Âm thi bảo bối còn chưa nóng, đã phải trả về.
Người còn lại ca thán lấy ra đạo cụ trả lại, Nước Hoa Mị Hoặc của Thiên Hạ Quy Hỏa, Dấu Ấn Lôi Thần của Anh Gà Đỏ, Giày Hoạt Sạn của Hạ Hầu Ngạo Thiên, về phần Bộ Trang Bị Tế Trời, hộp diêm của Quan Nhã, Da Người Hoàn Mỹ của Chỉ Sát cung chủ vân vân, sớm đã trả lại cho Trương Nguyên Thanh.
Bây giờ chỉ thiếu Đại La Tinh Bàn của bé trà xanh cùng Quyền Trượng Sơn Thần của Nữ Vương.
Cùng với ba linh phó của Tôn Miểu Miểu.
Tôn Miểu Miểu ấm ức nói: “Cậu đã nói tặng tôi... Y Xuyên Mỹ cùng Quỷ Tân Nương có thể trả lại cho cậu, Tiểu Đậu Bỉ có thể cho tôi hay không?”
“Không được, đó là con tôi, phải trả tôi.” Trương Nguyên Thanh lời lẽ nghiêm khắc từ chối. Thấy bộ dáng Tôn Miểu Miểu bẹp miệng, muốn khóc, hắn sửa lời nói: “Y Xuyên Mỹ có thể tặng cho cô.”
Kẻ biến thái thích bị ngược đãi đó, hắn thật sự có chút chịu không nổi nữa, đã sớm không muốn nữa.
Hơn nữa hắn đã hoàn toàn nắm giữ kỹ năng nghề nghiệp Huyễn Thuật Sư, tác dụng của Y Xuyên Mỹ giảm bớt rất nhiều, trở nên có cũng được mà không có cũng không sao.
“Tôi chỉ muốn Tiểu Đậu Bỉ, chỉ muốn Tiểu Đậu Bỉ!” Tôn Miểu Miểu làm nũng quậy.
Trương Nguyên Thanh nâng bàn tay: “Tin hay không cho cô một cái ký đầu.”
Tôn Miểu Miểu nhất thời khuất phục ở dưới dâm uy của bang chủ, vừa lau nước mắt, vừa phun ra Tiểu Đậu Bỉ cùng Quỷ Tân Nương.
Anh Gà Đỏ ở bên vui sướng khi người gặp họa: “Lúc trước ở học viện Tần Phong, cái gương đã từng nói cho cô nha, cô không đạt được tiểu linh phó kia, trừ phi tự mình sinh một đứa.”
“Cút! Cẩu nam nhân ly hôn ba lần này.” Tôn Miểu Miểu xả cơn tức ở trên người Hỏa Sư thô bỉ.
Trương Nguyên Thanh thu lại đạo cụ, tiếp tục nói: “Thật ra, trừ âm thi cùng linh phó, những đạo cụ của mọi người với tôi mà nói đều không phải nhu yếu phẩm, nhưng tôi không có khả năng chỉ thu hồi âm thi cùng linh phó, như vậy không công bằng đối với Miểu Miểu cùng Tiểu Triệu, cho nên dứt khoát chính là cùng nhau thu hồi.
Như vậy đi, tôi đặt bọn nó ở kho hàng bang phái, mọi người bất cứ lúc nào cũng có thể xin sử dụng.”
Mắt các thành viên sáng lên, không nỡ cùng buồn bực trong lòng lập tức tiêu tán.
Nếu đặt những đạo cụ này ở trong kho hàng coi là tài sản bang phái, đạo cụ bọn họ có thể chi phối ngược lại nhiều hơn, đạo cụ muốn dùng thì dùng, so với mỗi người phân phối một món càng có lãi hơn.
Thiên Hạ Quy Hỏa xuất thân rễ cỏ hỏi: “Cậu xuất ngoại làm cái gì?”
“Thế giới lớn như vậy, tóm lại phải ra ngoài xem một chút. Không tấn thăng Chúa Tể, tôi liền không trở lại.” Trương Nguyên Thanh nói.
“Cậu đương nhiên không dám trở về, cậu tên truyền nhân Ma Quân này!” Tôn Miểu Miểu hừ hừ một phen: “Tiểu tử cậu, lừa tất cả mọi người.”
“Miểu Miểu!” Triệu Thành Hoàng thấp giọng răn dạy, “Đây là cơ mật.”
“Cơ mật? Cao tầng quan phương đều đã biết, đám đời hai đời ba kia ai chẳng biết?” Tôn Miểu Miểu bĩu môi.
Truyền nhân Ma Quân? Trừ Quan Nhã, người còn lại vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Trương Nguyên Thanh.
Tin tức này làm bọn họ có chút bất ngờ không kịp phòng bị, thì ra Nguyên Thủy Thiên Tôn chính là truyền nhân Ma Quân Thái Nhất môn đau khổ tìm kiếm.
Thiên Hạ Quy Hỏa ngạc nhiên nói: “Cho nên lần trước Diệu Đằng Nhi bị truyền nhân Ma Quân bắt cóc, là cậu tự đạo tự diễn?”
Lúc ấy mình còn không thể bại lộ thân phận, bây giờ không sao cả... Trương Nguyên Thanh nhún nhún vai: “Đương nhiên, cũng đừng tùy ý truyền ra ngoài, nhớ rõ thay tôi giữ bí mật.
“Cứt chó, cậu thế mà là truyền nhân Ma Quân.” Hạ Hầu Ngạo Thiên hâm mộ đôi mắt đỏ bừng.
Kinh ngạc thì kinh ngạc, truyền nhân Ma Quân thật ra quan hệ không lớn cùng với thành viên bang phái, sau khi mồm năm miệng mười nói chuyện với nhau vài câu, liền không để ý nữa.
Mang đi so sánh, sự thực Nguyên Thủy Thiên Tôn chết mà sống lại, càng làm bọn họ phấn chấn cùng vui sướng hơn, có thể tinh tế thưởng thức một ngày.
Tâm tình ủ dột những ngày qua tích lũy dần dần tan đi, hôm nay tụ hội dừng ở đây, có việc điện thoại di động liên lạc.
Sau khi nói chuyện phiếm bán giờ, Trương Nguyên Thanh mở ra giao diện bang phái, lựa chọn rời khỏi linh cảnh, kết thúc lần bang phái gặp gỡ này.
Trong ba ngày kế tiếp, hắn một mình gặp mặt bé trà xanh, Nữ Vương và Tiểu Viên, từ chỗ bé trà xanh cầm lại Đại La Tinh Bàn cái bản mạng đạo cụ này.
Quyền Trượng Sơn Thần của Nữ Vương cũng thu về, cất vào kho hàng bang phái, trở thành đạo cụ chia sẻ chung của thành viên bang phái.
Hai cô nương mộng tưởng làm di thái thái (vợ bé) khóc hu hu, Trương Nguyên Thanh trấn an như thế nào cũng vô dụng, Nữ Vương thậm chí muốn Bá Vương ngạnh thượng cung, nói không muốn lưu lại tiếc nuối nữa.