Lấy Mạng Huyền Học Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng (Dịch Full)

Chương 160

Unknown Chương 160

Vừa rồi, vài trận gió to có thể so với bão gió thổi qua, cuốn lên cát đá nhỏ vụn trong khe núi làm mờ mắt không ít người, khiến bọn họ không thể mở mắt ra được. Đợi bọn họ xoa đôi mắt, liền mê mang thấy một đống hình như là lều trại, còn có mấy chiếc xe?

Bộ trưởng Lỗ đứng bên ngoài, nhìn thấy trạng thái của đa số người mất tích đều không quá tệ, cuối cũng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Người phụ trách công việc cụ thể ngay lập tức bảo bác sĩ đến kiểm tra tình trạng thân thể mọi người, đợi lát nữa còn phải tiến hành can thiệp cùng trấn an tâm lý cho từng người.

Đồ ăn nóng hổi cùng nước ấm đều đang được chuẩn bị gần đó, có thể lập tức chuyển lại đây, sau đó những người mất tích sẽ được đưa đến nhà khách gần nhất của chính phủ theo từng đợt, đến lúc đó sẽ có cảnh sát vũ trang chuyên nghiệp túc trực canh gác.

Không ít người sau khi trấn tĩnh lại muốn lập tức lấy điện thoại di động gọi báo bình an cho người nhà.

“Ầm vang!”

Cư nhiên sấm sét lại đánh!

Nhân viên công tác lập tức nhớ lại màn kinh khủng vừa rồi, tất cả đều ngoan ngoãn mà đặt di động xuống, giống như những chú chim cút nhỏ rúc vào sự bảo vệ của các chú cảnh sát cùng nhân viên công tác của chính phủ.

Những người này cũng lập tức bảo vệ quần chúng, ngẩng đầu nhìn về phía tia sấm chớp kỳ dị kia.

An Hòa Thạc khoác chăn cự tuyệt bác sĩ cùng cảnh sát đến gần, bị tiếng sấm làm cho tim đập thình thịch, lại vừa ngẩng đầu lên liền hoàn toàn mất đi ý thức.

Tia sấm chớp lập tức hướng về phía anh ta đánh tới.

Hàng trăm người có mặt tại hiện trường yên tĩnh, mà tia sấm chớp ngắn ngủi xuất hiện như nhắm sẵn mục tiêu mà đánh, sau khi đánh xong An Hòa Thạc cũng hoàn toàn ngừng nghỉ, trên không trung khôi phục lại sự yên lặng ban đầu, mây đen hoàn toàn tan biến, lộ ra sao trời lộng lẫy mà đẹp đẽ, ánh trăng không biết từ khi nào cũng xuất hiện.

Không ít nhân viên nghiên cứu khoa học vẫn không tin cái gọi là huyền học sau khi xem xong màn này, lại nghe nhân viên tố chương trình ríu rít kể lại một loạt sự kiện bọn họ vừa trải qua cũng không nhịn được mà há hốc mồm.

Xác suất là có một chút đi, một chút không khoa học.

Đám người Lỗ Quốc An, cục trưởng Trương, đội trưởng Hồ không nói gì nhìn bác sĩ dùng cáng nâng lên Giang Hùng, Từ Thương đã hoàn toàn ngừng thở, thân thể cũng đã trong trạng thái cứng đờ, cùng với An Hòa Thạc đang được cấp cứu, trong lòng chỉ có sự trịnh trọng vô hạn.

Vào lúc này, Cố Sướng lại nhìn về phía hướng tương phản với bọn họ, tựa hồ giống như đang nghĩ tới điều gì đó hoặc nhìn thấy ai đó từ xa.

Tại bệnh viện Thánh Khang, đối mặt với thân thể người bệnh không thể hiểu được mà chuyển biến tốt đẹp, mọi người đều kích động mà nghĩ sẽ có tiến bộ mới trong lĩnh vực điều trị ung thư. Nào ngờ giờ phút này đây bệnh nhân lại lần nữa chuyển biến xấu, tâm tình của đội ngũ chuyên gia như đi trên tàu lượn siêu tốc, vừa mới đến đỉnh điểm lại đột ngột mà trực tiếp lao xuống!

“Người bệnh đã mất đi ý thức! Nhanh lên! Mau nhanh lên!”

“Trực tiếp tiến hành phương án số 3!”

Phòng phẫu thuật, không khí vô cùng khẩn trương.

Bộ trưởng Lỗ và Cố Sướng ở xa ngàn dặm cũng nhận được tin tức Lâm Lạc Dao vốn đang có trạng thái vô cùng ổn định lại đột ngột chuyển biến xấu trong trạng thái nguy kịch đang được tiến hành cấp cứu.

“Hiện tại, lập tức trở về!”

Gần như là trăm miệng một lời, một thiếu niên và một người đàn ông trung niên xưa nay đều là người có tính cách hướng nội không thích thể hiện cảm xúc ra ngoài nhưng giờ phút này trên mặt lại biến sắc!

Trong đầu bộ trưởng Lỗ hiện lên lời nói của gia đình Trương Từ đã từng được Lâm Lạc Dao trợ giúp, trong lòng chấn động!

“Nhìn thấu quá khứ, tương lai, viết lại vận mệnh, nhân vật giống như thần tiên như vậy, ngài cảm thấy ngài ấy nên hưởng thụ đãi ngộ như thế nào?”

“Mọi người dân vẫn chưa biết bọn họ may mắn đến mức nào, nếu không, sợ là vô số người muốn tranh nhau phá đầu cống hiến một núi lại một núi vàng chỉ để cầu được một hai câu tiên đoán cùng chỉ điểm từ ngài ấy.”


Bình Luận (0)
Comment