạo sĩ này họ Kiều. ͏ ͏ ͏

Có điều Giang Tả chưa đến mức tò mò về thân phận của đối phương, hắn chỉ tò mò về một viên xúc xắc đang ở trong tay ông ta. ͏ ͏ ͏

Viên xúc xắc này thế mà cũng xuất thế, không biết là do kẻ nào đã đưa tới. ͏ ͏ ͏

Đây là xúc xắc vận mệnh, nó có thể khiến người ta có được gia tài bạc triệu, cũng có thể khiến người ta táng gia bại sản. ͏ ͏ ͏

Nếu như gặp được người thích hợp, nó có thể mang đến vô số kỳ ngộ, cũng có thể là vô số tai họa. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà cuối cùng nó sẽ rơi vào trong tay Vận Mệnh chi tử do nó lựa chọn. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng sẽ dẫn Vận Mệnh chi tử kia bước lên vị trí Chí cao. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhớ rõ, khi đó hắn từng gặp một vị cường giả vận mệnh Chí cao như vậy. ͏ ͏ ͏

Thực lực rất bình thường, một chiêu cũng không tiếp được. ͏ ͏ ͏

Nếu như cùng giai với Kiếm Thập Tam, có lẽ sẽ bị hành hạ đến chết. ͏ ͏ ͏

Loại cường giả vận mệnh Chí cao này, bình thường đều rất yếu. ͏ ͏ ͏

Có điều viên xúc xắc vận mệnh này đúng là kỳ lạ, chắc hẳn do thiên địa thai nghén tạo ra, cuối cùng dùng vận mệnh nuôi dưỡng vận mệnh. ͏ ͏ ͏

Khi đạt tới đại thành, sẽ chọn chủ nhân. ͏ ͏ ͏

Có điều bây giờ thực lực của Giang Tả chưa đủ, hắn không nhận ra xúc xắc kia đã dưỡng vận mệnh đến mức nào rồi. ͏ ͏ ͏

Nếu như còn chưa sử dụng được, Giang Tả có thể nhìn ra một chút. ͏ ͏ ͏

Chưa sử dụng được có có thể lỏng, sau khi dùng được có thể sẽ ở trạng thái khí. ͏ ͏ ͏

Thực lực chưa đủ, đúng là không thể xuy xét được. ͏ ͏ ͏

Về chuyện xúc xắc vận mệnh đang kết nối với người nào Giang Tả cũng không biết. ͏ ͏ ͏

Có điều nếu muốn biết cũng rất đơn giản, tung tiền xu là được rồi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả nhìn vào một đứa bé trang đang ngồi ở một góc khuất, bên cạnh cậu bé còn có vài người khác trông nom. ͏ ͏ ͏

Trên người cậu bé này đang bị thương, hơn nữa còn là vết thương mới, xem ra đã rút phải vận rủi rồi. ͏ ͏ ͏

Có lẽ không đến mức mất mạng, nhưng mà trong mười lăm năm có khả năng đừng nghĩ đến chuyện may mắn. ͏ ͏ ͏

Trừ khi xúc xắc đổi chủ. ͏ ͏ ͏

Thực tế khiến xúc xắc đổi chủ rất dễ. ͏ ͏ ͏

Muốn đổi chủ, chỉ cần tìm người thích hợp hơn là được rồi, trên thế giới này nhiều người như vậy, để mỗi người tùy tiện sờ thử một cái là xong. ͏ ͏ ͏

Một khi đổi chủ thành công, màu của viên xúc xắc sẽ đậm hơn một chút. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên đậm hơn chỉ đại biểu cho trình độ đổi chủ, không có nghĩa là số mệnh đã đạt đến cực hạn. ͏ ͏ ͏

Có điều thứ này vô dụng với Giang Tả, vận may gì gì đó, chắc là hắn không thiếu. ͏ ͏ ͏

Còn về vận rủi, chắc là không có hiệu quả đối với hắn. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1122

Sau đó Giang Tả định không để ý nữa, tò mò chỉ là tò mò thôi, không có nghĩa là hắn muốn nhúng tay vào chuyện này, càng không có nghĩa là hắn muốn lấy viên xúc xắc vận mệnh kia. ͏ ͏ ͏

Dùng thứ này để hại Cửu Tịch hắn còn thấy chướng mắt, lỡ như tạo ra vận may, đó mới là chuyện có hại. ͏ ͏ ͏

Ách, đó là chuyện trước kia, hiện giờ chắc chắn không có hại. ͏ ͏ ͏

Dù sao cô cũng là vợ hắn, nào có chuyện hắn không mong cô được tốt. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà lúc Giang Tả không thèm để ý nữa, thì Kiều đạo sĩ kia lại trông thấy Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Vốn dĩ mặt mày ông ta đang ủ rũ, vừa thấy Giang Tả lập tức trở nên vui mừng, sau đó ông ta đứng dậy đi về phía Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhíu mày, hắn lập tức bước ra một bước, xung quanh hắn đã xuất hiện trận pháp vô hình. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không dám dùng trận thạch, làm vậy dễ bị Tô Kỳ phát hiện. ͏ ͏ ͏

Lúc này Kiều đạo sĩ đã đi đến trước mặt Giang Tả, ông ta cung kính hành lễ: ͏ ͏ ͏

- Bái kiến tiên sư. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn ông ta, lại nhìn viên xúc xắc kia một cái. ͏ ͏ ͏

Biết nói thế nào nhỉ, mặc dù hắn chỉ tùy tiện bố trí trận pháp, tuy rằng rất nhỏ, nhưng mà ngay cả như vậy, đạo sĩ kia cũng không thể nào bước qua trận pháp đến trước mặt hắn được. ͏ ͏ ͏

Có lẽ là do viên xúc xắc này. ͏ ͏ ͏

Nếu như viên xúc xắc này chịu đổi chủ chuyển sang người ông đạo sĩ kia, chắc là sẽ may mắn. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc viên xúc xắc này lại không đổi chủ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Ông muốn giúp đỡ đứa trẻ trong góc kia sao? ͏ ͏ ͏

Kiều Đãn vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏

- Tiên sư đúng là tính chuyện như thần, không biết tiên sư có sẵn lòng giúp đỡ không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả giơ tay ra nói: ͏ ͏ ͏

- Đưa xúc xắc cho tôi. ͏ ͏ ͏

Kiều đạo sĩ sửng sốt, sau đó ông ta lập tức đưa xúc xắc cho Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Thực tế, đây cũng chỉ là suy đoán nhất thời của ông ta thôi. ͏ ͏ ͏

Nhìn qua viên xúc xắc này có chút khác thường, cho nên ông ta cảm thấy có lẽ là do nó. ͏ ͏ ͏

Đây là do ông ta căn cứ theo chuyện tiền xu lần trước rồi đưa ra kết luận, ai ngờ lại bị ông ta đoán trúng. ͏ ͏ ͏

Ông ta cũng có chút hối hận, nếu như ông ta cũng dính phải xui xẻo, vậy không phải thua thiệt lớn sao. ͏ ͏ ͏

Sau đó Kiều đạo sĩ hỏi: ͏ ͏ ͏

- Tiên sư tiền bối, không biết đây là chuyện gì? ͏ ͏ ͏

- Cậu nhóc kia liên tục gặp phải chuyện không may, mấy lần còn suýt chết. ͏ ͏ ͏

- Bất đắc dĩ tôi mới phải đưa cậu ta đến đây, chỗ này có Phong Thủy địa mạch, vãn bối muốn mượn địa mạch ở cửa hàng này để áp chế vận rủi, nhưng mà lại không có hiệu quả gì. ͏ ͏ ͏

Có thể có hiệu quả mới là lạ. ͏ ͏ ͏

Xúc xắc vận mệnh này do thiên địa thai nghén sinh ra, địa mạch thì có tác dụng gì. ͏ ͏ ͏

Sau khi cầm xúc xắc trong tay, Giang Tả phát hiện ra viên xúc xắc này không dễ đổi chủ. ͏ ͏ ͏

Hoặc là phải nói, thứ này có chút khác thường. ͏ ͏ ͏

Có điều nếu viên xúc xắc này đã rơi vào tay hắn rồi, vậy cứ thu lại trước đã. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Tất cả nguyên nhân đều do xúc xắc vận mệnh này, tôi sẽ giúp đỡ giải quyết chuyện này trong thời gian ngắn nhất, cứ yên tâm đợi đi. ͏ ͏ ͏

- Đương nhiên, nếu ông cảm thấy mình giải quyết được, có thể cầm xúc xắc về. ͏ ͏ ͏

Đối với viên xúc xắc này Giang Tả không có hứng thú gì, hắn nhận xúc xắc chẳng qua cảm thấy nó có chút thú vị mà thôi. ͏ ͏ ͏

Có điều cũng chỉ là loại để chơi hay không chơi. ͏ ͏ ͏

- Tất cả đều giao cho tiền bối, vãn bối tuyệt đối không nói hai lời. ͏ ͏ ͏

Đối với lời Giang Tả nói, Kiều đạo sĩ thật sự không dám có bất kỳ ý nghĩ nào. ͏ ͏ ͏

Đối phương chịu ra tay đã là tốt lắm rồi. ͏ ͏ ͏

Ông không hy vọng xa vời hơn. ͏ ͏ ͏

Huống chi dáng vẻ của đối phương giống như giúp cũng được mà không giúp cũng được, lúc này ông ta ngu ngốc mở miệng đòi về. ͏ ͏ ͏

Vậy chẳng phải tự tìm chết sao. ͏ ͏ ͏

Thật ra nếu Kiều đạo sĩ muốn lấy lại xúc xắc, đúng là khó nói trước sẽ như thế nào. ͏ ͏ ͏

Có lẽ ông ta không có cách nào giải quyết, có lẽ sẽ đưa xúc xắc cho người khác, nhưng mà nhân tố không ổn định quá cao. ͏ ͏ ͏

Đưa cho Giang Tả, vậy thì sau này hắn đưa xúc xắc cho người nào, ông ta vĩnh viễn là người có lợi. ͏ ͏ ͏

Thấy đạo sĩ không có ý định lấy lại, Giang Tả xoay người rời khỏi đó. ͏ ͏ ͏

Hắn không muốn ở cùng vị đạo sĩ này quá lâu, lỡ bị Tô Kỳ phát hiện sẽ không tốt. ͏ ͏ ͏

Sau khi Giang Tả quay người đi, Kiều đạo sĩ kinh ngạc phát hiện ra, mình đã mất tung tích của Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, trận pháp của Giang Tả chỉ nhằm vào những người đứng bên cạnh hắn, hiện giờ Kiều đạo sĩ không ở bên cạnh Giang Tả, tất nhiên không có cách nào để trông thấy hắn. ͏ ͏ ͏

Những người khác cũng thế. ͏ ͏ ͏

Cho nên vừa rồi khi Kiều đạo sĩ đột nhiên chạy đến, trong mắt những người khác là ông ta đột nhiên biến mất. ͏ ͏ ͏

Ban đầu cố chủ của ông ta bị dọa không biết phải nói gì. ͏ ͏ ͏

Chủ yếu là do người kia đột nhiên biến mất trước mắt bọn họ. ͏ ͏ ͏

Khi Kiều đạo sĩ đột nhiên xuất hiện, bọn họ lại vui mừng. ͏ ͏ ͏

Người này chắc chắn là người có bản lĩnh thực sự. ͏ ͏ ͏

Đám người kia vội vàng hỏi thăm Kiều đạo sĩ, hỏi hắn vừa rồi sao đột nhiên lại biến mất. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy thế Kiều đạo sĩ kinh hãi. ͏ ͏ ͏

Sau đó ông ta nhanh chóng đưa những người kia rời khỏi chỗ này, không chần chừ chút nào. ͏ ͏ ͏

Ông ta nói với bọn họ rằng, vừa rồi ông ta tránh né thiên cơ, cưỡng ép sửa lại số mệnh, một khoảng thời gian nữa sẽ thấy được hiệu quả. ͏ ͏ ͏

Có thể vượt qua được kiếp nạn này hay không, phải dựa vào số phận của cậu bé rồi. ͏ ͏ ͏

Đám người kia nghe thấy thế thì cảm ơn rối rít. ͏ ͏ ͏

Vừa rồi đúng là Kiều đạo sĩ đột nhiên biến mất, rồi đột nhiên xuất hiện. ͏ ͏ ͏

Bọn họ không tin không được. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1123

Giang Tả cầm xúc xắc, hắn đang do dự xem nên đưa nó cho ai chơi. ͏ ͏ ͏

Lúc này trận pháp đã bị hắn xóa bỏ. ͏ ͏ ͏

Không ai chú ý đến hắn là được rồi. ͏ ͏ ͏

Còn chuyện có thể bị phát hiện, đó là chuyện không thể nào. ͏ ͏ ͏

Xúc xắc này nhìn qua rất bình thường, người thường sẽ không nhận ra điều gì, cho nên Giang Tả không có ý định giấu đi. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ hắn nghĩ, có nên ném vào trong nhóm để đám người kia thử xem, xem người nào có vận may tốt hay không. ͏ ͏ ͏

Nếu vận may không tốt bị dính vận rủi, vậy thì yên tâm bế quan, người bình thường mười năm, tu sĩ trăm năm, là có thể thoát khỏi xúc xắc vận mệnh rồi. ͏ ͏ ͏

Có điều khi thực lực của hắn đủ cao, cũng có thể loại bỏ. ͏ ͏ ͏

Lúc Giang Tả đang suy nghĩ, xúc xắc của hắn đã bị người khác tiện tay lấy mất. ͏ ͏ ͏

Số người có thể nhẹ nhõm lấy xúc xắc trên tay hắn, ít đến mức đáng thương. ͏ ͏ ͏

Cho dù mạnh đến đâu, Giang Tả đều có thể cảm nhận được một chút. ͏ ͏ ͏

Cho dù không ngăn cản được, cũng cảm nhận được. ͏ ͏ ͏

Nhưng lần này lại không cảm nhận được chút nào. ͏ ͏ ͏

Có thể làm được chuyện này, xung quanh đây chỉ có một người, người đó chính là Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Vừa nghĩ đến Tô Kỳ, Giang Tả đã bắt đầu liên tưởng đến vô số chuyện không tốt. ͏ ͏ ͏

Bởi vì cô trúng Tai Ách tiền tệ cũng coi như một loại vận rủi, trong xúc xắc vận mệnh cũng ẩn chứa vận rủi và vận may. ͏ ͏ ͏

Khi xúc xắc vận mệnh gặp phải Tai Ách tiền tệ, tất nhiên sẽ kết hợp với nhau. ͏ ͏ ͏

Đến lúc đó, chính là vận rủi mẹ mở cửa dẫn vận rủi con vào nhà. ͏ ͏ ͏

Nghĩ như vậy, Giang Tả lập tức muốn cướp xúc xắc lại. ͏ ͏ ͏

- Anh còn đứng đó làm gì? Tô Kỳ cầm xúc xắc hỏi. ͏ ͏ ͏

Lúc Giang Tả đang định cướp lại, chỉ là chưa cướp hắn đã sững sò. ͏ ͏ ͏

Xúc xắc vận mệnh có một đặc điểm là, cho dù trải qua bao nhiêu đời chủ nhân, tuyệt đối sẽ không để lại khí tức của đối phương. ͏ ͏ ͏

Chỉ có khi nó nhận vận mệnh chi tử làm chủ, nó mới chủ động giữ lại khí tức của đối phương. ͏ ͏ ͏

Cũng tương đương với trực tiếp nhận chủ. ͏ ͏ ͏

Mà chuyện nhận chủ này, bình thường đều tiến hành sau khi xúc xắc vận mệnh đã chứa đầy vận mệnh. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà vừa rồi, trong nháy mắt Giang Tả đã cảm nhận được. ͏ ͏ ͏

Khí tức của Tô Kỳ đã xuất hiện bên trong xúc xắc vận mệnh. ͏ ͏ ͏

Cái xúc xắc vận mệnh chết tiệt này đã nhận chủ rồi. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa còn nhận chủ không theo lẽ thường. ͏ ͏ ͏

Rốt cuộc là do Tô Kỳ ép nó, hay là nó đã gặp được chủ nhân mà nó chờ đợi từ muôn đời? ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Giang Tả lại không vui nổi. ͏ ͏ ͏

Bởi vì vận rủi sẽ hỗ trợ nhau, cho nên chắc chắn Tô Kỳ sẽ rất xui xẻo. ͏ ͏ ͏

Cho dù bây giờ cô là chủ nhân của xúc xắc vận mệnh, nhưng mà xúc xắc vận mệnh lại không có ý thức, cho nên sẽ gặp phải xui xẻo chắc chắn là xui xẻo. ͏ ͏ ͏

Có lẽ Tai Ách tiền tệ đang vui phát điên rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn tất cả cảnh này, hắn không làm được gì cả, bởi vì thực lực chưa đủ, đừng nói loại bỏ, cho dù xem xét cũng không được. ͏ ͏ ͏

Cho nên, bây giờ phải làm sao mới tốt đây? ͏ ͏ ͏

Dùng việc ngủ còn có thể áp chế không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ giơ tay ra quơ quơ trước mặt Giang Tả: ͏ ͏ ͏

- Không khỏe à? ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả mới lấy lại tinh thần, hắn nói: ͏ ͏ ͏

- Không có. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cầm xúc xắc nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏

- Đừng nghĩ mấy chuyện linh tinh nữa, à, em đã chọn được tivi rồi, anh sang đây xem thử xem có được hay không? ͏ ͏ ͏

Nói xong, Tô Kỳ đi trước, nhưng mà mới đi được hai bước, Tô Kỳ đã sững sờ. ͏ ͏ ͏

Cảm giác này rất quen thuộc, giống như cô lại sắp ngã nữa rồi. ͏ ͏ ͏

Bịch! ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngã thẳng xuống đất. ͏ ͏ ͏

Chuyện này khiến Dương Tú Yên đứng bên cạnh giật mình. ͏ ͏ ͏

Ngã sấp xuống thế này, bình thường chỉ khi người ta bất tỉnh mất ý thức mới ngã như vậy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đau khổ, xong rồi, chuyện cũ chưa xong, chuyện mới đã tới. ͏ ͏ ͏

Sau này hắn phải làm sao đây. ͏ ͏ ͏

Có điều đầu tiên hắn phải đỡ Tô Kỳ dậy trước đã. ͏ ͏ ͏

Được Giang Tả đỡ dậy, Tô Kỳ ôm trán nói: ͏ ͏ ͏

- Ui da, đau quá, đau quá. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gạt tay Tô Kỳ xuống xem, hắn phát hiện ra trán Tô Kỳ đã sưng lên một cục. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ là đại cao thủ Tam giai đó, cô cũng không áp chế thân thể, chỉ ngã một cái đã sưng như thế này, đúng là không thể tưởng tượng nổi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ xoa trán, ấm ức nói: ͏ ͏ ͏

- Tháng này mới được nửa tháng, sao lại như vậy? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không trả lời, hắn không trả lời được. ͏ ͏ ͏

Dương Tú Yên vội vàng hỏi: ͏ ͏ ͏

- Có sao không? Có cần đi kiểm tra không, vừa rồi hình như ngã hơi mạnh. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ xua tay nói: ͏ ͏ ͏

- Không có chuyện gì đâu, tôi quen rồi. ͏ ͏ ͏

Dương Tú Yên có chút câm nín, cô gái này có phải bị ngã choáng váng rồi hay không, chuyện kiểu này mà cũng nói đã quen rồi? ͏ ͏ ͏

- Vẫn nên đi kiểm tra cẩn thận mới tốt, xem trên người có bị thương ở đâu không. ͏ ͏ ͏

Dương Tú Yên tốt bụng nói. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không có việc gì, về nhà ngủ một giấc là được rồi, trước đây tôi cũng thường xuyên bị ngã. ͏ ͏ ͏

Đó mới là vấn đề có được không? ͏ ͏ ͏

Dương Tú Yên không biết nói sao cho phải nữa. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả đỡ Tô Kỳ dậy, hắn nói: ͏ ͏ ͏

- Nắm tay anh, đừng buông ra. ͏ ͏ ͏

Chỉ có thể làm vậy, thử xem có tác dụng hay không. ͏ ͏ ͏

Có điều lúc ngồi dậy, Giang Tả đã lấy xúc xắc vận mệnh từ tay Tô Kỳ rồi. ͏ ͏ ͏

Vận mệnh chi tử đó, tương lai là cường giả Chí cao, tuy rằng chẳng ra gì, nhưng mà cũng coi là chuyện tốt nhỉ? ͏ ͏ ͏

Có thể dùng khi hắn xin tha tội không? ͏ ͏ ͏

Chỉ mong là có. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1124

Tô Kỳ gật đầu: ͏ ͏ ͏

- Em biết rồi, hay là chúng ta đi xem tivi trước đi, xem tivi xong còn phải đi xem bàn uống nước, mua cái nào đẹp đẹp, bền một chút. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ Tô Kỳ nói gì, Giang Tả đồng ý với cái đó. ͏ ͏ ͏

Hắn không dám nói nửa chữ không. ͏ ͏ ͏

Bởi vì vận rủi, Tô Kỳ nắm tay Giang Tả như thế là bình thường. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà trong mắt Dương Tú Yên lại khác. ͏ ͏ ͏

Đó là đang khoe ân ái, một người độc thân như cô sẽ bị tổn thương đó. ͏ ͏ ͏

Người khác đều khoe ân ái lúc còn yêu nhau, hai người này đã kết hôn rồi vẫn còn khoe ân ái, đúng là quá đáng. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả mua tivi, lần này vẫn bảo bọn họ giao hàng tại nhà. ͏ ͏ ͏

Còn chuyện mua bàn, không thể không hủy bỏ, bởi vì nắm tay không có tác dụng mấy. ͏ ͏ ͏

Lúc bộc phát nắm tay cũng không có tác dụng gì. ͏ ͏ ͏

Sau khi rời khỏi cửa hàng điện gia dụng, Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Để anh bế em, a, anh cõng em nhé. ͏ ͏ ͏

Bế về có vẻ kỳ lạ, cõng vẫn bình thường hơn. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ do dự một lát, sau đó vẫn gật đầu. ͏ ͏ ͏

Cô vùi đầu vào lưng Giang Tả, không muốn lộ mặt ra ngoài chút nào. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Cần phải thế sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

- Cần, đã lớn như vậy rồi, còn để anh cõng, chắc chắn sẽ bị chê cười, còn lâu em mới đề người khác chê cười em. ͏ ͏ ͏

Giang Tả thì không có cảm giác gì, lúc này hắn phải che chở cho Tô Kỳ mới là quan trọng nhất. ͏ ͏ ͏

Dù phải làm chuyện gì, hắn đều có thể thử. ͏ ͏ ͏

Dù sao cô nàng trên lưng hắn, còn quý giá hơn bất cứ Pháp bảo nào trên đời. ͏ ͏ ͏

Tất cả những gì hắn có, vẫn kém hơn cô. ͏ ͏ ͏

- Có phải em bị nặng hơn rồi hay không? Sau này có phải đi dạo phố bình thường cũng không thể nữa không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đột nhiên hỏi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Vậy sau này có phải lúc nào cũng trên giường ngủ không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nghiêng đầu nói: ͏ ͏ ͏

- Không muốn đâu, vậy chắc chắn anh sẽ không chịu nổi em, hơn nữa đó cũng không phải cuộc sống bình thường. ͏ ͏ ͏

- Em muốn chúng ta sống cuộc sống bình thường. ͏ ͏ ͏

- Ngủ chỉ là một phần ba cuộc sống hàng ngày, còn có rất nhiều chuyện khác nữa. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cõng Tô Kỳ, bước chân rất vững vàng. ͏ ͏ ͏

Sau đó cười nói: ͏ ͏ ͏

- Yên tâm đi, không có việc gì đâu, lần này chắc chắn chỉ là chuyện ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ừ một tiếng, hiện giờ đang nằm trên lưng Giang Tả, cô rất an tâm. ͏ ͏ ͏

- Đáng chiếc vẫn chưa mua được bàn uống nước, hơn nữa còn bị ngã sưng cả trán, có ảnh hưởng đến anh không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ghé sát vào lưng Giang Tả, thì thầm bên tai. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Em ngã mà... A, em ngã người em bị thương, anh đau lòng, có ảnh hưởng đến anh. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

- Qua loa đối phó. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ ôm Giang Tả nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏

- Ý em là, lúc ngủ, về mặt thẩm mỹ có ảnh hưởng gì không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhắm mắt lại không phải được rồi à? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu ở trong nhà, em đã cắn anh rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không nói gì thêm nữa, chỉ yên lặng cõng Tô Kỳ về nhà. ͏ ͏ ͏

Cũng may cách không xa lắm, chỉ một lát sau hai người đã về đến nhà. ͏ ͏ ͏

Vừa về nhà, Giang Tả đã đặt Tô Kỳ lên giường, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

- Có muốn thử một chút xem còn xui xẻo hay không không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn căn phòng nói: ͏ ͏ ͏

- Sẽ ảnh hưởng đến phòng ở, em không muốn phá hỏng cái gì, chúng ta trực tiếp đi ngủ đi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Giang Tả không có cách nào từ chối Tô Kỳ, quan trọng là vì lần ngoài ý muốn này cũng do hắn, không thể nói là hoàn toàn ngoài ý muốn được. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chạng vạng, Tô Kỳ mặc váy ngủ đứng dậy. ͏ ͏ ͏

Cô thử bước hai bước, sau đó chạy hai bước, phát hiện không sao cả. ͏ ͏ ͏

- Em đi nấu cơm, anh muốn ăn gì? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nằm trên giường nói: ͏ ͏ ͏

- Gì cũng được, em nấu là được. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ vui vẻ tươi cười đi chuẩn bị thức ăn, nguyên liệu nấu ăn trong nhà có đủ, cho nên Tô Kỳ không cần thay quần áo ra ngoài mua thêm thứ gì. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vẫn không đứng dậy được, hắn cảm thấy cả người bị rút cạn sinh lực rồi. ͏ ͏ ͏

Chắc chắn là di chứng từ lần trọng thương trước. ͏ ͏ ͏

Có điều may mà Tô Kỳ không có chuyện gì, xúc xắc vận mệnh và Tai Ách tiền tệ đều bị áp chế. ͏ ͏ ͏

Có điều lúc bộc phát, có thể sẽ càng mạnh mẽ hơn. ͏ ͏ ͏

Nếu như khi đó không có hắn bên cạnh, cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì. ͏ ͏ ͏

Càng ngày càng lắm tai họa, không biết thế giới này làm sao vậy. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa Tô Kỳ không phải Thiên Quyển sao? ͏ ͏ ͏

Thiên Quyển mà như vậy sao? ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1125

Sau khi nghỉ ngơi thêm một lát, Giang Tả ngồi dậy, tốt nhất hắn nên tỏ vẻ mệt mỏi một chút, có lẽ đêm nay có thể yên tâm ngủ ngon. ͏ ͏ ͏

Cũng may hắn bảo người ta ngày mai mới đưa tivi đến, nếu không lại ảnh hưởng đến bọn họ. ͏ ͏ ͏

Còn vết thương trên mặt Tô Kỳ, gần như đã khỏi hẳn rồi, thể chất của cô vẫn rất tốt. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa Tô Kỳ cũng không muốn mặt mình bị biến dạng. ͏ ͏ ͏

Vừa rồi lúc Tô Kỳ nói lên giường nhắm mắt thật ra chỉ là nói đùa thôi, nhưng đến lúc lên giường, Tô Kỳ lại thật sự không cho Giang Tả nhìn mặt mình. ͏ ͏ ͏

Cô nói nhìn chỗ nào cũng được, nhưng chỗ xấu thì không được nhìn. ͏ ͏ ͏

Không biết cái tật xấu này ở đâu ra nữa. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thánh Địa ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt tỉnh lại trong lúc tu luyện, cô phát hiện ra, khi tu luyện thời gian cooldown chức năng gửi tin nhắn của ấn ký tăng tốc nhanh hoàn thành hơn. ͏ ͏ ͏

Cứ để yên thì chậm hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Như vậy cũng giống như chuyện khôi phục Linh khí, tự động khôi phục chắc chắn sẽ chậm hơn ngồi xuống chủ động khôi phục. ͏ ͏ ͏

Có điều số từ có thể nhắn quá ít, thời gian cooldown lại quá dài, đối với cô mà nói đúng là mệt mỏi. ͏ ͏ ͏

Gọi điện thoại còn tốt hơn. ͏ ͏ ͏

Có điều cô cũng không để ý chuyện này, lúc ra khỏi mật thất, cô bắt đầu điều tra về Tiên Sơn. ͏ ͏ ͏

Tiên Sơn tổng cộng có ba ngọn núi, chắc chắn là có điểm khác biệt so với Tiên Sơn trong truyền thuyết, nhưng mà đúng là có một ngọn núi tên là Bồng Lai Tiên Sơn. ͏ ͏ ͏

Mục tiêu lần này của bọn họ, rất có khả năng chính là ngọn núi này. ͏ ͏ ͏

Xét từ nhiều phương diện, Tĩnh Nguyệt đưa ra một kết luận. ͏ ͏ ͏

Tiên Sơn này có chút quỷ dị. ͏ ͏ ͏

Tại sao lại như vậy? ͏ ͏ ͏

Bởi vì trong tất cả tài liệu, đều nhắc tới một chuyện, chưa từng có ai đi qua Tiên Sơn, cũng chưa từng có ai tìm được. ͏ ͏ ͏

Nếu đã như vậy, những tin tức này là do ai truyền đến? ͏ ͏ ͏

Hơn nữa còn có cả một chút tình hình gần đây của Tiên Sơn. ͏ ͏ ͏

Ví dụ như ba nghìn năm trước, Trí Tuệ lão nhân tỉnh lại từ giấc ngủ vô số năm trước. ͏ ͏ ͏

Còn nữa, Bồng Lai Tiên Sơn đã thành công kêu gọi hai tòa Tiên Sơn khác, khiến ba tòa Tiên Sơn trở thành láng giềng cùng tồn tại. ͏ ͏ ͏

Thậm chí ngay cả tin đồn nhảm cũng có. ͏ ͏ ͏

Những tin tức này đều được ghi chép rõ ràng rành mạch, nhưng mà, nếu như chưa có ai đặt chân đến Tiên Sơn. ͏ ͏ ͏

Chẳng lẽ lại do người trong Tiên Sơn ghi lại rồi truyền ra ngoài hay sao? ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt hỏi Thanh Liên: ͏ ͏ ͏

- Em lấy đâu ra những tài liệu này? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên lập tức trả lời: ͏ ͏ ͏

- Do em điều tra, nghe nói là từ bên ngoài gửi đến, không biết nơi phát ra. ͏ ͏ ͏

Chuyện này Tĩnh Nguyệt cũng không hiểu lắm, Thánh Địa có không ít tổ chức bí mật, cô không chắc có tổ chức nào về tình báo hay không. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

- Xem ra phải đi hỏi đám lão bất tử kia một chút, gần đây cảm giác tồn tại của bọn họ khá thấp. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên không tiếp chuyện. ͏ ͏ ͏

Gần đây đoàn Thánh nữ có vô số việc phải làm. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa đoàn Thánh nữ cũng xuất hiện biến hóa trước nay chưa từng có. ͏ ͏ ͏

Chia sẻ video, bí mật cấm địa, ấn ký tiến hóa. ͏ ͏ ͏

Triệu hoán hung thú vân... vân, những chuyện này các đời Thánh nữ trước chưa bao giờ làm được. ͏ ͏ ͏

Có thể nói, đoàn Thánh nữ các cô đã thay đổi. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên hỏi: ͏ ͏ ͏

- Thánh nữ sư tỷ, lúc nào chúng ta xuất phát đi đến Tiên Sơn? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt suy nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏

- Chờ một khoảng thời gian nữa, đi sớm quá không chừng lại không tốt. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên gật đầu, Thánh nữ sư tỷ nói cái gì thì chính là cái đó, các cô không thể phản đối. ͏ ͏ ͏

- Vậy bây giờ chúng em làm gì? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên hỏi. ͏ ͏ ͏

- Em muốn làm gì thì làm cái đó, chị muốn đi tìm tiểu oán phụ, rất lâu rồi chị không phát trực tiếp, fan hâm mộ giảm rồi đây này. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt vừa cười vừa nói. ͏ ͏ ͏

Có điều khi xem xét một lát, cô phát hiện ra cũng rất lâu rồi Đan Tuyết Ma nữ không phát trực tiếp. ͏ ͏ ͏

Chủ phòng phát sóng Không Sợ Chết cũng dừng lâu rồi. ͏ ͏ ͏

Hình như từ lần trực tiếp trước, sau đó hắn ta cũng rất ít phát trực tiếp. ͏ ͏ ͏

Có điều đối với Tĩnh Nguyệt mà nói, chuyện này đương nhiên là có lợi. ͏ ͏ ͏

Bởi vì số người hâm mộ của cô vẫn xếp hạng nhất. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, Tĩnh Nguyệt lại nhận được điện thoại từ Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏

- A Nguyệt, ta cho con một nhiệm vụ, giúp vi sư đến Linh Hồ bí cảnh một chuyến, lát nữa vi sư sẽ gửi địa chỉ cho con. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt không hiểu nổi, cô hỏi lại: ͏ ͏ ͏

- Đi Linh Hồ bí cảnh làm gì ạ? ͏ ͏ ͏

Đầu bên kia điện thoại, Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏

- Linh Hồ bí cảnh mỹ nữ như mây, được xưng là độc nhất vô nhịn, bản thân con là Tĩnh Nguyệt Thánh nữ mỹ nữ đệ nhất của giới tu luyện, không phải nên đến chèn ép bọn họ một chút sao? ͏ ͏ ͏

- Để đám lá xanh ấy làm nổi bật đóa hoa hồng Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt cảnh giác: ͏ ͏ ͏

- Sư phụ, người cũng rất đẹp, tự người đi đi. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa sư phụ cũng có Thánh nữ hình thái, đè ép bọn họ không phải vấn đề gì. ͏ ͏ ͏

Con còn nhỏ, khí chất có chút thiếu sót. ͏ ͏ ͏

Cho nên con không đi đâu. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt nghĩ một lát rồi nói tiếp: ͏ ͏ ͏

- Sư phụ con phát hiện ra một chuyện, nếu sư bá theo đuổi được sư phụ, vậy thì... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Lập tức xuất phát ngay đến Giang Thành chờ lệnh, còn nói nhiều thêm một câu, ta cắt chân con. ͏ ͏ ͏

Không đợi Tĩnh Nguyệt nói hết, Nguyệt Tịch đã trực tiếp ra lệnh, không có chỗ trống để thương lượng. ͏ ͏ ͏

Sau đó điện thoại bị cúp máy. ͏ ͏ ͏

Có lẽ là thẹn quá hóa giận. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt bình tĩnh cất điện thoại đi, sau đó nói với Thanh Liên: ͏ ͏ ͏

- Em nói xem, nếu sư bá thật sự theo đuổi được sư phụ, có phải sư bá kiếm lời lớn hay không? ͏ ͏ ͏

Thanh Liên không hiểu nổi, cô không hiểu lời Tĩnh Nguyệt nói có ý gì. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1126

Tĩnh Nguyệt nói tiếp: ͏ ͏ ͏

- Sư phụ cũng có Thánh nữ hình thái đó, cũng tương đương với việc có hai thân thể, hai dung mạo khác nhau. ͏ ͏ ͏

- Sư bá cưới một người, giống như lấy được cả hai, mua một tặng một, lãi lớn. ͏ ͏ ͏

- Đúng là nhân sinh đắc thắng! ͏ ͏ ͏

Thanh Liên nghĩ một chút thấy cũng đúng, sau đó cô nói: ͏ ͏ ͏

- Vậy sư bá có thể lấy được hay không? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhún vai: ͏ ͏ ͏

- Chuyện này phải dựa vào bọn họ thôi, đã mấy trăm năm rồi, quan hệ cũng không gần gũi thêm chút nào. ͏ ͏ ͏

- Có lẽ đợi mấy trăm năm nữa, mới biết rõ. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt chuẩn bị đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Linh Hồ bí cảnh cô vẫn phải đi. ͏ ͏ ͏

Cô cũng không biết đám Linh Hồ kia đã gây sự gì với sư phụ cô, dù sao chắc chắn không phải cướp đoạt sư bá. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa Thánh Địa và Linh Hồ bí cảnh cũng không thân quen. ͏ ͏ ͏

Chắc chắn cũng không phải kẻ thù, cho nên chắc hẳn lần này không phải đi để đánh nhau. ͏ ͏ ͏

Linh Hồ bí cảnh không có hạn chế, nếu như báo thù, sư phụ cô đã đi trước rồi. ͏ ͏ ͏

Cho nên, Tĩnh Nguyệt không hiểu phải đến đó làm gì. ͏ ͏ ͏

Có điều cũng không sao, đi tìm tiểu oán phụ trước rồi nói sau. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc ăn cơm tối, Giang Tả quan sát kỹ Tô Kỳ, phát hiện ra đúng là cô không sao cả. ͏ ͏ ͏

Xem ra đúng là cũng bị áp chế. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ tò mò nói: ͏ ͏ ͏

- Em có cảm giác anh vẫn luôn nhìn trộm em. ͏ ͏ ͏

Giang Tả thản nhiên nói: ͏ ͏ ͏

- Em không nhìn anh, sao biết anh nhìn em? Nếu như em nhìn anh, không phải anh cũng có thể nhìn em sao. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ trợn tròn mắt nhìn Giang Tả, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

- Em là vợ anh, đừng nói nhìn trộm em như bây giờ, ngay cả lúc tắm rửa anh nhìn em cũng là chuyện rất bình thường. ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà giải thích như vừa rồi lại không bình thường nữa, có phải đã làm chuyện gì xấu nên chột dạ hay không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vẻ mặt hắn chết lặng, hắn có thể sống lâu như vậy, có được coi là may mắn không? ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ tựa vào người Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Em cảm thấy em phải quan sát anh kỹ một chút. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Không cần, em vẫn luôn ở trong ngực anh, anh làm bất cứ chuyện gì đều để lấy lòng em. ͏ ͏ ͏

- Dù sao Tô Kỳ mới là quan trọng nhất. ͏ ͏ ͏

Thanh Liên quay đầu đi, lạnh lùng hừ một tiếng: ͏ ͏ ͏

- Ngực anh quá mỏng, ở trong lòng anh em cũng không nỡ, hay là anh ở trong lòng em đi, vô cùng vững chắc ͏ ͏ ͏

- Ngực em lớn hơn anh rất nhiều, không tin anh sờ thử xem. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vô cùng bất đắc dĩ: ͏ ͏ ͏

- Có thể ăn cơm trước được hay không? Em đúng là không biết xấu hổ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Em vẫn mặc váy đó, đâu phải không mặc gì, ách, phải nói là em không quyến rũ anh. ͏ ͏ ͏

Ha ha, quyến rũ? ͏ ͏ ͏

Ngây thơ, bây giờ em quyến rũ được sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ chống má nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Có phải vừa rồi anh đang nghĩ, vẻ ngoài của Tô Kỳ quá bình thường, sao quyến rũ nổi anh không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Nửa câu đầu chắc chắn là do em tự thêm vào, hơn nữa còn nói sai, phải nói là đẹp như tiên nữ cũng không quyến rũ được. ͏ ͏ ͏

Sắc mặt Tô Kỳ lập tức trở nên khó coi, tật xấu của chồng cô, chính là như vậy, có đôi khi cứ ép cô phải ra tay. ͏ ͏ ͏

Có điều lần này Tô Kỳ chưa kịp làm gì, điện thoại của cô đã vang lên, điện thoại đang đặt trên mặt bàn, cho nên tiếng vang có chút chói tai. ͏ ͏ ͏

- Đợi lát nữa lại tính sổ với anh. ͏ ͏ ͏

Sau khi uy hiếp Giang Tả, Tô Kỳ bắt đầu nghe máy. ͏ ͏ ͏

- Sư tỷ, có chuyện gì vậy? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

- Trời còn chưa tối, giọng điệu này của em có vẻ như chị làm ảnh hưởng chuyện tốt của em à? ͏ ͏ ͏

- Em còn trẻ, nôn nóng như vậy làm gì? ͏ ͏ ͏

Bị Tĩnh Nguyệt nói thế, Tô Kỳ có chút ngượng: ͏ ͏ ͏

- Sư tỷ, đây là chuyện riêng tư. ͏ ͏ ͏

- Hơn nữa bây giờ chúng em đang ăn cơm bình thường. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt kinh ngạc: ͏ ͏ ͏

- Trước kia hai đứa ăn cơm không bình thường sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không muốn nói chuyện phiếm với sư tỷ cô nữa. ͏ ͏ ͏

Toàn nói lung tung. ͏ ͏ ͏

- Được rồi, nói chuyện chính, ngày mai chị qua đó một chuyến. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ kinh ngạc: ͏ ͏ ͏

- Sư tỷ đến đây? ͏ ͏ ͏

- Không phải ấn ký đã thăng cấp xong rồi sao? Không qua đó chị ở đây làm gì? Hơn nữa gọi cho em chủ yếu là do nhiệm vụ của sư phụ. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy nhiệm vụ, Tô Kỳ lập tức không vui: ͏ ͏ ͏

- Mới có mấy ngày, lại bắt em ra ngoài? ͏ ͏ ͏

- Thời gian ở nhà còn ít hơn thời gian làm nhiệm vụ, chồng em sẽ tức giận. ͏ ͏ ͏

Giang Tả ngừng ăn nhìn về phía Tô Kỳ, hắn rất muốn nói không có chuyện gì đâu, chỉ cần em an toàn, ra ngoài làm nhiệm vụ thêm vài lần, hắn cũng không có ý kiến gì cả. ͏ ͏ ͏

Nguy hiểm một chút cũng không sao, hắn sẽ chịu trách nhiệm bám đuôi. ͏ ͏ ͏

Không có chút trở ngại nào. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà hắn không thể nói ra những lời này được, không thì đêm nay xong đời. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

- Đừng kích động, lần này sư phụ không chỉ tên em. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lập tức vui vẻ: ͏ ͏ ͏

- Vậy có phải em không phải đi không? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

- Có lẽ thế. ͏ ͏ ͏

- Nhiệm vụ đó rốt cuộc là chuyện gì? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt nói sơ qua về Linh Hồ bí cảnh. ͏ ͏ ͏

Cô không nói tỉ mỉ, chỉ nói rõ sáng mai cô đến, sau đó cúp điện thoại. ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1127

Trước khi cúp Tĩnh Nguyệt còn nói một câu: Không quấy rầy hai đứa nữa, ăn bữa cơm mà cũng "cố gắng" như vậy. ͏ ͏ ͏

Câu này khiến Tô Kỳ xấu hổ không chịu nổi, rõ ràng là không có gì có được không. ͏ ͏ ͏

Chuyện kiểu này bọn họ toàn về phòng mới làm. ͏ ͏ ͏

Trong nhà còn có sủng vật nữa, lúc không có sủng vật cũng không như vậy. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Đều tại anh hết. ͏ ͏ ͏

Vẻ mặt Giang Tả mơ màng. ͏ ͏ ͏

Hắn yên tĩnh ăn cơm cũng sai sao? ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

- Ngày mai em qua chỗ sư tỷ một chuyến, nói về chuyện Linh Hồ bí cảnh gì đó. ͏ ͏ ͏

Có điều chắc không cần em đi, nghe nói không liên quan đến đoàn Thánh nữ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả hiểu, xem ra chuyện Linh Hồ bí cảnh xếp trước chuyện Tiên Sơn. ͏ ͏ ͏

Có điều thế mà Tô Kỳ lại không đi, chuyện này khiến hắn rất khó xử lý chuyện Linh Hồ bí cảnh. ͏ ͏ ͏

Có điều cũng không sao cả, hắn không thể vì chuyện Linh Hồ bí cảnh mà thúc giục Tô Kỳ phải đi. ͏ ͏ ͏

Làm như vậy Tô Kỳ sẽ không vui. ͏ ͏ ͏

Vậy khoảng thời gian này nên yên tĩnh ở bên cạnh Tô Kỳ thôi. ͏ ͏ ͏

Chuyện Linh Hồ bí cảnh, để sau rồi nói, dù sao cũng không phải không tìm được nữa. ͏ ͏ ͏

- Vậy mai em đi đi, anh vẫn đi làm như bình thường. Đúng rồi, phải đi bao lâu? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏

- Không biết, có điều chắc không cần qua đêm ở đó, nếu phải ngủ lại em sẽ gọi điện thoại cho anh, để anh qua đó. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

- Không cần đâu, không chừng hai người có rất nhiều chuyện để nói, anh ngủ ở nhà là được rồi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ mỉm cười: ͏ ͏ ͏

- Mơ đẹp đấy, chuyện vừa rồi còn chưa tính sổ với anh đâu, bây giờ còn muốn ngủ một mình? ͏ ͏ ͏

- Sợ đến lúc đó anh lại chui trong chăn cười haha, còn lâu em mới để anh thực hiện được. ͏ ͏ ͏

Giang Tả bất đắc dĩ, nói thật, chắc chắn không đến mức hắn cười thành tiếng. ͏ ͏ ͏

Ban đêm, Tô Kỳ ngủ trên người Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Tất nhiên Giang Tả không có ý kiến gì, đây mới là bình thường, không ngủ cùng mới bất thường. ͏ ͏ ͏

Cũng may Tô Kỳ không làm gì khác, chỉ ngủ thôi. ͏ ͏ ͏

Cứ ngủ như vậy tới tận sáng hôm sau. ͏ ͏ ͏

Lần này Giang Tả dậy tương đối sớm, lúc hắn thức Tô Kỳ vẫn đang ngủ. ͏ ͏ ͏

Hắn không dám cử động mạnh, sợ đánh thức Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Ngắm Tô Kỳ ngủ lúc sáng sớm, cơ hội này rất hiếm có. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này Giang Tả lại phát hiện ra một chuyện, thế mà Tô Kỳ lại chảy nước miếng. ͏ ͏ ͏

Đây đúng là chuyện hiếm thấy, hắn và Tô Kỳ ở bên nhau bao nhiêu năm như vậy cũng chưa nhìn thấy lần nào. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả nhìn khắp xung quanh một lượt, cuối cùng phát hiện ra điện thoại của Tô Kỳ ở tương đối gần, dễ dàng lấy được. ͏ ͏ ͏

Sau khi cầm được điện, ngay cả mở khóa Giang Tả cũng không mở, mà trực tiếp mở chức năng chụp ảnh ra, sau đó chụp vài tấm. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, cả người cô được chăn màn che chắn kỹ, không hở ra chút cảnh xuân nào. ͏ ͏ ͏

Nếu dám chụp ảnh không mặc gì lưu trong điện thoại, sẽ bị Tô Kỳ đánh đó. ͏ ͏ ͏

Nếu chỉ có hai người bọn họ xem thì không sao, lỡ như bị sư tỷ của cô ấy trông thấy, sẽ bị trêu chọc. ͏ ͏ ͏

Rất xấu hổ. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa ai biết sẽ trêu đến bao giờ. ͏ ͏ ͏

Cô là người hay xấu hổ đó. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Giang Tả đã quên mất một chuyện, có khả năng Tô Kỳ còn để ý đến chuyện, tại sao trong điện thoại lại có ảnh xấu của cô, hơn là việc có ảnh gợi cảm. ͏ ͏ ͏

Giang Tả chụp rất nhiều tấm, sau đó bắt đầu sàng lọc tuyển chọn, rồi giữ lại tấm ảnh xấu nhất. ͏ ͏ ͏

Chỉ nghĩ thôi cũng thấy rất thú vị rồi. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này Tô Kỳ tỉnh lại, cô xoa xoa mắt mình, tò mò nhìn Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Nói thế nào nhỉ, hình như chồng cô đang rất vui vẻ. ͏ ͏ ͏

Xem cái gì mà vui như vậy? ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ cúi người sang. ͏ ͏ ͏

Khoảnh khắc này, Giang Tả có cảm giác nhiệt độ trong phòng giảm xuống ngay lập tức, thật đó, đúng là giảm đi. ͏ ͏ ͏

Cảm nhận được nhiệt độ thay đổi, Giang Tả mới phát hiện ra Tô Kỳ đang nhìn mình. ͏ ͏ ͏

Giang Tả để điện thoại di động xuống, bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏

- Trong điện thoại có vài tấm ảnh kỳ quái, anh đã xóa giúp em rồi, em lại ngủ tiếp đi. ͏ ͏ ͏

Nói xong hắn lau nước miếng quanh miệng cho Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ không nói hai lời trực tiếp cắn vào môi Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bảy giờ hơn, đúng giờ Giang Tả xuất phát đi làm. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà sắc mặt hắn hơi tái. ͏ ͏ ͏

Nhìn qua cả người cũng không có chút tinh thần nào, giống như đã bị rút cạn sinh lực vậy. ͏ ͏ ͏

Hắn cảm thấy lần sau có lẽ chụp xong nên cất đi luôn. ͏ ͏ ͏

Nếu không thì hậu quả tương đối nghiêm trọng, hôm nay nếu hắn không phải đi làm, có trời mới biết hắn có thể dậy nổi hay không. ͏ ͏ ͏

Có cần phải để ý đến mức ấy không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không hiểu khi đó Tô Kỳ nghĩ gì nữa. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả đi thẳng tới Tập đoàn Thiên Hòa. ͏ ͏ ͏

Điều khiến Giang Tả bất ngờ là, trong Tập đoàn Thiên Hòa, mọi người cũng đang thảo luận về Linh Hồ bí cảnh. ͏ ͏ ͏

- Đã biết chưa? Thật sự có bí cảnh, còn có thể là Linh Hồ bí cảnh. ͏ ͏ ͏

- Tin này truyền từ đâu ra thế? Vì sao tôi không nghe thấy ai nói gì? ͏ ͏ ͏

- Chuyện này tôi cũng chỉ nghe nói thôi, hơn nữa còn nghe nói là do phòng Cảm tri số 1 truyền ra. ͏ ͏ ͏

- Vậy có thể là sự thật đó. ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, chỉ cần là tin tức do bọn họ truyền ra, căn bản đều chính xác. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nghe thấy thế thì choáng váng, phòng Cảm Tri số 1, chắc hẳn là đám Tiêu Tiểu Mặc nhỉ? ͏ ͏ ͏

Tin tức của bọn họ nhạy bén vậy sao? ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Chương 1128

- Linh Hồ bí cảnh đó, nói thế nào tôi cũng phải vào xem một chút, cho dù không lấy được Linh Hồ trong đó, nhưng được ngắm Tiên Tử hóa hình cũng tốt. ͏ ͏ ͏

- Thật ra dù Tiên từ hóa hình trong Linh Hồ bí cảnh có xinh đẹp đi nữa, chắc cũng không đẹp bằng Nguyệt Liên Thánh nữ đâu nhỉ? Tại sao phải đi xem? ͏ ͏ ͏

Người hỏi câu này chính là Tây Môn Lung Linh. ͏ ͏ ͏

Có người lập tức trả lời: ͏ ͏ ͏

- Khí chất không giống nhau, cô còn nhỏ, không hiểu được đâu. ͏ ͏ ͏

Sau đó lại có người nói tiếp: ͏ ͏ ͏

- Khí chất chỉ là một phần thôi, còn một chuyện nữa là do Nguyệt Liên Thánh nữ không có tai thú. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy thế, Giang Tả nghĩ một chút, nếu Tô Kỳ có tai thú thì thế nào nhỉ? ͏ ͏ ͏

Ừ, không dễ nhìn, tự nhiên vẫn đẹp hơn. ͏ ͏ ͏

Không có việc gì tự dưng thêm tai thú làm gì. ͏ ͏ ͏

Có điều Linh Hồ hóa hình, có tai thú sao? ͏ ͏ ͏

Hình như là có. ͏ ͏ ͏

Linh Hồ không có gì đặc biệt xuất chúng hơn người, đối với chủng tộc này Giang Tả không biết nhiều lắm. ͏ ͏ ͏

Cho dù có, chỉ cần đến gần hắn, có lẽ cũng bị Cửu Tịch ngăn chặn. ͏ ͏ ͏

Trước kia chắc chắn hắn không có ý nghĩ kiểu này, hiện giờ biết Cửu Tịch là Tô Kỳ, vậy chuyện kiểu này cũng rất bình thường. ͏ ͏ ͏

Dù sao, Linh Hồ vô cùng quyến rũ. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả không tiếp tục để ý đến đám người kia nữa, vẫn nên nhìn xem có ủy thác nào hay không. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc hôm nay Tô Kỳ không rảnh, hắn có nhiều thời gian. ͏ ͏ ͏

Đối với phản ứng của Giang Tả, người của thị trường nhị bộ cũng không để ý nhiều. ͏ ͏ ͏

Dù sao cũng là một người tu luyện Thất tình lục dục quyết, chẳng lẽ còn mong chờ hắn cảm thấy hứng thú với chuyện gì sao? ͏ ͏ ͏

Nhóm Cảm Tri số 1. ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử: "Chuyện Linh Hồ bí cảnh có thật không vậy? Nếu như là thật, tôi định đi, tôi cảm thấy tôi có thể gặp được tình yêu ở trong đó." ͏ ͏ ͏

Trần Ức: "Ban đầu là Tiên Tử, sau đó là ma tu, hây giờ cuối cùng định ra tay với cả động vật sao?" ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử: "Nhiều tuổi rồi, dù sao cũng phải vì mình nghĩ cách." ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiểu Mặc: "..., mọi người có nhớ Xích Huyết Đồng Tử bao nhiêu tuổi rồi không?" ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: "Lớn hơn tôi hai tuổi, có lẽ hai mươi rồi, hơn nữa còn vừa tròn hai mươi chưa lâu." ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiểu Mặc: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hai mươi tuổi đã kêu nhiều tuổi rồi, vậy đám người bộ phận Cảm Tri bọn họ, có được coi là ông già bà lão không? ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, bọn họ cũng chỉ mới đầu hai thôi. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên Tử: "Xích Huyết Đồng Tử còn nhỏ tuổi hơn tôi, vì sao sư bá lại nói, tôi nhỏ nhất nhỉ?" ͏ ͏ ͏

Sơ Thanh: "Tôi biết, bởi vì một người một tuổi đã nhập môn, một người ba tuổi nhập môn, chắc chắn Mặc Ngôn tiền bối còn chưa tốt nghiệp tiểu học." ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên Tử gửi sticker bàn tay ma tu hung dữ: "Sơ Thanh, đêm nay tôi đến chơi với cậu." ͏ ͏ ͏

Sơ Thanh: "Đêm nay tôi bận rộn thâu đêm với chị gái tôi." ͏ ͏ ͏

Liễu Y Y: "Màu sắc trên người các cô đã tẩy hết chưa?" ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên Tử: "Làm gì nhanh như vậy, Lục Nguyệt Tuyết bá chiếm Thất Sắc hỏa diễm, thế mà còn tẩy từng sợi tóc một, quá kinh khủng." ͏ ͏ ͏

"Đạo tu các cô còn cố chấp hơn cả ma tu chúng tôi." ͏ ͏ ͏

Liễu Y Y: "Không phải các cô đi xin Phá Hiểu đạo hữu sao? Vì sao không xin nhiều một chút?" ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên Tử: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩ cũng đúng ha, đối với Phá Hiểu mà nói, thất sắc hỏa nhiễm chỉ giống mấy hỏa cầu thuật, tùy tiện đưa cho bọn họ. ͏ ͏ ͏

Tại sao các cô phải xếp hàng dùng? ͏ ͏ ͏

Nếu xin thêm chút nữa, cả hai cùng nhau tẩy cũng được mà. ͏ ͏ ͏

Sơ Thanh: "Tại sao phải xin nhiều như vậy? Có lửa rồi, bây giờ không phải kiếm thêm củi là được sao? Không phải củi có thể cháy được à?" ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn Tiên Tử: ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ở nhà Lục Nguyệt Tuyết, Mặc Ngôn Tiên Tử nhìn Lục Nguyệt Tuyết nói: ͏ ͏ ͏

- Cô bị thiêu choáng váng rồi à? ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết trực tiếp gửi vào trong nhóm: "Cô mới bị thiêu choáng váng." ͏ ͏ ͏

Ma Tu Mặc Ngôn: "Tôi là ma tu, bình thường tư tưởng đều rất cực đoan, cô là đạo tu, đạo tu diễn giải đạo pháp tự nhiên, tìm hiểu nguồn gốc ban đầu, chuyện lửa có thể đốt cháy này, thế mà cô không nghĩ tới." ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: "Cô câm miệng." ͏ ͏ ͏

Ma Tu Mặc Ngôn: "Tôi ở ngay bên cạnh cô, tôi đâu phát ra tiếng động, cùng lắm chỉ đọc thầm." ͏ ͏ ͏

Sau đó Mặc Ngôn gửi một tấm ảnh vào nhóm, là ảnh chụp Lục Nguyệt Tuyết, bây giờ tóc Lục Nguyệt Tuyết vẫn bảy màu. ͏ ͏ ͏

Có điều hiện giờ sắc mặt của cô ấy vô cùng lạnh lẽo, hình như còn rất nóng nảy. ͏ ͏ ͏

Ma Tu Mặc Ngôn: "Xem đi, Lục Nguyệt Tuyết bảy màu đang tức giận, sau này không còn xuất hiện nữa, mọi người nói xem, nếu tôi viết thêm bốn chữ tìm bạn trăm năm lên trên, sau đó đăng lên mạng, sẽ thế nào?" ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: "Sẽ chết." ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

"Tôi cảm thấy mọi người đúng là tệ thật, ban đầu không phải chúng ta đang hỏi về Linh Hồ bí cảnh sao?" Lưu Vũ gửi tin. ͏ ͏ ͏

Biên Hải Đao Khách: "Tôi đã cố ý đi xem thử, rất có thể là bí cảnh thật, nhưng mà rốt cuộc có phải Linh Hồ bí cảnh hay không vẫn chưa biết." ͏ ͏ ͏

"Hơn nữa tôi đã tra cứu tài liệu, lần Linh Hồ bí cảnh xuất hiện gần đây nhất, là một trăm năm trước." ͏ ͏ ͏

"Nếu như đúng quy luật, bây giờ cũng đến lúc xuất hiện rồi." ͏ ͏ ͏

Chung Dịch Dương: "Tôi nhớ mỗi lần Linh Hồ bí cảnh mở ra, sẽ có một buổi đấu giá, mọi người muốn đi mua à? Đã chuẩn bị đủ tiền chưa?" ͏ ͏ ͏

Liễu Y Y: "Đấu giá? Đấu giá cái gì?" ͏ ͏ ͏

Chung Dịch Dương: "Linh Hồ đó, nghe nói đều là Linh Hồ có thiên phú hóa hình khi trưởng thành." ͏ ͏ ͏

Liễu Y Y gửi icon mỉm cười: "Cậu biết rõ như vậy." ͏ ͏ ͏

Chung Dịch Dương gửi icon chắp tay: "Liễu tỷ, tôi là đầu bếp, đã từng nghĩ đến món này." ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử gửi icon tuyệt vọng: "Tôi không có tiền, có thể va phải tình yêu ở chỗ ngoặt không?" ͏ ͏ ͏

------------- ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏

Bình Luận (0)
Comment