Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1141 - Chương 1141: Trăm Sông Đổ Về Một Biển

Chương 1141: Trăm sông đổ về một biển Chương 1141: Trăm sông đổ về một biển

- Cái này ngươi đừng quản, chỉ nói nếu làm được, ngươi báo đáp ta thế nào?

Tổ An hừ một tiếng.

- Ngươi muốn báo đáp gì?

Vân Gian Nguyệt cười như không cười nói.

Tổ An quan sát khuôn mặt xinh đẹp gần trong gang tấc kia, chậm rãi nói:

- Ta muốn ngươi...

Vân Gian Nguyệt nhướng mày, ánh mắt biến thành cực kỳ nguy hiểm.

Tổ An nói tiếp:

- Ta muốn đồ đệ ngươi, Hồng Lệ.

Vân Gian Nguyệt:

- ...

Đến từ Vân Gian Nguyệt, điểm nộ khí +444!

Nàng đương nhiên biết đối phương là cố ý trêu đùa nàng, lạnh lùng nói:

- Hồng Lệ không phải tài sản riêng của ta, ta không có khả năng cầm nàng ra làm giao dịch.

- Không phải muốn ngươi cầm nàng ra giao dịch, mà chỉ cần ngươi không ngăn cản nàng và ta là được.

Tổ An suy nghĩ, trong vô số phim truyền hình đều có gia trưởng đáng giận chuyên ngăn cản phá hư cảm tình của nam nữ chính, hắn không muốn mình cũng trải qua một lần.

Vân Gian Nguyệt giật mình:

- Quan hệ của các ngươi đã tốt đến loại cấp độ này?

Nàng sợ hãi cả kinh, xem ra gần đây vẫn quá ít quan tâm đồ đệ, không nghĩ tới nàng đã vô thanh vô tức thích một nam nhân?

Tổ An ưỡn lồng ngực:

- Kỳ nam tử anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng, nhiệt tình vì lợi ích chung, trọng tình trọng nghĩa như ta, nàng thích ta không phải rất bình thường sao?

Nghe hắn hình dung mình một chuỗi dài, Vân Gian Nguyệt:

- ...

Nàng thật muốn cầm cái gối che mặt hắn, gia hỏa này quá không biết xấu hổ.

Đến từ Vân Gian Nguyệt, điểm nộ khí +555+555+555...

Vân Gian Nguyệt hít sâu một hơi, bình phục tâm tình:

- Ta có thể không ngăn cản các ngươi, nhưng ngươi nhất định phải đáp ứng ta không thể hủy trong sạch của Hồng Lệ.

Tổ An:

- ? ? ?

- Lưỡng tình tương duyệt, sao có thể gọi hủy trong sạch?

Vân Gian Nguyệt cười lạnh:

- Miệng lưỡi của ngươi lại dẻo quẹo, cũng không cải biến được bản chất thèm thân thể nàng.

Tổ An:

- ...

Vân Gian Nguyệt nói tiếp:

- Hồng Lệ tu luyện công pháp đặc thù, ở trước khi đại thành quyết không thể phá thân, bằng không không chỉ không cách nào dòm ngó đại đạo, công pháp còn phản phệ, trở thành nô lệ cho dục vọng.

Tổ An giận dữ:

- Cái công pháp lung ta lung tung gì, trong thiên hạ làm sao có công pháp không hợp thói thường như vậy?

Vân Gian Nguyệt liếc hắn một cái:

- Tại sao không có, ta luyện không phải là môn công pháp này sao?

Tổ An trợn mắt há hốc mồm nhìn nàng, hóa ra ngươi là lão xử nữ còn có nguyên nhân này?

Vân Gian Nguyệt ngược lại không có gì thẹn thùng, tự nhiên hào phóng giới thiệu:

- Công pháp chúng ta tu luyện gọi Thiên Ma Mị Âm, ngươi nghe tên hẳn có thể cảm giác được, đây là một môn mị công. Ngươi và Hồng Lệ tiếp xúc lâu như vậy, hẳn cũng biết toàn thân nàng phát tán ra mị lực.

Tổ An gật đầu, nghĩ đến lần đầu mình nhìn thấy Thu Hồng Lệ, xác thực cảm thấy nàng mị cốt tự nhiên, phản ứng đầu tiên sẽ nghĩ tới giường, dù sao hắn cũng nhìn quen sắc đẹp, định lực tạm được, nam nhân khác tới Thần Tiên Cư sẽ bị mê đến thần hồn điên đảo.

Vân Gian Nguyệt nói tiếp:

- Đợi nàng luyện đến cảnh giới càng cao, mình bất cứ lúc nào cũng sẽ bị Nghiệp Hỏa đốt người, nếu nàng thủy chung bảo trì thanh tỉnh vượt qua cửa ải khó, như vậy có thể dòm ngó cảnh giới tối cao của Thiên Ma Mị Âm. Ngược lại nếu trước lúc này phá thân, không chỉ dẫn đến tu vi đình trệ, còn bị mị công phản phệ, về sau nhìn thấy nam tử sẽ dâng lên dục vọng. Ngươi và nàng lưỡng tình tương duyệt, chắc hẳn sẽ không nguyện ý thấy nàng biến thành người như vậy.

Tổ An trầm mặc, hắn khẳng định không nguyện ý nhìn thấy Thu Hồng Lệ biến thành loại nữ nhân như vậy.

Có điều hắn càng nghĩ càng giận:

- Đây là công pháp quỷ quái gì, các ngươi là Ma giáo, Ma giáo nha! Còn giống như môn phái chính đạo thủ thân như ngọc, không phải xinh đẹp mị hoặc mới phù hợp khí chất của các ngươi sao?

Thần sắc của Vân Gian Nguyệt lạnh lẽo:

- Chúng ta là Thánh Giáo, tôn chỉ trong giáo là thiên hạ bách tính người người như rồng, Ma giáo chỉ là xưng hô do triều đình cố ý bôi nhọ chúng ta.

Tổ An cũng lười tranh cãi cái này:

- Được được được, ngươi nói Thánh Giáo thì Thánh Giáo. Vậy Hồng Lệ không luyện công pháp phế vật kia của ngươi có được không, ta tìm một bộ khác cho nàng luyện.

Hiện tại trong tay hắn có rất nhiều công pháp, không sợ tìm không thấy phù hợp nàng.

Vân Gian Nguyệt hơi nheo mắt:

- Chẳng lẽ ngươi muốn dạy nàng Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh?

Dọc theo con đường này, Ma giáo còn phái rất nhiều người đến bắt hắn, cũng là vì Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh.

Tổ An vốn đang muốn giải thích Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh không thích hợp nàng, bất quá lại cảm thấy không cần giải thích, dù sao còn có công pháp khác:

- Phải thì thế nào?

Biểu lộ của Vân Gian Nguyệt nhất thời trở nên đặc sắc, cẩn thận nhìn hắn thật lâu, mới thở dài một hơi:

- Ngươi tán gái thật đúng là dốc hết vốn liếng, khó trách ngay cả Hồng Lệ cũng động tâm với ngươi.

Sớm biết như vậy, trước đó cần gì tốn công tốn sức, trực tiếp phái Hồng Lệ xuất mã là được.

Nghe nàng cảm thán, Tổ An nghĩ thầm nếu có thể đóng gói sư đồ bọn ngươi mà nói, đâu chỉ Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, cái khác ta cũng bỏ được, đương nhiên lời như thế hắn khẳng định không dám nói ra.

Vân Gian Nguyệt lại hỏi:

- Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh là có thể trường sinh hay không?

- Uy uy uy, ngươi từ chỗ ta lấy không bao nhiêu tin tức rồi, quen tay đúng không?

Tổ An đậu đen rau muống, bất quá vẫn đáp.

- Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh trường sinh chỉ là mánh lới, căn bản không có cách nào thực hiện.

Vân Gian Nguyệt vốn nhíu mày, nhưng nghe hắn nói, lại không khỏi buông lỏng một hơi:

- Vậy thì tốt, vậy thì tốt.

Chỉ cần Hoàng Đế không thể trường sinh, như vậy hết thảy đều không phải vấn đề lớn.

Bình Luận (0)
Comment