Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1153 - Chương 1153: Lưới Lớn Âm Mưu (2)

Chương 1153: Lưới lớn âm mưu (2) Chương 1153: Lưới lớn âm mưu (2)

Một thị vệ khác hơi nghi hoặc nói.

- Thật sao, ta không có quá chú ý, y phục Tú Y Sứ Giả của bọn họ đều không khác mấy.

Mấy thị vệ nghị luận ầm ĩ.

Trình Hùng càng nghe càng hưng phấn, Thập Nhất này quả nhiên có vấn đề!

Bất quá trải qua sự tình trước đó, lần này hắn không dám bất cẩn, mà vội vàng triệu tập thị vệ giữ các cửa cung hỏi thăm khẩu cung.

Cuối cùng được biết sau khi Khôn Ninh Cung náo thích khách không lâu, thật có hai Tú Y Sứ Giả xuất cung, một người cầm lấy Kim bài, một người khác tránh ở sau lưng hắn nên không có chú ý.

Bởi vì Tú Y Sứ Giả xưa nay thần bí, mọi người cũng khá kiêng kị, cho nên không quá chú ý.

Sau khi biết được hết thảy tình báo, Trình Hùng rốt cục cười, lần này xem ngươi còn chạy trốn tới đâu!

Tổ An cũng không biết có một tấm lưới lớn đang bao phủ hắn, lúc này hắn ngủ rất ngon.

Vân Gian Nguyệt ngủ càng ngon, bất quá nửa đêm bỗng nhiên bừng tỉnh, nàng cảm giác Tổ An đang cười gian xoay người, sau đó tay lặng lẽ sờ tới nàng.

Nàng âm thầm cười lạnh, chuẩn bị chờ hắn tay tới trực tiếp chặt đứt hắn tay chân, cho hắn biết mạo phạm giáo chủ Thánh Giáo xuống tràng.

Bất quá không biết vì sao, nàng phát hiện toàn thân mình vô lực, mí mắt nặng nề, căn bản không có cách nào vận lên công lực phản kích.

Thời điểm ngây người, tay đối phương đã đặt lên người nàng.

Nàng sắp tức điên, liều mạng giãy giụa, đáng tiếc không biết vì sao động tác rất khó nhấc lên khí lực.

- Chớ phản kháng, ngươi càng phản kháng ta càng hưng phấn.

Tựa hồ nàng ngầm trộm nghe được đối phương nói.

Tổ An nhìn Vân Gian Nguyệt từ khuôn mặt kéo dài xuống đến dưới hạ thể.

Dưới làn áo trắng là bộ ngực no tròn phong phú, bờ eo nho nhỏ dịu dàng, nàng lộ ra nét thành thục như một quả đào mật mọng nước, hái sớm sẽ hơi non, hái muộn thì quá chín. So với cô nương mới lớn thì cái mông của nàng càng thêm tròn trịa, bầu nhũ hoa căng tròn khêu gợi…

Vân Gian Nguyệt nhìn ánh mắt đầy dục vọng của nam nhân, trong lòng không khỏi hoảng loạn, thân thể mềm mại của nàng khẽ run, uốn cong người lại, muốn tránh né Tổ An.

Nhưng Tổ An sao có thể cho nàng nguyện ý, nàng chỉ cảm thấy bả vai bị đè xuống, cả người té ngửa ở trên giường, nàng giãy giụa muốn ngồi dậy, nhưng Tổ An không cho nàng có bất cứ cơ hội nào, cả người hắn nhanh chóng đè lên người nàng.

Vân Gian Nguyệt hết sức kinh hoảng, nàng biết chuyện gì sắp sửa đến với mình, nếu buông xuôi bỏ mặc, nàng sẽ vĩnh viễn không rửa sạch mối sỉ nhục này, nhưng muốn phản kháng, lại không có bất kỳ khí lực.

- Mỹ nhân, đêm nay nàng là của ta.

Vân Gian Nguyệt cố gắng né tránh khi hắn muốn hôn lên môi, trong mắt tràn ngập sát ý nói.

- Ngươi muốn chết…

Tổ An lại như không thèm để ý, bắt đầu liếm lên cái cổ trắng như tuyết của nàng.

- Ta là sư phụ của Hồng Lệ, ngươi lại dám làm ra hành vi vô sỉ như vậy với ta!

Cảm nhận được một bàn tay đã luồn vào trong vạt áo mình, trong giọng nói của Vân Gian Nguyệt đã có chút run rẩy, không còn dáng vẻ cao cao tại thượng như thường ngày.

- Thì đã sao, ta sư đồ song thu.

Lúc này Vân Gian Nguyệt đã tuyệt vọng nhắm mắt phượng lại, trên khóe mắt trào ra những giọt nước mắt vừa bi phẫn, vừa uất hận lại có chút tuyệt vọng!

Nàng rất muốn giết Tổ An, nhưng không biết vì sao cả người lại vô lực!

- Chẳng lẽ mình trúng độc?

Một bàn tay của Tổ An vừa chậm rãi trượt trên thân thể của nàng, vừa nói:

- Nàng yên tâm, ta nhất định sẽ để nàng sung sướng khoái hoạt, không cần phải làm lão xử nữ!

Lúc này Tổ An rất kích động, sắp sửa được ân ái với sư phụ của Thu Hồng Lệ, giáo chủ Thánh Giáo Vân Gian Nguyệt, đổi lại bất kỳ nam nhân nào cũng sẽ không kiềm chế được nỗi lòng!

Vân Gian Nguyệt bởi vì giãy giụa, nên mái tóc búi cao có chút mất trật tự, rối tung ở trên vai, mùi thơm nhàn nhạt phát ra càng làm cho dục hỏa trong nội tâm Tổ An tăng cao! Thân thể của hắn có chút run rẩy! Dưới người hắn là một mỹ nhân với thân thể thành thục, dáng người uyển chuyển thướt tha đang nằm bất lực, đôi đùi ngọc cân đối thon dài, đường cong nhu hòa, cân xứng mềm mại, giống như mỹ ngọc được điêu khắc thành!

Hơi thở nóng rực của Tổ An không ngừng phun lên cổ nàng, làm cho toàn thân Vân Gian Nguyệt trở nên không được tự nhiên, nàng cắn chặt môi dưới, một tay của hắn luồn vào trong bụng, hướng về phía đôi bầu nhũ hoa cao vút co giãn, Vân Gian Nguyệt như chịu không được kích thích mà nỉ non!

- Không…không …đừng như vậy!

Toàn thân nàng cứng đờ, sau đó bỗng nhiên mở to mắt.

Ngoài cửa sổ tia nắng ban mai ấn vào mí mắt, nàng lập tức kịp phản ứng, đã hừng đông, nguyên lai vừa rồi hết thảy đều là mộng, sao ta lại năm mơ chuyện như vậy.

Từ khi nàng tu luyện đại thành đến nay, thần hồn vững chắc, rốt cuộc không còn nằm mơ.

Nghĩ đến hẳn là hôm qua cùng Hoàng Đế đại chiến, thần hồn bị hao tổn, cho nên mới sẽ nằm mơ, chỉ bất quá không có mơ cùng Hoàng Đế quyết chiến, ngược lại mơ tới gia hỏa kia, để cho nàng có chút không kịp chuẩn bị.

Nhất định là hắn ở nửa đêm không quy củ với ta!

Trong lòng nàng tức giận, vô ý thức quay đầu nhìn bên cạnh, đang muốn hưng sư vấn tội, thì cả người sửng sốt.

Nàng ngạc nhiên phát hiện hai người chăm chú ôm nhau, quan trọng là không phải Tổ An ôm nàng, mà là nàng chủ động ôm Tổ An.

Cả người nàng giống như con bạch tuộc quấn lấy hắn, đôi chân dài khoác lên bên hông hắn.

Đáng chết nhất là tay đối phương đang ở trong vạc áo của mình, đặt lên trên bầu ngực căng tròn thần thánh.

Vân Gian Nguyệt:

- ...

Nàng cũng biết xưa nay mình ngủ không quá an phận, bằng không sẽ không đến mức nửa đêm từ trên dây lụa ngã xuống, nhưng không nghĩ tới sẽ không an phận đến nước này.

Bình Luận (0)
Comment