Loạn Thế Chi Hoa, Thủ Hộ Chi Kiếm (Dịch Full)

Chương 350 - Chương 350: Cửu Tiêu Tuyển Thần

Chương 350: Cửu Tiêu tuyển thần Chương 350: Cửu Tiêu tuyển thần

Chương 350: Cửu Tiêu tuyển thần

Dịch: Athox

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Cuối cùng nhóm người Hồng Niệm cũng gặp lại Hải Thanh Mạc, nhưng còn chưa kịp bầu bạn thì đã Đảo chủ nói hươu nói vượn cắt ngang.

Hải Thanh Mạc huơ tay đẩy Tư Không Nhai: "Đảo chủ nói thánh giả binh gia, quân võ chi hồn là ý gì?"

Tư Không Nhai đáp: "Xưa kia từng có cao nhân họ Khương, là tổ sư binh gia. Dưới trướng có mười hai tướng lĩnh, gọi là Thánh giả binh gia. Cuối cùng cao nhân họ Khương ấy không thành tiên, nhưng tu vi và khí vận biến thành niệm lực lưu lại thế gian, trở thành dưỡng chất cho võ giả sau này. Còn mười hai tướng lĩnh đều thành tiên, gọi là Binh gia Thập Nhị Thánh. Đảo chủ nói thánh giả binh gia có lẽ là ý này."

Hải Thanh Mạc gật đầu: "Hiểu rồi, Hồng Niệm cô nương là một trong mười hai vị Thánh giả binh gia chuyển thế! Đảo chủ cũng là bằng hữu cũ của cô phải không?"

"Binh gia Thập Nhị Thánh là các vị thần từ thượng cổ, không ở Thiên Cung mà đã sớm bước lên tam thập lục trọng thiên. Ta chưa từng gặp mặt, cũng không biết các ngài ấy vẫn còn ở trên trời hay đã trở lại thiên địa này từ lâu. Chỉ có điều, ta sẽ không nhầm lẫn khí tức trên người cô. Cô thật bất hạnh, đã bỏ lỡ giai đoạn tăng cường tu vi tốt nhất. Nhưng cô cũng rất may mắn, đã gặp được ta." Đảo chủ cười phá lên: "Cơ hội chiến thắng của chúng ta đã tăng thêm một phần."

Hải Thanh Mạc vỗ vai Hồng Niệm: "Hồng Niệm cô nương, Đảo chủ muốn nhận cô làm đồ đệ!"

Hồng Niệm hơi hoang mang: "Ngài muốn truyền thụ cho ta thứ gì?"

Đảo chủ ngạo mạn ngẩng đầu lên: "Thần Ẩn."

Tất cả đều kinh ngạc: "Thần Ẩn!"

Hồng Niệm cười khổ: "Với cảnh giới của ta, còn rất xa mới có thể học được Thần Ẩn!"

Hải Thanh Mạc lại tự tin gật đầu: "Không thành vấn đề, tuyệt đối không thành vấn đề! Hồng Niệm cô nương, chẳng mấy chốc cô cũng có thể thỉnh thần hạ phàm!"

Hồng Niệm cầm Hà Ảnh kiếm gõ đầu Hải Thanh Mạc: "Sao ngươi lại tự tin như thế?"

Hải Thanh Mạc gãi đầu, tự hào chỉ vào Đảo chủ bên cạnh: "Bởi vì thuật Thần Ẩn do Đảo chủ sáng tạo ra! Trên đời này không ai hiểu Thần Ẩn hơn hắn, nên hắn nói có thể, thì nhất định có thể!"

"Thần Ẩn do Đảo chủ sáng tạo ra?" Tư Không Nhai lập tức lấy một quyển sách nhỏ từ trong ngực ra, vội vã viết lên đó.

"Tin tức này, không thể để ngươi mang ra ngoài bán được." Đảo chủ liếc nhìn Tư Không Nhai một cái thoáng qua, quyển sách nhỏ trong tay Tư Không Nhai lập tức tự bốc cháy.

Tiêu Thanh đứng một bên cười khổ: "Rất mong Đảo chủ có thể gặp Các chủ của chúng ta một lần."

Tư Không Nhai thở dài: "Đúng vậy. Để xem lão già cứng đầu kia kìa đứng trước mặt Đảo chủ ngạo mạn này sẽ phải chịu thiệt tới mức nào."

Hồng Niệm trầm ngâm một lúc rồi nói: "Đảo chủ định dạy ta thế nào?"

Đảo chủ hỏi: "Chắc ngươi đã biết thủ quyết Thần Ẩn?"

"Tất nhiên rồi. Nhưng người chưa đủ cảnh giới, tự tiện dùng thủ quyết Thần Ẩn sẽ dễ sa vào tẩu hỏa nhập ma, tinh thần rối loạn, cuối cùng biến thành kẻ ngốc." Hồng Niệm giơ hai tay lên: "Đảo chủ có thể đảm bảo sau khi ta dùng xong sẽ không có phản ngược đấy chứ?"

"Nào, kết thủ quyết đi, ta sẽ dùng thần niệm bảo vệ linh phách của cô, rồi giúp cô -" Đảo chủ nhếch mép cười "Tìm được thần linh thích hợp nhất."

Ánh mắt Hải Thanh Mạc sáng ngời: "Ngươi định tìm thần linh thay cho Hồng Niệm cô nương!"

Đảo chủ gầm lên: "Bắt đầu nào, Thần Ẩn!"

Hồng Niệm không chút do dự, cắm ngay thanh kiếm xuống đất, rồi cả hai tay kết thành những thủ quyết không mấy phức tạp, sau đó cất giọng trầm ngâm: "Thần Ẩn.” Phía sau Hồng Niệm cô nương xuất hiện một bóng đen mờ ảo, mặc chiếc áo choàng cũ kỹ, giang rộng hai tay áo, bóng tối lập tức bao trùm tất cả mọi người.

Hải Thanh Mạc và Tư Không Nhai liếc nhìn nhau, trong mắt đều lộ vẻ lo lắng.

Thần Ẩn này không giống những gì hai người từng thấy.

Sao nó lại toát ra một luồng quỷ khí u ám như vậy được chứ?

Tư Không Nhai sững sờ: "Cái này cũng là Thần Ẩn ư?"

"Đến đây, để ta xem vị tiên nhân nào xứng đáng với linh hồn Binh gia Thánh giả của ngươi!" Lão Đảo chủ chạm ngón tay lên trán Hồng Niệm, lập tức đôi mắt cô lóe lên ánh sáng đỏ, miệng nở nụ cười đắc ý.

Chỉ cần liếc nhìn, Hải Thanh Mạc và Tư Không Nhai đã biết thần niệm của Đảo chủ đã chiếm cứ thân thể Hồng Niệm.

"Hồng Niệm" lập tức nhắm mắt lại, toàn bộ thần niệm chợt du hành ngàn dặm, vạn dặm lên trên chín tầng trời.

Trong đại điện tráng lệ của Tiên Cung, Quy Xà nhị tướng đang ngủ gà ngủ gật bỗng giật mình tỉnh dậy, mở to mắt ra quát tháo: "Ai dám tự tiện xông vào Huyền Vũ cung?"

Tận sâu trong đại điện, vị thần linh ngồi trên ngai cao, đang chống tay ngủ gục, cũng từ từ mở mắt ra. Hắn nhìn vào khoảng không phía trước, giọng điệu bình thản nhưng uy nghiêm khó tả: "Có ý đồ với ta, có phải quá nực cười không."

"Xin lỗi đã làm phiền, Chân Võ Đại Đế." Giọng vang vọng trong đại điện vẫn là của Đảo chủ: "Ta đi tìm người bạn cũ khác của mình."

Trong Ngọc Hư cung, trên thần tọa băng ngọc, vị thần tướng đang nhắm mắt tu dưỡng cũng nghe thấy động tĩnh nhưng không mấy để tâm. Chỉ có con chó đen bên cạnh sủa liên hồi, sau đó con mắt thứ ba giữa trán vị thần tướng đột nhiên mở ra.

"Cút đi." Thần tướng ba mắt không mở hai mắt, lạnh lùng nói.

Đảo chủ nói đầy ẩn ý: "Ngươi đã tu luyện ngàn năm, đến lúc quay trở lại nhân gian rồi."

Thần tướng ba mắt bất chợt mở mắt, ánh vàng lóe lên, chiếu sáng khoảng không phía trước: "Ngươi không phải Lý Mộc, ngươi là ai?"

Đảo chủ cười nói: "Là thần niệm của ta, chiếm cứ một linh hồn khác, muốn lên tới thượng giới, đến đây ký kết giao ước với một vị thần có duyên. Ngươi biết mà, xưa nay ta tán thưởng nhất là ngươi, nên đến đây trước tiên."

Thần tướng ba mắt âm u nói: "Chẳng lẽ không phải vì cửa Huyền Vũ cung khó lọt hơn sao?"

Đảo chủ cười đáp: "Đã lâu không đến Tiên Cung nên đi nhầm đường."

Thần Tướng hét lớn: "Hiện ra đây!"

Hình dáng Hồng Niệm hiện ra trước mặt Tam Mục Thần Tướng.

Con chó đen đang sủa cuồng bỗng im bặt.

Tam Mục Thần Tướng cũng biến sắc, nhẹ nhàng nói: "Ngươi..."

Giọng nói Hồng Niệm bỗng chốc biến đổi kỳ lạ, không còn là chính cô, cũng chẳng phải Lý Mộc, mà là một giọng nói trầm thấp khàn khàn: "Là ta. Đã lâu không gặp, ba mắt."

Trên Tu La đảo, đám người Hải Thanh Mạc đồng loạt mở to hai mắt, chứng kiến bóng đen sau lưng Hồng Niệm từ từ hiện thực hóa thành một thần tướng mặc giáp vàng kim lấp lánh, tay cầm chiến kích, có ba mắt trên trán. Hải Thanh Mạc kinh ngạc nói: "Không ngờ lại là thần tướng ba mắt. Không ngờ vị thần mà Hồng Niệm của chúng ta mời xuống lại cường đại như vậy!"
Bình Luận (0)
Comment