Hiện tại, Lâm Lạc Dao đang ở tạm ở tầng cao nhất của viện điều dưỡng tốt nhất nhất thành phố, cô ngồi xe lăn xuống phòng bệnh vợ ông Cao ở dưới lầu.
Mới vào cửa, ông Cao nhìn vợ nằm trên giuờng không nhúc nhích, không thể nhớ ra phản ứng ngày đó của mình khi đi làm về phát hiện vợ ngã trên mặt đất không hề có bất kỳ phản ứng nào, trong khi lúc ông ta đi làm bà ta vẫn còn rất khỏe mạnh. Bệnh viện không kiểm tra ra vấn đề, bà ta cứ như vậy không hề có dấu hiệu gì mà trở thành người thực vật.
Bệnh viện không chỉ kiểm tra không ra nguyên nhân bệnh mà còn tra ra tình trạng cơ thể vợ ông ta dường như còn tệ hơn người thực vật, năng lượng trong cơ thể xói mòn cực nhanh, đoán chừng không bao lâu sẽ suy dinh dưỡng, khuyết thiếu vận động mà đánh mất sinh mệnh....
Lâm Lạc Dao nhìn người phụ nữ đáng thương trên giường bị đoạt khí vận, bị cắn nuốt sức sống, không bao lâu sẽ phải bỏ mạng, cô chậm rãi lấy ra một lá bài màu đen từ trong góc xe lăn.
Ông Cao cũng không biết cô gái trẻ tuổi trước mắt này có lừa mình hay không. Thật sự không có cách nào đành ôm tâm lý xem ngựa sống cũng như ngựa chết mà đáp ứng chỉ cần cô cứu được vợ mình thì ông ta sẽ lập tức hai tay dâng lên dược liệu.
Nhìn người này bỗng nhiên lấy ra một lá bài, ông Cao nôn nóng nhưng không dám hỏi nhiều, chỉ là càng xem càng thấy lá bài này có chút quen mắt.
Nửa năm trước vợ ông ta hình như...... Cũng từng mua một bộ?
Lâm Lạc Dao dùng ngọn tay kẹp lá bài này đặt trước mặt người phụ nữ đang hôn mê, từ từ nhắm mắt lại. Lúc này, trong mắt cô căn phòng này là một cảnh tượng khác, trên người người phụ nữ quấn quanh một sợi tơ màu đen đang không ngừng hút lấy, chuyển sinh mệnh của bà ta đến nơi xa.
Mà bên gối của bà ta thình lình xuất hiện một lá bài mà người thường không có khả năng thấy được.
Ông Cao tự dưng cảm thấy lạnh lạnh, nhìn qua vợ nằm trên giường cùng cô gái ngồi trên xe lăn, ông ta mơ hồ thấy được tia sáng nào đó tỏa ra trên người cả hai nhưng chỉ trong nháy mắt đã không thấy đâu nữa.
Ngay sau đó, Lâm Lạc Dao nhẹ nhàng vẫy lá bài trên tay, trước mắt bao nhiêu người thế nhưng một lá bài lại biến thành hai lá!
Đây là…… Đang ảo thuật sao?
Ông Cao càng thêm hoảng hốt, nhìn cô gái trước mặt trong đồng tử cô dường như trong hiện ra đường vân nào đó khiến người ta mê muội, trong lòng sinh ra sợ hãi!
Mà hoa văn trên lá bài mới xuất hiện cũng từ từ thay đổi theo đôi mắt của cô!
Thiếu chút nữa đã bị mê muội, ông ta càng nhìn càng thấy người trước mắt thần bí khó lường không kiềm chế được lui về sau hai bước, lại đột nhiên nhìn thấy trên giường bệnh đôi mắt vợ ông ta giật giật!
Không quan tâm đến cái khác, lập tức đến bên cạnh vợ mình, một giây cũng không dám chớp mắt mà nhìn chằm chằm bà ta.
Không bao lâu, trong phòng bệnh liền truyền ra tiếng la kích động, vui sướng của ông Cao: “Vợ ơi, em tỉnh rồi! Cuối cùng cũng tỉnh rồi! Thiếu chút nữa anh đã mất em rồi!”
Không hề quấy rầy vợ chồng hai người đoàn tụ, Cố Sướng đẩy Lâm Lạc Dao đi trên hành lang.
Nhìn hai lá bài màu đen trong tay Lâm Lạc Dao, Cố Sướng khẳng định mười phần hôm nay trước khi xuất phát trên xe lăn tuyệt đối không có thứ này. Mà vừa rồi đúng là trên tay Lâm Lạc Dao tự nhiên xuất hiện thêm một lá.
Nghiêm túc nhìn lá bài quỷ dị này, cho dù Cố Sướng không hề có thiên phú về huyền học cũng đã nhận ra sự khác biệt của nó so với những lá khác trên thị trường ngay từ ánh mắt đầu tiên.
Đó là cảm nhận do mắt thường truyền đến, hoa văn phức tạp, quỷ dị trên nền đen đương nhiên sẽ khiến người ta cảm thấy thần bí, âm u, có người sẽ cảm thấy nhìn không thoải mái, có người lại sẽ cảm thấy độc đáo và kích thích.
Lâm Lạc Dao không hề quan tâm đến ác ý trên hai lá bài, trực tiếp ném chúng vào ví tiền nhỏ mới mua ở cổng chợ.
“Thư mời đến đông đủ, chúng ta cũng có thể chuẩn bị xuất phát.”
Cô quay đầu lại liếc nhìn Cố Sướng, lại nhìn nhìn Tiểu Viên và hệ thống đi theo bên cạnh chính mình chỉ là không ai có thể nhìn thấy.
Hai lá thư mời, nhà mình bốn người hẳn là, miễn cưỡng đủ rồi đi.
Không cần quá keo kiệt.
—— Nhà tổ nhà họ Lâm——
Dòng họ nhà họ Lâm ở thành phố Hồng Hàng ba năm sẽ tổ chức một lần nghi thức tế tổ long trọng, người trong tộc phải trở lại từ đường cúng bái tổ tông, tụ họp bên nhau ăn bữa cơm, gắn kết tình cảm.