Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1069 - Chương 1069: Vô Gian Đạo (2)

Chương 1069: Vô Gian đạo (2) Chương 1069: Vô Gian đạo (2)

Thân là Hoàng đế, không sợ thuộc hạ có dục vọng, chỉ sợ thuộc hạ không có dục vọng, có dục vọng càng dễ khống chế hơn.

Vẻ mặt Tổ An vô cùng buồn bực, rõ ràng là tự ngươi nói mà, liên quan gì tới ta.

Hoàng đế thản nhiên nói:

- Cái này cũng không phải việc gì khó, tương lai sau khi Tề Vương rơi đài, loại gia tộc trên người thiên nhiên đã lạc ấn Tề Vương đảng như Sở gia khẳng định cũng sẽ bị tính sổ sau chuyện, người xử trảm thì xử trảm, người sung quân thì sung quân, nữ quyến thì sẽ bị thu vào Giáo Phường Ti, đến lúc đó lại bị ngươi chuộc về trong phủ, ngươi thích thế nào thì thế đó, ai lại quản được chuyện trong phủ của ngươi, cho dù bản thân bọn họ cũng chỉ sẽ cảm động đến rơi nước mắt đối với ngươi.

Loại địa phương Giáo Phường Ti này là chỗ thê nữ của phạm quan bị sung quân, tuy trên danh nghĩa là quan kỹ, nhưng còn không bằng tư kỹ, nữ tử thanh lâu dân gian muốn chuộc thân tương đối mà nói thì vẫn rất dễ, nhưng vào Giáo Phường Ti, muốn thoát tịch căn bản là không thể, bởi vì muốn thoát tịch, phải thượng đạt thiên thính, có Hoàng đế gật đầu mới được.

Nhưng Hoàng đế đã ném thê nữ của phạm quan vào Giáo Phường Ti, vốn là để trừng phạt răn đe quan viên phạm tội, sao có thể để họ thoát tịch?

Đương nhiên nếu đến lúc đó Tổ An thân là đại công thần đề xuất yêu cầu, Hoàng đế ban cho mấy người cũng không phải không được, nhưng chuyện như vậy là trong vạn không có được một, cho nên nói khi đó nữ quyến Sở gia sẽ cảm động đến rơi nước mắt đối với hắn cũng không phải là sai.

Tổ An:

- ...

Quá tà ác, vốn tưởng rằng mình được các loại lão sư trên mạng kiếp trước hun đúc đã là một lái xe già đủ tư cách, hiện tại mới phát hiện mình so sánh với những vương công quý tộc của dị thế giới này thì quả thực là thuần khiết giống như hoa trắng.

Ngữ khí của Hoàng đế bình thản như vậy, giống như đang nói một chuyện hết sức bình thường, chắc hẳn loại chuyện này ở trong giới quý tộc có thể nói là đã quá quen thuộc rồi.

Tổ An không thể không thừa nhận, nếu đổi là người khác thì nói không chừng đúng là đã động lòng, nhưng một thanh niên tốt được hun đúc ở thời văn minh hiện đại như hắn, làm sao có thể vì tư lợi cá nhân là làm hại người Sở gia cửa nát nhà tan.

Đương nhiên hắn cũng sẽ không ngốc đến mức chống đối Hoàng đế ngay tại chỗ, sau này làm thế nào để tùy cơ ứng biến giữa hắn và Tề Vương, ngược lại khiến Hoàng đế có hiểu lầm như vậy lại càng tin mình hơn mới tốt.

Tổ An không muốn tiếp tục đề tài này, vội vàng hỏi:

- Không biết Hoàng thượng chuẩn bị làm thế nào để khiến Tề Vương tin ta? Làm bộ bắt ta vào ngục, khiến người của Tề Vương đến cứu à?

Thì ra là muốn mình chơi Vô Gian đạo, nhưng từ xưa đến nay nằm vùng đều không có kết cục tốt.

Thấy hắn nhanh như vậy đã tiến vào nhân vật, Hoàng đế gật đầu hài lòng:

- Đương nhiên là không được, như vậy quá cố ý, tên gia hỏa Tề Vương đó xưa nay luôn đa nghi, sẽ không mắc mưu đâu.

- Huống chi,

Hoàng đế dừng lại một chút, tiếp theo liền cười lạnh nói,

- Nếu thực sự để hắn tìm thấy cơ hội, giết ngươi còn không kịp, sao có thể cứu ngươi.

Tổ An im lặng, cũng biết hắn là nói thật. Trên đường đi ám sát từ phía Tề Vương cũng không ngừng, tuy hai bên không gặp mặt, nhưng đã kết thâm cừu.

Đương nhiên Hoàng đế năm lần bảy lượt cường điệu điểm này với hắn cũng là không có hảo tâm, nhưng so sánh thì hắn vẫn nhân hậu hơn mình nghĩ, nhưng thực sự là nhân hậu sao?

Vi thái giám thân là thái giám tâm phúc của hắn, một mực tận tâm tận lực làm việc cho hắn, kết quả lại chết nơi tha hương, nhưng cho tới bây giờ, Hoàng đế vẫn không hỏi qua nửa câu.

Hiển nhiên là lo lắng cái chết của người này có liên quan tới mình, cho nên cố ý bỏ qua vấn đề này, bởi vì mình trước mắt vẫn có giá trị lợi dụng.

Cũng không biết tương lai Hoàng đế có bởi vì việc này mà tính sổ sau chuyện với mình không, nhưng bất kể là loại tình huống nào, Hoàng đế cũng là loại tâm tính bạc lạnh.

- Vậy nên làm gì?

Tổ An biết Hoàng đế tất nhiên đã có kế hoạch, rất phối hợp hỏi.

Hoàng đế ném cho hắn một khối yêu bài, Tổ An tiếp nhận nhìn một cái, bên trên khắc hoa văn một con độc giác thú, đây là thần thú hải triều, có năng lực phân biệt trung gian thiện ác, lúc trước ở trên quần áo của Tú Y Sứ Giả đã nhìn thấy rồi.

Có điều bài tử này là màu vàng, nhìn thì tư cách cao hơn Tú Y Sứ Giả mà lúc trước nhìn thấy rất nhiều.

Hoàng đế nói:

- Trẫm ban cho ngươi thân phận Kim Bài Tú Y Sử Giả, chỉ ở dưới Chu Tà Xích Tâm, khi cần thiết có thể dùng lệnh bài này để tuỳ cơ ứng biến.

- Đa tạ Hoàng thượng.

Tổ An mừng rỡ, vội vàng cất bài tử đi, đây chính là thứ tốt, lúc trước nhìn những Tú Y Sứ Giả đó thắt Thiên Hành Sự ai nấy đều rất đẹp trai, mấu chốt là hiện giờ hắn ở trong đội ngũ Tú Y Sứ Giả, cũng thuộc về loại nhân viên cao cấp, sau này chẳng phải là có thể đi ngang à?

Giống như là nhìn ra suy nghĩ của hắn, Hoàng đế nói:

- Đừng để bại lộ thân phận của ngươi, phải biết rằng những chuyện ngươi làm rất đặc thù, một khi bị người nào đó biết ngươi là Kim Bài Tú Y Sử Giả, ngươi sẽ chết nhanh hơn.

- Đa tạ Hoàng thượng đã nhắc nhở.

Tổ An thầm tỉnh táo lại, Tú Y Sứ Giả trước nay là đại biểu cho tâm phúc của Hoàng đế, nếu để bên Tề Vương biết hắn cầm lệnh bài này, sợ rằng tuyệt đối sẽ không tin tưởng bất kỳ lời nào hắn nói.

Lúc này Hoàng đế mới tiếp tục nói:

- Đó chỉ là thân phận ngầm của ngươi, vì suy nghĩ cho sự an toàn của ngươi, đừng nói với bất kỳ ai. Ngoài ra bên ngoài còn phải an bài cho ngươi một thân phận khác. Ờ, Tề Vương đã thân là Thái Phó của Thái tử.

Bình Luận (0)
Comment