Lóe Hôn - Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử

Chương 45

Chương 45

 

Tạ Diễm và Cố Ngộ Sâm còn chưa lên tàu cao tốc, tin nhắn của Tạ Tấn đã gửi tới.

 

Anh cả: Hôm nay mấy giờ đến? Anh đến đón em.

 

Vương Hoả Hoả: [hình ảnh]

 

Tạ Diễm chụp ảnh vé tàu cao tốc cho Tạ Tấn xem. 

 

Anh cả: Anh biết rồi, thế em đi đường cẩn thận nhé. 

 

Vương Hoả Hoả: Gấu trúc xoay quanh.jpg

 

Vương Hoả Hoả: Gặp lại anh sau nhé.

 

Anh cả: Gặp lại em sau. 

 

Anh cả: Sờ sờ.jpg

 

Tạ Diễm và Cố Ngộ Sâm ngồi cùng nhau, tuy rằng Cố Ngộ Sâm sắp xếp thời gian rảnh để đi cùng Tạ Diễm đến thành phố Kinh gặp người nhà cậu, nhưng cũng không phải hoàn toàn nhàn rỗi, lúc này anh đang dùng điện thoại để xử lý từ xa một ít công việc. 

 

Anh rất nghiêm túc, nhìn qua từ mặt bên cực kỳ đẹp trai. 

 

Tạ Diễm chống cằm nhìn chằm chằm vào Cố Ngộ Sâm, chỉ cảm thấy cứ như vậy lẳng lặng nhìn Cố Ngộ Sâm cả đời cũng không thấy chán.

 

Có lẽ là ánh mắt Tạ Diễm quá mức lộ liễu, Cố Ngộ Sâm ngẩng đầu lên nhìn Tạ Diễm: “Làm sao thế em?”

 

Anh vừa nói vừa duỗi tay, nhẹ nhàng nhéo mặt Tạ Diễm. 

 

Tạ Diễm lắc đầu: “Không có gì, anh cứ làm việc đi, em chỉ muốn nhìn anh một chút thôi.”

 

Cố Ngộ Sâm lại nhéo mặt cậu một cái, lòng bàn tay nhẹ nhàng lướt qua môi Tạ Diễm.

 

Đúng lúc này có tệp tài liệu mới được gửi vào, là Tài Chính Kinh Tế Mỗi Ngày gửi tới bản phỏng vấn sơ thảo, muốn để Cố Ngộ Sâm xem qua, nếu không có vấn đề gì thì có thể định ra bản thảo.

 

“Bản thảo bài phỏng vấn của anh ra rồi, em có muốn xem cùng anh không?” Cố Ngộ Sâm hỏi Tạ Diễm.

 

Tạ Diễm lập tức bị gợi lên hứng thú, xích đến bên người Cố Ngộ Sâm: “Xem xem xem, em muốn xem.”

 

Cố Ngộ Sâm đặt điện thoại ở giữa hai người, cùng Tạ Diễm xem. 

 

Phần lớn câu hỏi phỏng vấn đều thuộc về chuyên ngành, Tạ Diễm xem cái hiểu cái không, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc cậu khen Cố Ngộ Sâm, dù sao ở trong mắt Tạ Diễm, Cố Ngộ Sâm là best. 

 

Nhưng mà nhìn nhìn, Tạ Diễm lại nhìn ra có điểm không ổn lắm, không biết có phải cậu quá nhạy cảm hay không, không hiểu sao luôn cảm thấy bài bản thảo phỏng vấn này như có như không nhấn mạnh việc Cố Ngộ Sâm là người đã kết hôn.

 

Không chỉ như thế, còn ngầm chỉ ra Cố Ngộ Sâm và bạn đời rất yêu nhau. 

 

Mắt Tạ Diễm hơi híp lại, ngón tay chỉ vào đoạn văn để lộ ra Cố Ngộ Sâm và bạn đời rất yêu nhau đó: “Đây là anh bảo phóng viên người ta viết à?”

 

“Lúc ấy có biểu đạt ra một chút ý nguyện như vậy.” Cố Ngộ Sâm trả lời đúng sự thật. 

 

Chính vì anh biểu đạt ra một chút ý nguyện nên thư ký của anh mới âm thầm lĩnh hội đi nhắc nhở phóng viên của báo Tài Chính Kinh Tế Mỗi Ngày những điểm cần chú ý. 

 

Sau khi Cố Ngộ Sâm xem xong bản sơ thảo, cảm thấy rất vừa lòng. 

 

Nhưng anh vẫn hỏi Tạ Diễm: “Diễm Diễm, em xem xong rồi có cảm thấy có vấn đề gì không?”

 

“Em có thể có vấn đề gì được?” Tạ Diễm hỏi lại.

 

Cậu vô cùng vừa lòng, cậu còn có thể thấy có vấn đề gì chứ? Cố Ngộ Sâm chủ động đóng nhãn “đã kết hôn”, “thuộc về Tạ Diễm” lên trên người anh, Tạ Diễm vui mừng còn không kịp.

 

Tạ Diễm nói xong còn vỗ vỗ bả vai Cố Ngộ Sâm, ra vẻ lãnh đạo lớn, cố tình áp thô giọng nói: “Rất tốt, đúng là trẻ nhỏ dễ dạy!”

 

Cố Ngộ Sâm nắm lấy tay cậu, cùng mười ngón tay cậu đan vào nhau: “Toàn ý nghe theo ý chỉ của lãnh đạo làm việc.”

 

Bản sơ thảo không có vấn đề gì, Cố Ngộ Sâm gửi trả lời cho chủ biên của Tài Chính Kinh Tế Mỗi Ngày. 

 

Trả lời vừa mới gửi đi thì nhân viên công tác của ga tàu đến nhắc nhở bọn họ nên lên tàu, tàu cao tốc sắp xuất phát rồi.

 

Hai người được nhân viên công tác dẫn lên tàu. 

 

Khoảng hai mươi phút, tàu cao tốc xuất phát, Tạ Diễm và Cố Ngộ Sâm đã trên đường đi đến thành phố Kinh. 

 

***

 

Sau khi Tài Chính Kinh Tế Mỗi Ngày nhận được trả lời của Cố Ngộ Sâm, lập tức sắp xếp biên tập viên chuẩn bị đăng bài, nhân lúc chuyện Cố Ngộ Sâm thành người giàu nhất đang hot, đăng bài phỏng vấn này lên. Tin tức đều có tính hiệu quả thực tế, hiện tại đang hot nhất, thời hiệu tốt nhất, cho nên hiệu quả thu hút người xem tự nhiên cũng tốt nhất. 

 

Tài Chính Kinh Tế Mỗi Ngày là một tạp chí chính quy, có tài khoản công khai, lượt theo dõi lên tới hàng triệu.

 

Đúng một giờ trưa hôm nay, tài khoản công khai của Tài Chính Kinh Tế Mỗi Ngày và weibo đồng thời đăng một bài tạp chí – “Cuộc phỏng vấn đặc biệt với Cố Ngộ Sâm, vì sao mọi người gọi anh là thần đầu tư?”.

 

Hai ngày này rất nhiều người muốn dựa độ vào hot của Cố Ngộ Sâm để account marketing, tiêu đề đều viết phỏng vấn Cố Ngộ Sâm, nhưng thật ra đều là treo đầu dê bán thịt chó, nội dung và tiêu đề khác nhau một trời một vực.

 

Vốn dĩ mọi người cho rằng đây cũng là một bài báo ké fame, nhưng nhìn đến người đăng tải là Tài Chính Kinh Tế Mỗi Ngày thì ai cũng đều bán tín bán nghi bấm vào xem. 

 

Sau khi bấm vào xem là không rời ra được.

 

Người trong nghề có thể học được vài thứ tốt từ bài viết, người ngoài nghề thì có thể xem náo nhiệt. 

 

Ban đầu, bài viết này chỉ hot lên trong phạm vi nhỏ, người xem đều là người trong vòng. 

 

Sau cùng không biết là ai đã chụp ảnh màn hình lại những mẩu tin nhỏ ở cuối bài phỏng vấn đăng lên weibo, sau đó bài phỏng vấn này đã ra khỏi vòng, thậm chí lại một lần nữa đẩy Cố Ngộ Sâm lên hot search. 

 

Những mẩu tin nhỏ này hơi giống lời trò chuyện của người biên tập, những bài phỏng vấn trước kia cũng có thêm câu chuyện ngoài lề như vậy, điều đó đã thành truyền thống của tài khoản công khai của Tài Chính Kinh Tế Mỗi Ngày.

 

Nhưng lần này không giống nhau, lần này người viết những mẩu tin nhỏ ở cuối bài đó chính là phóng viên đã phỏng vấn Cố Ngộ Sâm, nội dung như sau: 

 

[Lần này có thể mời tiên sinh Cố tham gia phỏng vấn khiến chúng tôi vô cùng bất ngờ, như mọi người đã biết, tiên sinh Cố trước nay chưa từng nhận bất cứ cuộc phỏng vấn nào, tạp chí của chúng tôi có thể trở thành người đầu tiên, tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh. 

 

Lúc phỏng vấn, tôi nhìn thấy tay phải của tiên sinh Cố thường xuyên v**t v* ngón áp út ở bên tay trái, mới lúc đầu tôi nghĩ là do tiên sinh Cố căng thẳng, dù sao đây cũng là lần đầu tiên nhận phỏng vấn của tiên sinh. 

 

Lúc sau tôi nhận ra tôi sai rồi, theo tôi quan sát, tôi phát hiện mỗi lần khi tiên sinh Cố cúi đầu xem ngón áp út tay trái, ánh mắt tiên sinh Cố sẽ trở nên rất dịu dàng. 

 

Trên ngón áp út tay trái của tiên sinh đeo một chiếc nhẫn.

 

Tiên sinh Cố đã kết hôn rồi. 

 

Mọi người đọc xong bài viết chắc là sẽ cảm thấy bất ngờ, vì sao bài viết này không có ảnh chụp của Cố Ngộ Sâm? Lý do rất đơn giản, bởi vì tiên sinh Cố không muốn mang đến cho bạn đời của mình bất cứ rắc rối nào.

 

Sau đó, tôi lại từ thư ký của tiên sinh Cố biết được, tiên sinh Cố rất yêu bạn đời của mình, cũng hy vọng từ “chồng” thân mật này chỉ được gọi ra từ miệng người bạn đời của mình. 

 

Tuy rằng tôi là chó độc thân, nhưng tôi từ chối chậu thức ăn cho chó này :)]

 

Bản thảo phỏng vấn dù sao cũng phải tương đối nghiêm túc, mấy chỗ ám chỉ Cố Ngộ Sâm đã kết hôn đã là sự cố gắng rất lớn của phóng viên khi sáng tác bản thảo phỏng vấn. Nhưng phần ngoài lề không giống nhau, ngoài lề vốn dĩ là ghi lại trường hợp thú vị trong khi phỏng vấn, cho nên, phóng viên viết như vậy hoàn toàn không có vấn đề gì. 

 

So với bản thảo phỏng vấn chính thức mịt mờ không giống nhau, ngoài lề có thể nói rất đơn giản là đang thể hiện tình yêu. 

 

Hai ngày này độ hot của Cố Ngộ Sâm rất cao, sẽ có người nhịn không được mà tò mò về cuộc sống cá nhân của anh. 

 

Sau khi đoạn ngắn ngoài lề này hot ra khỏi vòng, tinh thần của hàng nghìn hàng vạn “phu nhân Cố” lập tức thất tình, khu bình luận đầy tiếng than thở.

 

Nhưng mà phần lớn người từ phần ngoài lề đã nhìn ra, Cố Ngộ Sâm là người kín đáo, không muốn xuất hiện trong tầm nhìn của công chúng, càng không thích người khác gọi anh là “chồng”, bởi vì xưng hô này là độc quyền của bạn đời anh.

 

Trong lúc nhất thời, các quần chúng ăn dưa lập tức ngửi được hương vị ngọt ngào của tình yêu, không tiếp tục gọi Cố Ngộ Sâm là “chồng” nữa, mà bắt đầu lần lượt gõ ra từng cái kẹo của Cố Ngộ Sâm và phu nhân Cố. 

 

Bài phỏng vấn kia bị lăn qua lộn lại mà nghiên cứu vài lần, từ bên trong gõ ra một viên lại một viên kẹo. 

 

Thật ngọt. 

 

CP Cố Ngộ Sâm và phu nhân Cố cứ như vậy lặng yên không tiếng động quật khởi. 

 

Lúc đầu còn có người tranh cãi vị nhà Cố Ngộ Sâm là nam hay nữ, cho đến sau lại có một fan nữ phân tích bài phỏng vấn và những mẩu tin đó rất có đạo lý và rõ ràng, chắc chắn vị nhà Cố Ngộ Sâm là nam. 

 

Hơn nữa bởi vì tình yêu của bọn họ ngọt ngào như kẹo, nên đặt tên cho bọn họ là chồng chồng kẹo ngọt.

 

Trở lại ngày đăng bản thảo phỏng vấn, tài khoản của thư ký của Cố Ngộ Sâm cũng là người hâm mộ lớn đầu tiên của CP tương lai chồng chồng kẹo ngọt nhận được một khoản tiền thưởng kếch xù. 

 

Này cũng làm cho thư ký của Cố Ngộ Sâm ra quyết định trở thành fan đầu tàu của CP Cố Ngộ Sâm và Tạ Diễm.

 

***

 

Thành phố Kinh, nhà họ Tạ.

 

Tạ Tấn từ trên tầng đi xuống, lập tức nhìn thấy Tạ Hành Đông và bà Hách ngồi ở sô pha, Tạ Hành Đông mặc một bộ vest, nhìn qua rất trang trọng. 

 

Bà Hách mặc cũng rất quý phái, tóc được búi lên, nhìn qua rất đoan trang và thanh lịch, rất có dáng vẻ của quý bà. 

 

“Dì.” Tạ Tấn đi qua, đầu tiên là chào hỏi với bà Hách, sau đó nhìn về phía cha mình, hỏi: “Ba, sao hôm nay ba ăn mặc trang trọng thế? Là bé Diễm dẫn người đến gặp ba, phải là người yêu của bé Diễm căng thẳng mới đúng chứ.” Còn cố tình không đi công ty, chờ ở nhà.

 

Tạ Hành Đông cười cười: “Lần đầu tiên bé Diễn dẫn người trở về, chẳng lẽ ba không nên mặc trang trọng một chút, thể hiện ba tôn trọng người yêu của bé Diễm sao?”

 

Đạo lý là như thế. 

 

Nhưng ai bảo người yêu Tạ Diễm là Cố Ngộ Sâm, Tạ Tấn hận không thể khiến cho cha làm khó làm dễ anh thật nhiều, cho anh nếm chút mùi đau khổ. 

 

“Đúng rồi.” Tạ Hành Đông ngẩng đầu nhìn về phía Tạ Tấn, hỏi anh ấy: “Con hỏi bé Diễm chưa? Khi nào nó về đến thành phố Kinh? Đến lúc đó con đi đón nó đi nhé.”

 

Tạ Tấn nói thời gian.

 

Bà Hách ngồi ở một bên nhăn mày lại: “Sao lại muộn như vậy, dì nhớ buổi sáng có một chuyến bay thẳng từ thành phố K đến thành phố Kinh mà?”

 

Tạ Tấn: “Bé Diễm đến đây bằng tàu cao tốc.”

 

Bà Hách vừa muốn hỏi tại sao lại đi tàu cao tốc mà không đi máy bay? Máy bay không nhanh hơn sao?

 

Mới mở miệng ra, thì nghe Tạ Hành Đông nói: “Tạ Diễm sợ độ cao, đi tàu cao tốc sẽ thoải mái hơn, muộn một chút thì muộn một chút, không sao.”

 

Lúc này Bà Hách mới nhớ đến việc Tạ Diễm sợ độ cao, ý cười ở khoé miệng đọng lại, lập tức đứng dậy nói: “Tôi đi chỗ thím Hoàng xem đồ đạc của con chuẩn bị xong chưa?”

 

Tạ Hành Đông và Tạ Tấn nhìn bóng dáng của Bà Hách, liếc mắt nhìn nhau một cái, đều bất lực lắc đầu.

 

Nếu nói bà không quan tâm Tạ Diễm, thì sao bà lại nhớ rõ chuyến bay từ thành phố K đến thành phố Kinh. Biết được hôm nay Tạ Diễm trở về, bận trước bận sau làm rất nhiều việc, việc gì cũng tự tay làm lấy, còn tự tay kỳ cọ nhà vệ sinh trong phòng Tạ Diễm một lần.

 

Nhưng nếu nói bà quan tâm Tạ Diễm, thì tại sao bà lại không nhớ được Tạ Diễm sợ độ cao, mỗi lần trở về từ thành phố K đều sẽ đi tàu cao tốc, nếu thật sự không mua được vé mới phải đi máy bay?

 

Tạ Hành Đông và Tạ Tấn có thể nhìn ra, bà Hách muốn hàn gắn quan hệ với Tạ Diễm.

 

Chỉ là có loại tình cảm một khi bị tổn thương, phải mất rất nhiều thời gian và tinh thần để chữa trị, huống hồ lúc trước để lại một vết thương sâu như vậy.

 

***

 

Khi tàu cao tốc đến thành phố Kinh thì trời đã sẩm tối.

 

Tạ Diễm và Cố Ngộ Sâm vừa ra cổng tàu đã nhìn thấy Tạ Tấn chở ở đó.

 

Tạ Diễm và Tạ Tấn chào hỏi vài câu, sau đó lên xe đến nhà họ Tạ. 

 

Chờ đến lúc đến nhà họ Tạ, trời đã tối hẳn.

 

Nhận được tin tức, Tạ Hành Đông và bà Hách chờ ở cửa biệt thự. Không chờ bao lâu thì xe của Tạ Tấn trở về. 

 

Chiếc xe màu đen dừng ở trước mặt bọn họ, sau chốc lát, ba người từ trên xe xuống.

 

Ánh mắt Tạ Hành Đông dừng ở trên người đi bên cạnh Tạ Diễm – Cố Ngộ Sâm, dưới bóng đêm ông nhìn không rõ lắm, lại luôn cảm thấy Cố Ngộ Sâm bây giờ và Cố Ngộ Sâm trong ấn tượng của ông có gì đó không giống nhau. 

 

Đợi người đến gần, rốt cuộc ông cũng nhận ra chỗ nào không giống nhau. 

 

Vì thế nhìn Cố Ngộ Sâm, há miệng thốt ra: “Sao hôm nay con không mặc bộ vest đen đó?”

 

Thay đổi quần áo, người đều có vẻ không giống nhau.

 

_____

 

Tác giả có lời muốn nói:

 

Chồng chồng kẹo ngọt mới mẻ ra lò.

 

Thư ký: Tôi vì sếp Cố đã chấp nhận rất nhiều!

 

[Kịch nhỏ]

 

Tạ Hành Đông nhìn Cố Ngộ Sâm đã thay một bộ vest mới, mắt híp híp: Nhóc con, con cho rằng con thay áo khoác là ba sẽ không nhận ra con sao?

Bình Luận (0)
Comment