Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1079 - Chương 1079: Ma Giáo Trả Thù

Chương 1079: Ma giáo trả thù Chương 1079: Ma giáo trả thù

Quang Lộc Huân trên lý thuyết thì phụ trách công tác thị vệ trong hoàng cung, nhưng binh quyền trong hoàng cung rắc rối phức tạp chế hành lẫn nhau, cửa cung có Tả Hữu Vệ Tướng Quân, còn có Kiêu Kỵ Tướng Quân, Du Kích Tướng Quân đều tự thống lĩnh bộ đội phụ trách chức năng đối ứng, ngoài ra còn có Chu Tà Xích Tâm dẫn theo một đống Tú Y Sứ Giả bảo hộ bên cạnh, Quang Lộc Huân chỉ còn lại công tác nghi trượng của Hoàng đế khi xuất hành.

- Cái này mà trách người ta thì cũng thật quá đáng, rõ ràng ta mới là người bị hại lớn nhất, gia gia ngươi không làm tốt chức trách trị an, kết quả khiến ta vừa vào thành đã bị ám sát, thiếu chút nữa thì ngay cả mạng cũng không còn.

Tổ An không nhịn được nói.

Mộ Dung Thanh Hà bĩu môi:

- Nhưng gia gia của ta lại không thể phụ trách cụ thể trị an kinh thành, lần này hoàn toàn chính là tai bay vạ gió, nói đến cùng không phải bị ngươi liên lụy à.

Tổ An biết kỳ thật là Hoàng đế cố ý tìm lý do chính đáng để điều phối bộ môn quan trọng trong phe phái Tề Vương, đương nhiên lời này hắn không thể nói với đối phương.

Sở Ấu Chiêu vội vàng phối hợp:

- Kỳ thật các ngươi đều là người bị hại, đáng giận nhất vẫn là những thích khách đó.

Nàng ta ngày hôm qua suýt chút nữa bị thương trong tay thích khách đó, may mà có tỷ phu cứu, ơ, vì sao luôn cảm thấy buổi tối mơ một giấc mơ rất mất mặt nhỉ, hình như mơ thấy tỷ phu đang cưỡi ngựa?

Rất nhanh đoàn người đi tới một thư phòng, một lão giả khôi ngô nhìn mọi người một cái, sau đó ánh mắt rất tự nhiên chuyển qua trên người Mộ Dung Thanh Hà, trong mắt có thêm nét cười:

- Tiểu Thanh Hà, ngươi lại tới đây tìm Ấu Chiêu chơi à.

Tổ An có chút buồn bực, lão đầu này cố ý không để ý tới hắn rõ ràng là đang ra oai phủ đầu với hắn.

Da thịt màu lúa mạch của Mộ Dung Thanh Hà hiện lên một tia đỏ ửng, vội vàng biện giải:

- Không phải đâu, là gia gia của ta muốn buổi tối thiết yến, mời ngài và Uy Quốc Công qua phủ một chuyến, vừa hay ta lại rảnh, liền ôm chuyện này.

Đại phòng Tần Tranh của Tần gia là Thành Quốc Công, nhị phòng Tần Sắt chính là Uy Quốc Công, một môn hai quốc công, đồng thời lại chấp chưởng binh quyền, cũng biết hiện tại Tần gia đang vinh quang cỡ nào.

Quốc Công là cấp bậc cao nhất trong công tước, Minh Nguyệt Công như Sở Trung Thiên là loại thấp cấp, có điều Sở gia có đất phong và quân đội thực tế, quyền lực thực tế lớn hơn công tước bình thường, cơ hồ có thể so với Quốc Công.

Nghe những lời giấu đầu hở đuôi của Mộ Dung Thanh Hà, Tổ An bĩu môi, lời này lừa được ai chứ, khi ngươi nói thỉnh thoảng còn nhìn về phía Sở Ấu Chiêu, ai mà không nhìn ra mục đích của ngươi.

Gia chủ Tần gia có biết thân phận nữ phẫn nam trang của Sở Ấu Chiêu không, nếu biết lại không nói thì chính là làm hại tiểu thư của Mộ Dung gia tiểu thư rơi sâu vào lưới tình, có chút lừa đội hữu.

Tần Tranh nghe vậy liền gật đầu:

- Ừ, buổi tối ta và Nhị đệ nhất định sẽ tới dự tiệc đúng giờ.

Hắn tất nhiên minh bạch lần này Mộ Dung Đồng mời hắn là vì nguyên nhân gì, nghĩ đến đây hắn theo bản năng nhìn Tổ An một cái, lửa giận trong lòng hừng hực bốc lên.

Vốn tranh đấu của Tề Vương và Thái tử, tình thế của bên Tề Vương đang tốt, kết quả lại xuất hiện biến số như vậy, làm hại tập đoàn Tề Vương trong đoạn thời gian này tổn thất thảm trọng, hiện giờ ngay cả chức vị quan trọng Tư Đãi Giáo Úy này đều mất!

Đến từ Tần Tranh, điểm nộ khí +724!

Nhìn thấy điểm nộ khí thu được, Tổ An không khỏi có chút đau trứng, hắn đại khái cũng có thể đoán được là nguyên nhân gì, nhưng đây là ta tạo thành à, ta cũng là người bị hại mà, chuyến này tới tìm Sở Sơ Nhan, sợ rằng đã định trước là không quá thuận lợi.

Lúc này Sở Ấu Chiêu vội vàng nói:

- Ngoại công, tỷ phu còn có việc tìm ngươi.

- Tỷ phu?

Tần Tranh nhướng mày,

- Ngươi lấy đâu ra tỷ phu.

Sở Ấu Chiêu còn chưa hiểu gì, vội vàng giới thiệu thay Tổ An:

- Tổ An, trượng phu của đại tỷ...

Nàng ta còn chưa nói hết liền bị Tần Tranh cắt ngang:

- Sở gia đã viết hưu thư từ bỏ hôn ước với hắn rồi, tỷ tỷ ngươi và hắn còn có quan hệ gì?

Sở Ấu Chiêu nhất thời nghẹn lời, nghiêm khắc mà nói thì hình như đúng là vậy.

Tổ An nhướng mày, còn chưa kịp nói gì liền thì nghe thấy Tần Tranh lại mở miệng:

- Tổ công tử, nghe nói ngươi hiến Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh cho hướng Hoàng thượng, cho nên được phong làm Phượng Hoàng Nam à?

Tuy trong giọng nói khách khí, nhưng rõ ràng có ý bất hòa.

Có điều dù sao cũng là ngoại công của Sở Sơ Nhan, hắn chỉ có thể nhẫn nại đáp:

- Không sai, từ sớm đã hiến kinh thư cho Hoàng thượng rồi.

Tần Tranh nhìn hắn chằm chằm:

- Trên đời thực sự có phương pháp trường sinh ư?

Tổ An thản nhiên nói:

- Tin thì có, không tin thì không có.

- Nếu thực sự có phương pháp trường sinh, sao Hoàng thượng lại lưu lại tính mạng của ngươi?

Tần Tranh cười lạnh.

Tổ An hỏi ngược lại:

- Đây là Thành Quốc Công đang nghi ngờ Hoàng thượng hẹp hòi tàn nhẫn à?

Hô hấp của Tần Tranh cứng lại, không ngờ nhất thời tình thế cấp bách lại phạm phải sai lầm như vậy:

- Ta tất nhiên không phải có ý đó, chỉ có điều Hoàng thượng thân là vua của một nước, cũng không thể dùng tiêu chuẩn đạo đức của người bình thường để bình phán, hắn nên suy nghĩ cho đế quốc thiên thu vạn đại, cho dù làm ra một số chuyện gì đó cũng là theo lý thường.

Tổ An đáp:

- Hoàng thượng đã xem qua kinh thư, cho rằng tuy Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh có ích lợi đối với tu hành, nhưng không thể chứng đạo trường sinh, cho nên mới thả ta ra.

Đây cũng là kết quả hắn thương lượng với Hoàng đế, dẫu sao nếu gánh danh đầu trường sinh, phiền phức đối với hắn cũng cực lớn, ứng phó với các loại ruồi nhặng đều rất đau đầu, nào còn tinh lực để hoàn thành nhiệm vụ.

Bình Luận (0)
Comment