Loạn Thế Chi Hoa, Thủ Hộ Chi Kiếm (Dịch Full)

Chương 336 - Chương 336: Không Ai Sống Sót

Chương 336: Không ai sống sót Chương 336: Không ai sống sót

Chương 336: Không ai sống sót

Dịch: Athox

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Mồng 9 tháng 9, Trọng Dương Cửu Hoàng hội, bên ngoài ngọn Hư Vong SƠN kia, một nhóm kiếm sĩ nhân gian tổ chức một đại hội đồ yêu long trọng. Họ nói sẽ giết cả trăm yêu quái, cúng tế Cửu Hoàng, cầu xin Thiên Thần giáng phàm để chấm dứt cuộc phân tranh này.

Lúc Lý Mộc vừa tới, cảm thấy tất cả rất mới mẻ, bản thân còn tham gia thử kiếm trước khi đại hội bắt đầu, thể hiện kiếm thuật một phen, khiến các tu sĩ trẻ tuổi khác ngưỡng mộ. Nhưng hắn tới từ mồng 6 tháng 9, mà đến sáng mồng 9 vẫn không thấy bóng dáng sư huynh Tạ Hồng Tuyết đâu. Cho đến trưa ngày hôm đó, đại hội đồ yêu chính thức bắt đầu, bầy yêu bị trói lên đài hành quyết, nhưng Tạ Hồng Tuyết vẫn chưa xuất hiện. Trong lòng Lý Mộc nghi hoặc, nghĩ rằng sư huynh nhầm lẫn, vì dù sao cũng không thấy bất cứ manh mối nào liên quan đến sư phụ trong đại hội diệt yêu này.

Cho đến gần kết thúc đại hội, nghe nói có 3 con đại yêu tu luyện cả ngàn năm bị kéo lên đài hành quyết, Lý Mộc chợt chấn động. Vì con lang thú đứng giữa dù nhìn hoàn toàn không ra dáng vẻ người, nhưng Lý Mộc chỉ liếc mắt một cái là nhận ra, đó chính là sư phụ của mình, cũng là chưởng môn Thăng Hồn phái! Ánh mắt ấy, nhất là mảng lông đen nhánh trên đầu có một vệt trắng rất rõ, chắc chắn là sư phụ của mình - Lâm chân nhân!

Lang thú cũng nhìn thấy hắn, ánh mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, rồi nhẹ nhàng lắc đầu về phía Lý Mộc.

Trong lòng Lý Mộc không còn chút nghi ngờ, đúng là sư phụ rồi. Hành động tiếp theo của hắn cũng rất quyết đoán, vừa kịp phản ứng đã rút kiếm ra, sau đó xông lên đài, xuất kiếm tấn công con lang thú kia.

Mọi người trên đài hoảng hốt kêu lên, có kẻ tức giận hỏi: "Ngươi vội cái gì thế?"

Nhưng nhát kiếm của Lý Mộc không nhằm vào con lang thú, mà trực tiếp chém đứt sợi dây xích sắt trói nó.

Lang thú thở dài: "Ngươi làm gì vậy?"

Lý Mộc tức giận đáp: "Tất nhiên là cứu ngươi, lão già không chịu chết này!"

Lý Mộc lập tức dẫn lang thú chạy trốn, nhưng lang thú này có tu vi ngàn năm, là yêu thú quan trọng nhất trong đại hội đồ yêu lần này, làm sao mọi người để nó dễ dàng đi như vậy được. Vì thế loạt kiếm thuật sư hô to "phản tặc" rồi rút kiếm ra ngăn cản Lý Mộc. Mặc dù thực lực của Lý Mộc rất mạnh, nhưng dù sao cũng chỉ một mình một kiếm, không muốn làm hại tính mạng các kiếm thuật sư kia, nên bản thân hắn cũng nhanh chóng lâm vào khốn đốn. Cho đến khi một luồng kiếm khí ngút trời ập tới, máu tươi văng tung tóe, cuối cùng sư huynh Tạ Hồng Tuyết cũng đến kịp.

So với Lý Mộc, lúc này Tạ Hồng Tuyết còn chật vật hơn. Người đầy máu đen, quần áo rách nát không còn hình dạng, ngay cả khuôn mặt tuấn tú hắn luôn tự hào cũng lấm lem vài vệt máu. Nhưng điều khiến Lý Mộc kinh hãi nhất là ánh mắt đỏ rực của Tạ Hồng Tuyết, sát khí ngất trời.

Lý Mộc không dám chần chừ, kéo Tạ Hồng Tuyết cùng rời khỏi đại hội đồi yêu. Hắn chọn cách chạy trốn nhanh nhất, không phải vì đánh không lại, mà sợ nếu dừng lại, tất cả tu sĩ trong đại hội sẽ bị Tạ Hồng Tuyết giết sạch.

Sau khi thoát khỏi chiến trường, điều Lý Mộc muốn biết nhất là nguyên nhân sự việc - Tại sao vị chưởng môn dạy dỗ mình và sư huynh thành cao thủ, lại hóa thành một con lang thủ?

Tạ Hồng Tuyết phản bác lại hắn: "Không phải biến thành một lang thú mà vốn là lang thú."

Lang thú thở dài nhẹ nhõm: "Hóa ra ngươi đã biết từ lâu."

Cuối cùng, sát khí trên người Tạ Hồng Tuyết cũng lắng xuống phần nào, sau đó mới thuật lại rõ ràng chân tướng mình đã điều tra được. Kẻ mạo danh chưởng môn phái tà Thăng Tà Lâm chân nhân kia, bản thể chính là một con lang thú, lại càng không phải là loài lang thú thường bình thường. Hắn là thái tử của Lang tộc ở Ma Giới, cùng Ma Giới xâm chiếm nhân gian. Nhưng thì ngoài việc Ma giới tranh hùng với thế gian, bên trong các tộc lại không ngừng chinh phạt lẫn nhau. Lang tộc thất bại trong trận chiến nội bộ Ma giới, bị tàn sát gần hết, chỉ duy nhất vị Thái tử đó vẫn mất tích bặt vô âm tín. Vị Thái tử này nhờ thông thạo thuật dịch hình, cuối cùng đã ẩn danh, giả dạng thành một người tu hành nhân gian, tìm một nơi sơn môn hẻo lánh, tự lập một phái phái khá hoang đường, gia nhập vào thế giới tu hành hỗn loạn này.

Dĩ nhiên Ma Giới không dễ dàng tha thứ cho hắn, bởi vì thân thể Thái tử Lang tộc có bí pháp [Thiên Địa Thư], chính là một trong tam đại chí bảo tu hành của Ma giới. Còn công pháp mà Tạ Hồng Tuyết và Lý Mộc luyện tập chính là Thiên Địa Thư này. Nhưng thái tử Lang tộc dùng tên giả Lâm Chân chân, căn cứ vào sự hiểu biết của bản thân để tiến hành một số sửa đổi Thiên Địa Thư, khiến nó trở nên thích hợp hơn với việc tu luyện của nhân tộc. Sau này hắn gặp Tạ Hồng Tuyết và Lý Mộc, cũng thông qua việc dạy dỗ hai người để chứng minh chỉnh sửa của mình là đúng đắn. Nhưng sau khi Tạ Hồng Tuyết và Lý Mộc xuống núi, vẫn khiến cả nhân gian và Ma giới chú ý.

Thế nên, đằng sau quật khởi của hai thiên tài nhất định có một vị sư phụ phi thường. Cho nên, người ta dò tìm nguồn gốc, rồi tìm đến Thăng Tà phái, có người tu hành tìm đến mong bái kiên, nhưng Lâm Chân Nhân luôn lẩn tránh không gặp. Sau đó, có chân nhân Ma Giới tìm đến, trực tiếp đấu pháp, rốt cuộc vẫn làm lộ ra thân phận lang thú. Sau đó Lâm Chân nhân cũng chỉ có thể bỏ trốn khỏi núi, nhưng hiện giờ Ma chủ thống nhất Ma Giới, làm sao dễ dàng tha thứ cho hắn được. Cuối cùng, Lâm Chân Nhân bị Ma chủ đánh trọng thương, lộ nguyên hình, bị người tu hành bắt giữ, mang đến đại hội đồ yêu này.

Lý Mộc tỉnh ngộ, bấy giờ mới hiểu tại sao Tạ Hồng Tuyết lại kiệt sức như vậy, chắc là vì phải đối phó trước với một số cao thủ Ma tộc đang hướng tới đây.

Tạ Hồng Tuyết gật đầu đồng ý, lại nói thêm mình chưa giết hết bọn chúng, còn có cao thủ mạnh hơn nữa đang trên đường tới.

Lang Thái tử thở dài, bày tỏ hy vọng họ mau chóng rời đi. Mặc dù hắn là người trong Ma giới, nhưng tính tình lại rất cẩn thận và lương thiện. Sau khi Lang tộc bị diệt, hắn chỉ muốn tìm một nơi ẩn cư yên ổn, ngụy trang thành một người bình thường sống qua cõi đời này. Không ngờ lại gặp Tạ Hồng Tuyết và Lý Mộc, hắn cứu họ chỉ là hành động vô tâm, giữ họ ở lại dạy võ công cũng vì đã sống một mình trong nhân gian gần trăm năm, thật sự có phần cô đơn. Không ngờ rằng, ý tưởng nhất thời ấy lại khiến hắn mang họa diệt thân. Nhưng hắn vẫn rất vui mừng, bởi những năm ở bên Tạ Hồng Tuyết và Lý Mộc, hắn sống rất hạnh phúc. Kể từ khi mất đi bạn bè và người thân, hắn chưa bao giờ có được cuộc sống vui vẻ như thế nữa.

Nghe vậy, Lý Mộc mỉm cười, nói rằng mình theo đạo là bảo vệ, nhưng bảo vệ không phân biệt nhân ma, chỉ phân chính - tà. Sư phụ của mình chưa hề làm điều ác, còn có công dạy dỗ truyền nghề. Giờ gặp hiểm nguy, làm sao có thể đứng nhìn?

Bên cạnh, Tạ Hồng Tuyết vẫn im lặng, nhưng ánh mắt đỏ rực vẫn lờ mờ hiện lên, sát khí trên người thỉnh thoảng bừng lên rồi lại lắng xuống.

Lang thái tử cũng nhận ra biến đổi của Tạ Hồng Tuyết. Hắn nói mặc dù mình có chỉnh sửa Thiên Địa Thư, nhưng dù sao đó cũng là công pháp của Ma tộc. Hiện giờ Tạ Hồng Tuyết đã dụng công quá độ, lúc nào cũng có nguy cơ nhập ma.

Nhưng bọn họ cũng không có nhiều thời gian để thảo luận, đám Ma tộc truy sát đã chạy tới. Bọn họ bị ép chỉ có thể nghênh chiến!

Kết quả của trận chiến này thật tàn khốc, Lang thái tử tử trận, Tạ Hồng Tuyết nhập ma, bản thân Lý Mộc thì bị trọng thương, công lực mất hết!

Hải Thanh Mạc cảm khái: "Thảm khốc đến thế sao?"

Đảo chủ lắc đầu: "Không phải chúng ta mà là đám người đang truy sát chúng ta thảm khốc. Bởi vì bọn chúng, không còn ai sống sót."
Bình Luận (0)
Comment