Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1103 - Chương 1103: Ép Hỏi

Chương 1103: Ép hỏi Chương 1103: Ép hỏi

Tổ An toát mồ hôi, kỳ thật hắncũng không nhìn lâu, không ngờ nữ nhân này lại mẫn cảm như vậy, hắn vội vàng nói:

- Trước khi ta đến cho rằng Hoàng hậu nhất định là loại người tràn ngập uy nghiêm nhìn rất hung dữ, không ngờ vừa gặp lại mỹ lệ ôn nhu như vậy, cho nên mới không nhịn được nhìn thêm mấy lần, mong Hoàng hậu thứ tội.

- Mỹ lệ ôn nhu?

Hoàng hậu ở phía sau bức rèm che sửng sốt, trong nhất thời có chút hoảng hốt, đã lâu rồi không ai khen sự xinh đẹp của nàng ta, Hoàng đế bận rộn quốc sự quanh năm suốt tháng cũng không tới Khôn Ninh Cung được mấy lần, người khác lại càng không dám nói với nàng ta như vậy, mỹ lệ thì cho ai xem?

Lữ công công à? Hừ!

Có điều nàng ta cũng không muốn biểu lộ ra sự yếu đuối trong lòng, hé miệng bật cười:

- Tên gia hỏa ngươi quả thật là mồm mép láu lỉnh, bản cung đã có chút hiểu được vì sao đại tiểu thư của Sở gia lại bị ngươi lừa tới tay rồi.

Tuy nói hắn mồm mép láu lỉnh, nhưng trên mặt toàn là nét cười, nàng ta vốn không phải loại người hung hãn, cơn tức tất nhiên cũng vơi nhanh.

Thấy Hoàng Hậu nguôi giận, Lữ công công vốn khí thế hung hăng liền lui về, rất nhanh lại giấu ở trong âm u, dường như từ đầu tới cuối không tồn tại.

Bởi vì lúc trước suy đoán quan hệ giữa hắn và Hoàng Hậu, Tổ An nhịn không được nhìn nhiều, vừa hay nhìn thấy hắn len lén nhìn về phía Hoàng Hậu sau bức rèm che, trong ánh mắt không còn ngoan lệ như vừa rồi, mà tràn ngập nhu tình.

Đáng tiếc Hoàng Hậu không có liếc hắn một cái.

Tổ An hận không thể cầm hạt dưa qua một bên ngồi cắn, hai gia hỏa này thật sự là có vấn đề nha, chẳng qua trước mắt nhìn thấy, tựa hồ là Lữ công công tự mình đa tình?

Nói đến gia hỏa này cũng thật ngốc, coi như thích người ta cũng không biết bồi “tiểu đệ” của mình nha?

Một nữ nhân dù lại yêu ngươi, nhưng ngươi ngay cả chim cũng không có, thì yêu có ý nghĩa gì, khó trách Hoàng Hậu căn bản không thèm nhìn hắn.

Lữ công công thu hồi ánh mắt, phát hiện Tổ An mình nhìn chằm chằm, không khỏi có chút kỳ lạ, ánh mắt gia hỏa này tràn ngập đồng tình là chuyện gì xảy ra?

Lúc này sau khi Hoàng Hậu cười xong, lại dò hỏi:

- Nghe nói hôm nay bên Đông Cung phát sinh một số chuyện?

- Đúng vậy, một Thái Tử Xá Nhân khác tên Thạch Côn, bởi vì chơi trò chơi không cẩn thận, làm bị thương chỗ hiểm, kết quả bên Thái Y Viện không cứu được, bất hạnh tráng niên mất sớm.

Tổ An tiếc nuối nói, hắn càng ngày càng bội phục mình, hiện tại không khác gì những lão hồ ly chính đàn kia, nói láo há mồm liền ra.

- Đẩy trách nhiệm lên đầu Thái Y Viện, biện pháp này cũng rất thông minh.

Hoàng Hậu khẽ cười một tiếng.

- Chắc là Thái Tử Phi dạy các ngươi nói như vậy?

- Cái này là sự thật, không cần ai bảo.

Tổ An đoán không ra thái độ của nàng, trong lúc nhất thời không dám nói thật.

Hoàng Hậu hơi kinh ngạc liếc hắn một cái:

- Vốn cho rằng ngươi tính tình láu lỉnh, không nghĩ tới còn có chút khí khái.

- Đa tạ Hoàng Hậu khích lệ.

Tổ An phiền muộn, nghe lời này sao giống mắng chửi người vậy, được rồi, ngươi mông lớn... ngạch không đúng, ngươi chức lớn ngươi có lý.

- Ngươi và Thái Tử cũng không phải gặp qua một lần, ngươi thấy Thái Tử thế nào?

Hoàng Hậu lại ôn nhu hỏi.

Tổ An không kỳ quái vì sao nàng biết mình gặp qua Thái Tử nhiều lần, thân là Hoàng Hậu, nếu trong cung phát sinh chuyện gì cũng không biết, vậy thì không khỏi quá thất bại rồi:

- Thái Tử thuần phác, có thượng cổ chi phong.

Hoàng Hậu hừ một tiếng:

- Lại cầm lời đáp với Hoàng Thượng đến ứng phó ta? Nói thật ra.

Tổ An:

- ...

Nói thật ra chính là Thái Tử ngu ngốc, thiểu năng, đần độn, nhưng ngươi có thể tiếp nhận sao?

Nói như vậy coi như ngươi không trách ta, về sau ta ở trong cung làm sao lăn lộn.

Bất quá vấn đề trước mắt không thể không đáp, trong lòng của hắn bỗng nhiên khẽ động, vội vàng nói:

- Tuy tư chất của Thái Tử bình thường, nhưng có Thái Tử Phi phụ tá, chắc hẳn vấn đề không lớn.

Đều nói bà bà (*mẹ chồng) và con dâu là kẻ thù trời sinh, vừa rồi ngươi còn cố ý nói Thái Tử Phi, xem ra quan hệ cũng không khá hơn chút nào.

Quả nhiên, nghe đến Thái Tử Phi, Hoàng Hậu vô ý thức nhíu mày:

- Năng lực của Linh Lung không tệ, đáng tiếc nàng quá cường thế, tương lai sợ rằng Thái Tử sẽ trở thành khôi lỗi trong tay nàng.

Tổ An nháy mắt mấy cái, Hoàng Hậu ngươi và ta chỉ vừa gặp mặt, lại thân thiết bộc bạch như thế làm gì? Hay là ngươi ghét con dâu đã nồng đến cấp độ nhịn không được chứ.

- Ta nói với ngươi những chuyện này làm gì.

Hoàng Hậu tự giễu cười cười.

- Sau khi ngươi trở về sẽ không nói cho Thái Tử Phi chứ?

Tổ An lập tức nói:

- Hoàng Hậu có nói cái gì sao, sao ta không nghe thấy.

Hoàng Hậu:

- ...

Lữ công công ở một bên cũng không nhịn được liếc nhìn, trong thiên hạ lại có người vô sỉ như thế.

- Ngươi rất thông minh.

Hoàng Hậu thở dài một hơi.

- Lời này ngươi có nói hay không cũng không sao, dù sao nàng đã sớm biết.

Tổ An rơi vào trầm tư, mặt ngoài nói bây giờ Tề Vương và Thái Tử tranh vị, Hoàng Hậu và Thái Tử Phi hẳn nên cùng một trận doanh, nhưng bởi vì Hoàng Hậu không phải mẹ đẻ của Thái Tử, coi như tương lai Thái Tử được như nguyện leo lên đế vị, tình cảnh của nàng cũng rất xấu hổ.

Thái Tử Phi đại biểu là lợi ích của Bích gia, Hoàng Hậu đại biểu là lợi ích của Liễu gia, đến thời điểm hai tập đoàn lại sẽ sinh ra xung đột.

Nếu Thái Tử Phi là người dịu dàng còn tốt, nhưng Thái Tử Phi tính cách cường thế, đến thời điểm đó nàng thân là Thái Hậu, sợ rằng sẽ như ngồi bàn chông.

Bây giờ nàng cố ý nói những lời này, là vì lôi kéo ta? Dù sao hiện tại ta cũng thuộc về người bên cạnh Thái Tử.

Bình Luận (0)
Comment