Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1002 - Chương 1002: Nhấc Đá Đập Chân Mình (2)

Chương 1002: Nhấc đá đập chân mình (2) Chương 1002: Nhấc đá đập chân mình (2)

Trong ánh mắt Bùi Miên Mạn có thêm một tia yêu thương, nắm chặt tay hắn:

- A Tổ, vất vả cho ngươi rồi.

Tổ An cũng nắm lại tay nàng ta, thở dài một hơi:

- Cũng là ngươi khổ hơn, ngươi là phải tự mình thể nghiệm một lần tử vong.

Mắt Bùi Miên Mạn đỏ lên, cắn cắn môi:

- Lần đó đích xác có chút đáng sợ, khiến cho ta sau này cũng không dám sinh hài tử nữa.

- Không sinh thì thôi, nói chung hiện tại chúng ta không phải đã có một rồi à?

Nhìn muội muội Tam Thải đang chơi bùn khiến cho cả người bẩn thỉu ở bên cạnh, hai người không hẹn mà cùng bật cười.

Tuy bọn họ là huynh muội, nhưng trong thân thể của bọn họ đều là linh hồn của người trưởng thành, nhìn muội muội nhỏ tuổi này, hoàn toàn coi thành nữ nhi.

Tựa hồ là cảm nhận được hai người đang cười nhạo mình, Tam Thải quay đầu, nhìn hai người rúc vào nhau, vội vàng mang theo cả người đầy bùn đất chạy tới:

- Ca ca, tỷ tỷ ta cũng muốn ôm, ta cũng muốn ôm.

...

Thời gian qua nhanh, chỉ chớp mắt lại mười năm trôi qua, Bùi Miên Mạn trổ mã càng lúc càng hồng nhan họa thủy, Tổ An thì mơ hồ khôi phục vẻ tiêu sái anh tuấn ngày xưa.

Ngay cả Tam Thải lúc nhỏ cả ngày chảy nước mũi chơi bùn cũng đã lớn thành một thiếu nữ duyên dáng yêu kiều.

Tổ An cảm thấy thời gian này trôi qua hơi nhanh, rõ ràng rõ ràng nên là rất lâu, nhưng hắn lại cảm thấy trong giây lát đã trôi qua rồi.

Giống như những phim truyền hình xem ở kiếp trước, nhân vật chính lúc nhỏ vui vẻ chạy trong ruộng đồng, đang chạy thì xuất hiện một dòng chữ: Mười năm sau...

Sau đó tiểu thí hài đổi thành nam chủ đã trưởng thành.

Tổ An lắc đầu, xua loại cảm xúc vớ vẩn này ra khỏi đầu. Tuy thời gian mấy năm nay qua nhanh, nhưng hắn và Bùi Miên Mạn cũng không nhàn rỗi, một mực đang nghiên cứu người Chu.

Ở triều đại của Vũ Đinh, Vương hậu Phụ Hảo dẫn dắt một vạn ba ngàn người, đánh bại Khương Phương, mặc dù Khương Phương thua, nhưng Thương cũng không thể tiêu diệt được nó.

Có điều trải qua nhiều năm đả kích của người Thương, Khương Phương cũng phân liệt thành rất nhiều bộ tộc, thỉnh thoảng cũng quấy rối phía tây bắc Thương triều.

Lúc này Thương triều bắt đầu dùng nước chư hầu phụ thuộc hỗ trợ đối phó những bộ lạc rải rác này, người Chu cũng là một trong số các nước chư hầu đó.

Trong mấy chục tới hơn trăm năm chinh phạt, người Chu dần dần trổ hết tài năng trong các nước chư hầu phía tây, nhân lúc Khương Phương phân liệt dẫn tới thế lực vùng Thiểm Tây, Cam Túc trống không, Thương triều lại ngoài tầm tay với, bọn họ dần dần từng bước xâm chiếm địa bàn Khương Phương ngày xưa.

Đương nhiên nhằm vào khối địa bàn này không chỉ có người Chu, còn có các nước chư hầu khác, nhưng thủ lĩnh người Chu tên là Quý Lịch đời này, quả thực chính là Long Ngạo Thiên tái thế, dẫn theo tộc nhân đánh Đông dẹp Bắc, đánh hạ được địa bàn rộng lớn như vậy, đồng thời thông hôn với quý tộc nội bộ Thương triều, còn bảo trì quan hệ tốt với các nước chư hầu khác, có thể nói là vừa biết đánh lại vừa biết ngoại giao.

Ngay cả Thương Vương cũng phong hắn làm chư hầu trưởng phía tây.

Nhìn thấy người Chu nhỏ yếu xa xôi năm đó hiện giờ lại có thế lực cường đại như vậy, Tổ An và Bùi Miên Mạn vô cùng sầu lo, mấy năm nay một mực khuyên bảo "Phụ vương" Văn Đinh của bọn họ đề phòng đối phó người Chu.

Không biết là gió thổi bên tai của hai người mang tới hiệu quả, hay là thế lực của người Chu quả thật đã lớn đến nỗi dẫn tới sự kiêng kị của Văn Đinh, hắn tìm lý do mời Quý Lịch đến đô thành, sau đó lại tùy tiện tìm lý do giết Quý Lịch.

Tổ An và Bùi Miên Mạn vô cùng nghẹn lời, nào ngờ thủ đoạn của Văn Đinh lại đơn giản dã man như vậy, thế lực của người Chu sờ sờ ra đó, chỉ giết một thủ lĩnh thì có ích lợi gì? Hành động này ngược lại sẽ làm mất lòng người khác, các nước chư hầu trong thiên hạ nhìn thấy kết cục của Quý Lịch, khó tránh khỏi sẽ thỏ tử hồ bi.

Đặc biệt là Tổ An càng biết rõ hơn, Quý Lịch này giỏi như vậy, nhưng Văn Vương Cơ Xương, Vũ Vương Cơ Phát càng nổi bật hơn nữa của người Chu vẫn chưa ra sân.

Văn Đinh lại không cho là đúng, thậm chí văn võ cả triều cũng không cảm thấy xử tử vua của một nước chư hầu thì có gì to tát, từ xưa đến nay, Thương Vương đều là làm như vậy, đối với nước chư hầu không thần phục thì vừa đánh vừa lôi kéo, thủ lĩnh này không nghe lời thì giết đổi một người khác là được, nếu vẫn không phục thì đánh một trận là xong.

Võ sĩ dũng mãnh của Thương triều sẽ dạy những nước chư hầu đó phải làm người thế nào, đồng thời gốc rễ lập quốc của Thương triều cũng là cần chiến tranh, dựa vào chiến tranh để bắt cướp đại lượng, nô lệ bất kể dùng để làm việc cực nhọc hay là làm hiến tế phẩm đều được.

Có điều rất nhanh chứng minh bọn họ tính sai rồi, bởi vì người rợ ở phía đông sông Hoài xâm nhập, thanh thế lớn chưa từng có.

Những nước chư hầu làm tấm chắn ở phía đông cho người Thương không biết là vì Quý Lịch bị giết một cách vô tội, dưới thỏ tử hồ bi mà bỏ công không bỏ sức, hay là thực sự không phải là đối thủ, rất nhanh liền quân lính tan rã, để mặc những Hoài Di đó xâm nhập phúc địa Thương triều.

Lúc này phía tây cũng truyền đến tin tức không tốt, bởi vì thủ lĩnh Quý Lịch bị giết một cách vô tội, người Chu cả nước trên dưới đều vô cùng phẫn nộ, sẵn sàng ra trận chuẩn bị giáp công Thương triều.

Thương triều tuy mạnh, nhưng lần này thanh thế của quân đội Hoài Di rất lớn, nếu người Chu lại từ phía tây công kích, hai mặt thụ địch, bọn họ hiển nhiên cũng không chống đỡ được.

Lúc này có đại thần đưa ra một biện pháp giải quyết, Thương Chu xưa nay quan hệ rất tốt, chính là bởi vì lần này Quý Lịch bị giết mới dẫn tới bất hòa, có thể thông qua đám hỏi để trấn an bọn họ, như vậy nguy cơ ở phía tây sẽ được giải quyết dễ dàng.

Bình Luận (0)
Comment