Loạn Thế Chi Hoa, Thủ Hộ Chi Kiếm (Dịch Full)

Chương 266 - Chương 266: Hoàng Tuyền Chi Kiếm

Chương 266: Hoàng Tuyền chi kiếm Chương 266: Hoàng Tuyền chi kiếm

Chương 266: Hoàng Tuyền chi kiếm

Dịch: Athox

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Tinh Khôi vung tay, ánh sao lấp lánh xung quanh, hắn trầm giọng nói: “Ngươi là ai?”

Tuyết Tướng quân đột nhiên há miệng, sau đó cho tay vào trong miệng, rút một chuôi kiếm ra khỏi yết hầu, lại kéo mạnh một cái, lấy thanh trường kiếm đỏ rực như máu ra. Hắn liếm môi nói: “Trước khi hỏi tên người khác, có phải ngươi nên tự báo danh không?”

Thủ tọa Bổ Thiên ti Thẩm Trạch bên cạnh rút trường đao bên hông ra: “Hành động quỷ dị như vậy, chắc chắn là kẻ gian.’

Tuyết Tướng quân liếc mắt nhìn hắn, lập tức lao tới, vung trường kiếm lên, giao đầu với trường đao của Thẩm Trạch một hiệp, hai người đồng thời lùi lại một bước.

“Ồ?” Tuyết Tướng quân nhướn mày: “Cũng có chút năng lực đấy.”

Thẩm Trạch chính là cao thủ Thiên Bệ cảnh, lại là thủ tọa Bổ Thiên ti, mấy chục năm qua đã chém giết vô số yêu ma, không ngờ giao chiến một chiêu với người trước mặt mà không chiếm lợi thế chút nào. Hắn trầm giọng nói: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

“Ta là một trong Thất Tướng Quân dưới trướng Ma chủ, Tuyết.” Tuyết Tướng quân nhẹ nhàng xoay thanh trường kiếm trong tay.

Đám đệ tử Bổ Thiên ti sau lưng Thẩm Trạch đều kinh hãi biến sắc: “Tuyết Tướng quân!”

Đây la nhân vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết cổ xa xưa, đã sớm bị ngăn cản ở Ma giới, trăm ngàn năm qua không thấy bóng dáng, sao đột nhiên lại xuất hiện ngoài Khán Dần thành.

Thẩm Trạch khẽ thở ra một tiếng, nắm chặt chuôi đao trong tay, Trấn Ma linh treo ở chuôi đao bắt đầu ngâm vang, hắn nhíu mày nói: “Thảo nào ma khí cường đại như vậy.”

“Ha ha ha.” Tuyết Tướng quân thu hồi ma khí vừa phóng thích: “Ta đã nói thân phận cho của mình, thế còn các ngươi? Chẳng phải người trong nhân gian các ngươi chú trọng lễ tiết nhất à?”

“Ta là thủ tọa Bổ Thiên ti Nam Dạ quốc, Thẩm Trạch.”Thẩm Trạch cất cao giọng nói.

Tuyết Tướng quân ngoáy lỗ tay, búng đi: “Bổ Thiên ti gì cơ, chưa từng nghe nói.”

“To gan!’ Đám đệ tử Bổ Thiên ti gầm lên.

Thẩm Trạch nhẹ nhàng lắc đầu: “Khi Vạn Kiếm đại trận ngăn cách Ma giới với nhân gian, đúng là Nam Dạ chưa từng thành lập Bổ Thiên ti, ngươi chưa nghe nói cũng là đương nhiên thôi.”

Tinh Khôi nhẹ nhàng vung ống tay áo, giải trừ tinh quang quanh người. Hắn nói: “Nam Dạ có Bổ Tinh ti, chưởng quản những chuyện tranh chấp giữa phàm nhân. Còn trên nữa là Bổ Thiên ti, quản lý chuyện trong giới tu hành, ví dụ như phụ trách truy nã người trên núi phạm tội và diệt trừ yêu tà gây họa nhân gian.”

“Cho nên Ma tộc Thất Tướng Quân như ta chính là yêu tà?” Tuyết Tướng quân cười nói.

“Cái này thì khó nói.” Tinh Khôi nói đầy ẩn ý: “Dù sao thì, chắc cả đời này Thẩm đại nhân cũng không ngờ lại có ngày mình gặp được Thất Tướng Quân của Ma tộc. Dù sao thì trong nha môn Bổ Thiên ti, yêu ma tối cao bị treo thưởng cũng chỉ là yêu thú như ưng hổ mà thôi.”

“Hắn là thủ lĩnh của đám người chém giết yêu tà trong Nam Dạ, thế ngươi là ai?” Tuyết Tướng quân hỏi Tinh Khôi.

Tinh Khôi phất ống tay áo, khẽ cúi người: “Xin chào, tại hạ Tinh Khôi, là người của Nam Dạ Thánh giáo. Thời gian Nam Dạ Thánh giáo được thành lập còn chậm hơn Bổ Thiên ti nửa năm, chắc ngươi cũng không biết.”

“Ha ha ha. Cái này thì chưa chắc.” Tuyết Tướng quân cười sang sảng: “Tuy Vạn Kiếm đại trận phong ấn an giới Nhân Ma, nhưng cái tên Quan Bạch Phụ thì ta vẫn biết.’

“Ồ?” Ánh mắt Tinh Khôi lóe lên một luồng sát ý: “Thanh danh của gia sư đương nhiên vang xa khắp nơi.”

“Trong danh sách yêu tà của Bổ Thiên ti chưa từng có tên Thất Tướng Quân, nhưng đó là vì chúng ta không cho rằng Ma tộc sẽ lại xâm nhập nhân gian. Nhưng nếu ngươi đã xuất hiện, dù thế nào chúng ta cũng không thể thả ngươi đi được.” Thẩm Trạch nhìn thoáng qua Tinh Khôi: “Thánh sứ, mời ngài hỗ trợ.”

Tinh Khôi lắc đầu nói: “Không.”

Thẩm Trạch sửng sốt: “Vì sao?”

“Bây giờ việc cấp bách của chúng ta là vào trong Khán Dần thành.” Tinh Khôi chậm rãi nói.

Thẩm Trạch nói: “Vừa rôi ngươi nói tấn công Khán Dần thành, bản thân ta đã cảm thấy vô lý. Đừng nói chúng ta không có thực lực này, cho dù có thì xưa này hai nước tại nhân gian luôn cực kỳ tôn kính Thánh nhân, sao lại kết thù kết oán như vậy?”

“Thẩm đại nhân, ngươi chỉ thấy chuyện trước mắt, còn Giáo hoàng đại nhân lại thấy tương lai cả ngàn năm của nhân gian.” Tinh Khôi tung người bay lên: “Ta phụng theo mật chỉ của Thánh giáo đến đây tấn công Khán Dần thành. Nếu Thẩm đại nhân không phối hợp, đó là cãi lệnh Thánh giáo, ngươi tự quyết định đi.”

Tinh Khôi chậm rãi bay lên không trung, tiếp đó giang hai tay ra. Chỉ thấy không trung trên Khán Dần thành bỗng trở nên ảm đạm không còn sắc màu nào, tiếp đó từng ngôi sao lóe lên. Thân hình Tinh Khôi lơ lửng giữa tinh quang lóa mắt, khí thế có vẻ cực kỳ cường đại.

“Ồ? Tinh Dạ Vĩnh Minh chi trận?” Tuyết Tướng quân liếc mắt sang Thẩm Trạch: “Vị Thánh sứ này cũng tài ba thật.”

“Cảm tạ Giáo hoàng đại nhân ban cho ta lực lượng.” Tinh Khôi vươn ngón tay nhẹ nhàng điểm lên mi tâm, chỉ thấy ánh sao lấp lóe trên trời, sau đó sao băng rơi xuống, đánh về phía Khán Dần thành.

Đạo chủ Cửu Đạo đồng thời xuất hiện bên Hoàng Tuyền. Đạo chủ Quỷ Môn đạo Chu Đán cúi người nói: “Thành chủ!”

“Đi thôi, trận chiến này là thời khắc cuối cùng rồi.” Ánh mắt Khán Dần Thành chủ sắc bén hẳn lên, chỉ thấy một thanh trường kiếm dán đầy bùa chú chậm rãi nhô lên khỏi Hoàng Tuyền, đi tới trước mặt hắn.

Các vị Đạo chủ tung người bay lên không trung, chém ánh sao băng rơi xuống thành tro tàn.

Còn Chu Đán nhìn thanh kiếm này, im lặng một hồi rồi nói: “Thành chủ, thanh kiếm này là?”

“Ta luyện hóa nhiều năm mới thành, Hoàng Tuyền kiếm. Linh hồn có cường đại đến đâu đi nữa cũng bị thanh kiếm này phong ấn vạn năm.” Khán Dần Thành chủ giơ tay nắm lấy chuôi kiếm: “Ta muốn dùng thanh kiếm này, giết Quỷ Vương.”

“Ngài định tới Uổng Tử thành?” Chu Đán cả kinh nói: “Nhưng nếu ngài bước vào Quỷ giới sẽ là vi phạm ước định năm xưa. Với thân phận của ta, phá hỏng quy củ chỉ bị trừng phạt đôi chút. Nhưng nếu Thành chủ tự mình phá ước định, đám Quỷ tiên kia sẽ không dễ gì bỏ qua. Hay là để đệ tử đi trước!”

Khán Dần Thành chủ lắc đầu nói: “Ngươi không thể cầm được thanh kiếm này, khi ngươi nắm lấy chuôi kiếm, linh hồn của ngươi sẽ bị ăn mòn.”

“Thành chủ, đám quỷ tiên kia sẽ không vì chuyện ngài tiêu diệt Quỷ Vương mà châm chước đâu. Bọn chúng đã chờ đợi ngày này rất nhiều năm rồi!” Chu Đán khuyên can: “Nếu không vì sao bao năm qua đám quỷ tiên không hề ra tay? Uổng Tử thành vốn là do bọn chúng cố tình dung túng!”

“Không sao. Có người sẽ mở cửa cho ta, kiếm của ta...” Khán Dần Thành chủ nhẹ nhàng vung tay áo, thanh Hoàng Tuyền kiếm đảo một vòng trước mặt rồi chỉ thẳng vào thác nước từ chín tầng trời đổ xuống: “... sẽ xuyên qua hai giới nhân quỷ, đến nơi nó nên tới.”

Ngoài Khán Dần thành, Tuyết Tướng quân tung người lao qua bên cạnh Thẩm Trạch, tiện tay vỗ vai đối phương: “Ta khuyên ngươi tốt nhất nên nghe hắn, vì chẳng bao lâu nữa trên thế gian này sẽ không còn Bắc Thần Nam Dạ gì nữa. Cảnh giới của ngươi rất cao, nhưng vẫn cần tìm chỗ dựa mới. Quan Bạch Phụ là lựa chọn không tồi.”
Bình Luận (0)
Comment