Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1082 - Chương 1082: Thiết Tháp

Chương 1082: Thiết tháp Chương 1082: Thiết tháp

- Bởi vì ta tính tự thân xuất mã giải quyết chuyện này.

- Việc nhỏ như vậy việc gì phải phiền tới Thánh Nữ xuất mã, người của phân bộ chúng ta có thể làm rất đẹp, tuyệt đối sẽ dỡ tên gia hỏa đó thành tám khối, hối hận vì đã tới trên đời này.

Người của phân bộ kinh thành nhao nhao tỏ lòng trung thành, cơ hội thể hiện tốt như vậy ở rước mặt Thánh Nữ, bọn họ sao có thể không nắm lấy.

- Chư vị quả nhiên dũng mãnh quả quyết...

Thu Hồng Lệ cười tủm tỉm, trong lòng lại mmp, còn phải nhẫn nại khen ngợi những người này.

Người của phân bộ kinh thành cực kỳ hưởng thụ, thầm nghĩ lần này khiến Thánh Nữ vui, khẳng định có chỗ tốt.

Thu Hồng Lệ nghĩ nghĩ một chút rồi lại nói:

- Chủ yếu là bởi vì Giáo chủ sắp thân lâm kinh thành, chuẩn bị cho đại sự đó, ta lo lắng chuyện lần này là một cái bẫy của Tú Y Sứ Giả, vạn nhất người dưới tay làm ra chuyện gì đả thảo kinh xà, hay là để tự ta đi một chuyến tùy cơ ứng biến thì tốt hơn.

- Thánh Nữ quả nhiên nhìn xa trông rộng, hơn xa đám người chúng ta...

Một đám người nhao nhao vuốt mông ngựa,

- Đến lúc đó chúng ta sẽ phái cao thủ của phân bộ đi cùng Thánh Nữ, cũng tiện có thể chiếu ứng lẫn nhau.

- Không cần!

Thu Hồng Lệ lập tức cự tuyệt, chú ý thấy ánh mắt kinh ngạc của người bên dưới, nàng ta ho khẽ một tiếng, vội vàng khôi phục thanh âm mềm mại đáng yêu ngày xưa,

- Một mình ta đi là đủ rồi, nhiều người ngược lại sẽ gây ra động tĩnh quá lớn.

Lúc này không biết suy nghĩ của nàng ta đã sớm bay tới nơi đâu rồi, lần trước từ biệt với Tổ An, không ngờ hắn lại thật sự tìm được đường sống trong chỗ chết, lần này gặp hắn nhất định phải hỏi hắn rốt cuộc là xử lý thế nào.

...

Tổ An lúc này cũng không có tâm tư quản cái khác, hiện tại tâm tư duy nhất của hắn chính là làm thế nào để thu phục băng sơn mỹ nhân trong lòng.

Lúc ban đầu Sở Sơ Nhan chỉ cho phép hắn ôm hôn, kết quả rất nhanh phát triển thành sờ mó, nàng ta cũng đỏ mặt ngầm đồng ý, nhưng tên này được một tấc lại muốn tiến một thước, cứ đòi tiến thêm một bước, nàng ta làm sao mà chịu được:

- Đừng đúng, bên ngoài còn người đang chờ.

- Ta làm nhanh là được.

Nàng ta càng nói như vậy, Tổ An càng cảm thấy trong lòng có niệm đầu tà ác nào đó đang nảy sinh.

Sở Sơ Nhan cắn môi hồng:

- Ngươi đã bao giờ nhanh chưa...

Nghĩ đến mỗi lần đều bị hắn giày vò tới nửa đêm nửa hôm, dù là tim nàng ta vẫn cứng, nhưng thân thể lúc này đã mềm ra.

Nhìn thấy trong ánh mắt nàng ta lộ ra một tia kiều mỵ, Tổ An làm sao mà chịu được, trực tiếp nhào lên.

Sở Sơ Nhan ưm một tiếng, ôm chặt lấy nam nhân trước người, là một tiểu thư khuê các cả đời theo khuôn phép cũ, phát hiện từ sau khi quen tên này, mình đã nhiễm một đống thói quen xấu, bắt đầu học được nói dối, còn bắt đầu... Không biết thẹn như vậy.

Sự giáo dục được tiếp nhận từ nhỏ khiến nàng ta biết loại ngươi này đúng là quá hoang đường, nhưng không biết vì sao, trong lòng lại sinh ra một loại cảm giác kích thích, cả người trở nên mẫn cảm hơn bình thường rất nhiều.

...

Qua một lúc, một trận tiếng bước chân truyền đến:

- Tỷ tỷ tỷ phu, các ngươi vẫn chưa nói chuyện xong à?

Hai người vốn đang căng thẳng, nghe thấy thanh âm đột nhiên truyền đến, lập tức giật nảy mình.

Sở Sơ Nhan a một tiếng, cả người bỗng nhiên run rẩy, giống như mặt nước hiện ra từng gợn sóng.

Tổ An hít một hơi lạnh, rốt cuộc ai mới luyện, từng tốp lực hút mãnh liệt đó khiến hắn cũng không chịu nổi, triệt để bộc phát ra.

Sở Ấu Chiêu đứng ở cửa:

- ...

Cả người nàng ta đều đờ đẫn, trước giờ hình tượng của tỷ tỷ ở trong lòng nàng ta chính là tuyết trên núi băng, cao ngạo lãnh đạm, rời xa trần thế rầm rĩ, giống với tiên tử trên trời vào nhầm nhân gian hơn.

Đây cũng không phải là ý tưởng của một mình nàng ta, tất cả công tử ca trong kinh thành đều cho rằng như vậy.

Sở Sơ Nhan có mấy lần tình cờ vào kinh, chỉ thoáng nhìn qua đã khiến cho các công tử của gia tộc lớn phát điên rồi, ai nấy đều điên cuồng theo đuổi, đáng tiếc tỷ tỷ căn bản lại không thèm để ý.

Những người đó đành phải tìm nàng ta để hỏi thăm, bởi vì biết hai người là "Tỷ đệ", đều có ý đồ đi đường vòng, ai nấy đến lấy lòng "Tiểu cữu tử" này, đồng thời cũng hỏi thăm một số thói quen sở thích của tỷ tỷ.

Nghĩ đến ánh mắt chó liếm của những kẻ đó, Sở Ấu Chiêu bỗng nhiên có chút đồng tình với bọn họ, nếu bọn họ biết cửu thiên tiên nữ cao cao tại thượng trong lòng mình hiện tại đang nằm dưới thân nam nhân khác, biểu cảm như người ta muốn nàng ta sống thì nàng ta sống, muốn nàng ta chết thì nàng ta chết đó, không biết những người đó có tìm dây thừng mà thắt cổ không?

Sở Sơ Nhan sớm đã xấu hổ đến hận không thể tìm cái lỗ để chui vào, vẫn là da mặt Tổ An đủ dày, vừa sửa sang lại quần áo cho nàng ta vừa đứng dậy nói:

- Ha ha, chúng ta đang trao đổi sâu ý kiến và đề nghị của chuyện này, không ngờ thời gian lại qua nhanh như vậy, ha ha...

Sở Ấu Chiêu:

- ...

Trên đời này không ngờ có người vô liêm sỉ như vậy?

Tên này quả nhiên là đại dâm tặc!

Nói ngươi sửa sang lại quần áo cho tỷ tỷ, tự ngươi lại không mặc quần áo à?

Sở Ấu Chiêu vội vàng đưa tay che mặt, có điều lại lén lút mở kẽ ngón tay ra:

- Ngoại công chờ tới có chút bực mình rồi, bảo ta tới đây xem.

Sở Sơ Nhan cuối cùng cũng khôi phục thần chí:

- Được, chúng ta lập tức tới ngay.

Đồng thời hung hăng bấu thịt mềm ở bên hông Tổ An, tên này đúng là yêu tinh hại người.

Nghe thấy ngữ khí của tỷ tỷ đã khôi phục vẻ lạnh lùng thường ngày, vẻ mặt Sở Ấu Chiêu cực kỳ cổ quái, không bình thường được, hiện tại trong đầu ta toàn là hình ảnh của các ngươi vừa rồi.

Bình Luận (0)
Comment