Vợ chồng Lâm Cao Sầm không có tâm trạng ăn uống, bộ dáng thất thần khiến nhóm người Lâm Hoành Bá muốn mở tiệc chào mừng bọn họ cảm thấy càng thêm ngờ vực.
Kết thúc bữa tiệc sớm, một nhà Lâm Cao Sầm rời đi, Lâm Thi Tình cùng Lâm Hòa Trạch ngồi chung một chiếc xe như cũ.
Khâu Mỹ Hoa cuối cùng cũng dám đem ý tưởng trong đầu nhỏ giọng ấp a ấp úng nói với chồng.
“Chắc không phải…… hai đứa nó……”
Lâm Hoành Bá lập tức bảo bà ta im miệng, không được nói tiếp!
Sao có thể xằng bậy như vậy được! Người cùng họ, năm trước mới vừa biết hai người không phải anh em ruột, như thế nào lại có thể sinh ra tình cảm như vậy!
Nói không chừng trước kia hai người quen thân mật với nhau, tám phần là như vậy. Lâm Hoành Bá còn nhớ rõ tháng trước Cao Sầm còn nói muốn liên hôn cho Hòa Trạch với thiên kim tiểu thư môn đăng hộ đối ở Thủ Đô, khen con trai có chí cầu tiến! Sao có thể có tình cảm nam nữ với người mà bản thân gọi là em gái mười mấy năm!
Kẻ có tiền như Lâm Cao Sầm đương nhiên có bất động sản ở quê quán, ngày thường đều có người chuyên môn quét dọn, chỉ chờ mỗi năm bọn họ trở về một hai lần như vậy. Nội thất biệt thự này là được trang trí từ trước, vợ chồng Lâm Cao Sầm ở phòng ngủ chính, ba đứa con mỗi người một phòng.
Chỉ là, lần này Lâm Thi Tình không có trực tiếp trở về phòng mình, mà là vào phòng Lâm Hòa Trạch.
Vừa mới vào phòng, thân thể Lâm Hòa Trạch lập tức kề sát, thân mật cùng mê luyến hôn lên cổ Lâm Thi Tình, tay không thành thật mà sờ soạng thân thể cô ta.
Trên mặt Lâm Thi Tình hiện lên vẻ ngượng nghịu cùng ghê tởm, lúc quay đầu lại nhìn anh ta lại trở nên quyến luyến cùng ngượng ngùng.
“Anh, đừng.... Cha mẹ, em gái đều ở.”
Cô ta nói thế nhưng lại không thật sự dùng sức đẩy Lâm Hòa Trạch ra, giống như tâm trạng cực kỳ mâu thuẫn của cô ta trong thời gian này.
Lâm Hòa Trạch giống như bị quỷ ám, hoàn toàn không có cách nào đè nén dục vọng của mình với cô em gái không hề có quan hệ huyết thống trước mặt, đang muốn ôm cô ta lên giường tiếp tục thân thiết, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng đạp cửa.
“Mới vừa cơm nước xong cũng đừng ở trong phòng, ra phòng khách nói chuyện với mọi người đi.”
Mở cửa, người ngoài cửa đúng là Hà Mộng Hạ.
Bà ta phức tạp mà nhìn “con gái” tuy rằng tóc cùng quần áo đều còn tính ngay ngắn nhưng trên mặt hiện lên ửng đỏ, nhìn con trai gần như không hề che giấu tình yêu của mình, xoay người đi xuống thang lầu.
“Nghe mẹ nói, đi xuống được không?”
Lâm Thi Tình rũ mắt nhìn không ra tâm tình, sau một lúc lâu mới khuyên Lâm Hòa Trạch.
Trong phòng khách, thái độ của Hà Mộng Hạ miễn cưỡng còn tính bình thường, còn nói với hai người mấy câu. Lâm Cao Sầm lại nhìn chằm chằm tin tức trên TV, liếc cũng không liếc hai người. Lâm Hạo Ý vừa từ trong phòng bước ra nhìn người dưới lầu, trong lòng dâng lên sự phẫn nộ, ghê tởm cùng khó hiểu!
Cô ta không hiểu, tại sao chỉ trong ngắn ngủi một năm nhà mình lại thay đổi lớn như vậy!
Đầu tiên là phát hiện ôm sai Thi Tình, mình còn một người chị ruột khác, sau đó là sự xuất hiện của Lâm Lạc Dao đáng ghét, lại đột nhiên phát hiện cô bị ung thư thời kỳ cuối. Sau đó, lại là các sự kiện không khoa học, người nhà hoàn toàn trở mặt.
Nếu nói đến bước này rồi, Lâm Họa Ý miễn cưỡng còn có thể an ủi bản thân coi như trở lại quá khứ.
Nhưng Lâm Thi Tình sao có thể cùng anh cả ở bên nhau!
Cô ta tuyệt đối không thể tiếp thu được anh chị mình nhiều năm như vậy lại trở thành người yêu, thật sự khiến cô ta buồn nôn! Quá ghê tởm!
“Tôi mặc kệ hai người nghiêm túc hay không, không cần lại để tôi nhìn thấy hai người lôi lôi kéo kéo ở bên ngoài! Càng không cho phép hướng bất kỳ ai lộ ra ý tưởng không bình thường của các người!”
Nhìn ánh mắt của con trai hoàn toàn dính trên người “con gái”, Lâm Cao Sầm sao có thể không cảm thấy ghê tởm, ông ta chỉ hận chính mình không sớm một chút tiễn Lâm Thi Tình đi! Hận năm đó thế nhưng sẽ ôm sai con!
Lâm Thi Tình nghe được lời này, cúi đầu không nói lời nào, chỉ là nắm chặt tay mình.
Lâm Hòa Trạch cầm tay cô ta, kiên định mà nói ra dự tính của mình với cha mẹ.
“Con nhất định phải kết hôn với Thi Tình, lần này tế tổ con chính là muốn cho Thi Tình một danh phận!”