Lấy Mạng Huyền Học Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng (Dịch Full)

Chương 365

Unknown Chương 365

Người này là chưởng môn của một môn phái huyền học nhỏ nào đó, ngày thường chủ yếu dựa vào làm pháp sự để chống đỡ tài chính môn phái, cũng nghe nói danh tiếng của Lâm Lạc Dao gần đây, liền có lòng tốt kiến nghị khách hàng đổi lại mời người này xử lý.

Vừa rồi người này tính ra được chút ít gì đó, lại dự cảm chuyện này sẽ không được giải quyết thuận lợi như vậy, thậm chí bản thân ông ta cũng không tìm được chân tướng.

Du Phương Nhuận chưa xem qua phát sóng trực tiếp nhưng nghe đại sư này nói như vậy bèn vội vàng tiến đến bên cạnh chị em Ngụy Lan, muốn hỏi bọn họ đại sư bọn họ nói lợi hại như thế nào, làm cách nào mới có thể mời người đó đến.

Ngụy Huân giơ ra di động, bày ra giao diện của phòng phát sóng trực tiếp cho Du Phương Nhuận xem: “Đại sư liền ở trong này.”

Vừa nghe miêu tả, cứ cảm thấy có chút quen tai a, văn vật đặc biệt như vậy hình như tôi đã gặp qua ở đâu rồi thì phải!

Tôi đã đào những bức ảnh trên điện thoại của mình ra, đây hẳn là chiếc hộp đựng bằng đồng có cảnh cây cột hiến tế giết người của Vương quốc Thủy Chân cổ đại. Nó nằm trong bộ sưu tập của viện Bảo tàng Số 1!

Woa, tôi cũng tra được trên mạng! Nghĩ đến người thời cổ kia cư nhiên dùng loại đồ vật này làm công cụ chứa đựng…… Trong lòng lạnh buốt, bọn họ thật sự không có một chút kiêng kỵ sao?

Lúc đầu nhân loại hiến tế đều vô cùng đẫm máu, tìm kiếm một chút về hiến tế là biết tư tưởng quan niệm của người thời đó hoàn toàn khác với bây giờ. Thậm chí ở địa phương nào đó còn có tục lệ để đầu lâu bên dưới nền nhà để cầu trời cao phù hộ……

Nước Thủy Chân thật sự thần kỳ, nghe nói đã từng tồn tại một cái đường hầm có thể thông đến đại lục khác, đáng tiếc sau đó bị thất truyền, để lại vô số bí mật.

Đừng lạc đề, quay lại nguyền rủa nè! Thật sự có loại chuyện nguyền rủa này sao? Chỉ cần tiếp xúc liền sẽ trúng chiêu vậy cũng quá đáng thương đi, nhân viên khảo cổ cũng là vì bảo vệ chúng thôi mà.

Khu vực bình luận, người xem nghe xong sự kiện nguyền rủa thần kỳ lại ríu rít thảo luận, mấy người chết thảm thì có thù báo thù có oán báo oán, không cần thiết liên lụy đến nhân viên công tác văn vật! Còn đều là chuyên gia và học giả lợi hại như vậy nữa!

“Oán niệm thật sự có thể tồn tại được thời gian dài như vậy sao?”

Cố Sướng đẩy Lâm Lạc Dao nhận vé vào viện bảo tàng số 1, trong hiểu biết của anh thì năng lượng đều không tránh khỏi được trôi đi theo thời gian cùng hao hụt khi truyền đi, hẳn là oán niệm cũng không ngoại lệ. Nếu nguyền rủa có thể tồn tại ngàn năm vì sao lại không trả thù sớm hơn một chút, nếu thật sự có thể nguyền rủa được bất kì ai chạm vào thì trên đời này đã không có người dám trộm mộ, cũng không ai dám làm chuyện xấu.

“Xác suất này không phải không tồn tại, nhưng nhỏ đến gần như không có.”

Bởi vì Lâm Lạc Dao ngồi xe lăn, nhân viên viện bảo tàng tận tâm đi theo phục vụ suốt chặng đường, đưa bọn họ qua lối đi không có chướng ngại vật nhanh chóng đến địa điểm bọn họ đang muốn tới, sảnh số 1 nơi cất giữ chiếc hộp bằng đồng điêu khắc cảnh tượng hiến tế.

Còn chưa đi vào, Lâm Lạc Dao liền cảm nhận được bầu không khí bất thường ở nơi này.

Không vội vã làm Cố Sướng trực tiếp đẩy chính mình tìm chiếc hộp kia, hai người tiến về phía trước dọc theo con đường triển lãm viện bảo tàng, đủ loại cảnh tượng cũng không ngừng thay đổi trước mắt cô. Hàng mi khẽ run đẩy ra sương mù của lịch sử, đồng tử đen nhánh phản chiếu nền văn minh mênh mông rộng lớn của loài người.

Văn minh cùng man rợ, sống hay chết, yêu cùng hận…… Vô số chuyện xưa đều trở về với cát bụi.

“Ở thế giới của cô, tiến trình lịch sử có tương tự như vậy không?”

Cố Sướng mở miệng liền nói thẳng Lâm Lạc Dao không phải người của thế giới này!

Rất nhiều chi tiết đều để lộ ra sự khác biệt của cô, như thể tuy rằng cô cũng có thể học tập, sử dụng bùa chú của giới huyền học nhưng nguyên lý đằng sau lại không giống nhau. Giống như lời cô nói từ sớm cô cũng không phải dùng truyền thừa ở nơi này để bói toán, cô chỉ là nhìn thấy mà thôi.


Bình Luận (0)
Comment