Bọn họ có thể tìm vài hàng hóa chất lượng đỉnh cao trong kho hàng, còn mấy thứ khác phỏng chừng chỉ có thể hỏi người khác một chút.
“Không cần qua hai ngày, hiện tại liền có.”
Lâm Lạc Dao chỉ dẫn cho Cố Sướng đẩy cô đến góc nào đó trong khu chợ rộng lớn, hai người này hẳn là ngày đầu tiên đến, có hàng hay không, hàng hóa trong tay ai sao cô lại biết được.
Chúc Việt Trạch nghe được chút tiếng gió, lại vẫn chưa từng tận mắt chứng kiến, có chút nghi ngờ.
Trên đường đi, đột nhiên có người mua không cẩn thận va phải bọn họ, Cố Sướng lại nhíu mày muốn nói cái gì lại bị Lâm Lạc Dao ngăn lại.
Đi đến trước quầy hàng, Chúc Việt Trạch cùng ông chủ Lâm đều có chút giật mình, trên mặt là sự xấu hổ nói không nên lời, hoài nghi, tìm tòi nghiên cứu, nếu là người này vật thì trong tay thật sự có khả năng có hàng tốt.
Chủ quầy hàng lười biếng nhìn người tới, thấy được hai người quen phía sau cô, mỉa mai nói: “Nha, tới cửa hàng của tôi làm cái gì?”
Từ khi Chúc Việt Trạch mâu thuẫn tranh cãi với người này thì đã không hề lui tới nữa, anh ta xấu hổ, ho khan hai tiếng: “Ông Cao, chỗ ông có Kế Tâm Liên cùng Thiên Hạt Bì chất luợng tốt nhất không?"
Nghe được lời này, trên mặt ông Cao bình thản nhưng trong lòng cả kinh, thầm mắng là ai để lộ tiếng gió!
Ông ta cất giữ hai khối Thiên Hạt Bì, đồ gia truyền lâu năm hầu như hiện tại không thể tìm thấy trên thị trường. Mấy ngày hôm trước lại mới từ nơi khác được đến Kế Tâm Liên phơi khô, tại sao Chúc Việt Trạch lại biết!
Thấy ông Cao thở phì phì quay đầu đi, nhất hiểu biết “Kẻ thù” của mình Chúc Việt Trạch hơi mờ mịt trong lòng.
Thái độ này, hình như thật sự có?
“Tôi muốn hỏi mua hai thứ này.”
Lâm Lạc Dao chậm rãi mở miệng, ông Cao chú ý tới cô gái ngồi trên xe lăn vậy mà là người nắm quyền quyết định. Lại nhìn kỹ, ông ta nhịn không được hơi hơi thay đổi sắc mặt.
Sao càng nhìn cô gái này càng thấy quái dị, khuôn mặt xinh đẹp không giống như người sống. Đặc biệt là cặp mắt kia khiến ông Cao cảm thấy là lạ, như thể bí mật của bản thân bị người trước mắt này xem thấy vậy.
“Không bán, có cũng không bán.”
Phục hồi tinh thần lại, ông Cao trực tiếp cự tuyệt đối phương, trong lòng quyết định dù cô có ra giá bao nhiêu, ông ta đều không bán!
"Cứu mạng vợ ông đổi lấy tư cách mua hai thứ này cũng không được sao?"
Nghe được thanh âm lạnh lẽo, ôn hòa mà lời nói lại như nguyền rủa người khác, ông Cao tức giận mà trực tiếp đứng lên, chửi ầm lên: “Cô! Là ai nói cho cô chuyện nhà của tôi?”
"Dám bàn tán chuyện nhà của tôi, là cảm thấy ông Cao tôi dễ bị bắt nạt đúng không!"
Phía sau, Chúc Việt Trạch cùng ông chủ Lâm nhanh chóng giải thích bọn họ không có lấy chuyện này ra nói!
Vợ ông Cao nửa năm trước đột nhiên biến thành người thực vật, bệnh viện tốt nhất trong nước cũng trị không được, bà chủ trẻ tuổi đến từ Thủ Đô này sao biết được chuện này chứ.
Không đúng, cô làm sao có thể cứu người thực vật chứ!
Không chờ ông Cao nói lấy cái cớ ti tiện để lừa gạt dược liệu trong tay ông ta là xúc phạm điểm mấu chốt của ông ta thì bỗng nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên!
Ông Cao nổi giận đùng đùng mà nhìn "nguời quen" phía sau cô gái, khẳng định là bọn họ giở trò quỷ, một bên nghe điện thoại, trong nháy mắt khuôn mặt ngơ ngẩn.
Qua vài giây, ông ta mới không thể tin tưởng mà lặp lại lời vừa nghe được từ đầu đây bên kia.
"Làm phiền, phiền ngài xác nhận lại một chút, vợ tôi…… Bà ấy có dấu hiệu tỉnh lại!?”
Biết được điểm mấu chốt của ông Cao chính là người vợ bị biến thành người thực vật, hai người trung niên vừa mới thầm than không tốt, không biết Lâm Lạc Dao biết được tin tức từ đâu, khẳng định là nịnh bợ sai rồi, giờ phút này cũng nhịn không được đào lỗ tai, suy nghĩ bọn họ vừa mới nghe lầm phải không.
Ông cao liên tục cảm ơn nói chính mình lập tức sẽ tới viện điều duỡng.
Lại lần nữa ngẩng đầu nhìn về phía cô gái vừa khiến trong lòng ông ta cảm thấy quái dị, ông Cao lắp bắp nói: “Này…… Đây là trùng hợp, hay là thật sự có liên quan đến cô."
Lâm Lạc Dao gật gật đầu, thậm chí tri kỷ nói: “Nếu ông muốn bây giờ cũng có thể khiến bà ấy tỉnh lại."
Mọi người:!!!