Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1136 - Chương 1136: Chơi Nhịp Tim Đập

Chương 1136: Chơi nhịp tim đập Chương 1136: Chơi nhịp tim đập

Sau đó nàng nói tiếp:

- Nếu bản tôn của Hoàng Đế ở trong cung, ta cũng không dám mạo hiểm như vậy.

Hai mắt Tổ An tỏa sáng, nghĩ đến nhiệm vụ Hoàng Đế giao, vội vàng hỏi:

- Sao ngươi biết Hoàng Thượng không ở trong cung.

Vân Gian Nguyệt liếc hắn một cái, hiển nhiên không định trả lời.

Tổ An không nghĩ tới phong thủy luân chuyển nhanh như vậy, đành phải nói:

- Nếu không ta dùng tình báo trao đổi, vừa rồi không phải ngươi hiếu kỳ ta làm sao sớm biết những thị vệ kia sao.

Vân Gian Nguyệt trào phúng:

- Không đổi, hai cái này không ngang nhau. Đương nhiên cho dù có tin tức ngang nhau, ta cũng không có khả năng giao dịch, ta sẽ không bán đứng người kia.

Thấy nàng kiên quyết như thế, Tổ An chán nản, xem ra cần phải nghĩ biện pháp khác.

- Sao ngươi nhận biết Hồng Lệ?

Bỗng nhiên Vân Gian Nguyệt có chút hiếu kỳ nhìn Tú Y Sứ Giả trước mắt, tình huống của nữ đồ đệ như thế nào nàng rõ ràng nhất, mặt ngoài đối với ai cũng hiền lành, khiến người ta có cảm giác như gió xuân ấm áp, nhưng nội tâm nàng cực kỳ cao ngạo, căn bản chướng mắt nam tử, thuần túy là đang trêu đùa những người kia mà thôi.

Nhưng hết lần này tới lần khác lại thành bằng hữu nới người kia, đồ đệ bảo bối còn truyền cho hắn Minh Kính Phi Đài, hắn cũng nguyện ý vì Hồng Lệ bốc lên nguy hiểm tru cửu tộc cứu mình, hiển nhiên quan hệ của hai người tuyệt đối không tầm thường.

Phản ứng đầu tiên của Tổ An là dùng cái này đổi tình báo, bất quá lập tức bỏ đi ý niệm kia, bởi vì cái này không có gì phải giấu diếm, sau khi đối phương ra ngoài, hỏi Thu Hồng Lệ liền biết, còn không bằng miễn phí đưa cho nàng để lấy chút hảo cảm.

Chờ độ thiện cảm đến mức cao, sẽ cho nàng biết mình không dễ chơi chùa như vậy.

Trên thế giới đồ vật gì đắt nhất?

Đồ vật khắp nơi miễn phí mới là đắt nhất.

- Chúng ta nhận biết ở Minh Nguyệt Thành.

Nghe hắn trả lời, trong lòng Vân Gian Nguyệt hơi động:

- Ngươi là Tổ An?

Tổ An kinh ngạc, tiện tay lấy mặt nạ xuống:

- Ngươi biết ta?

- Hừ, muốn không biết ngươi cũng khó.

Vân Gian Nguyệt nghĩ đến mấy tháng trước thu được tình báo, Thu Hồng Lệ dự định gả vào Sở gia làm tiểu thiếp cho gia hỏa này, lúc đó còn thật tin nàng, cho rằng nàng vì thứ kia của Sở gia.

Nhưng về sau, trong quá trình Tổ An bị áp giải về kinh thành, Thu Hồng Lệ mấy lần thủ hạ lưu tình với Tổ An, những tán nhân trong giáo kia đều nhìn ở trong mắt.

Lại thêm sự tình lần này, hai người không có việc gì mới lạ.

Tổ An đang muốn mở miệng, bỗng nhiên ngoài cửa truyền đến thanh âm của Chu Tà Xích Tâm:

- Thập Nhất, ngươi có nhà không?

Nghe được thanh âm của Chu Tà Xích Tâm, Tổ An giật mình, ngay cả Vân Gian Nguyệt ở một bên sắc mặt cũng thay đổi.

Lấy trạng thái hiện tại của nàng, gặp Chu Tà Xích Tâm hẳn phải chết không nghi ngờ.

Sao đối phương tìm được nàng, chẳng lẽ Tổ An ở trong bóng tối thông báo? Giữa các Tú Y Sứ Giả nói không chừng có thủ đoạn đưa tin bí mật.

Bất quá ý nghĩ này rất nhanh liền bị nàng phủ định, nếu đối phương thật muốn hại nàng, vừa rồi thời điểm hấp thu tu vi sẽ không dừng tay, cần gì phải phiền toái như vậy.

Lúc này trong đầu Tổ An cũng lóe lên vô số suy nghĩ, đầu tiên là dự định giả chết, coi như mình không ở trong phòng, không để ý tới đối phương, để hắn ở bên ngoài hô vài tiếng không có kết quả sẽ quay người rời đi.

Có điều hắn lập tức kịp phản ứng, không được, Chu Tà Xích Tâm tới, hơn phân nửa là biết mình ở trong phòng.

Chẳng lẽ hắn thấy mình mang theo Vân Gian Nguyệt trở về?

Nghĩ tới đây không khỏi sợ hãi cả kinh.

Hắn nhanh chóng phân tích:

- Hẳn không phải, trên đường mình cực kỳ cẩn thận, cơ hồ vận dụng toàn bộ tiểu động vật trong hoàng cung giúp đỡ làm tai mắt, nếu bị phát hiện, Chu Tà Xích Tâm kia là Thần sao?

Hắn cúi đầu nhìn lệnh bài, loáng thoáng cảm giác được phía trên truyền đến cảm giác ấm áp, chẳng lẽ cái đồ chơi này lẫn nhau có thể cảm ứng?

- Thập Nhất?

Ngữ khí của Chu Tà Xích Tâm hơi không kiên nhẫn.

Tổ An lập tức đáp một tiếng:

- Đến ngay.

Nói xong nguyên khí truyền âm cho Vân Gian Nguyệt:

- Ngươi cẩn thận một chút, ta ra ngoài ứng phó.

Vân Gian Nguyệt gật đầu, thậm chí không có phát ra thanh âm.

Tổ An vội vàng chạy ra, cách biệt viện nhìn thấy Chu Tà Xích Tâm đứng ở bên ngoài.

Ân, xung quanh không có thị vệ, hẳn không phải đến bắt ta.

- Gặp qua Đại thống lĩnh.

Tổ An mở cửa thi lễ.

- Tại sao lâu như vậy mới mở cửa?

Chu Tà Xích Tâm nhíu mày, trên khuôn mặt trắng xám có một tia không vui.

Quả nhiên biết ta ở bên trong?

Trong lòng Tổ An hơi hồi hộp, vội vàng nói:

- Hôm nay luân phiên đại chiến, lại bị kinh sợ, hơi có chút mệt nhọc, cho nên vừa rồi ngã xuống giường nghỉ ngơi, bất tri bất giác liền ngủ quên, nghe được thanh âm của Đại thống lĩnh còn tưởng là đang nằm mơ.

Chu Tà Xích Tâm tức giận nói:

- Hiện tại trong hoàng cung chỉ sợ có ngươi còn ngủ được.

- Đại thống lĩnh vất vả.

Tổ An cười bồi, sau đó hỏi dò.

- Không biết tìm ty chức có chuyện gì không?

- Không có việc gì, thời điểm tuần tra ở phụ cận cảm giác được ngươi ở bên trong, nên muốn tìm ngươi trò chuyện một chút.

Chu Tà Xích Tâm chỉ chỉ lệnh bài của mình, lệnh bài của hắn khác Tú Y Sứ Giả bình thường, không phải vàng không phải bạc, mà bằng ngọc.

- Cái đồ chơi này có thể ở trong phạm vi nhất định cảm ứng được Tú Y Sứ Giả khác, đây là vì thời điểm mọi người làm nhiệm vụ, có thể kịp thời giúp đỡ nhau.

Tổ An nghĩ thầm quả nhiên là lệnh bài, bất quá lập tức kịp phản ứng, Chu Tà Xích Tâm là nhân vật bậc nào, vì sao đột nhiên chạy tới muốn trò chuyện với hắn.

Chu Tà Xích Tâm nói:

- Tối nay bận bịu cả đêm, ngay cả nước cũng chưa kịp uống, đi vào uống chén trà, không ngại chứ?

Bình Luận (0)
Comment