Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1091 - Chương 1091: Nguy Cơ Thượng Nhiệm (2)

Chương 1091: Nguy cơ thượng nhiệm (2) Chương 1091: Nguy cơ thượng nhiệm (2)

Nghe thấy câu hỏi của nàng ta, biểu cảm của Tổ An có chút cổ quái:

- Đương nhiên là ban ngày, phải biết rằng Đông cung kỳ thật cũng ở trong hoàng cung, buổi tối sao cho nam tử khác ở lại.

- Vậy thì tốt, vậy thì tốt.

Thu Hồng Lệ thở phào nhẹ nhõm.

Tổ An có chút tò mò:

- Vì sao lại đột nhiên hỏi như vậy?

- Không có gì, chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi,

Ánh mắt Thu Hồng Lệ có chút lấp lánh, một lúc sau lại do dự nói,

- Ngươi ở chỗ Thái tử cũng đừng quá bận tâm, mỗi ngày đến giờ đi làm, hết giờ đi về là được, đừng ở lại nhiều.

Tổ An nhìn chằm chằm mắt nàng ta:

- Ngươi nói như vậy là vì sẽ có chuyện gì phát sinh à?

- Làm gì có chuyện gì,

Vẻ mặt Thu Hồng Lệ vẫn bình tĩnh,

- Chỉ là nhận được tin tức, bên Đông cung thường xuyên có thái giám cung nữ mất tích một cách thần bí, lo lắng ngươi cũng gặp chuyện không may mà thôi.

Trong lòng Tổ Ancảm thấy ấm áp:

- Đa tạ Hồng Lệ, có điều hiện tại ta tự bảo vệ mình chắc cũng không có vấn đề gì.

Thu Hồng Lệ ừ một tiếng, hiển nhiên không muốn nói chuyện nhiều:

- Đã thấy ngươi không sao, ta cũng an tâm, đi về trước đây.

- Nhanh như vậy đã đi rồi à?

Tổ An có chút luyến tiếc.

Thu Hồng Lệ quay đầu tựa cười mà như không phải cười nhìn hắn:

- Vừa làm bừa với nữ nhân khác xong, lại muốn trêu chọc ta, không cảm thấy mình có chút cặn bã ư?

Tổ An cười khổ nói:

- Ngươi biết ta không phải có ý đó.

Thu Hồng Lệ hừ một tiếng:

- Sắc trời không còn sớm, ta phải quay về, trong giáo cũng có một đống chuyện chờ xử lý.

Tổ An vội vàng nói:

- Sau này có cần hỗ trợ gì cứ mở miệng, hiện tại ta cũng là người trong triều đình, sau này nói không chừng có thể chiếu ứng ngươi một chút.

Thu Hồng Lệ chỉ chỉ chung quanh chung quanh:

- Quan viên triều đình cấu kết với chúng ta sống ở đây vừa bị xét nhà diệt tộc, ngươi muốn theo gót hắn à?

Tổ An:

- ...

- Ta chỉ giúp ngươi, không phải giúp Ma Giáo.

- Hừ, giúp ta không phải là giúp Ma Giáo à?

Cho dù Thu Hồng Lệ ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng tâm tình vẫn dễ chịu hơn rất nhiều:

- Ngươi có phần tâm này cũng không uổng chúng ta quen biết một hồi, lần sau có duyên gặp lại.

Nói xong mũi chân điểm một cái, bay ra ngoài.

Tổ An vội vàng ở phía sau vẫy tay:

- Đúng rồi, vừa rồi quên không nói, lông mày của ngươi hôm nay đẹp hơn thường ngày.

Thu Hồng Lệ Nghe thấy lời này của hắn quay đầu lại cười, cũng không uổng lần này ta ra ngoài cố ý vì hắn mà trang điểm một phen.

Ngày thứ hai khi Tổ An tiến vào hoàng cung, trong đầu lúc thì hiện ra vẻ phong tình uyển chuyển của Trịnh Đán hôm qua, lúc thì lại nghĩ tới Thu Hồng Lệ khi bay đi ngoái đầu lại cười, quả thật là đều có mị lực riêng, khiến người ta khó phân cao thấp.

Tra nam!

Hắn cũng có chút khinh bỉ mình.

Rất nhanh liền đến Đông cung, có người nghiệm chứng thân phận của hắn, dẫn hắn một đường tới thư phòng của Thái tử.

- Thái tử ở bên trong, ngươi tự động tới báo cáo đi.

Tổ An gật đầu, ở ngoài cửa bẩm báo một tiếng:

- Thái Tử Xá Nhân Tân nhiệm Tổ An, cầu kiến Thái tử.

- Mau vào mau vào.

Bên trong truyền đến thanh âm của Thái tử.

Nghe thanh âm cũng có thể tưởng tượng được vẻ hưng phấn của tên mập đó, Tổ An không khỏi bật cười, đẩy cửa đi vào, bỗng nhiên báo động dâng lên, một cỗ kình phong ập tới.

Tổ An vội vàng lách ra sau, dư quang ở khóe mắt nhìn thấy phía trên cửa lớn có một mảng chất lỏng màu vàng màu vàng đổ xuống, còn có một thùng gỗ rơi xuống cùng, cách rất xa đã ngửi thấy mũi khai.

Hắn lập tức có phản ứng, nghĩ chắc là có người đặt một thùng nước tiểu trên cửa, chờ có người đẩy cửa đi vào sẽ bị nước tiểu bên trên hắt đầy người, tuy không có lực sát thương gì, nhưng sức vũ nhục lại rất mạnh.

Nghĩ đến lời nhắc nhở của Tang Hoằng Tang Hoằng, trong đầu hắn hiện ra bộ dạng của Thạch Côn, thầm cười lạnh, lần trước ở Minh Nguyệt Thành coi như là hắn chạy nhanh, lần này xem ta thu thập ngươi thế nào.

Thế là hắn triệu hồi ra Lam Phù, trực tiếp khống chế chất lỏng đục ngầu màu vàng đầy trời bay ngược về với tốc độ nhanh hơn.

Phía sau cửa vốn có hai người đang cười ha ha xem kịch, tên mập tất nhiên là Thái tử, nam nhân bên cạnh hắn thì có bộ dạng anh tuấn cao to hơn rất nhiều, bất kể ở đâu cũng xứng được gọi là một mỹ nam tử, chỉ tiếc là ánh mắt tối tăm đó đã phá hủy khí chất của hắn, nhưng có phá hoại thế nào nhìn vẫn khá hơn tên mập bên cạnh rất nhiều.

Nam tử này tất nhiên chính là Thạch Côn, hắn biết Tổ An cũng thành Thái Tử Xá Nhân, tức tới thiếu chút nữa thì nổ cả phổi, dựa vào cái gì? Một tên côn đồ đầu đường, không chỉ cưới được tiên nữ mà ngay cả hắn cũng không theo đuổi được, hiện tại lại thành Thái Tử Xá Nhân, cùng ngồi cùng ăn với hắn?

Tên này đi phải vận cứt chó à? Cho nên hắn quyết định hắt cho tên này một thùng nước tiểu để đến hủy khí vận của đối phương.

Thái tử vốn vụng về, cảm thấy hứng thú nhất là loại chuyện này, tất nhiên rất dễ bị thuyết phục.

Cũng không ngờ phản ứng của đối phương lại nhanh như vậy, phải biết rằng hắn còn cố ý sai người bỏ thêm một pháp trận hệ phong ở phía sau cửa, tốc độ hắt nước tiểu từ trong thùng ra ngoài dù là Lục phẩm cũng rất khó tránh được.

Nhìn thấy chất lỏng màu vàng bị bắn ngược về, Thái tử khiếp sợ tới há hốc miệng, với năng lực của hắn, căn bản là không thể tránh né.

Thạch Côn cũng có cơ hội thay hắn ngăn cản những thứ này, nhưng như vậy hắn nhất định phải sẽ phải chắn ở phía trước, cả người dính đầy chất lỏng ghê tởm này, nghĩ đến lúc trước còn cố ý tìm thái giám có nước tiểu khai nhất, da mặt hắn giật giật, thật sự không muốn để bị thứ này hắt lên người.

Bình Luận (0)
Comment