Lấy Mạng Huyền Học Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng (Dịch Full)

Chương 512 - Chương 512: Phiên Ngoại Thế Giới Thay Đổi (1)

Unknown Chương 512: Phiên ngoại thế giới thay đổi (1)

“Đi thong thả, hoan nghênh lần sau lại ghé đến!”

Cùng với lời nói ấm áp như gió xuân của người đàn ông, trong tiệm tiễn đi vị khách cuối cùng. Thẩm Hoằng Tân tắt đèn bảng hiệu, khóa cửa trước lại, bắt đầu dọn dẹp trong tiệm.

Lúc này, trên lầu đi xuống một người phụ nữ xách theo túi rác, nhìn thấy anh ta cũng đã thu dọn xong rác rưởi hôm nay, liền lên tiếng chào hỏi.

“Gần đây buôn bán hình như không tệ, đều có thể bán hết rất nhanh nha.”

Thường Phái Linh cùng anh ta xách túi rác ra cửa sau bỏ vào thùng rác, thuận tiện trò chuyện vài câu.

Mặc dù cha mẹ một trăm lần không đồng ý, cô ta vẫn dọn ra khỏi nhà, thuê nhà ở lầu năm của tòa nhà này, đối với việc làm ăn của cửa hàng lầu một này tự nhiên là tương đối hiểu rõ, càng ngày càng tốt.

Nhắc tới chuyện làm ăn trong tiệm, Thẩm Hoằng Tân nhanh chóng lộ ra nụ cười, cảm khái nói: "Đúng vậy, rốt cuộc cũng gom được chút khách quen, áp lực cuối cùng cũng không lớn như vậy.”

Hai người cùng nhau trở lại vòi nước trong tiệm rửa tay, Thẩm Hoằng Tân vừa là chủ tiệm lại kiêm luôn nhân viên phục vụ bỗng nhiên gọi lại Thường Phái Linh chuẩn bị trở về lầu trên, bảo cô ta chờ một chút!

"Đúng rồi, lần trước cô nói cái bánh ngọt mật ong kia, tôi đã thử làm một cái, chúng ta cùng nhau nếm thử xem?"

Cái bánh mật ong này, trước kia anh ta có nghe nói qua, nhưng chưa từng làm thử.

Mấy ngày trước, Thường Phái Linh nói lúc cô ta học đại học có ăn qua một lần, lúc ấy ăn cực kì ngon, đáng tiếc sau đó không được ăn ngon như vậy nữa.

Thẩm Hoằng Tân ghi tạc ở trong lòng, ở trên mạng tra xét các loại công thức nấu ăn lại hỏi bạn bè mình quen biết lúc học làm bánh, ngày hôm qua chuyển phát nhanh khuôn mẫu vừa tới anh ta đã bắt đầu bắt tay vào làm, bây giờ còn đặt ở tủ lạnh nhỏ!

Nghe thấy anh ta cư nhiên làm bánh ngọt mình thuận miệng nhắc tới, Thường Phái Linh rất là kinh ngạc, trong ánh mắt có chút luống cuống.

Bánh ngọt mật ong ướp lạnh một đêm đã được bưng ra, Thẩm Hoằng Tân lại nhanh chóng lấy ra một cái đĩa, hai cái muỗng nhỏ, đặt bánh ngọt lên bàn, mời cô ta tới cùng ăn thử.

“Lần đầu tiên tôi làm, có lẽ không ngon như cái lúc trước cô ăn.”

“Có ý kiến gì cô cứ nói, tôi sẽ cố gắng cải tiến!”

Duỗi cái cái eo hơi mỏi xong, Thẩm Hoằng Tân phất tay kêu cô ta lại đây cùng nhau ăn, hai người ngồi bắt đầu chia sẻ "sản phẩm mới nhất" trong tiệm này.

Cái muỗng cắt miếng bánh màu vàng nhạt mềm mại, kết cấu vừa chặt vừa mềm mại theo cái muỗng tiến vào trong miệng.

Một mùi thơm nồng đậm của lòng đỏ trứng cùng mật ong trong nháy mắt ở trong khoang miệng phát ra, mùi vị nhẵn nhụi ướt át, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng mím một cái liền hòa tan, mắt Thường Phái Linh lập tức phát ra ánh sáng, sau đó dùng sức gật đầu.

“Ăn rất ngon! Cảm giác so với cái bánh năm đó tôi ăn không kém bao nhiêu!”

“Anh thật đúng là quá giỏi!”

Đại khái là "Bệnh nghề nghiệp" của giáo viên, Thường Phái Linh ở trong trường học thường dùng các biện pháp khích lệ điều động tính tích cực của học sinh, thỉnh thoảng cũng sẽ đem thói quen này mang vào trong cuộc sống, ai lại không thích nghe người khác khen ngợi mình chứ!

Nhất là đối với người làm món ngon mà nói, tận mắt nhìn thấy người thưởng thức tác phẩm của mình lộ ra nụ cười vui mừng và hạnh phúc như vậy, khen ngợi đồ ăn mình làm ngon chính là thời khắc hạnh phúc nhất.

Nụ cười trên mặt Thẩm Hoằng Tân càng lớn, cũng vội vã múc một miếng bỏ vào miệng, bánh ngọt lạnh lẽo mà ngọt ngào mang đến cho người ta hai tầng hạnh phúc, ánh mắt của anh ta cũng trở nên đặc biệt sáng ngời.

Bởi vì cửa hàng không lớn, bàn ghế bên trong cũng đều là loại nhỏ.

Một miếng bánh ngọt hai người chia sẻ, Thẩm Hoằng Tân trực tiếp chọn bàn đơn nhỏ nhất. Hai người cười nhìn nhau, tựa hồ đều cảm nhận được hơi thở của đối phương.

Chỉ là ánh mắt đối diện trong một giây kia, bầu không khí không tầm thường khó có thể nói thành lời lan tràn ra, hai người đều trong nháy mắt lĩnh hội được tình cảm vi diệu mà rõ ràng nào đó.

Đồng thời cúi đầu lại nhịn không được lần nữa nâng lên, nhìn đối phương ngây ngốc mà cười rộ lên.

Cái gì cũng không nói, nhưng một cái gò má ửng đỏ, một đôi tai đỏ bừng, hai trái tim bùm bùm nhanh chóng nhảy lên rõ ràng đều đã biết giữa hai người có cái gì đó trở nên không giống nhau.


Bình Luận (0)
Comment