Trong khi mọi người chờ đợi Lâm Lạc Dao không có thực sự ngủ. Cô đang cùng Tiểu Viên và hệ thống yên lặng chơi “Trò chơi định mệnh” lưu hành gần đây.
Đây là một loại bài có thể chơi từ ba người đến tám người. Mỗi người chơi lúc đầu sẽ được nhận một thẻ sinh mệnh, số lượng thẻ may mắn như nhau, thông qua các thẻ may mắn khác nhau gia tăng năng lực của thẻ sinh mệnh, cũng có thể công kích thẻ sinh mệnh của người khác, chiếm đoạt thẻ may mắn của người khác.
Bản thân thẻ sinh mệnh có thể mạnh có thể yếu nhưng người chơi giỏi có thể vận dụng hợp lí thẻ may mắn không ngừng nâng cao thuộc tính và kỹ năng của thẻ sinh mệnh, thậm chí có thể trực tiếp trao đổi thẻ sinh mệnh với người khác.
Lúc này, Lâm Lạc Dao đang cầm lá bài sinh mệnh có địa vị cao nhất trong toàn bộ bộ bài, đang chờ hệ thống ra bài.
Mà hệ thống lại bí mật sử dụng bộ xử lý riêng để tính toán cách đánh bài tăng xác xuất thắng cao hơn! Nói đúng ra là đang gian lận!
Thật khó khăn mới đánh ra được lá bài may mắn theo phương án tối ưu lại nhìn thấy ký chủ nhẹ nhàng cười, thuận thế đánh ra một lá bài khắc chế mà hầu như không ai có khả năng bốc được.
“Ngươi sắp thua.”
Hệ thống: Nó đã nỗ lực như vậy rồi mà, thật không khoa học!!!
Chờ đến khi phía chính phủ nhận được tin tức có thể lại xảy ra hiện tượng bất thường, nghi ngờ có khách mời đã có phản ứng “xấu xa”, những người chờ đợi bên ngoài hành lang bệnh viện không tránh khỏi cảm thấy sốt ruột hơn.
Có người thì thầm tin tức này cho người có địa vị cao nhất ở đây, muốn hỏi y tá có thể vào xem bệnh nhân đã tỉnh chưa, chưa kịp nói gì thì Lỗ Quốc An đã giơ tay ra hiệu không cần phải nói gì thêm nữa.
Nhớ tới trước đây dù bọn họ đi đến nơi nào cũng được tiếp đón nồng hậu, hiện tại lại chỉ có thể đứng lang thang ngoài hành lang bệnh viện, chờ người trong phòng “Cho phép” mới có thể gặp mặt. Vị lãnh đạo này hơi có chút không quen, người kia cũng trạc tuổi con gái ông ta, trước đó ông ta còn ngắt lời, khẳng định người này là kẻ lừa đảo.
Ông ta đúng là cựu lãnh đạo của đội trưởng Hồ.
“Bệnh nhân bấm chuông, chắc là đã tỉnh. Tôi vào xem xét rồi ra báo cho các người.”
Đang lúc nôn nóng thì y tá bước đến mang theo tin vui “vừa đúng lúc”.
Cuối cùng, bọn họ đã gặp được Lâm Lạc Dao.
Cô gái này hiển nhiên không phải vừa tỉnh ngủ, vững vàng ngồi trên giường bệnh nhìn bọn họ: “Bộ trưởng Lỗ, cục trưởng Trương, xin chào.”
Đội trưởng Hồ đang muốn giới thiệu cho cô, lại nghe thấy đối phương trực tiếp kêu ra thân phận của bọn họ, có chút ngơ ngác trong giây lát.
Càng quan trọng là, Lâm Lạc Dao so với trong video, ảnh chụp mà bọn họ nhìn đến có nhiều hơn vài phần thần thánh. Bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy đôi mắt như thế: trong sáng và sáng sủa, không hề có một chút dối trá, phẫn nộ, đau thương hay khiếp đảm mà chỉ có sự bình yên và thấu hiểu vô bờ bến.
Khi nhìn vào cô, liền sẽ cảm thấy linh hồn của chính mình như được khai sáng dưới ánh mặt trời, toàn bộ quá khứ cùng cảm xúc đều hội tụ thành những dòng chữ nhỏ khắc lên một tờ giấy.
Cho đến khi bộ trưởng Lỗ ôn hòa dò hỏi: “Gần đây sức khỏe của cô Lâm thế nào rồi?”
Vài người phía sau thoát ra khỏi cảm giác huyền diệu lại có chút đáng sợ đó.
“Trước đây có nhiều lần thử cùng đối với ngài chậm trễ, đã đắc tội rồi.”
Bộ trưởng Lỗ không dùng những lời khách sáo mà đi thẳng vào vấn đề, vừa mở miệng liền dùng từ “ngài”, đặt Lâm Lạc Dao vào một vị trí cực kỳ quan trọng.
"Chúng tôi chân thành mong nhận được sự thông cảm của ngài. Mọi quyết định chúng tôi đưa ra không thể đơn giản hay tùy tiện, cũng không thể do một người làm chủ, mà phải chịu trách nhiệm với mọi người."
Rồi sau đó, ông ta ngồi xuống chiếc ghế sô pha bên cạnh giường bệnh của Lâm Lạc Dao hòa ái nhìn cô.
“Tôi đã liên hệ với một bác sĩ nổi tiếng rất giỏi, ngài có phiền không nếu ông ấy đến kiểm tra tình trạng, giúp ngài chăm sóc sức khỏe?"
Vị bác sĩ này đã nhiều năm không lộ diện, nhưng xét về phương diện nghiên cứu và điều trị các bệnh liên quan đến dạ dày thì ông ta gần như không có đối thủ trong lĩnh vực y tế. Bọn họ đã tốn rất nhiều công sức để khiến đối phương sẵn sàng từ quê hương đến Thủ Đô để chuyên môn điều trị giúp Lâm Lạc Dao trong một khoảng thời gian.