Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1122 - Chương 1122: Hai Mặt Người Ấy (2)

Chương 1122: Hai mặt người ấy (2) Chương 1122: Hai mặt người ấy (2)

Hắn ho nhẹ một tiếng, vội vàng hỏi:

- Thái Tử Phi có chỗ nào thụ thương không?

Sắc mặt Thái Tử Phi đỏ lên, lắc đầu nói:

- Không có gì đáng ngại.

Trên người nàng có chút vết thương, nhưng sao tiện nói cho một nam tử.

Lúc này Thái Tử vội vàng kêu lên:

- Ta thụ thương ta thụ thương, vừa rồi đầu ta đụng cây cột sưng cả rồi.

Thái Tử Phi:

- ...

Quả nhiên là người so với người tức chết người, nhìn người ta, nhìn lại trượng phu mình một chút.

Nàng thật có cảm giác tâm mệt mỏi.

Tổ An cũng có chút mỉm cười:

- Thái Tử không cần lo lắng, chỉ bị thương ngoài da, đợi lát nữa tìm Thái Y lấy thuốc thoa một chút là được.

- Thế nhưng thật rất đau nha.

Thái Tử quệt mồm ủy khuất, sau đó nhìn về phía Thái Tử Phi.

- Trước kia ta bị vậy đều là mẫu hậu thổi cho ta, Linh Lung, ngươi thổi cho ta đi, nói không chừng rất nhanh sẽ khỏi.

Thái Tử Phi tức đến xù lông, trong lòng ngươi coi ta là lão bà hay là mẹ ngươi.

Nàng mặt lạnh hừ một tiếng:

- Tự mình thổi.

- A...

Thái Tử thời gian dài ở dưới dâm uy của nàng, đáy lòng có chút sợ, không dám nói lại, chỉ có thể ủy khuất thổi thổi.

Tổ An:

- ...

Vừa rồi quả nhiên là ta cảm giác sai, Thái Tử Phi xác thực rất hung.

Đúng lúc này, Thái Tử Phi đi tới bên người hắn, thanh âm lần nữa biến thành ôn nhu:

- Vị đại nhân này xưng hô như thế nào, trước kia tựa hồ chưa thấy qua ngươi?

Kim bài Tú Y Sứ Giả xưa nay thần bí, như thần long thấy đầu không thấy đuôi, nhưng nàng dù sao cũng là Thái Tử Phi, từng gặp qua mấy vị, mặc dù mọi người đều mang mặt nạ, nhưng nàng rõ ràng người trước mắt này không giống mấy người kia.

Tổ An cầm lệnh bài dương dương, triển lãm con số phía trên cho nàng:

- Ta gọi Thập Nhất.

Kim bài Tú Y Sứ Giả không lấy tên thật bày ra, tất cả đều lấy số thứ tự sắp xếp, cũng không có gì đáng giá giấu diếm.

Huống chi hắn còn nghĩ luận công ban thưởng, tự nhiên phải cho Thái Tử Phi biết cứu nàng và Thái Tử là ai.

Bây giờ đến phiên Thái Tử Phi giật mình:

- Thập Nhất? Kim bài sứ giả không phải chỉ có mười vị sao?

- Há, ta là gần đây vừa được đề thăng.

Tổ An cũng buồn bực, theo hắn lý giải, mỗi Kim bài quản lý rất nhiều Ngân bài sứ giả, xuống dưới nữa càng có vô số Đồng bài sứ giả, nhưng hắn lại chỉ huy một mình mình.

Đương nhiên hắn cũng đoán được tâm tư của Hoàng Đế, cho hắn thân phận Kim bài chỉ là để hắn thuận tiện hành sự, dễ hoàn thành nhiệm vụ hố Tề Vương, nhưng không muốn cho hắn quyền chính thức hành.

- Vừa tăng lên?

Thái Tử Phi nháy mắt mấy cái.

- Đại nhân quả nhiên là tuổi trẻ tài cao.

- Thái Tử Phi quá khen.

Tổ An nhìn quen nàng bình thường cao cao tại thượng, bây giờ ôn nhu như vậy, còn thật có chút không quen.

Nghe hắn trả lời, Thái Tử Phi lộ ra vẻ tươi cười, nàng cố ý nói như vậy chỉ vì thăm dò, không biết vì sao, nàng vô ý thức không hy vọng người sứ giả này là lão đầu hoặc trung niên.

Tổ An nhìn đến ngẩn ngơ, Thái Tử Phi vốn rất đẹp, chỉ bất quá ngày bình thường biểu lộ nghiêm túc cắt giảm mấy phần mị lực, bây giờ cười rộ lên quả nhiên là long lanh rung động lòng người.

- Linh Lung, ngươi cười lên thật rất dễ nhìn, ta còn không thấy ngươi cười qua.

Thái Tử ở một bên không thổi hơi nữa, mở to ánh mắt nhìn nàng, tuy hắn ngốc, nhưng người dù ngốc cũng biết đẹp.

Thái Tử Phi tức giận nguýt hắn một cái, vì sao ta không cười, chính ngươi không biết sao?

Đúng lúc này, Thu Hồng Lệ cầm kiếm đâm tới, trong lòng nàng rất khó chịu, Thái Tử Phi này từ thanh lâu đi ra sao? Vừa an toàn liền tới thông đồng nam nhân? Chồng mình còn ở bên cạnh đó!

Thích khách khác thấy thế cũng xông lại, dự định bắt giặc phải bắt vua trước, chỉ cần giải quyết Thái Tử, hành động lần này tổn thất lại thảm trọng cũng đáng.

Tổ An đau đầu, trước mắt bao người, chẳng lẽ hắn tùy ý những người kia giết Thái Tử? Như thế sau khi sự việc kết thúc, Hoàng Đế không lột da hắn mới lạ.

Cho nên chỉ có thể tiến lên ngăn bọn người Thu Hồng Lệ lại, đồng thời nguyên khí truyền âm:

- Hồng Lệ, ngươi đi nhanh đi, Chu Tà Xích Tâm đã trở về, các ngươi không có cơ hội.

- Trước giết Thái Tử và nữ nhân này lại đi cũng không muộn, đến thời điểm ngươi cũng có thể đi cùng với chúng ta.

Thấy hắn thủy chung che chở Thái Tử Phi, Thu Hồng Lệ mặt không thay đổi trả lời.

Đến từ Thu Hồng Lệ, điểm nộ khí +555+555+555...

Thấy nàng tức giận như vậy, Tổ An cũng có thể hiểu được, nếu không phải mình bỗng dưng đi ra ngăn sự tình của bọn họ, thì lần ám sát này hơn phân nửa đã thành công, cho nên bọn họ tự nhiên sẽ tức giận.

Nhưng đứng ở góc độ của hắn, hắn không cách nào khoanh tay đứng nhìn, đây chính là trận doanh khác biệt.

Không bao lâu, lục tục ngo ngoe lại có Tú Y Sứ Giả và thị vệ mới chạy tới, thế cục dần dần bất lợi cho Ma giáo.

Tổ An lo lắng:

- Hồng Lệ, không đi nữa sẽ không kịp.

Mới đầu là lo lắng bọn họ thương tổn Thái Tử và Thái Tử Phi, hiện tại lại bắt đầu lo lắng Thu Hồng Lệ.

Thu Hồng Lệ cắn môi, hiển nhiên cũng có chút do dự.

Lúc này thanh âm trong trẻo lạnh lùng của nữ tử tóc dài truyền đến:

- Quân tử cung kính tiết kiệm, được Thiên Đạo ích khiêm chi nghĩa.

Nghe được câu này, những thích khách kia khẽ giật mình, sau đó công kích càng mãnh liệt.

- Mọi người cẩn thận đề phòng, bảo hộ Thái Tử và Thái Tử Phi!

Đám thị vệ vội vàng toàn lực phòng thủ.

Tổ An lại có chút kỳ quái, bây giờ Ma giáo rõ ràng đại thế đã mất, vì sao còn điên cuồng công kích như vậy, chẳng lẽ người trong Ma giáo không quan tâm tánh mạng của thủ hạ, nhưng bên trong còn có đồ đệ của nàng nha?

Bình Luận (0)
Comment