Tổ An không nhịn được thở dài một hơi, nữ nhân bộ dạng xinh đẹp đều tự cảm thấy mình hay vậy à?
- Ngươi đã nói chúng ta không gặp nhau trong mộng, vậy vì sao ngươi lại nhận ra ta?
Tổ An thấy người của Tần gia vẫn chưa ra, nói chung cũng đang nhàn rỗi, ở đây trêu tiểu cô nương cũng vui.
- Vừa rồi ngươi tự nói...
Mộ Dung Thanh Hà bỗng nhiên có phản ứng,
- Thiếu chút nữa bị ngươi chuyển hướng đề tài rồi, họ Tổ, vừa hay đụng phải ngươi, vậy thì tính nợ của chúng ta đi.
Nói xong nàng ta liền xông tới, thân hình nàng ta mạnh mẽ, chân dài sải một bước cơ hồ lập tức đi tới trước mặt Tổ An, sau đó một cú thối tiên xinh đẹp trực tiếp đá tới ngực hắn.
Tổ An lập tức bực lắm, những nữ nhân xinh đẹp này đều nóng nảy như vậy à?
Có điều thối tiên gào thét mà đến của đối phương khiến hắn không thể nghĩ nhiều, vội vàng giơ tay lên trực tiếp bắt lấy mắt cá chân của nàng ta, ơ, biên độ dao động nguyên khí này, xem ra đã là Ngũ phẩm, nhỏ như vậy đã có tu vi này, cũng có thể tính là thiên tài.
Lúc này trong lòng Mộ Dung Thanh Hà càng khiếp sợ hơn xa hắn, đây là tình huống gì thế, vì sao một cú đá thế ắt thành công của mình không ngờ lại bị hắn thoải mái đón đỡ?
Tu vi của hắn cao bao nhiêu?
Tuổi nhỏ như vậy, sao có thể! Hơn nữa lời đồn đều nói Sở đại tiểu thư gả cho một tên hỗn hỗn, sao tiểu tử này có thể lợi hại như vậy, nhất định là vừa rồi ta theo bản năng thủ hạ lưu tình, mới bị hắn ngăn cản dễ dàng như vậy.
Trên mắt cá chân cũng có thể cảm nhận được nhiệt lực từ lòng bàn tay của đối phương truyền đến, trong lòng nàng ta vừa thẹn vừa giận.
Đến từ Mộ Dung Thanh Hà, điểm nộ khí +444!
Chỉ thấy lưng nàng ta uốn éo, cả người bay lên trời, một chân khác thuận thế đá vào đối phương, lần này nhờ vào thế bay lên không, lại vặn vẹo lực lượng toàn thân, uy lực của một kích này hơn xa một cước vừa rồi.
Tổ An không ngờ nàng ta nhanh như vậy đã có kế sách ứng đối, năng lực phản ứng chiến đấu này đúng là không tầm thường.
Đối mặt với một cước nhanh mạnh này, hắn đành phải buông mắt cá chân đối phương ra, lùi ra sau một bước.
Mộ Dung Thanh Hà vừa thoát vây, cả người giống như du long, hai chân dài giống như mưa rền gió dữ đá tới trên người hắn.
Đồng thời thân hình nàng ta trở nên mơ hồ bất định, không ngừng từ bốn phương tám hướng công tới.
Tổ An thầm dè bỉu, thối pháp của nữ nhân này lúc thì giống như Phật Sơn Vô Ảnh Cước, lúc thì giống như Phong Thần Thối, chẳng trách nàng ta lại không mặc váy.
Hắn cũng có chút bội phục tư duy phát tán của mình lúc này, không ngờ còn có thể rảnh rang nghĩ tới những chuyện này.
Mắt thấy công kích của đối phương càng lúc càng gấp, hắn giơ ngón tay lên, nhắm một sơ hở điểm ra một chỉ.
Linh Tê Nhất Chỉ!
Lúc xuất thủ hắn chỉ theo bản năng nhắm vào sơ hở của đối phương, nhưng sau khi điểm trúng lại thầm kêu hỏng bét, bởi vì xúc cảm mềm mại lại tràn ngập co dãn đó, hiển nhiên là sườn trong của đùi nàng ta.
Mộ Dung Thanh Hà kinh hô một tiếng, cả người lăn sang bên, nàng ta theo bản năng muốn đứng lên, ai ngờ một cỗ cảm giác tê dại từ giữa hai chân truyền đến, hai chân nàng ta mềm nhũn thiếu chút nữa thì đứng không vững, vẻ mặt lập tức biến thành cực kỳ cổ quái.
Tổ An đang nghĩ có nên giải thích vài câu không, nhưng rõ ràng là nàng ta vừa tới đã muốn đánh muốn giết, mình giải thích có tiện không.
Đúng lúc này Mộ Dung Thanh Hà mở miệng, một đôi mắt phượng nhìn chằm chằm ngón tay hắn, toàn là vẻ tò mò:
- Một chiêu này của ngươi tên là gì?
Tổ An sửng sốt, không ngờ không phải vừa khóc vừa gào vừa thẹn vừa phẫn hận mắng mình làm ô nhục sự trong sạch của nàng ta à?
Phản ứng trước mắt này là sao, không ngờ còn lộ ra vẻ mặt ham học hỏi hỏi tên chiêu thức của hắn.
Thuộc tính võ si trong truyền thuyết?
Có điều hắn vẫn theo bản năng đáp:
- Linh Tê Nhất Chỉ.
- Linh Tê Nhất Chỉ?
Mộ Dung Thanh Hà lẩm bẩm lại mấy lần,
- Tên rất hay chiêu thức cũng hay, có điều tiếp theo ngươi phải cũng nên cẩn thận.
Trong lúc nàng ta nói, từ thắt lưng rút ra hai cây đoản thương, lúc trước nàng ta xuất phát từ từ sự kiêu ngạo cho nên không sử dụng vũ khí, vốn nghĩ với thối pháp của nàng ta cũng đủ thu thập đối phương rồi, nhưng hiện tại ý thức được đối phương là cao thủ, nào dám còn lơ là.
- Ài!
Nàng ta quát khẽ một tiếng, trực tiếp xông tới, hai cây đoản thương một trái một phải, cơ hồ che kín tất cả không gian né tránh của hắn.
Cách rất xa cũng có thể cảm thấy hung sát chi khí từ trên đầu thương, giống như khí chất đặc thù trường kỳ lây dính máu tươi của kẻ địch mà hình thành.
Tổ An vừa chú ý thấy hai cây đoản côn sau thắt lưng nàng ta, vốn còn cho rằng là vật trang sức kỳ quái gì, không ngờ lại là hung khí như vậy.
Cô nương này nhìn thì tuổi tác không lớn, không ngờ là loại người trường kỳ sinh hoạt trên chiến trường tàn khốc.
Tâm niệm của hắn xoay chuyển rất nhanh, động tác cũng không ngừng lại, trực tiếp dịch sang bên một bước, Quỳ Hoa Ảo Ảnh.
Mộ Dung Thanh Hà vốn tưởng rằng song thương của mình đã tỏa định đối phương, nào ngờ trong nháy mắt đã trực tiếp mất đi bóng dáng của đối phương.
Đợi khi có phản ứng thì đối phương đã tới bên cạnh, nàng ta cực kỳ hoảng sợ, vội vàng thuận thế kéo đoản thương về chắn ở trước người để phòng ngự, vừa hay một chỉ của đối phương chọc tới, điểm lên trên thân thương.
Tổ An thầm lấy làm lạ, cô nương này vừa rồi biến chiêu giống như linh dương hất sừng không có vết tích để tìm ra, tuy tu vi của nàng ta không cao, nhưng phản ứng chiến đấu, kinh nghiệm thực chiến đúng là vượt xa bạn cùng lứa tuổi quá nhiều.