Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1081 - Chương 1081: Ma Giáo Trả Thù (3)

Chương 1081: Ma giáo trả thù (3) Chương 1081: Ma giáo trả thù (3)

Mộ Dung Thanh Hà muốn nói lại thôi, kỳ thật ta cũng không tính là người ngoài, sớm muộn gì cũng là người một nhà với Sở ca ca.

Sắc mặt Sở Sơ Nhan ửng đỏ, nhẹ nhàng đẩy Tổ An ra một chút mới đáp:

- Ngoại công, lúc trước hủy bỏ hôn ước, là A Tổ lo lắng làm liên lụy đến Sở gia chúng ta. Hiện giờ chuyện đã qua rồi, hôn ước của chúng ta tất nhiên có thể khôi phục, kỳ thật đối với ta mà nói, hình thức hôn ước này là không hề có ý nghĩa, bởi vì trong lòng ta, hắn luôn là trượng phu của ta.

Tần Tranh cảm thấy hoảng hốt, giống như quay về mười mấy năm trước, năm đó Vãn Như cũng tranh biện với hắn như vậy, cuối cùng nghĩa vô phản cố bỏ trốn cùng họ Sở.

Hừ, sinh nữ nhi đều là hàng lỗ vốn.

Hắn thu liễm tâm thần:

- Ngươi nghĩ thế nào không quan trọng, quan trọng là các ngươi đã không phải vợ chồng, tất cả mọi người đều biết các ngươi không phải vợ chồng, hành vi của các ngươi sẽ khiến Sở gia và Tần gia chúng ta hổ thẹn.

Sở Sơ Nhan bĩu môi, hiển nhiên trong lòng không cho là đúng, nhưng cũng không đến mức vì chuyện này mà tranh cãi với ngoại công.

Tần Tranh hiển nhiên nhớ rõ nguyên nhân mình tìm nàng ta:

- Tự ngươi quyết định đi, rốt cuộc là ở lại Tần gia hay là ở cùng dã nam nhân này?

Sở Sơ Nhan có chút nghi hoặc, Sở Ấu Chiêu ở bên cạnh vội vàng chạy tới nói với nàng ta chuyện vừa phát sinh.

Sau khi nghe xong Sở Sơ Nhan đáp:

- Ngoại công, ta có thể trò chuyện riêng với A Tổ không?

Tần Tranh nhíu mày, phất tay bảo nàng ta đi đi.

Sở Sơ Nhan kéo Tổ An ra khỏi thư phòng, một đường đi tới phòng mình.

Tổ An thở dài một hơi:

- Kỳ thật không cần ngươi nói ta cũng biết lựa chọn của ngươi, người coi trọng trách nhiệm như ngươi sao lại tùy ý bỏ mặc Tần gia.

Vẻ mặt Sở Sơ Nhan đầy áy náy:

- Xin lỗi A Tổ, mẹ ta và ngoại công đã đoạn tuyệt quan hệ cha con, tuy ngoài miệng bà ta một mực không nói gì, nhưng ta biết bà ta vẫn có chút hối hận, nhưng hai cha con bọn họ đều là loại tính tình hiếu thắng không ai nguyện ý cúi đầu, chỉ có thể do tiểu bối chúng ta đến làm dịu quan hệ của bọn họ. Mấy năm nay Ấu Chiêu ở kinh thành cũng luôn được ngoại công chiếu ứng, quan hệ của hai nhà chúng ta cũng càng lúc càng dịu đi, nếu giờ ta rời khỏi, sẽ khiến nỗ lực lúc trước trở thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ, quan hệ của mẹ ta và ngoại công không thể khôi phục được nữa, hơn nữa sau này Ấu Chiêu ở Tần gia sẽ ra sao?

Tổ An thở dài một hơi:

- Ngươi luôn suy nghĩ cho người khác, lại không suy nghĩ cho bản thân mình, mỗi lần đều vì gia tộc mà làm ra các loại hy sinh...

Khóe môi Sở Sơ Nhan hơi nhếch lên:

- Nếu không phải loại hy sinh này, sao ta có thể gặp phải ngươi.

Với sự xinh đẹp và tu vi của nàng ta, đệ tử ưu tú của các gia tộc lớn cứ tùy tiện mà chọn, nhưng vì Sở gia nàng ta không thể không gọi rể, cuối cùng tìm được Tổ An.

Lúc ban đầu nàng ta cũng có giác ngộ hy sinh hạnh phúc cả đời, chỉ là không ngờ âm soa dương thác lại gặp được đúng người.

Tổ An không ngờ nàng ta thường ngày luôn lạnh lùng cũng biết nói những lời tâm tình như vậy, không nhịn được mà ôm nàng ta vào trong lòng, cúi đầu hôn lên môi hồng.

Sở Sơ Nhan xấu hổ nói:

- Bọn họ còn chờ chúng ta trả lời kìa.

- Cứ để bọn họ chờ đi.

Tổ An hừ một tiếng, tiếp tục hôn.

Sở Sơ Nhan nghĩ đến mình vì gia tộc mà lo lắng rất nhiều, vì tình lang cũng lo lắng không ít, biết này đoạn thời gian Tổ An phải chịu không ít ủy khuất, dưới tâm sinh liền để mặc hắn.

Hai người nhiệt tình ôm nhau, đồng thời trong một viện tử khác ở kinh thành, giáo chúng Ma Giáo đang bẩm báo với một nữ tử kiều mỵ:

- Thánh Nữ, Đinh đại nhân bị Tú Y Sứ Giả giết chết rồi, trạch viện cũng bị nhường lại cho một quan viên khác.

Nữ tử đó hừ một tiếng:

- Tú Y Sứ Giả đụng đến người của bọn ta, rồi sẽ phải trả một cái giá cực đắt, phái người diệt tân chủ nhân của Đinh phủ, cho tất cả người biết, chúng ta không phải dễ chọc.

- Đúng! Dám khi dễ người của thánh giáo chúng ta, phải khiến bọn họ nợ máu phải trả bằng máu!

Thủ hạ đó đó hưng phấn chạy đi tổ chức nhân thủ.

Nữ tử kiều mỵ tất nhiên là Thu Hồng Lệ, lúc này nàng ta đang nằm nghiêng trên giường mềm, dáng người thướt tha động lòng người, chỉ có điều giáo chúng chung quanh không dám nhìn loạn, địa vị của Thánh Nữ cao cả, không thể mạo phạm, hơn nữa nàng ta đẹp thì đẹp, khi ác lên thì cũng đích xác là rất ác.

Thu Hồng Lệ ngáp một cái, lộ hết khí chất lười biếng, thuận miệng hỏi:

- Đúng rồi, vào ở Đinh phủ là quan viên nào, vẫn rất ít thấy Tú Y Sứ Giả tự mình tìm phủ đệ cho quan viên.

Phía dưới có người ở phân bộ kinh thành đáp:

- Hình như là là một tên gia hỏa gọi là Phượng Hoàng Nam, hiến công pháp cho Hoàng thượng nên rất được sủng ái, tên là Tổ An hay là gì đó?

Người của phân bộ kinh thành không tham dự hành động tổng đàn cướp giết Tổ An lúc trước, bởi vậy không biết rõ quan hệ giữa hai bên.

Nụ cười vốn nhàn nhã của Thu Hồng Lệ lập tức cứng lại, lập tức từ trên giường mềm ngồi ngay ngắn lại:

- Mau, nhanh đi thông tri cho bọn họ, hủy bỏ hành động ám sát!

Mọi người của phân bộ kinh thành:

- ???

Rất nhanh có người đưa ra nghi vấn:

- Vì sao phải hủy bỏ, bị người ta bắt nạt đến trên mặt mà chúng ta cũng không phản kích, thánh giáo sẽ trở thành trò cười của toàn thiên hạ.

- Đó là bởi vì... Bởi vì...

Thu Hồng Lệ cũng rất đau đầu, nào có ngờ được tùy tiện một trang viên cũng cũng có thể dính dáng tới Tổ An, nhưng lại không thể giải thích quan hệ giữa hai bên, có điều tâm tư của nàng ta cũng linh hoạt, lập tức nghĩ ra biện pháp.

Bình Luận (0)
Comment