- Nhìn ngươi còn không chết?
Trong lòng Trình Hùng cực kỳ thoải mái, gia hỏa này quá khó chơi, mình năm lần bảy lượt nhằm vào hắn, vậy mà không công thối lui, may mắn có Hoàng Thượng, không người có thể che chở hắn.
Lúc này thần sắc của Tổ An lại cổ quái, ngươi nói có khéo hay không, hắn vừa sử dụng phím Print dẫn đến thần hồn bị hao tổn, hơn nữa còn dùng Ngũ Uẩn Bí Chi ôn dưỡng thần hồn, kết quả quay đầu thì kiểm tra cái này, đang tổ chức hội thi tiếu lâm sao.
Hoàng Đế quan sát một hồi, sau đó từ tốn nói:
- Không sai, xác thực thần hồn bị hao tổn, hơn nữa cũng có khí tức của Ngũ Uẩn Bí Chi.
- Cái gì!
Nụ cười của Trình Hùng nhất thời cứng đờ.
Làm sao có thể!
Hắn vội vàng nói:
- Nơi này nhất định có gì không đúng...
Hắn còn chưa nói xong đã bị Hoàng Đế đánh gãy:
- Ngươi đang chất vấn phán đoán của trẫm?
Trình Hùng đổ mồ hôi lạnh:
- Thần không dám! Bất quá trước đó thời điểm náo thích khách, thị vệ cửa cung tra được có hai Kim bài Tú Y Sứ Giả ra ngoài, nhưng ta điều tra, khi đó trong hoàng cung trừ Thập Nhất đại nhân, thì không có Kim bài Tú Y Sứ Giả khác, như vậy nhất định là hắn sử dụng chế phục của Tú Y Sứ Giả vụng trộm đưa thích khách ra ngoài, hiện tại tra tình huống chế phục của hắn liền biết được.
- Ồ?
Hoàng Đế lại nhìn về phía Tổ An.
Tổ An giật mình, vừa rồi sử dụng phím Print, tuy bỗng dưng sáng tạo ra một bộ chế phục, nhưng qua lâu như vậy, bộ chế phục kia đã sớm biến mất.
Phải biết phím Print khoác lác hiệu quả chỉ là tạm thời, cách một đoạn thời gian sẽ biến mất, bằng không trực tiếp chém gió, nói mình thiên hạ đệ nhất, thần hồn cứng cỏi, về sau thần hồn phản phệ cũng có thể chọi cứng.
Đúng lúc này, một thanh âm âm nhu truyền đến:
- Không cần tra, vừa rồi ta tự mình điều tra, tất cả chế phục của Thập Nhất đều hoàn hảo, hơn nữa không có dấu vết bị người mặc qua.
Chu Tà Xích Tâm đi tới, đôi mắt hẹp dài nhìn chằm chằm Trình Hùng, trong mắt tinh quang lấp lóe.
Trình Hùng gấp:
- Hoàng Thượng, nội bộ Tú Y Sứ Giả bọn họ bao che lẫn nhau...
Chu Tà Xích Tâm sầm mặt lại:
- Trình tướng quân nói chuyện chú ý một chút, nhiều năm như vậy, ta bao che cấp dưới lúc nào, ngược lại có ít người, thích vu oan giá họa.
- Được rồi, việc này không cần bàn lại, các ngươi không được công kích lẫn nhau nữa, chuyên tâm tra vụ án của mình, Chu Tà Xích Tâm lưu lại, người khác ra ngoài đi.
Hoàng Đế lạnh lùng nói, sau đó nhắm mắt lại.
- Vâng!
Trình Hùng không dám nói gì nữa, vội vàng hành lễ cáo lui.
Tổ An liếc nhìn Chu Tà Xích Tâm, biểu đạt lòng cảm kích, sau đó đi ra ngoài, ở trong ngự thư phòng, hai người không dám nói thêm cái gì, nhưng sau khi ra ngoài, hắn mới mở miệng nói:
- Trình tướng quân, vì sao năm lần bảy lượt nhằm vào ta, không biết ta đắc tội ngươi chỗ nào?
Trình Hùng lạnh nhạt nói:
- Thập Nhất đại nhân có ý gì? Bản tướng làm việc từ trước tới giờ không giảng ân oán cá nhân, hết thảy đều theo lẽ công bằng xử lý.
Tổ An không thể không bội phục gia hỏa này da mặt dày, hắn lưu lại tự nhiên không phải muốn giảng đạo lý, mà là muốn thu điểm nộ khí:
- Ta rất thưởng thức bộ dáng rõ ràng hận ta, lại không thể làm gì được ta của tướng quân, ha ha ha.
Nói xong nghênh ngang rời đi.
Chỉ để lại Trình Hùng khuôn mặt vặn vẹo, đỉnh đầu bốc khói.
Đến từ Trình Hùng, điểm nộ khí +999+999+999...
Lúc này thị vệ tâm phúc của Trình Hùng lặng lẽ tiến tới:
- Tướng quân, chúng ta cần gì phải chọc gia hỏa này, dù sao hắn cũng là Kim bài Tú Y Sứ Giả, không dễ gây như vậy.
Chỉ là một Kim bài sứ giả đã rất khó giải quyết, huống chi sau lưng hắn còn có Chu Tà Xích Tâm, bọn họ cảm thấy lần này Trình Hùng quyết định quá thất sách.
Trình Hùng hừ một tiếng:
- Các ngươi biết cái gì, Hoàng Thượng vẫn muốn đối phó Tề vương nhất mạch, lần này náo thích khách là lý do tốt, dự định sẽ đá ta xuống, ta chỉ có tiên hạ thủ vi cường, tìm kẻ chết thay mới là thượng sách.
Thực ra chân tướng thích khách điều tra được hay không không trọng yếu, trọng yếu là nhất định phải tìm người gánh bom cho mình.
Nhìn tới nhìn lui Kim bài Thập Nhất thích hợp nhất, thân phận đủ phân lượng, căn cơ lại không tính cường đại, huống chi gia hỏa này vốn cùng thích khách có quan hệ không minh bạch, quả thực là dê thế tội trời ban.
Lại nói Tổ An từ trong ngự thư phòng đi ra, muốn trở về cùng giáo chủ tỷ tỷ nối lại tiền duyên, đồng thời nghĩ phương pháp đối phó Trình Hùng. Ai biết bên cạnh bỗng nhiên tới một tiểu thị nữ:
- Thập Nhất đại nhân, chủ nhân nhà ta cho mời.
- Chủ nhân nhà ngươi là ai?
Tổ An hiếu kỳ, trong hậu cung này, mình còn nhận biết người nào sao?
Tỳ nữ kia cũng không trả lời:
- Thập Nhất đại nhân đi sẽ biết.
Tổ An nhướng mày, phản ứng đầu tiên chẳng lẽ là bẫy rập của Trình Hùng?
Có điều hắn lập tức kịp phản ứng, vừa rồi Trình Hùng ở chỗ Hoàng Đế ngã chổng vó, không có khả năng công kích nhanh như vậy.
- Tiểu tỷ tỷ xin dẫn đường.
Trong lòng của hắn hiếu kỳ, quyết định đi tìm tòi hư thực.
Nghe được xưng hô tiểu tỷ tỷ, khuôn mặt của cung nữ kia ửng đỏ, hiển nhiên từ xưa tới nay chưa từng có ai nói với nàng như vậy, Tú Y Sứ Giả này không giống những đồng liêu khác âm u khủng bố, ngược lại nói chuyện rất êm tai.
Rất nhanh nàng dẫn Tổ An đi tới một cung điện vắng vẻ, bên trong trồng đủ loại hoa tươi, đập vào mi mắt quả nhiên là muôn hồng nghìn tía, cảnh đẹp ý vui.
Tổ An hơi kinh ngạc, những hoa này hiển nhiên không phải chủng loại trong cung, biệt viện của hắn cũng trồng rất nhiều hoa, nhưng so với cung điện này lại kém xa.