Lúc này, từ bệnh viện truyền đến hai tin tức: Mao Giai Thụy được xác nhận tử vong, Mao Gia Vận vẫn còn đang cấp cứu.
Những người quen biết cha con nhà họ Mao ở đây đều mang tâm tình trầm trọng, động tác tìm đọc tư liệu trong tay đều không hẹn mà cùng tăng nhanh tốc độ. Bất luận trong đó cất giấu bí mật gì, là nguyền rủa hay là ngoài ý muốn, bọn họ đều phải tra ra manh mối!
Bởi vì vừa rồi Lâm Lạc Dao nhắc tới giám sát, nhân viên xử lý sự vụ huyền học cùng người của viện bảo tàng tiến hành kiểm tra đoạn băng giám sát, hai người một tổ nhìn chằm chằm hình ảnh bất đồng giai đoạn.
“Chờ một chút! Chiếu lại đoạn này một lần nữa đi!”
Nhìn chằm chằm video giám sát đang phát nhanh gấp đôi, Vương Đồng tinh mắt kêu ngừng, nhắc nhở nhân viên công tác trở lại mấy giây trước phát chậm gấp đôi, chỉ thấy trên hình ảnh Mao Giai Thụy đưa dụng cụ cho cha mình là Mao Gia Vận, vừa vặn chặn lại camera.
Bên kia, cũng có người chú ý tới người phụ trách công tác an ninh trong video giám sát dường như cũng có gì đó không đúng.
Bắt đầu từ mười mấy năm trước, công tác lưu trữ, bảo vệ văn vật của nhà nước ngày càng nghiêm ngặt. Bao gồm toàn bộ văn vật được khai quật này, mỗi ngày ra vào đều cần nhiều cửa khẩu nghiệm chứng, hơn nữa tiến hành kiểm tra an ninh nghiêm ngặt, có mang theo vật phẩm vi phạm quy định hay không. Nhưng chế độ nhìn như không lọt vào một con ruồi, trong quá trình thực tế khó tránh khỏi xuất hiện một ít lỗ hổng nho nhỏ "không ảnh hưởng toàn cục".
Một đám lỗ hổng thật nhỏ tụ cùng một chỗ liền có thể biến thành âm mưu kinh người mà không ai ngờ tới!
“Đem tất cả những đoạn có thể không thấy rõ động tác tay bọn họ, không thấy toàn bộ linh kiện văn vật lấy ra.”
"Chủ nhiệm Hồ, còn muốn phiền toái các người ở bên ngoài nắm chặt thời gian đi điều tra, tùy thời bảo trì liên lạc!"
Lúc này, Nhiêu Nguyên Võ chạy tới sân bay chờ chuyến bay cất cánh trong đầu một mảnh hỗn độn, hai tay toát mồ hôi lạnh không biết đặt ở nơi nào mới tốt, thầm nghĩ nhanh chóng đi ra ngoài là tốt rồi!
Chuyến bay gần nhất anh ta đặt ra nước ngoài phải một giờ sau mới có thể cất cánh, khoảng thời gian chờ đợi này cũng trở nên hết sức gian nan.
Một lát sau, một cặp đôi trẻ tuổi cầm tờ phiếu đã đăng ký lên máy bay ngồi xuống ghế chờ bên cạnh anh ta. Trong lỗ tai hai người đều mang theo tai nghe, trong khoảng thời gian rảnh rỗi này câu được câu không trò chuyện.
Nhiêu Nguyên Vũ vốn là không có tâm tình đi nghe người khác nói chuyện, lỗ tai lại thập phần mẫn cảm bắt được nguyền rủa, viện bảo tàng cùng mấy cái từ đặc biệt chói tai, trái tim đột nhiên đập mạnh, cả người cũng trở nên từ mắt thường có thể thấy được khẩn trương lên.
Cặp đôi trẻ tuổi nói chuyện phiếm về phòng phát sóng trực tiếp huyền học cùng tiếng tim đập thình thịch của Nhiêu Nguyên Võ dần dần hỗn hợp cùng một chỗ, anh ta càng nghe càng cảm thấy không ổn, lại phân không rõ là sợ hãi thứ kia quả nhiên tồn tại nguyền rủa, hay là sầu lo vì chuyện này lại bị người đưa lên mạng rồi!
Chính mình nhất định phải đi, dù là nguyền rủa tạm thời còn tìm không ra mình, nhưng tiếp tục ở lại cũng rất có thể muốn xảy ra chuyện!
Nhiêu Nguyên Võ xuyên thấu qua cửa sổ sát đất thật lớn của sân bay nhìn thấy bầu trời âm u bên ngoài, tâm tình giống như thời tiết này, có một bóng ma làm thế nào cũng không xua đi được.
"Hành khách đến Tác Liệt xin lưu ý: Chuyến bay BA1234 của các vị đang bắt đầu lên máy bay, quý khách vui lòng mang theo đồ đạc tùy thân của mình và xuất trình thẻ lên máy bay để lên máy bay tại cổng số 6. Chúc quý vị có một chuyến bay vui vẻ!"
Đài phát thanh lên máy bay giống như âm thanh của tự nhiên rốt cục vang lên, Nhiêu Nguyên Võ lập tức đứng dậy, chuẩn bị lên máy bay sớm, lại không hề báo trước bị người phía sau vỗ vỗ bả vai.
Anh ta quay đầu thấy một người đàn ông đeo khẩu trang thất lễ đến gần mình, không đợi Nhiêu Nguyên Võ hỏi chuyện gì người nọ lại không nói một lời, liền trực tiếp giơ một vật nặng trong tay lên muốn đập vào huyệt thái dương của anh ta!
Ngay khi đầu óc Nhiêu Nguyên Võ trống rỗng, thân thể cũng không kịp phản ứng.
Theo tiếng vật nặng thật lớn ngã xuống đất vang lên! Trong chớp mắt, người nọ nhìn như lữ khách bình thường nhanh chóng đánh ngã chế phục, đồng tâm hiệp lực đem người đàn ông đè trên mặt đất, mặc cho anh ta giãy dụa như thế nào cũng không thể nhúc nhích được!