Những hành khách khác đều bị bạo động đột nhiên này làm cho kinh hãi, thiếu chút nữa sợ tới mức chạy tán loạn khắp nơi! Nhưng nhìn thấy mấy người đàn ông trẻ tuổi cao lớn kia lấy còng tay ra khóa chặt người bị đè trên mặt đất lại, cũng đưa ra giấy chứng nhận chính thức cho mọi người nói rõ là cảnh sát mặc thường phục đang trực, hành khách trong phòng chờ lúc này mới sờ sờ trái tim nhỏ của mình, tò mò đánh giá người trên mặt đất, nghĩ đây thật đúng là cảnh tượng khó gặp.
Nhiêu Nguyên Võ được cứu, biểu tình hoảng sợ trên mặt còn chưa hoàn toàn thu liễm đã phát hiện chính mình được một đám cảnh sát cứu.
Trên mặt không phải vui sướng cùng buông lỏng sống sót sau tai nạn, ngược lại giống như là vừa rời khỏi miệng hổ, lại gặp phải đàn sói! Anh ta cố gắng che giấu động thái tâm lý của mình, liên tục cảm ơn những cảnh sát mặc thường phục này, rất nhanh chỉ vào cửa lên máy bay: "Thật sự cảm ơn các anh! Người này đột nhiên tấn công, suýt chút nữa làm tôi sợ muốn chết! Nhưng tôi phải lên máy bay ngay, nếu không chuyến bay sẽ không kịp."
“Thật ngại quá, chờ tôi trở về nhất định sẽ gửi cờ thưởng cho các người!”
Anh ta giải thích hai câu liền muốn xoay người đi về phía cửa lên máy bay, chưa kịp đặt câu hỏi thì còng tay lạnh băng cũng đã tròng vào tay anh ta,
anh ta nhìn thấy còn có ánh mắt lạnh lùng mà chính xác của đám cảnh sát này.
“Đừng chờ trở về, trước tiên hãy theo chúng tôi đi một chuyến đi!”
Trong khi đó, cảnh sát đã đột nhập vào nhiều địa điểm và bắt giữ những người nghĩ rằng bí mật sẽ không bao giờ bị phát hiện.
Trong phòng triển lãm của viện bảo tàng, Lâm Lạc Dao đang nhìn cảnh tượng tế trụ giết người nổi danh kia, tròng mắt màu đen dưới ánh đèn chậm rãi chảy xuôi một loại ánh sáng nào đó.
Cô nhìn vô cùng nhập thần, giám đốc nhất thời không nỡ cắt đứt suy nghĩ của cô.
Vừa rồi, đám người Vương Đồng nhận được tin tức, cảnh sát ở bên ngoài đã mời phần lớn nhân viên liên quan đến vụ án tới hỗ trợ điều tra. Là người lãnh đạo, quản lý viện bảo tàng, giám đốc cũng nhận được tin tức nhất định, đồng thời nghe nói "chiến tích" của vị tiểu thư Lâm Lạc Dao này.
"Xin hỏi, là cô đã sớm biết hết thảy, cố ý dẫn mọi người đến xác minh sao?"
Trong lòng ôm một trăm nghi vấn, giám đốc lựa chọn một vấn đề nổi lên trong lòng mình đầu tiên.
Lâm Lạc Dao quay đầu nhìn ông ta, nghiêm túc gật gật đầu, có vẻ là dân chúng lương thiện: "Hiện tại mọi người coi trọng nhất chính là chứng cứ, tôi đây liền đem chứng cứ sớm chuẩn bị tốt, đẩy nhanh một ít tiến trình."
Khuôn mặt giám đốc lộ ra vẻ khổ sở, vừa rồi nghe được một cái lại một cái tin tức hoàn toàn đột phá tưởng tượng của ông ta. Ông ta làm sao cũng không nghĩ tới trên thế giới này lại tồn tại người đặc thù như vậy, có thể nhìn thấy đồ vật người khác không nhìn thấy! Càng không nghĩ tới tiền bối mình thập phần kính trọng, đồng nghiệp, anh em tin cậy lại...... Làm ra chuyện như vậy!
“Bọn họ làm sao...... Làm sao dám!”
Nghe thấy giám đốc bi thống mà mang theo phẫn nộ cảm khái, ánh mắt Lâm Lạc Dao lại từ vật tái hiện lại cổ nhân lấy đồng loại làm tế phẩm cấp bậc cao nhất này, khẩn cầu thần linh che chở đạt được thức ăn phong phú cùng an bình, đặt ở trên người vị giám đốc này!
"Ham muốn là sự tồn tại không được thỏa mãn, con người sinh ra vì ham muốn và chết đi vì ham muốn. Những câu chuyện tương tự diễn ra từng khoảnh khắc, tất cả các hiện vật lịch sử được lưu giữ ở đây đã chứng kiến những câu chuyện của những người đi trước và tiếp tục chứng kiến những câu chuyện mới lặp đi lặp lại."
Từ trong miệng cảnh sát, trước mắt giám đốc chỉ biết đại khái tình tiết vụ án, càng nhiều chi tiết nhất định phải đợi tiến hành điều tra thẩm vấn những người đó, lại kết hợp chứng cứ hiện vật xây dựng ra một bộ logic hoàn chỉnh mới có thể công bố. Cho dù cảnh sát đã chuẩn bị sẵn sàng, tốc độ cũng đủ mạnh mẽ vang dội, vẫn không tránh khỏi tốn một đoạn thời gian.
Nhưng không phải cô gái này có thể nhìn thấy sự thật, nhìn thấy quá khứ và tương lai sao?
Vì vậy, khi những người khác còn đang điều tra manh mối, giám đốc một mình tới đây muốn giải quyết nghi hoặc trong lòng, cái hộp đồng này vì sao lại bị treo đầu dê bán thịt chó, những người đó lại cụ thể làm như thế nào!