Phải biết rằng lúc trước mấy thích khách Lục phẩm của U Ảnh Lâu cơ hồ đều bị hắn miểu sát, nhưng hiện giờ thiếu nữ Ngũ phẩm này lại có thể đỡ được nhiều chiêu như vậy dưới tay hắn.
Tuy trong đó cũng có nguyên do là hắn thủ hạ lưu tình, nhưng sự ứng đối của đối phương cũng thật sự đáng để tán dương.
Mộ Dung Thanh Hà lại cảm thấy cánh tay tê dại, chỉ lực từ trên đoản thương truyền đến khiến nàng ta không giữ được nữa, trực tiếp bay ra.
Tổ An thầm nghĩ đã đánh rơi binh khí của ngươi rồi, nên nhận thua đi.
Ai ngờ Mộ Dung Thanh Hà vung một cây đoản thương còn lại đâm sang bên, vừa hay đuổi kịp đoản thương vừa bị đánh bay, sau đó rắc một tiếng, hai cây đoản thương trực tiếp hợp thành một cây trường thương.
Mắt Tổ An trợn tròn, còn có loại thao tác này à?
Lúc này Mộ Dung Thanh Hà không chút do dự, một cây trường thương giống như ngân long rời biển đâm tới. Đối phương
Nhìn thấy thương ảnh đầy trời trước mắt, Tổ An nhíu mày, trực tiếp vươn ngón tay, thương ảnh đầy trời thương ảnh, chỉ còn lại một đầu thương bị ngón tay hắn nhẹ nhàng kẹp lấy.
Mặt Mộ Dung Thanh Hà Đỏ bừng, nàng ta sử ra hết sức bình sinh cũng không thể rút ra, không khỏi tâm sinh hoảng sợ, sao chỉ lực của người này lại mạnh như vậy? Nếu như bị hắn chọc trúng thân thể, vậy còn sống được không?
- Đừng phí sức, không rút ra được đâu, muốn lấy lại thương cũng được, xin ta đi, nói không chừng ta sẽ trả lại cho ngươi.
Tổ An thản nhiên nói, trên đường đi không phải gặp Bát Cửu phẩm thì chính là Tông sư, bị bọn họ bắt nạt cũng nhịn được, nếu như bị một tiểu cô nương như ngươi bắt nạt, Tổ ca ca còn mặt mũi gì nữa.
- Nằm mơ!
Mộ Dung Thanh Hà giận dữ.
Đến từ Mộ Dung Thanh Hà, điểm nộ khí +999!
Có lẽ là phẫn nộ cho nàng ta lực lượng, chỉ thấy nàng ta buông trường thương ra, toàn bộ cánh tay cấp tốc chuyển động quanh trường thương.
Một cỗ lực lượng xoắn ốc truyền đến, trường thương cũng cấp tốc xoay tròn.
Ngay cả Tổ An cũng không giữ được, vội vàng buông lỏng ngón tay.
Khóe môi Mộ Dung Thanh Hà nhếch lên, đang muốn thu hồi trường thương, bỗng nhiên nụ cười trên mặt cứng lại.
Bởi vì đối phương lại duỗi hai ngón tay ra, kẹp lấy trường thương của nàng ta, đồng thời còn vừa vuốt ve vừa nói:
- Hảo thương!
- Ngươi buông tay!
Mộ Dung Thanh Hà vô cùng xấu hổ, phải biết rằng nàng ta từ nhỏ đã bắt đầu tu luyện thương thuật, mười mấy năm qua, đã tâm ý tương thông với trường thương này, nó giống như sự kéo dài của thân thể mình vậy.
Đối phương vuốt ve trường thương, có khác gì vuốt ve thân thể nàng ta đâu?
Kỳ thật thực sự bị hắn chạm vào thân thể một chút cũng không sao, kiếp sống quân lữ trường kỳ, nàng ta ở trên chiến trường có tiếp xúc thân thể với kẻ địch cũng là chuyện hết sức bình thường.
Nhưng cây thương này là niềm kiêu ngạo và vinh quang của nàng ta, thường ngày ra khỏi vỏ không phải thu gặt sinh mệnh của kẻ địch thì chính là phục đối phương, hiện giờ lại bị hắn kẹp trong tay ngắm nghía, khiến nàng ta có một loại cảm giác thẹn thùng khó hiểu.
Nhìn thấy thân thể nàng ta hơi run run, Tổ An lúc ban đầu còn tưởng rằng nàng ta là đang tức, nhưng lập tức phản ứng được là không phải, hiện giờ hắn đã là người từng trải, lập tức phản ứng được tối hôm qua khi Kiều Tuyết Doanh động tình cũng như vậy.
Vẻ mặt Tổ An ngây đơ, sao vậy, sờ thương của ngươi là ngươi nứng lên à?
Đúng lúc này, cửa lớn của Tần gia mở ra, một thanh âm kinh hô vang lên:
- Các ngươi đang làm gì thế?
Mộ Dung Thanh Hà như được đại xá, trực tiếp ngay cả trường thương cũng không cần, một đường chạy chậm bên cạnh người đó, nũng nịu chỉ vào Tổ An:
- Sở ca ca, tên này bắt nạt ta.
Tròng mắt của Tổ An sắp rớt xuống đất rồi, một nữ nhân vừa rồi còn cầm trường thương uy phong lẫm liệt, sao đột nhiên lại đổi phong cách?
Nữ hán tử trong nháy mắt biến thành nữ tử ngoan ngoãn?
Nhìn thấy nàng ta rõ ràng còn cao hơn Sở Ấu Chiêu mấy phần, lại giống như chim nhỏ nép vào người hắn, trong ánh mắt nhìn Sở Ấu Chiêu toàn là vẻ ngọt ngào, vẻ mặt Tổ An lập tức trở nên cực kỳ đặc sắc, nữ nhân này có phải là nhầm gì không, nàng ta thích Sở Ấu Chiêu nữ phẫn nam trang?
Tổ An một lúc vẫn chưa hồi thần, thật sự không thể liên hệ được nữ nhân anh tư hiên ngang vừa rồi với ả hoa si trước mắt, rốt cuộc nàng ta có biết người mình thích là một tên gia hỏa phẫn nam trang không?
Lại hoặc là có biết?
Ơ, sao bỗng nhiên có chút quất lý quất khí. Có điều hai người đều đẹp như vậy, đôi cp đang nói ra cũng rất xứng.
Sở Ấu Chiêu vốn đang muốn ra mặt thay Mộ Dung Thanh Hà, có điều nhìn thấy là Tổ An, sắc mặt nàng ta cũng trở nên cực kỳ đặc sắc:
- Thì ra là ngươi.
Tổ An gật đầu:
- Đương nhiên là ta, chỉ là không ngờ ngươi cũng được nữ nhân hoan nghênh như vậy.
Sở Ấu Chiêu đương nhiên biết hắn ám chỉ gì, mặt lập tức đỏ bừng.
Nàng ta vội vàng đã chạy tới kéo Tổ An sang một bên, nhỏ giọng nói:
- Không được tiết lộ thân phận của ta!
Lần này tới lượt Tổ An giật mình, thì ra người ta thực sự tưởng ngươi là nam, nếu nhớ không lầm thì Mộ Dung gia tộc là gia tộc bà ngoại của ngươi, chẳng lẽ ngay cả bọn họ cũng không biết nội tình sao.
Có điều chuyện liên quan tới tước vị của Sở gia, có thể nói là cơ mật lớn nhất của Sở gia bọn họ không biết cũng là bình thường.
Chỉ là đáng thương cho Mộ Dung cô nương người ta, một bầu tơ tình lại định trước là trao sai người.
Có điều kể ra cũng kỳ quái, thẩm mỹ của con thẩm mỹ thật sự là không thể suy đoán theo lẽ thường, ngươi nói một nữ hán tử oai hùng như Mộ Dung Thanh Hà, không ngờ lại thích một loại tiểu bạch kiểm như Sở Ấu Chiêu.