Làm Thám Báo, Quan Nhã chỉ nhìn lướt qua, đã quan sát ra nội tâm đáng khinh của người này, nhíu mày nói: “Người này chính là Brady Med?”
Ryo Asano dùng sức gật đầu: “Chính là hắn.”
Trương Nguyên Thanh nhìn hai người, “Cái gì Brady, chuyện là thế nào?”
Ryo Asano thấp giọng giải thích:
“Brady Med chính là kẻ thường xuyên bắt nạt tôi, hắn là người gia tộc Med, thủ tịch chấp hành quan Sean Med là chú ruột của hắn. Brady có rất nhiều bạn gái, duy trì quan hệ tình nhân với nhiều nữ đồng nghiệp trong văn phòng.
“Trong khoảng thời gian này tôi làm việc ở Thiên Phạt, hắn thường xuyên dây dưa tôi, bắt đầu là tặng quà, hẹn tôi đi ăn, sau khi bị tôi từ chối vài lần, hắn liền uy hiếp tôi, nói nếu tôi không kết giao với hắn, liền sắp xếp tôi tham dự nhiệm vụ có tính nguy hiểm cao, liền phái ‘Chỉ Đạo tổ’ cướp đoạt chủ quyền của Thiên Hạc tổ.
“Hắn còn đóng băng thẻ ngân hàng, thẻ tiền lương của tôi ở New York, trợ lý Emma ra mặt mới giải đóng băng, nhưng trợ lý Emma cũng không thể trêu vào hắn, chỉ có thể cảnh cáo.
Tôi cảm giác hắn gần đây kiên nhẫn càng ngày càng thấp, may mà tôi lúc bình thường sẽ ở phân bộ Thiên Phạt, lại là giai đoạn thực tập, còn chưa đi ra làm nhiệm vụ, bằng không...”
Phương thức đàn ông đạt được phụ nữ, vĩnh viễn chỉ có ba loại: Một tiền tài, hai cảm tình, ba bạo lực.
Bất cứ giai tầng nào cũng giống nhau.
Anh Gà Đỏ nghe vậy, nắm tay nhất thời liền cứng rắn, “Cô không phải làm việc ở ngành kiểm sát sao, loại người này không thể trải qua nổi điều tra nhỉ, thủ trưởng của cô, kiểm sát trưởng kia là quả hồng mềm sao? Là phế vật sao?”
Thiên Hạ Quy Hỏa không bỏ qua bất cứ một cơ hội bóc mẽ nào, lạnh lùng nói: “Loại người bối cảnh cùng gia thế này, trước khi chỗ dựa rớt đài, anh cho dù đặt bằng chứng ở trên bàn làm việc của kiểm sát quan, cũng sẽ bị coi là rác rưởi ném vào thùng rác.”
Khi nói chuyện, Brady Med kia đã đi tới, đứng ở trước mặt Quan Nhã, mắt tỏa sáng vươn tay ra:
“Chào cô, tôi là Brady Med, thủ tịch chấp hành quan Sean Med là chú tôi. Tối nay có thời gian hay không, tôi muốn mời bạn bè Ngũ Hành Minh các người dùng bữa.”
Quan Nhã cúi đầu nhìn một cái, chưa đưa tay.
“Đừng đi!” Ryo Asano dùng tiếng Trung nói: “Tôi nghe nói hắn thường xuyên lấy tụ hội, dùng bữa làm lý do, bỏ thuốc cưỡng gian, dụ dỗ gian dâm phụ nữ, trước kia từng xảy ra vài lần. Ừm... Brady nghe không hiểu tiếng Trung.”
Anh Gà Đỏ lập tức mắng: “Ngu ngốc, cút!”
Brady Med biến sắc, tức giận nhìn Anh Gà Đỏ: “Mày nói cái gì?”
Hắn theo đó mắng một tiếng “fuck” .
“Thế này không phải có thể nghe hiểu sao!” Anh Gà Đỏ lảm nhảm, sau đó giơ nắm tay muốn đánh: “Quỷ tây ngu ngốc, dám mắng tao.”
Anh không phải cũng có thể nghe hiểu từ đơn mắng chửi người sao? Quan Nhã nâng tay đặt lên bả vai Anh Gà Đỏ, ngăn cản Hỏa Sư tính tình nóng nảy, nhìn về phía Brady, dùng ngoại ngữ tròn vành rõ chữ đáp lại:
“Cảm tạ lời mời, có thời gian chúng tôi sẽ đi, bây giờ là thời gian làm việc, mời ngài Med trở về cương vị của mình.”
Nói xong, dẫn theo Ryo Asano muốn về khu làm việc.
Thấy thế, Brady Med vội vàng bước lên vài bước, cản đường, mặt dày mày dạn cười nói: “Ở Thiên Phạt, từ chối đồng nghiệp mời là hành vi rất không lễ phép, cho nên...”
Còn chưa dứt lời, Trương Nguyên Thanh nghiêng người nhấc chân, sét đánh không kịp bưng tai đá ra một cước.
Brady Med phản ứng cực nhanh, nhảy về sau một cái tránh đi cú đá này, đạp gió, trượt ra mấy mét.
“Mày dám công kích tao? !” Brady ngây người, hắn không ngờ ở sau khi mình báo ra danh hiệu, lũ khỉ da vàng của đại khu thứ hai này còn dám ra tay với hắn.
Brady hung tợn nhìn chằm chằm Trương Nguyên Thanh, lạnh lùng nói: “Mày có phải muốn chết ở New York hay không, khỉ da vàng ti tiện, mày cho dù quỳ xuống nhận sai, tao cũng sẽ không tha cho mày. Đi thiên đường hướng Thượng Đế sám hối đi, bởi vì mày đã chọc tới tao.”
Quan Nhã lần nữa đè lại bả vai Anh Gà Đỏ, nhìn chằm chằm Brady Med: “Đừng chọc vào bọn tôi, nếu anh không muốn ở trong cao ốc hỗn chiến.”
Cô nhìn ra Nguyên Thủy một cước đó đã lưu tình, chỉ là cảnh cáo, liền biết hắn cũng không muốn ở nơi này đánh nhau.
Brady Med lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng lưng bọn họ vài giây, quay đầu rời đi.
Hắn đi thang máy quay về tầng lầu của bộ chấp hành, dùng sức đẩy ra cửa phòng làm việc, từ trong tủ rượu lấy ra một chai rượu whisky, rót nửa ly, uống một hơi cạn sạch.
“Cốc cốc!”
Cửa kính mờ bị gõ vang, một người trung niên tóc vàng mắt lam, tóc vuốt ngược đẩy cửa mà vào.
“Thiếu gia Brady, ngài từng gặp đội ngũ viện trợ của Ngũ Hành Minh rồi? Là bọn họ chọc ngài tức giận sao?” Người trung niên khom người nói.
“Richardson, tôi muốn làm thịt con lợn da vàng Ngũ Hành Minh kia, tôi muốn làm thịt hắn!” Brady “rầm” đặt ly thủy tinh xuống, nghiến răng nghiến lợi nói.