Nghe được thanh âm này, Trương Nguyên Thanh ngẩn ra một phen, đã bởi vì cung chủ còn nhàn hạ thoải mái tán tỉnh, nói rõ không có nguy hiểm, lại bởi vì giọng điệu của cô.
Bình thường trao đổi với cung chủ, cô luôn cười tủm tỉm, một bộ tư thái tiểu ngự tỷ kinh nghiệm phong phú kiến thức rộng rãi, giọng điệu cũng chưa từng thay đổi.
Cũng chỉ lúc bị hắn chất vấn chuyện cũ của phụ thân, cô mới có thể thu hồi phần tưng tửng đó, trở nên nghiêm túc.
Cái này thật ra rất không bình thường, con người đều có hỉ nộ ái ố, có cảm xúc biến hóa, không có khả năng chỉ có một mặt.
Cung chủ trong quá khứ, càng giống là vì áp chế cảm xúc, cố ý duy trì tính cách đơn điệu nào đó để đối mặt hắn.
Mà bây giờ, cung chủ giọng nói mềm mại lười biếng, mang theo ngọt ngào, như là đang oán giận bạn trai quấy rầy cô ngủ.
Bà điên không điên nữa!
Trương Nguyên Thanh vui sướng từ đáy lòng, cái này có thể giảm bớt cảm giác áy náy của hắn, đồng thời cũng không cần lo lắng bởi vì nói sai câu nào, bị chị gái điên treo lên đánh.
“Tôi muốn đi qua ngay bây giờ, bởi vì không thể xác định là hôm nay vào phó bản, hay là ngày mai vào phó bản.” Trương Nguyên Thanh nói.
Hắn lo lắng đêm nay đã vào phó bản.
Dù sao chuyện trong tay đã kết thúc, không cần thiết cứng rắn kéo dài tới mười hai giờ đêm nay.
Lúc này, Quan Nhã đại khái là nghe được trong điện thoại có giọng phụ nữ, nhặt lên váy ngủ mặc vào, đi tới.
“Được rồi!” Tiếng của cung chủ vẫn mềm mại ngọt ngào như cũ, “Cậu bây giờ đến khách sạn Hảo Âm Nhạc chờ chị.”
Trương Nguyên Thanh không dám nói lời thừa nữa, tắt máy.
Hắn vừa ấn nút kết thúc cuộc gọi, cánh tay trắng như tuyết của Quan Nhã liền từ sau lưng ôm lấy hắn, cũng đoạt lấy điện thoại di động, hầm hừ nói:
“Gọi cho ai?”
Cô buông lưng bạn trai ra, nhìn qua nhật ký trò chuyện một cái, nhăn mặt nhíu mày: “Chỉ Sát cung chủ?”
Chẳng qua không hỏi nhiều, mà là mở danh bạ, tìm tòi “Phó Tuyết”, “Mẹ vợ”, “Bá mẫu”... các từ mấu chốt, vẫn không có nội dung, cô lại tìm “mẹ của Quan Nhã”, “Chính tay đâm mẹ vợ”...
Trương Nguyên Thanh liếc xéo, yên lặng xem cô vô cớ làm loạn.
Ở lúc nhìn thấy cô nhập vào “chính tay đâm mẹ vợ”, hắn nhịn không được lẩm bẩm: “Quan Nhã, em hiểu anh mà.”
Quan Nhã “Hừ” một tiếng, lại click vào danh bạ, nhập vào số điện thoại di động của mẫu thân, xác nhận chưa thêm bạn tốt, cô trả lại cho bạn trai điện thoại di động.
“Quan Nhã, thế mà còn tra điện thoại di động của anh, cái này không giống em nha.” Trương Nguyên Thanh thu hồi điện thoại di động nhét vào túi, “Em lo lắng anh cùng bá mẫu âm thầm liên hệ?”
Ở trong nhận thức của hắn, Quan Nhã là cô gái rất tự tin, dáng người, dung mạo, gia thế cùng tầm mắt của cô, quyết định sự tự tin của cô.
Cho nên cực ít ghen, cũng không giống các cô gái nhỏ tuổi kia, thường thường phải kiểm tra một lần điện thoại di động của bạn trai.
Quan Nhã lại hừ một tiếng:
“Mẹ em thủ đoạn quá cao minh, anh chơi không lại bà ấy, tốt nhất vĩnh viễn đừng liên hệ với bà ấy, em sợ bà ấy đột nhiên có một ngày nói: Đây là chú Trương của con.”
“Vậy chúng ta có thể việc nào ra việc đấy, anh gọi em là chị, em gọi anh là ba.”
Quan Nhã tức giật véo mặt hắn: “Anh còn chơi trend?”
“Em không phải cũng vậy?”
Hai người đùa chợt cười cười, trêu chọc quậy phá, lại chạy trở về trên giường, không bao lâu, gầm giường chịu lực phát ra tiếng “Kẽo kẹt”, lại bắt đầu rồi.
...
Kinh thành.
Tầng hầm ngầm, Linh Quân ngồi xếp bằng ở trong trận pháp khắc đầy linh lục, mép trận pháp đốt chín cây nến sáp ong, ngọn lửa xanh lét thiêu đốt.
“Chờ ngọn nến chuyển thành minh hỏa, nghi thức liền hoàn thành.”
Victoria dáng đẹp mặt xinh ngồi xếp bằng ở ngoài trận, nói: “Lần này trở về có chuyện gì?”
Linh Quân nghĩ một chút, nói thẳng: “Tôi nghe được một ít chuyện cũ năm đó của Thập thất ca.”
“Thập thất ca của cậu?” Victoria nhớ lại một phen, nhớ tới vị cố nhân ngày xưa, “Linh Thác phải không, hắn năm đó từng theo đuổi tôi, đáng tiếc tôi không thích đàn ông ngây thơ nhiệt huyết.”
Nói tới đây, cô lạnh lùng nhìn Linh Quân một cái.
Linh Quân không hiểu sao có chút chột dạ, đằng hắng cổ họng, nói cho Victoria tình báo tổ chức Tiêu Dao.
Victoria nghe xong, nhíu mày thật sâu:
“Cậu hoài nghi là môn chủ giết Linh Thác?”
“Không xác định, tôi trở lại kinh thành, chính là vì điều tra chuyện này.” Linh Quân thấp giọng nói:
“Cha tôi còn ở trong phó bản, đây là cơ hội, nhưng tôi lo lắng các trưởng lão tâm phúc của ông ấy sẽ phát giác khác thường, cho nên mới mời cô ban cho tôi bí ẩn của Thái Âm.”
Victoria cười lạnh một tiếng: “Cậu làm sao xác định tôi không phải tâm phúc của phụ thân cậu?”
“Không thể xác định.” Linh Quân lắc lắc đầu, thở dài: “Nhưng nếu là cô, chết ở trong tay cô tôi không oán không hối hận. Victoria, cô là người phụ nữ duy nhất tôi từng yêu trên đời.”
“Chậc chậc, bản lãnh nói lời ngon tiếng ngọt so với năm đó lợi hại hơn nhiều rồi.”
“Cái này không phải lời ngon tiếng ngọt, hành động của tôi đã nói lên thành ý.” Linh Quân không tiếp tục, nói: “Cô hiểu biết bao nhiêu đối với Thập thất ca của tôi?”