Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 1122 - 【Vip】 Nguyền Rủa Của Ma Nhãn (6)

【VIP】 Nguyền rủa của Ma Nhãn (6) 【VIP】 Nguyền rủa của Ma Nhãn (6)

Cách mười mấy giây, Cẩu trưởng lão khó hiểu nói:

“Lấy tính cách cùng đầu óc của Nguyên Thủy, không nên làm ra chuyện lỗ mãng như vậy, nơi này còn có ẩn tình hay không?”

Ở dưới tình huống như vậy, hoàn toàn có thể chế phục Ngụy Nguyên Châu, cứng rắn khống chế, căn bản không cần thiết giết người.

Phó Thanh Dương lạnh lùng nói:

“Không có ẩn tình, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã thừa nhận, hắn giết Ngụy Nguyên Châu, chính là cảm thấy gã đáng chết.”

Dừng một chút, hắn nói:

“Tôi muốn bổ sung một sự kiện, Lý Đông Trạch đội trưởng đội 2 khu Khang Dương, cấp trên trước đây của Nguyên Thủy Thiên Tôn, vừa rồi gọi điện thoại nói cho tôi biết, không lâu trước đó, hắn phát hiện tính tình Nguyên Thủy Thiên Tôn trở nên vô cùng cố chấp, so với lúc mới vừa vào làm kém rất nhiều.”

Thiên Hỏa trưởng lão nghe vậy giận dữ:

“Tính tình Nguyên Thủy Thiên Tôn thay đổi to lớn? Chuyện quan trọng như vậy, cậu cũng không biết? Cậu tên cấp trên này làm như thế nào?”

Phó Thanh Dương chưa phản bác, “Chưa thể phát hiện tính cách cấp dưới biến hóa, là tôi thất trách, tôi không có lời nào để nói.”

Tức Nhưỡng trưởng lão phân tích: “Nhiều lần trải qua phó bản yêu cầu cao độ, trải qua sinh tử, âm thầm không biết ảnh hưởng tính tình của hắn? Nhưng, hắn trở thành linh cảnh hành giả tới nay, cũng mới vào phó bản năm sáu lần, cho dù nguy hiểm nữa, cũng không đến mức tính tình thay đổi to lớn.”

Trong loa vang lên tiếng Cẩu trưởng lão thở dài: “Có lẽ không phải phó bản, tôi nhớ tới một sự kiện.”

“Có việc ông nói luôn, đừng lấp lửng nữa.” Thiên Hỏa trưởng lão hôm nay tâm tình đặc biệt nóng nảy.

Cẩu trưởng lão cười khổ nói:

“Việc này nói đến trách tôi, mọi người đều biết, vụ án Sở gia bị diệt là tôi từ chỗ Ma Nhãn tìm hiểu được, nhưng còn có một việc tôi chưa nói, lúc ấy Ma Nhãn đưa ra điều kiện, là gặp Nguyên Thủy Thiên Tôn một lần, tôi đã đáp ứng.

“Ma Nhãn tuân thủ hứa hẹn, nói cho tôi chân tướng vụ án diệt môn năm đó, nhưng không ngờ, hắn đột nhiên nguyền rủa Nguyên Thủy Thiên Tôn, nguyền rủa Nguyên Thủy trở nên cố chấp như hắn.”

“Tôi lúc ấy từng cẩn thận kiểm tra trạng thái của Nguyên Thủy, hắn cũng chưa bị nguyền rủa, mà Ma Nhãn cũng bị phong ấn ở trong vườn bách thú, mất đi toàn bộ năng lực. Tôi vốn tưởng rằng đó chỉ là kẻ vô năng miệng pháo, bây giờ xem ra...”

Còn có loại chuyện này? Bốn vị trưởng lão nghe xong trầm mặc.

Phó Thanh Dương lại lắc đầu, “Tôi lúc ấy cũng có mặt, bất cứ nguyền rủa nào đều sẽ có dấu vết, nhưng Nguyên Thủy không có dấu hiệu bị nguyền rủa, cái này là chúng ta từng xác nhận. Hơn nữa, công năng tịnh hóa của chày Phục Ma, có thể trừ khử nguyền rủa, Ma Nhãn cũng không phải Vu Cổ Sư, hắn dựa vào cái gì nguyền rủa Nguyên Thủy? Tôi không cho rằng Nguyên Thủy đã bị nguyền rủa.”

Lạc Thần trưởng lão hỏi ngược lại: “Vậy cậu làm sao giải thích Nguyên Thủy Thiên Tôn tính tình chuyển biến cố chấp quái đản!”

Phó Thanh Dương không có lời nào để chống đỡ.

Hoàng Sa Bách Chiến hỏi:

“Hắn bây giờ ở vịnh Phó gia của cậu?”

Phó Thanh Dương nói:

“Ở trong tầng hầm ngầm, đang tiếp nhận bác sĩ tâm lý trị liệu. Tôi cho rằng, không ngại chờ đợi một chút kết quả chẩn đoán. Cẩu trưởng lão, ông có thể đi vườn bách thú thử Ma Nhãn, xem chuyện rốt cuộc là thế nào.”

Thám Báo là bác sĩ tâm lý trời sinh, bởi vì có thể quan sát lòng người, nhưng bác sĩ tâm lý cũng không phải chỉ có quan sát, còn cần có mở đường, trấn an, câu thông các kỹ năng.

Mà những thứ này, là cần ngày sau học tập cùng nghiên cứu.

Bằng không, Phó Thanh Dương nhất định sẽ tự mình cùng tên “rác rưởi” kia tâm sự một lần cẩn thận.

“Chỉ có thể như vậy. A, Ma Nhãn tên kia nếu biết hiệu quả của nguyền rủa, vui vẻ đến mức thăng cấp tại chỗ nhỉ?” Tức Nhưỡng trưởng lão hỏi: “Mấy đội viên kia của đội tuần tra thế nào?”

Phó Thanh Dương nói:

“Tạm dừng toàn bộ công tác, giải trừ toàn bộ chức vụ, giam lỏng ở vịnh Phó gia, chờ đợi kết quả xử lý của tổng bộ. Trong đó, Quan Nhã cùng Khương Tinh Vệ là tòng phạm chủ yếu, phải xử lý nghiêm túc.”

“Khụ khụ.” Thiên Hỏa trưởng lão dùng sức ho khan một tiếng: “Tinh Vệ là người chưa trưởng thành, thiếu sức phán đoán, bị Nguyên Thủy cùng Quan Nhã xúi giục mới sẽ làm ra loại chuyện này, nên xử lý khoan hồng.”

Hoàng Sa Bách Chiến hừ lạnh nói: “Bảo vệ như thế nào, Ngụy Nguyên Châu kia cho dù đáng chém làm trăm ngàn mảnh, cũng không nên do cô ấy một tiểu nha đầu ra tay. Ông nói cho tôi biết bảo vệ như thế nào? Thế này nếu bảo vệ được, uy tín chính phủ ở đâu? Kỷ luật ở đâu?”

Thiên Hỏa trưởng lão: “...”

Cẩu trưởng lão tâm tình không tốt nói:

“Trước cứ như vậy đi, tôi bây giờ liền đi vườn bách thú một chuyến, gặp Ma Nhãn chút. Bài đăng kia trên diễn đàn, Thanh Dương, cậu xử lý một phen, giải thích cho mọi người một chút, đừng để mặc lời đồn đãi lên men.

“Tan họp!”

Bình Luận (0)
Comment