Lấy Mạng Huyền Học Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng (Dịch Full)

Chương 244

Unknown Chương 244

Trong lòng Lý Điệp Mộng chợt căng thẳng khi nghe được lời này nhưng lại có một việc khiến cô ta càng để tâm hơn. Giọng nói của cô gái này sao mà càng nghe càng quen tai, chỉ là không nói nhiều lắm lại thêm không khí khẩn trương nên trong chốc lát khiến Lý Điệp Mộng quên mất.

Hiện tại cuối cùng cũng nhớ đến.

Chủ kênh huyền học nổi tiếng nhất trên mạng —— Lâm Lạc Dao! Người mới vừa vạch trần chính mình dàn dựng trước mặt nhiều người xem phát sóng trực tiếp như vậy!

Vậy mà là người tàn tật!

Hiện tại, trong đầu Lý Điệp Mộng làm gì còn tồn tại cái gì gọi là trò chơi, chứng cứ, bầu phiếu, tất cả đều là bản thân là người phát hiện ra bí mật của chủ kênh nổi tiếng nhất trên mạng này! Khó trách Lâm Lạc Dao không mở camera, là vì sợ bị người khác phát hiện thần tiên sống được nhiều người cúng bái thế mà vẫn ngồi xe lăn như người bình thường!

Lần đầu tiên gặp phải chuyện lớn như vậy khiến tay chân Lý Điệp Mộng nóng lên, thậm chí cô ta đã nghĩ tới cảnh tưởng sau khi ra ngoài có thể dựa vào tin tức này đạt được chú ý cùng nổi tiếng!

Lần này chắc chắn mình sẽ trở nên nổi tiếng!

Bên kia, Thượng Lương không kiên nhẫn tìm kiếm trong căn phòng trước mặt này, vận may của anh ta tốt nhất trong số những người ở đây thật nhanh đã tìm được một số thứ hữu dụng. Sổ sách tham ô của quan chức, thư tố cái quan ngoại giao, còn phát hiện bí mật của tôi tớ!

Ở chỗ không ai nhìn thấy biểu cảm trên mặt anh ta liền trở nên lãnh khốc, tối tăm đi thẳng đến phòng thuộc về “anh ta”, thấy những bộ áo giáp, bội kiếm sáng chói, Thượng Lương chợt lộ ra nụ cười có chút thẹn thùng, thành kính mà nhập tâm lau khô tay của chính mình sau đó cẩn thận mà chạm vào chúng nó.

Nếu không phải nơi này tràn ngập những chuyện bất thường, anh ta thật sự muốn mặc trọn bộ áo giáp này vào ngay lúc này!

Nhưng không có thời gian mặc áo giáp vào, Thượng Lương lén lút giấu một con dao găm có vỏ khảm đá quý vào trong quần áo, cảm thấy sự ấm áp lan truyền trong lồng ngực!

Nghe được bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng bước chân Thượng Lương cảnh giác mà quay đầu lại với bộ dáng thành thật và chất phác ban đầu, nói với người tới.

“Ngươi tìm ta có chuyện gì?”

Bóng tối lại lần nữa buông xuống, tất cả đèn, ánh nến đều đồng thời tắt, tiếng chuông quỷ dị lại lần nữa vang lên, cho đến khi quản gia nói ra: “Lần bầu phiếu thứ hai chính thức bắt đầu.”

Vòng này lại không thấy Phùng Oánh.

“Tôi tớ đã bị một trong số các người lén giải quyết rồi.”

Dường như tâm trạng quản gia càng ngày càng tốt, đô cung trên khóe miệng cũng lớn hơn trước rất nhiều nhưng cộng với lời nói của ông ta cùng với việc Phùng Oánh lặng lẽ biến mất không một tiếng động chỉ khiến mọi người cảm thấy da đầu tê dại, càng nghĩ càng ớn.

Mấy người mất tích đó cuối cùng đi đâu rồi, trò chơi này lại là chuyện gì đây?

“Trong hai tiếng vừa rồi các người đã tìm được rất nhiều bí mật. Hiện tại, hãy chia sẻ cho mọi người cùng biết, quyết định ai mới là người xứng đáng nhất bị loại.”

Quản gia trở lại trước bàn dài một lần nữa, giống như lần trước hướng dẫn bọn họ vạch trần bí mật của những người khác, đề cử ra một người chịu tội thay.

Trước đó, Thượng Lương vẫn luôn điệu thấp, lúc này lại mười phần chủ động mà mở miệng, chỉ vào Lý Điệp Mộng: “Tôi muốn buộc tội cô ta — quan ngoại giao.”

Lý Điệp Mộng không nghĩ tới ngay từ đầu chính mình đã bị buộc tội, nhưng nhìn trong phòng khách chỉ còn lại có bốn người, cuối cùng cô ta cũng hiểu rõ.

Bởi vì Thượng Lương biết lúc này chỉ có thể mượn sức “Quốc vương” cùng “Đại thần”, nếu không anh ta cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Nếu vòng tiếp theo một trong hai người quốc vương cùng đại thần bị loại thì Thượng Lương sẽ có hy vọng trở thành người thắng cuối cùng.

Lý Điệp Mộng tức điên, thuận thế kể ra đội trưởng đội cận vệ từng đạt huân chương kỵ sĩ, lại vi phạm lời hứa của chính mình với thần linh rằng sẽ vĩnh viễn trung thành với quốc vương mà lại yêu đương vụng trộm với vương hậu!

Đôi mắt Thượng Lương như muốn ăn thịt nhìn người phụ nữ trước mắt, nhưng anh ta không hề biện giải cho bản thân, chỉ lộ ra biểu cảm lạnh nhạt, lạnh nhạt vô cùng còn trộn lẫn một chút phẫn nộ không biết từ chỗ nào đến.

Lâm Lạc Dao nhìn trò khôi hài trước mắt này, nhìn ông già quản gia vẫn luôn xem diễn, rốt cuộc mở miệng.

“Khấu Thừa Chí, trò chơi đến đây kết thúc.”


Bình Luận (0)
Comment