“Hoàng Thái Cực, tôi trúng độc rồi.” Khương Cư quay đầu rống giận, giọng khàn khàn.
“Giống nhau!”
Trong sương mù dày đặc phía sau truyền đến giọng nói hơi khàn khàn của Hoàng Thái Cực.
Khương Cư hít sâu một hơi, vận hỏa linh lực trong cơ thể, mở ra kỹ năng “Bạo Nộ Giả”, nhiệt độ cao mãnh liệt tràn ngập tạng phủ, trừ độc vật lý.
Bệnh trạng trúng độc lập tức giảm bớt, nhưng ngay sau đó, chính là một tiếng phụ nữ thét chói tai đê-xi-ben cao.
Thân thể Khương Cư nhoáng lên một cái, lửa sôi trào ngoài thân nhất thời tắt, hắn đau đớn ôm trán, đôi mắt giăng kín tơ máu, xoang mũi trào ra máu tươi.
Hoàng Thái Cực, Tiểu Viên, cùng với Ngân Dao quận chúa đồng thời cảm thấy đầu óc đau đớn, giống như có que sắt cắm vào đầu, lại như là mạch máu não đồng thời nổ tung.
Tinh thần đả kích.
Khương Cư trợn mắt muốn nứt, cố nén đau đầu, hóa thành một viên đạn pháo lao vào chỗ sâu trong sương mù dày đặc, thấy hai vị Vụ Chủ đang công kích Cửu Long Lưu Ly Tráo.
Không do dự, hắn lập tức để găng tay nửa ngón bùng nổ ánh lửa chói mắt, một lần nữa vung ra biển lửa khủng bố làm bị thương nặng ba người Y Xuyên Mỹ.
Trong lửa cháy, Tham Lam Thần Tướng, Bách Nhân Trảm cùng quan tài đất vặn vẹo biến hình, hóa thành Y Xuyên Mỹ khuôn mặt chứa xuân ý, cười mỉm nói:
“Lửa lớn quá nha, thiêu chết người ta rồi ~”
Khương Cư ngẩn ra, sau đó nhìn thấy Y Xuyên Mỹ nhẹ nhàng vung tay lên, biển lửa ngập trời nhất thời dập tắt.
Một giây sau, cảnh vật trước mắt tiêu tán, hắn một lần nữa thấy được sương mù dày đặc, nghe được tiếng chặt chém Cửu Long Lưu Ly Tráo “Ầm ầm”.
Bờ vai của hắn bị một bàn tay rộng thùng thình ấn, là Hoàng Thái Cực.
“Cậu bị kéo vào mộng cảnh rồi.” Hoàng Thái Cực trầm giọng nói, khi nói chuyện, hắn nâng tay, lòng bàn tay ngưng kết khiên đá.
“Đinh đinh đang đang” một chuỗi tiếng vang loạn, kim độc dày đặc va chạm ở mặt khiên.
Xà Nữ đánh lén nham hiểm bị hắn thoải mái cản được.
Trận doanh hợp pháp bên này có hai vị cấp 6, hai vị cấp 5, Y Xuyên Mỹ rất khó ở lúc bọn họ tỉnh táo, mang tất cả mọi người kéo vào mộng cảnh.
Bởi vậy lựa chọn Khương Cư tính công kích mạnh nhất.
“Tiện nhân này.” Khương Cư nghiến răng nghiến lợi.
Lúc này, chỉ nghe nơi xa vang lên một tiếng vỡ “rắc”, Cửu Long Lưu Ly Tráo ở dưới hai vị Vụ Chủ chặt chém, cuối cùng không kiên trì được.
Trong lòng hai người trầm xuống.
“Rắc!” Tham Lam Thần Tướng dùng sống đao gõ vỡ nắp quan tài bùn vàng, chăm chú nhìn, cái nhìn đầu tiên, hắn trước bị pháp bào, đai ngọc cùng giày hoa mỹ hấp dẫn, lòng tham trong mắt rực cháy.
Cái nhìn thứ hai mới đánh giá hình người cháy đen, xác nhận Nguyên Thủy Thiên Tôn quả thật đã chết.
“Đây là bộ trang bị Y Xuyên Mỹ nói? Là của ta rồi, ha ha, là của ta rồi...”
Tham Lam Thần Tướng hưng phấn liếm môi, đưa tay chụp vào đai lưng.
Trong ba món trang bị, đai lưng bộ dạng tốt nhất.
Ngay tại lúc hắn chạm đến đai lưng, chợt thấy độ linh hoạt của ngón tay hạ xuống, làn da nhăn nheo, toàn bộ bàn tay hắn nhanh chóng khô quắt, mất đi hơi nước.
Trong lòng Tham Lam Thần Tướng cả kinh, đang muốn rút bàn tay về, liền nghe cách đó không xa truyền đến tiếng lắc chuông.
Như là đang đáp lại tiếng chuông, vòng xoáy khí phần eo Nguyên Thủy Thiên Tôn phồng lên, hấp thụ chặt chẽ bàn tay, sau đó, cánh tay bắt đầu khô quắt, đánh mất hơi nước, làn da cánh tay bắt đầu co lại.
Nơi xa, Tiểu Viên đứng ở trước một cái bàn làm phép trải mảnh vải dài màu máu, trên bàn phép bày ngọn nến, người rơm, bùa giấy vàng, dây thừng đỏ... các vật phẩm.
Cô cầm một cái chuông đồng thau, lắc vừa nhanh vừa vội.
Ở trong lúc Khương Cư hấp dẫn hỏa lực, cô rốt cuộc hoàn thành công tác chuẩn bị, thi triển ra tuyệt kỹ Thông Linh Sư sở trường!
Tước Phúc!
Cô đã cắt giảm phúc vận của Tham Lam Thần Tướng, mở rộng tai ách hắn gặp phải.
Đột nhiên, chuông trong tay Tiểu Viên “Bùm” nổ tung, cô quay đầu nhìn về phía xa, tuy cách sương mù dày đặc, nhưng linh cảm của Thông Linh Sư khiến cô “nhìn” thấy Xà Nữ.
Đối phương giống cô, khai đàn làm phép, lấy thủ đoạn của Thông Linh Sư khắc chế Thông Linh Sư.
Tham Lam Thần Tướng nhân cơ hội rút bàn tay ra.
Cũng chính là lúc này, từng miếng giáp đá từ đáy quan tài ngưng tụ, cũng nhanh chóng hướng lên trên lan tràn, mang quan tài bị gõ vỡ một lần nữa bao trùm.
Hoàng Thái Cực đã ra tay, tuy đặc tính nặng nề của Thổ Quái khiến hắn chưa thể ngay lập tức chạy tới, chẳng qua có được kỹ năng “Địa Mạch Chi Tử (con của địa mạch)”, hắn có thể thông qua địa mạch, từ xa thi triển kỹ năng.
Nhìn thấy một màn này, Tiểu Viên không chút do dự cầm lấy người rơm viết “Nguyên Thủy Thiên Tôn”, mang một vệt tro đen bôi ở trên thân người rơm, sau đó cắn chót lưỡi, phun lên bù nhìn một làn sương máu.
Lại đặt nó lên bàn, nắm lên một cái bát nhỏ, đậy lại ‘Rầm’.