Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 1556 - Chương 1556. Chỗ Vô Thanh Nổi Tiếng Sét (1)

Chương 1556. Chỗ vô thanh nổi tiếng sét (1)
Chương 1556. Chỗ vô thanh nổi tiếng sét (1)

Một cái là Tôn Miểu Miểu gửi đến:

“Tôi mang danh sách Thần Dạ Du năm 1990 —— năm 2000 tập hợp toàn bộ, bao gồm hiện trạng của bọn họ, có rất nhiều người đã trở về linh cảnh, thời gian có hạn, tôi chỉ có thể tổng kết đơn giản cuộc đời của bọn họ, không thể liệt kê ra chi tiết lý lịch cho cậu, lượng công việc quá lớn.”

Lục thủy làm việc rất đáng tin, còn tặng kèm sự tích cuộc đời! Khóe miệng Trương Nguyên Thanh mỉm cười:

“Cảm tạ cảm tạ, quay đầu mời cô ăn cơm, cô vĩnh viễn là bảo bối nhỏ của bản Thiên Tôn.”

Tôn Miểu Miểu: “Ghê tởm, phi!”

Liền không để ý tới hắn nữa.

Trương Nguyên Thanh mang nội dung hai câu nói chuyện phiếm kể trên xóa đi, bảo lưu lại file Tôn Miểu Miểu gửi đến, mở ra laptop của Quan Nhã —— Vừa rồi lúc làm việc, đã ném đến góc bàn.

Thuần thục nhập mật mã laptop, mở ra “phần mềm nói chuyện” phiên bản máy tính, tải xuống file đính kèm.

Đính kèm là một phần bảng, đợi tải xuống xong, Trương Nguyên Thanh mở bảng, bảng tổng cộng có mười trang, một năm một tờ, một tờ nhân số nhiều nhất là hai ngàn ba trăm người.

Một tờ nhân số ít nhất là một ngàn sáu trăm người.

Từ năm 1990 đến năm 2000, tổng nhân số Thần Dạ Du của Thái Nhất môn, vậy mà lại không đột phá hai ngàn năm trăm người.

Mấy triệu kilomet vuông đất đai, quy mô dân cư hơn một tỷ, dựa theo tỉ lệ này xem, số lượng Thần Dạ Du quả thật thưa thớt.

Đương nhiên, số lượng Thần Dạ Du hoang dã cũng không thể xem nhẹ, nhưng so với tổng dân cư, vẫn ít ỏi.

Trương Nguyên Thanh nhìn kỹ bảng, rất nhanh bắt đầu âm thầm suy nghĩ:

“Tạm thời còn chưa thể xác định vị Thần Dạ Du kia trong Ám Ảnh Song Tử, là quan phương hay hoang dã, điều tra cần từng bước một.”

“Ừm, La Bàn Quang Minh xuất hiện ở năm 1998, tổ chức Tiêu Dao lúc đó, Liệt Dương Ám Ảnh tứ tử, đều là Chúa Tể đỉnh phong. Thái Nhất môn năm 1990 đến năm 2000, nhân số Chúa Tể đỉnh phong là 9 vị, trong đó 6 người ở trước năm 1998 đã trở về linh cảnh, không có khả năng tham dự tranh đoạt la bàn, hẳn là không phải Thần Dạ Du của Ám Ảnh.”

“Ba vị còn sống, phân biệt là đại trưởng lão Xích Nhật Hình Quan; Thông Linh trưởng lão quản lý doanh địa tập huấn; Tinh Thần Đại Hải trưởng lão nắm giữ đội tuần tra.”

“Trước từ ba vị này bắt đầu điều tra đi, tổ chức Tiêu Dao mai danh ẩn tích hơn hai mươi năm, biết những chuyện cũ này đều là các lão già, nên tìm ai hỏi thăm đây? Viên Đình khẳng định không được, Viên Đình quá trẻ tuổi, không thăm dò được chuyện xa xưa như vậy.”

“Hơn nữa lấy phong cách của hắn, chuyện cũ của các Chúa Tể còn chưa thăm dò được, chuyện Nguyên Thủy Thiên Tôn tìm hiểu tình báo các Chúa Tể, sẽ dẫn đầu truyền khắp Thái Nhất môn.”

“Tìm Phó Thanh Dương hỏi thăm? Lần trước chính là từ chỗ hắn nghe được tổ chức Tiêu Dao, lần này nếu lại hỏi thăm, mình biểu hiện ra độ chú ý liền quá cao rồi. Phó Thanh Dương là Thám Báo, nhỡ đâu từ trong vẻ mặt của mình nhìn ra cái gì.

“Chậc, Thám Báo thực làm người ta chán ghét nha.”

Trương Nguyên Thanh đột nhiên bị làm khó, hắn không dám đi hướng các trưởng lão hỏi thăm tình báo tổ chức Tiêu Dao, nhưng loại chuyện cũ năm xưa này, nhất định phải là các lão già mới biết được.

Bảo Tôn Miểu Miểu đi hướng phía ông nội cô nghe ngóng?

Cái này cũng không bảo hiểm, nhưng thật sự không có cách nào, có thể thử một chút.

Lúc này, Quan Nhã quấn khăn tắm đi ra.

“Nửa giờ, anh còn tưởng em vào phòng tắm sinh con rồi.” Trương Nguyên Thanh quay đầu nhìn lướt qua, liền một lần nữa chuyển sức chú ý tới máy tính.

“Anh nếu nhất định phải nói sinh con cũng không sai, ít nhất lưu trình là đúng, chẳng qua số lượng con của anh có hơi nhiều.” Quan Nhã cười mỉm nhấn ga, sau đó chờ Nguyên Thủy đua xe với mình.

Nào ngờ vừa rồi còn giống như con chó Teddy nhỏ đang đói, lúc này vậy mà lại không để ý tới đối với sắc đẹp của mình, cũng không bắt chuyện mặn mòi với cô, mà là cau mày nhìn chằm chằm màn hình máy tính.

Cô gái giai đoạn đang yêu, đều cảm thấy mình là cục cưng đáng yêu quan trọng nhất trong lòng bạn trai, không thể chịu được một chút lạnh nhạt nào.

Tuy cho dù vì tư thế đi đường thông thuận, lúc này cũng không nên đi trêu chọc Thần Dạ Du quỷ kiến sầu nữa, nhưng mới nếm thử mùi vị hoan ái, trong lòng Quan Nhã vẫn dâng lên một cảm xúc “Tuy sợ hãi bị đè, nhưng không cản trở ta tức giận”, nói:

“Tiểu tử thối, có cái gì so với em càng đẹp hơn?”

“Anh đang tìm một vị cố nhân, nhưng không biết nên tiếp tục như thế nào.” Trương Nguyên Thanh mang sầu lo của mình nói cho bạn gái, “Anh nghĩ tìm hiểu bí ẩn, nhưng thoát ly quan phương, con đường cá nhân của anh có chút trứng chọi đá.”

“Xích Nhật Hình Quan? Anh đang điều tra các trưởng lão Thái Nhất môn, anh hoài nghi thủ lĩnh Ám Dạ Mân Côi ở trong bọn họ?” Quan Nhã nhíu mày, ý tưởng của Nguyên Thủy rất lớn mật nha.

“Xem như vậy.” Trương Nguyên Thanh cũng không tiện giải thích, lấy lệ một câu.

Hết chương 1556.
*Mẹo: Vuốt sang trái hoặc phải để nhảy chương nhanh hơn!
Bình Luận (0)
Comment