Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 2696 - Chương 2696. Tuyên Bố Tử Vong? (2)

Chương 2696. Tuyên bố tử vong? (2)
Chương 2696. Tuyên bố tử vong? (2)

Hắn hướng Triệu Thành Hoàng lộ ra việc này, bổn ý là muốn để chính gã đi thẳng vào vấn đề với cụ, tìm hiểu một phen tình báo của hội Đồng Chu.

Cho dù Triệu trưởng lão thật là kẻ sa ngã, vì không bị hoài nghi, đối mặt đứa chắt hỏi, lão cũng sẽ chủ động lộ ra một ít tình báo.

Triệu Thành Hoàng không có gì nguy hiểm.

Kết quả, bởi vì chuyện tầng hầm ngầm, Triệu Thành Hoàng tự mình dọa mình, trực tiếp không dám nói ra.

“Tiểu Triệu này, chuyện lớn bằng cái rắm cũng làm không xong, vẫn là mình tự thân xuất mã đi, trực tiếp tìm lão Triệu để hỏi rõ ràng.”

Trương Nguyên Thanh soạn tin nhắn, trả lời Triệu Thành Hoàng: “Ngày mai tôi tự mình đến kinh thành một chuyến.”

Đêm nay hắn cần ở trong biệt thự của Phó Thanh Dương tổ chức tiệc tối, mời đám bạn tham gia, thuận tiện đón gió tẩy trần cho Quan Nhã cùng Thiên Hạ Quy Hỏa, sau khi tiệc tối kết thúc, còn cần trao đổi với bạn gái nhiều ngày không gặp một phen về triết học vĩ đại sáng tạo sinh mệnh.

Vừa buông điện thoại di động xuống, lại nghe “Ting” một tiếng, cầm lên xem, là tin nhắn Ryo Asano gửi đến.

Ryo Asano ở trong tin nhắn uyển chuyển biểu đạt ý nguyện muốn cầm lại Gương Yata của Thiên Hạc tổ.

Tôi lấy Gương Yata của các người lúc nào! Trương Nguyên Thanh trả lời: “Nước đổ khó hốt!”

Nước đổ khó hốt? Tiếng Trung của Ryo Asano chỉ là cấp độ nhập môn, đối với thành ngữ này nửa hiểu nửa không, gửi tin nhắn dò xét nói: “Nguyên Thủy-kun, nức đổ là chỉ Gương Yata?”

Bằng không còn là nước thải hạt nhân? Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm trong lòng, chưa trả lời cô.

Buông điện thoại di động xuống, Trương Nguyên Thanh đi đến bên ban công, quan sát trong biệt thự lớn cách vách, em gái tai thỏ cùng nhân viên công tác mặc đồng phục màu rượu vang bố trí tiệc tối ở trong sân vườn xanh um.

Tối nay sẽ có một bữa tiệc tối ngoài trời, đến lúc đó sẽ mời chấp sự cao cấp của Tùng Hải, hảo hữu bên trong tổ chức chính phủ, cao tầng tổ chức dân gian tham gia.

Đã là tiệc tẩy trần của Quan Nhã cùng Thiên Hạ Quy Hỏa, cũng là Trương Nguyên Thanh lần đầu lộ diện với bên ngoài.

Đồng thời, tiệc tối càng là một lần thử đối với trận doanh tà ác.

Trương Nguyên Thanh muốn xem xem, Nam phái có thể nhân cơ hội trả thù hay không, sát tâm của Linh Thác đối với hắn rốt cuộc nặng bao nhiêu.

Vì dự phòng ngoài ý muốn, Trương Nguyên Thanh mời biểu tỷ cùng cậu âm thầm theo dõi.

Vườn bách thú của Cẩu trưởng lão bất cứ lúc nào cũng có thể dịch chuyển đến, lại thêm một đám Chúa Tể, hệ số an toàn rất cao.

8 giờ tối.

Trương Nguyên Thanh chờ đợi ở cửa biệt thự, nghênh đón nhóm khách nhân đầu tiên.

Cầm đầu là một người trung niên mặc âu phục màu trắng hạt gạo, khóe miệng để cặp ria mép tinh xảo, trong tay hắn nắm một cây gậy chống, đi giày da bóng loáng, từ đầu tới đuôi tinh xảo cùng tao nhã.

Chính là Lý Đông Trạch.

Đi theo phía sau Lý Đông Trạch là đồng nghiệp cũ Vương Thái có bệnh sợ xã giao nhẹ, còn có một cô nương trẻ tuổi mái tóc nâu uốn xoăn nhẹ, trang dung cực kỳ tinh xảo.

“Oh, Thượng Đế, lãnh đạo cũ của tôi, anh vẫn là tao nhã như trong trí nhớ.”

Trương Nguyên Thanh nụ cười đầy mặt đi lên đón.

Lý Đông Trạch cảm khái ngàn vạn vỗ vỗ bả vai hắn: “Bây giờ cậu mới là tao nhã nhất.”

Hắn quay sang nhìn về phía cô gái nhỏ sau lưng, giới thiệu: “Cô ấy là người mới của tổ 2, ID linh cảnh Tiểu Ma Tiên, fan của cậu.”

Cô nương trẻ tuổi khí chất ngọt ngào, ánh mắt lóe sáng, hưng phấn tới mức khuôn mặt ửng đỏ lên: “Chào anh chào anh...”

Trương Nguyên Thanh vươn tay, cười nói: “Tổ 2 sản xuất nhiều mỹ nữ nha.”

Sau khi nhìn theo ba người bọn Lý Đông Trạch tiến vào biệt thự, Trương Nguyên Thanh thấy xe MPV dừng đỗ ở ven đường, Diệu Đằng Nhi và Linh Quân chui ra khỏi thùng xe.

“Tôi nhớ rõ không mời anh nha.” Trương Nguyên Thanh dang hai tay, ôm lấy lão sư.

“Nơi có tụ hội thì có mỹ nữ, nơi có mỹ nữ, thì có tôi.” Linh cùng bỗng nhiên nghiến răng nghiến lợi: “Tôi là đến tìm Phó Thanh Dương tính sổ, hắn sớm nói với tôi trong phó bản giết chóc có cậu, tôi bây giờ nói không chừng đã là Chúa Tể.”

Đối với anh mà nói, Thánh Giả cùng Chúa Tể có cái gì khác nhau? Ừm, có thể thử ngủ nữ nhân cấp Chúa Tể? Trương Nguyên Thanh ở trong lòng lẩm bẩm Linh Quân, quay đầu hướng về Diệu Đằng Nhi lộ ra mỉm cười: “Em gái Đằng Nhi, đã lâu không gặp, cô càng ngày càng xinh đẹp động lòng người rồi.”

Diệu Đằng Nhi dung mạo tinh xảo, thanh lệ thoát tục miễn cưỡng cười, nhìn trái nhìn phải, thấy bốn bề vắng lặng, thấp giọng nói: “Tôi nghe ông ngoại nói, chấp niệm của Ma Quân từng buông xuống phó bản giết chóc, mượn thân thể anh bình ổn mầm tai vạ giá trị đạo đức.”

Trương Nguyên Thanh thu liễm nụ cười, nghiêm mặt nói: “Cô muốn nói cái gì?”

Diệu Đằng Nhi hít sâu một hơi, “Hắn, hắn có đề cập tôi hay không? Có bảo anh chuyển lời nào cho tôi hay không?”

Hết chương 2696.
Bình Luận (0)
Comment